Part 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.....................

Sau 15 phút cãi vã ở sân trường thì cậu  ấy cũng cõng tôi vào lớp . Đúng lúc ấy có một cô bé xinh xắn đứng trước cửa lớp tôi.

Trên tay cô bé ấy là một hộp sôcôla to đùng . Cô bé ấy tiến lại chỗ Myungsoo và tôi đưa chiếc hộp đó cho Myungsoo không dám ngẩng đầu lên nói:

- Myungsoo oppa , Em là Bea Suzy lớp 10 E ,em thích anh. Anh có thể làm bạn trai của em được không?? - Cô bé đó  nhìn Myungsoo với đôi mắt cầu xin .

Bên ngoài học sinh cũng đứng đầy ngoài của xem cuộc tỏ tình .Myungsoo cậu ấy khẽ liếc nhìn tôi ở đằng sau lưng cậu ấy . Tôi cẩm giác hơi khó chịu khi nhìn thấy con bé đó tỏ tình với cậu ấy và nụ cười của cậu ấy nên tôi khẽ ôm chặt cổ cậu ấy hơn và nói thầm vào tai cậu ấy với giong mỉa mai và pha chút ghen tuông :

- Sướng nhá

Cậu ấy bật cười khi nghe câu nói ấy của tôi và nói

-.........................

- Được thôi - Cậu ấy trả lời Suzy

Tôi tuột tay rơi bộp xuống đất. Tôi đứng dậy quay mặt đi để giấu đi sự bàng hoàng và một vài giọt nước mắt. Tôi gạt những giọt nước mắt ấy đi và quay sang nhìn cậu ấy mỉm cười nhẹ :

- Mình ra ngoài một chút 

Tôi chạy. Đi bất cứ đâu cũng được chỉ cần thoát khỏi đó là được .Tôi chả hiểu tại sao khi nghe cậu ấy đồng ý tôi lại nghe thấy một tiếng rạn nhỏ ở tim. Cả người tôi như mất hết sức lực rơi bộp xuống đất. Lúc chờ đợi câu trả lời của cậu ấy tôi đã hy vong...à không đã từng hy vong rằng cậu ấy sẽ không đồng ý . Tôi vẫn chạy ...và chạy để cho cảm giác đau buốt ở con tim dịu bớt.

Tôi chạy đến sân thượng ....Tôi ngồi trên lan can để những cơn gió lạnh thổi để trôi đi nỗi buồn. Nhưng hình như không còn kìm chế được những giọt nước mắt của tôi bắt đầu rơi. Tôi cứ khóc cho đến khi đôi mắt tôi sưng húp lại…Cho đến khi ... có một chiếc khăn được đưa đến trước mặt tôi . Tôi quay sang nhìn ...

- Cậu là ai vậy ?

Cậu ấy cười với tôi , một nụ cười tỏa sáng như ánh mặt trời.

- Mình là Yoo Seung Ho - Nói xong Seung Ho đưa chiếc khăn lau mặt cho tôi . - Nếu buồn đừng có khóc một mình 

- Tại sao vậy - Tôi chu mỏ hỏi . 

- Vì những không có ai bên cạnh , chúng ta sẽ cảm thấy rất cô đơn. Lúc bố mẹ mình mất mình đã rất đau khổ và cô đơn . Cái nỗi đau đó ....lớn lắm . Cậu chẳng thể nào hiểu được đâu - Seung Ho vừa nói vừa ngước  lên trời để ngăn những giọt nước mắt chảy ra.

- Mình hiểu mà ...Bố mẹ mình cũng mất khi mình còn nhỏ ...

