Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sắp xếp lại, rất nhanh liền có kết quả. Cô gái Omega tên Han Heun, cô nàng cho rằng đối phương là Alpha sau khi phát tình liền chủ động tới dây dưa, không để ý ý nguyện của cô, định cưỡng bức cô; mà Alpha Jang Yunseok thì nói rằng Omega chủ động dụ dỗ anh ta trước, mới làm hại anh ta phát tình, nhưng tuyệt đối không có chủ ý muốn tổn thương đến Omega.

Chuyện phát sinh ở giảng đường, nhưng không có lấy một người hoàn toàn nhìn thấy. Bởi vì xảy ra quá bất ngờ, chờ mọi người hoàn hồn thì cũng đã nhìn thấy bộ dạng Alpha phát tình nắm hai cánh tay Omega. Chuyện này khiến dư luận nghiêng sang hẳn một bên, ngay cả Alpha cũng cảm thấy lời giải thích của Omega tựa hồ càng có lý, dẫu sao thì có Omega nào sẽ tự mình chuốc lấy cực khổ, đi khích bác một Alpha đang phát tình chứ?

Hai phe trường học ngồi trong phòng họp, đôi bên cho thấy lập trường của mình xong, tất cả liền lâm vào yên lặng quỷ dị.

"Cho nên bây giờ, chuyện này muốn giải quyết như thế nào?" Một Alpha lấy dũng khí giơ tay đặt câu hỏi.

"... Bỏ phiếu?" Từ xưa tới nay đa số thắng thiểu số là chân lý không đổi.

"Nhưng bỏ phiếu có phải quá qua loa hay không... Dù sao thì chúng ta cũng chưa hiểu được chân tướng sự việc..." Bây giờ điểm mấu chốt là ở chỗ bọn họ không cách nào chứng minh lời giải thích của ai mới chính xác. Thoạt đầu, nghe giải thích của Omega tương đối có lý, nhưng người nào có quyền nói giải thích của Alpha là sai?

Chân tướng và bằng chứng là nói lời, bây giờ không thể không dựa theo đó, khiến chuyện này càng lâm vào giằng co.

"Hiện tại Hội đồng quản trị trường học cùng Bộ giáo dục đều đang chờ chúng ta giải thích, nếu như không giải quyết, bọn họ sẽ ra mặt đấy, đến lúc đó thì càng thêm phiền toái." Minhyun nói.

Lại là một hồi trầm mặc.

Hồi lâu, Daniel mới mở miệng phá vỡ yên lặng, "Mọi người đi ra ngoài trước, để tôi cùng Ong hội trưởng lại, còn có, hai người trong cuộc kia cũng ở lại."

Mọi người trố mắt nhìn nhau, không biết Daniel trong hồ lô bán thuốc gì, nhất thời, không ai dám cử động.

"Cậu muốn làm gì?" Seongwu đi thẳng vào vấn đề hỏi.

"Không có gì, chỉ là em đang suy nghĩ, cho tới nay chúng ta cũng chỉ nghe giải thích từ một phía. Lần này, chúng ta không ngại nghe cả hai phe giải thích một chút đi."

Seongwu nhíu mày, không phản bác, cũng không nói gì.

"Seongwu?" Jaehwan ở một bên nhẹ giọng hỏi ý kiến Seongwu.

Hồi lâu, Seongwu mới mở miệng nói, "Tất cả các cậu ra ngoài đi."

Rất nhanh, trong phòng họp chỉ còn lại bốn người. Seongwu từ đầu đến cuối đều dựa vào trên ghế, lấy tay nâng cằm trầm mặc quan sát, đem quyền phát ngôn giao cho Daniel.

"Bạn học Jang, cậu có thể kể lại chuyện đã phát sinh hay không?"

"Tôi đã nói rất nhiều lần rồi!" Biểu tình Jang Yunseok có chút không biết phải làm sao. "Là Omega đột nhiên tìm tới tôi, sau đó hướng tôi phát ra chất dẫn dụ không ngừng, cuối cùng còn sát đến trên người tôi, tôi buộc phải phát tình. Đối với cô ta, căn bản là một chút hứng thú tôi cũng không có!"

"Bạn học Jang, cậu biết nếu như nói láo, cậu sẽ phải chịu hình phạt gì không?" Daniel hỏi. "Ở trong trường học, tội quấy rối tình dục cũng không phải là một vấn đề nhỏ, nhẹ thì giam cậu mấy tháng, nặng thì sẽ xóa bỏ tuyến thể của cậu, để cậu từ nay trở đi thành một Beta."

Jang Yunseok lăng lăng lắc đầu, "Tôi, tôi sẽ bị xử phạt sao? Nhưng... nhưng là tôi cái gì cũng không có làm a!"

Thấy Han Heun cúi đầu không nói gì, Daniel quay đầu hỏi, "Bạn học Han, cô thì sao? Đối với giải thích của bạn học Jang, cô có gì muốn phản bác không?"

"Các anh tại sao luôn muốn em xác nhận chứ?" Han Heun ngẩng đầu lên, đôi mắt sưng đỏ cho thấy cô thực sự vừa khóc. "Em cũng muốn hỏi các anh, có lý do gì mà em phải đi câu dẫn một Alpha?"

"Mẹ luôn nói với em rằng, không thể tin tưởng Alpha, hôm nay cuối cùng em cũng đã rõ." Han Heun lạnh lùng quét qua Daniel một cái, "Alpha các người chính là cùng một ruột, đem chuyện này kéo dài ra, bây giờ còn gọi riêng chúng tôi ra chất vấn, chẳng lẽ không phải muốn tranh thủ thời gian kiếm cớ chối bỏ trách nhiệm sao?" Han Heun quay đầu, nhìn thẳng Seongwu, "Ong hội trưởng, tại sao anh phải ở đây cùng những Alpha này lãng phí thời gian? Chẳng lẽ anh thật sự sẽ không lên tiếng vì Omega chúng ta sao?"

"Bạn học Han, những lời này của cô có hơi quá rồi. Chúng tôi như vậy cũng không phải là đang tranh thủ thời gian, hơn nữa tình huống bây giờ từng giây từng phút đều quý giá. Chúng tôi càng không kiếm cớ trốn tránh trách nhiệm, nếu như là lỗi của chúng tôi, tất nhiên chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm. Nhưng bây giờ, chúng tôi chỉ muốn xác nhận sự thật mà thôi." Daniel tỉnh táo phản kích.

"Sự thật? Sự thật chính là Alpha này định cường bạo tôi!" Han Heun tức giận chỉ thẳng Jang Yunseok.

Nghe vậy, Jang Yunseok trong nháy mắt hốt hoảng đứng lên, ánh mắt không hiểu nhìn về phía Han Heun, "Tôi chưa từng làm vậy! Cô, đứa con gái điên rồ này rốt cuộc đang nói gì a? Ngậm máu phun người còn lý luận? Nếu cô không phải là Omega thì tôi đã sớm động thủ rồi!"

"Dù sao Alpha các người cũng chỉ biết dùng đến nắm đấm cùng nửa người dưới mà thôi." Han Heun cười nhạt.

"Cô...!" Jang Yunseok đưa lên nắm đấm, làm bộ muốn xông lên trước.

Thấy vậy, Daniel vội vàng lên tiếng ngăn lại, "Bạn học Jang, bình tĩnh một chút, ngồi xuống."

"Kang hội trưởng! Tôi chịu đủ rồi! Dựa vào cái gì tôi phải ở chỗ này nghe một Omega nói bậy nói bạ vu oan cho tôi chứ?"

"Nếu như cậu có thể chứng minh lời cậu nói là đúng, vậy thì tôi có thể lập tức thả cậu đi."

"Tôi..." Jang Yunseok nhất thời cứng họng, trong lòng biết tình huống hiện tại, không thể làm gì khác hơn là lại tức tối ngồi xuống lần nữa.

Lúc này, Seongwu im lặng từ đầu tới cuối rốt cuộc mở miệng.

"Bạn học Han, tôi muốn hỏi em, ban đầu kế hoạch trao đổi sinh viên này, là em tự nguyện tham gia sao?"

Han Heun dừng một chút, trả lời, "Không phải, là nhà trường rút thăm quyết định."

"Nhà trường chắc chắn đã thông báo, nếu như không muốn tham gia vào kế hoạch này, sinh viên hoàn toàn có quyền được từ chối. Nếu em không muốn, vậy tại sao ban đầu lại không cự tuyệt?"

Han Heun cắn môi, không nói gì.

"Bạn học Han, xin hãy trả lời tôi." Giọng Seongwu lạnh như băng, làm người khác cảm thấy sợ hãi.

Trầm mặc hồi lâu, Han Heun mới chậm rãi mở miệng, "Để từ chối nhà trường cần phải có sự đồng ý của bố mẹ, nhưng bố mẹ cũng không để ý đến em, cho nên em không còn cách nào khác."

"Có ý gì?" Seongwu như có điều suy nghĩ nhìn cô chằm chằm.