Seung Ho nghe tôi nói cậu ấy lặng người ngạc nhiên quay sang nhìn tôi một lúc lâu .Sau đó tôi quay sang búng nhẹ vào chiếc mũi của cậu ấy , bĩu môi mỉa mai :

- Yoo Seung Ho cậu đúng là một ông cụ non

Mặt  cậu ấy đỏ bừng lên tức giận , quay sang véo mạnh cái má phúng phính của tôi :

- Park Ji Yeon cậu đúng là béo quá rồi 

Tôi khẽ gạt tay cậu ấy ra tròn mắt hỏi :

- Yah, mình không béo.Tại sao cậu biết tên mình ? Chẳng lẽ cậu thích mình quá nên đi tìm hiểu chứ gì ? Mình biết mà - Tôi lấy tay vuốt vuốt cằm tỏ vẻ am hiểu 

"Cốc"

- Cậu đúng là đồ ngốc . Mình biết là do nhìn bảng tên trên áo cậu thôi. Chứ ai mà đi thích đồ ngốc như cậu chứ

Và cuộc đối thoại mang đậm chất con nít ấy vẫn tiếp tục...

Nhưng có một điều mà chúng tôi không biết là ...

Cuộc đối thoại của tôi và Seung Ho ...

"Cậu ấy" đã chứng kiến cuộc nói chuyện từ đầu đến cuối

Tôi bước vào lớp , Myungsoo quay ra nhìn tôi bằng ánh mắt không cảm xúc rồi nói :

-        Về chuyện đó cậu thấy như thế nào ?

-        Chuyện gì ? – Tôi quay đi tránh ánh mắt của cậu ấy

-        Về  việc mình đồng ý ấy – Cậu ấy gắt lên 

-        …

Tôi im lặng bây giờ tôi đang rối rắm lắm . Làm thế nào đây ? Trái tim tôi cứ nhói lên từng hồi , tôi úp mặt xuống bàn . Nhắm mắt lại …nhưng tôi lại nghe thấy tiếng Myungsoo nói nhỏ với tôi rằng :

“Park Ji Yeon , cậu đúng là đồ ngốc”

Từ hôm đó , quan hệ của Tôi và Myungsoo xa cách dần . Nhưng có một điều mà tôi và cậu ấy không nhận ra đó là ...

Chúng tôi đều rất đau. Cái nỗi đau đó như xát muối vào trái tim rỉ máu của chúng tôi . Trái tim tôi đau buốt mỗi khi nhìn thấy cậu ấy và Suzy bên cạnh nhau . Càng đau thì tôi càng không có can đảm chấp nhận sự thật ...Và tôi trốn tránh nó .Tôi tránh mặt Myungsoo hết mức có thể , tôi bám riết lấy Seung Ho  như một cái phao cứu sinh . Tôi thật tồi tệ phải không . Nhưng tôi không hề biết rằng  tôi càng làm vậy thì càng khiến mọi chuyện trở nên rối rắm hơn . Dạo này tôi cảm thấy sức khỏe mình không được tốt cho lắm . Còn rất hay chảy máu cam nữa . Mà điều kì lạ là máu chảy rất lâu và khó đông ...Tôi chẳng hiểu tại sao nữa thôi kệ vậy

……………

……

Tương lai đau thương ập tới ….

Liệu hạnh phúc sẽ trở về……..

…………..

*************************************************

Tôi tỉnh giấc sau một giấc mơ dài . Trong đó tôi nhìn thấy cậu ấy , làm ơn hãy buông tha cho tôi . 

“Trái tim em …sắp không chịu được nữa rồi… làm ơn…

Em thấy mình đau đớn đến chết mất nhưng tại sao em vẫn chỉ nghĩ về anh. Đối với em anh là liều thuốc duy nhất . Nhưng và rồi em nghĩ mọi chuyện rồi sẽ qua và em bật khóc. Và rồi em bật khóc. Sự lạnh lẽo bao chùm lấy em. Em không thể chịu đựng được nữa rồi , em nhớ anh quá …”

Tôi cầm điện thoại , mở danh bạ và tìm một cái tên …Kim Myungsoo

Tút …Tút …

Những tiếng tút kéo dài không hồi dứt …làm ơn hãy bắt máy đi  chỉ một lần thôi 

Có lẽ Myungsoo cậu ấy sẽ chẳng bao giờ trả lời đt đâu….

Nhưng Rồi Myungsoo nhấc máy …

-        Yeoboseyo, 

-        …

-        Ai vậy??

-        ….

-        ….

-        Yeonnie, phải không ??