"Bố em bỏ nhà đi từ rất sớm, chỉ còn lại mẹ và em sống nương tựa lẫn nhau. Có lẽ là việc bố rời đi đối với mẹ là đả kích quá lớn, bà bắt đầu uống rượu, mỗi ngày đều đem mình uống đến say khướt, hoàn toàn không quan tâm đến chuyện của em." Nghĩ tới đây, Han Heun lại đỏ mắt.

Seongwu dùng ngón tay gõ nhịp nhịp lên mặt bàn, từng chữ từng câu nói, "Cho nên em liền tự biên tự diễn vở kịch này, muốn mượn việc này để có thể gạch bỏ tên mình ra khỏi danh sách sinh viên trao đổi sao?"

"Ong hội trưởng, em không hiểu ý anh?" Han Heun giương mắt nhìn anh.

"Không phải sao? Vừa mới nghe em nói, tựa hồ đối với Alpha, em có thành kiến rất lớn. Giả dụ như muốn chạy khỏi nơi này, công kích Alpha chính là phương pháp nhanh chóng nhất, cũng là phương pháp hữu hiệu nhất, đồng thời còn có thể hạ thấp giá trị của Alpha trong mắt mọi người. Mà thân là Omega, em cũng hết sức rõ ràng việc tự mình hoàn toàn có năng lực có thể khiến cho một Alpha bình thường tiến vào trạng thái phát tình."

"Ong hội trưởng, anh bây giờ là đang hoài nghi em? Anh đang thay Alpha nói chuyện sao?!" Han Heun mở to mắt, vẻ mặt không thể tin được.

"Tôi không đang nói giúp ai, chỉ là tôi đang căn cứ vào tình huống hiện tại, nói lên suy luận phù hợp nhất với giả thiết thôi."

"Bạn học Han, lời Ong hội trưởng nói là sự thật sao?" Daniel cũng có chút kinh ngạc, cậu chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có khả năng này.

"Các anh...!" Han Heun liếc mắt nhìn hai người, cúi đầu xuống trong chốc lát, ánh mắt không khỏi để lộ ra tia hoảng hốt. Mặc dù chỉ là thoáng qua, nhưng vẫn bị Seongwu nhạy bén bắt được.

Seongwu nheo mắt lại, hơi nghiêng người đi về phía trước, dựa vào bàn, "Bạn học Han, nếu như bây giờ em thẳng thắn, tôi có thể tận lực giúp em đem hình phạt xử lý của chuyện này giảm đến mức nhẹ nhất."

Thấy Han Heun không có ý định mở miệng, Seongwu còn nói, "Chuyện này nếu như tới hôm nay còn không cách nào giải quyết, kế hoạch trao đổi sinh viên sẽ nhanh chóng bị dừng lại, chúng tôi phải đưa hai người đưa đến Bộ giáo dục tiến hành thẩm vấn, đến lúc đó bọn họ tất nhiên sẽ an bài kiểm tra chất dẫn dụ của cả hai. Chỉ cần điều tra ra tần số chất dẫn dụ của hai người khi xảy ra chuyện vào ngày đó, sự thật như thế nào lập tức có thể rõ ràng chân tướng. Chẳng qua là đến lúc ấy, người gây họa sẽ không chỉ bị xử phạt theo nội quy đơn giản của nhà trường như vậy đâu."

Kiểm tra chất dẫn dụ, xem hình thức biết nội dung, chính là lấy chất dẫn dụ ra làm kiểm nghiệm, nhưng quá trình lại cực kỳ tàn nhẫn. Bọn họ sẽ giải phẫu đem mở phần gáy, lấy ra tuyến thể để tiến hành kiểm tra, sau đó sẽ đặt tuyến thể lại. Tác dụng phụ của cuộc kiểm tra này cực kỳ lớn, trong quá trình tuyến thể bị lấy ra rồi thả lại lần nữa sẽ khiến mùi hương hỗn loạn nghiêm trọng, cho nên sau khi phẫu thuật xong, cơ thể sẽ phải chịu thống khổ tột độ, vì vậy có rất ít người nguyện ý thử nghiệm.

Jang Yunseok vừa nghe xong, mặt cũng tái xanh, "Tôi tôi tôi vô tội! Tôi không muốn bị kiểm tra!"

Sắc mặt Han Heun cũng không tốt hơn chỗ nào, cô cắn chặt môi dưới, hai tay nắm chặt vạt áo, yên lặng không nói.

Seongwu đứng lên, nhún vai một cái, không thể làm gì khác hơn nói, "Được rồi, nếu chúng tôi đều không có cách nào phân biệt được lời nói thật giả của hai người, cũng chỉ có thể đem xử hai người theo pháp luật thôi."

Dứt lời, Seongwu xoay người liền muốn đi ra ngoài, vào lúc này Han Heun lại lên tiếng.

"Chờ một chút." Han Heun ngẩng đầu lên, hít một hơi thật sâu, giọng khẽ run rẩy nói, "Được, em thừa nhận, chuyện này là em tự biên tự diễn."

Seongwu lại lần nữa ngồi xuống, bình tĩnh nhìn cô, "Em nói tiếp đi."

"Ban đầu, gia đình em tan rã, cũng là bởi vì người bố Alpha không chịu trách nhiệm đó! Nói cái gì mà sẽ chiếu cố em cùng mẹ cả đời, đều là gạt người! Em hận không thể khiến toàn bộ Alpha trên thế giới chết hết đi! Huống chi bây giờ lại muốn em cùng chung sống với Alpha trong một môi trường, nghĩ thôi cũng đủ chán ghét!" Han Heun nắm chặt hai tay, trên mặt xen lẫn thống khổ sâu đậm và chán ghét, cô ngẩng đầu, khóe môi nhếch lên nụ cười nhạt, giờ phút này nhìn lại có chút thê lương. "Cho nên, em quyết định để Alpha nổi điên tới công kích em, như vậy em mới có thể thoát khỏi chỗ này. Em cũng chỉ có thể làm vậy, không ai cứu em, em không thể làm gì khác hơn là tự cứu lấy chính mình."

Daniel không đồng ý cau mày, "Nhưng cô cũng không thể đem kéo người vô tội xuống nước, cô có biết một khi Alpha tiếp nhận hình trừng, rất có thể cả đời cũng không cách nào cùng Omega kết hợp được nữa không?"

"Đó không phải rất vừa vặn sao?" Han Heun cười nhạt, "Giúp thế giới loại bỏ đi một căn bệnh ung thư, tại sao không chứ?"

"Cô..." Daniel có chút khiếp sợ, không nghĩ tới Han Heun đối với Alpha lại oán hận sâu sắc đến mức như vậy, thậm chí không để ý đến sống chết của một người.

"Không cần nói nữa." Seongwu giơ tay lên ngăn lại Daniel còn muốn nói chuyện, nhấc chân đi tới trước mặt Han Heun, chậm rãi ngồi xuống. Anh cầm hai tay Han Heun, nắm thật chặt, ngẩng đầu đối mặt với ánh mắt của cô, "Chuyện của em, tôi hiểu. Tôi cam kết với em, nhất định sẽ đáp ứng đem phân xử xuống đến mức nhẹ nhất." Seongwu dừng một chút, "Còn nữa, khổ cực cho em rồi." Seongwu mỉm cười, nhẹ nhàng xoa đầu Han Heun.

Giờ phút này, Han Heun cũng không khống chế được tâm tư của chính mình nữa, nhào vào trong ngực anh khóc lớn. Seongwu không nói gì, chỉ ôn nhu vỗ vai cô, để cô mặc sức phát tiết.

Sau đó, Seongwu để người đưa Han Heun về, cũng cùng trường K đưa ra cách giải quyết chung —— chuyện của Han Heun sẽ do trường S xử phạt, Jang Yunseok cũng tránh khỏi hiềm nghi. Một lần nữa cuộc sống đại học khôi phục lại bình thường, một bên kích động nói xin lỗi, một bên rời đi.

Một trận huyên náo xong, phòng họp lại tiếp tục yên lặng.

Daniel nhìn Seongwu im lặng một bên không nói, do dự một chút mới mở miệng.

"Seongwu, cảm ơn anh."

"Tại sao nói cảm ơn tôi?" Seongwu nhíu mày.

"Em cho là, anh sẽ đứng về phía Omega đó." Nói trắng ra một chút, Daniel cho là, dựa vào mức độ chán ghét Alpha của Seongwu, coi như chân tướng đã đặt trước mắt, Seongwu cũng rất có thể sẽ chọn giấu giếm sự thật để bênh vực Omega.

Nhưng anh không làm vậy.

"Tôi nói này, ghét Alpha là chuyện của cá nhân tôi, sẽ không dính dáng đến người vô tội. Huống hồ..." Seongwu dừng lại một chút, mới nói tiếp, "Huống hồ, không phải tất cả Alpha đều là người xấu."

Nghe vậy, đôi mắt Daniel sáng lên trong nháy mắt.

"Seongwu, ý anh là, anh bắt đầu chấp nhận Alpha sao?"

Seongwu ngẩn ra, suy nghĩ một chút nói, "Tôi không biết."

Bắt đầu chân chính tiếp xúc với Alpha xong, ngoại trừ vẫn là mùi hương khó mà chịu đựng được ra, Seongwu cảm thấy kỳ thật thì bọn họ cũng không tệ như trong tưởng tượng. Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng ít nhất thì Daniel cùng Minhyun cũng tốt vô cùng, lần trước sau khi cùng bọn họ ra ngoài chơi, Seongwu đã có cái nhìn khác biệt hoàn toàn đối với hai người. Bọn họ mặc dù là Alpha, nhưng lại không có loại cảm giác cao cao tại thượng đó, tính cách ôn nhu hiền lành, cũng rất thân thiện.

Qua sự kiện lần này mà nói, Daniel không chỉ không thiên vị Alpha, đẩy trách nhiệm đi, ngược lại rất tỉnh táo trung lập suy nghĩ, gọi riêng Jang Yunseok cùng Han Heun ra chất vấn, anh mới có thể có biện pháp nhìn ra là Han Heun không đúng. Không thể phủ nhận, là một Alpha, Daniel quả thật có tố chất và năng lực của người lãnh đạo, khiến anh thực sự bội phục.

Seongwu nghĩ, có lẽ anh không nên bằng ấn tượng trước đây mà kết luận ngay với Alpha, cũng không nên từ một mà đánh đồng tất cả, đây chính là kết luận sau khi sống chung vài ngày của anh đối với Alpha bọn họ.

Daniel chậm rãi sát lại gần Seongwu, nhìn thẳng vào mắt anh, vẻ mặt thành thật.

"Còn em thì sao? Anh đã bắt đầu cân nhắc chấp nhận em sao?"

Nhìn khuôn mặt Daniel đột nhiên phóng đại trước mắt, Seongwu lặng lẽ lui về sau một bước. Kể từ khi Daniel thu lại mùi hương, cậu luôn sẽ tìm mọi cơ hội để tới gần mình, mà điều khiến Seongwu thất vọng nhất chính là, anh phát hiện mình không hề bài xích chuyện này.

Đây cũng không phải là một hiện tượng tốt.

Seongwu mở mắt, đưa tay đẩy Daniel ra, "Đừng hiểu sai ý, đó là hai chuyện khác nhau."

Daniel không sát lại gần anh nữa, chỉ cười một tiếng, nói, "Không sao, em sẽ không từ bỏ anh, bởi vì em thật sự thích anh."

Seongwu khẽ run, ngẩng đầu nhìn Daniel, nói không ra lời.

Giờ khắc này, Seongwu nhận ra ——

Daniel thật sự nghiêm túc.

Lúc này, cửa phòng họp bị đẩy vào, Jaehwan người chưa đến mà giọng đã truyền tới trước, "Seongwu, chuyện cũng xong rồi! Chúng ta trở về... chứ?"

Nhìn bầu không khí giữa Daniel và Seongwu có chút quái dị, Jaehwan không tự chủ được nhỏ tiếng dần.

"Ách, em quấy rầy hai người sao...?"

Seongwu lấy lại tinh thần trước, đi lên vỗ vai Jaehwan, "Không có, em tới đúng lúc lắm, chúng ta cùng nhau trở về đi thôi."

"Nga..." Jaehwan quay đầu, nhìn thấy Daniel cười híp mắt vẫy tay nói hẹn gặp lại với bọn họ, trong lòng mặc dù có rất nhiều điều muốn hỏi, nhưng vẫn nhịn xuống. Hơn nữa nếu như cậu hỏi, Seongwu cũng nhất định không nguyện ý trả lời. Vì vậy, Jaehwan thức thời rời đề tài.

"Seongwu, nghe nói sự kiện Han Heun kia là anh phát hiện?"

"Ừ."

"Anh thật là lợi hại nha! Em không biết anh còn có tiềm năng làm trinh thám nữa đấy." Jaehwan hưng phấn nói. "Seongwu, anh làm sao thấy được Han Heun đang nói dối? Có bí quyết gì không, dạy em một chút đi?"

"Bí quyết sao..." Seongwu lẩm bẩm, "Có lẽ, là trên người Han Heun, nhìn thấy bóng dáng của anh sao? Cảm thấy... em ấy đặc biệt giống anh."

Nụ cười Jaehwan cứng ngắc, quay đầu lo âu nhìn về phía Seongwu, "Seongwu..."

Seongwu lập tức đổi lại một khuôn mặt tươi cười, vỗ vai Jaehwan một cái, "Không có gì, coi như là anh