-        …

-        Yeonnie ah , cậu đang ở đâu thế ?Làm ơn hãy trở về bên mình được không. Đừng chịu đựng một mình như thế.

-        ….

-        Yeonnie , hãy trở về đi , mình không thể sống thiếu cậu được .- Tôi nghe thấy tiếng cậu ấy dần khan đặc lại  có lẽ cậu ấy đang khóc chăng , những giọt nước mắt của tôi cũng lại bắt đầu rơi 

-         Mình đã đi tìm cậu rất lâu rồi  . Cậu…Tại sao lại chịu đựng một mình chứ ? Đúng là đồ ngốc. Tại sao không để mình bảo vệ che chở cho cậu chứ - Cậu ấy hét lên giọng lạc hẳn đi 

Tôi khóc …cậu ấy cũng khóc . Mặc dù trong điện thoại chỉ còn những tiếng nấc kéo dài nhưng chúng tôi có thể hiểu được rằng , “người đó” đang rất đau” 

Tôi bước xuống giường .

Đi vào nhà tắm …nhìn mình trong gương ,tôi khẽ thở dài 

Tôi quay sang bên cạnh , cầm lấy lọ nước hoa Emotion (không biết có phải hay không nhưng cũng chém gió tý xíu)

Myungsoo liệu còn nhớ….lọ nước hoa ……đau thương này…

-----------------------Flashback----------------

Gần đây tôi cảm thấy hơi nhức đầu và khó thở . Nhưng tôi mặc kệ , cái nỗi đau thể xác này sao có thể sánh được với nỗi đau mà con tim tôi phải hứng chịu chứ.Tôi cười buồn. Tôi đúng là một con ngốc mà . 

Hôm nay là sinh nhật của tôi – Park Ji Yeon :

Myungsoo đã đi trước rồi , có lẽ cậu ấy tới đón Suzy rồi. Cậu ấy có lẽ đã quên mất hôm nay chăng 

Tôi đến trường và thấy Seung Ho cậu ấy đứng ở trước cửa lớp tôi , trên tay cậu ấy là một hộp quà màu hồng rất to . Tôi cười và vẫy tay chào cậu ấy . 

-        Chào Seung Ho , cái đó *chỉ hộp quà* tặng mình hả ?

-        Umh, Cái này mình tặng cậu

-        Vậy tối nay đến dự sinh nhật mình nhé

-        …………

-        ……..

Cả ngày hôm đó , tôi nhận được rất nhiều lời chúc và ngăn bàn của tôi chật ních những món quà. Nhưng có một người vẫn không thấy bống dáng đâu cả…

Rồi bỗng máy điện thoại tôi rung lên không ngừng 

Có tin nhắn mới….từ Suzy…

“ Myungsoo oppa sẽ không đến dự tiệc sinh nhật của chị đâu. Đừng đợi chờ làm gì .Anh ấy là của tôi “

“ Vậy sao ?? Myungsoo , cậu ấy chắc chắn sẽ đến “

Tôi liền bấm máy nhắn lại . Tôi dặt tất cả lòng tin của mình vào tin nhắn này

Thầm nghĩ cậu sẽ không làm phụ lòng tin của mình đâu Myungsoo nhỉ 

Nhưng rồi …

8h…

9h…

11h….

Cậu ấy không đến … Liệu cậu ấy có làm sao không nhỉ ….

Bữa tiệc đã kết thúc từ lâu lắm rồi…

Tôi bước ra ngoài cửa , khẽ mở cửa nhìn ra ngoài .Trời hôm nay âm u thật , hình như sắp mưa thì phải . Không có một ngôi sao nào cả .

Tôi bỗng nhìn thấy hai bóng người đứng trước cổng . Là ai vậy nhỉ ? Giữa đêm hôm khuya khoắt thế này.

Tôi căng mắt ra cho nhìn thật rõ … Là Myungsoo sao…và Bae Suzy nữa 

Tôi bàng hoàng …vậy là tôi thua rồi …buồn cười thật

Biết là không thể thắng vậy mà cứ đâm đầu vào ….cứ tin tưởng để rồi phải thất vọng thế này đây 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro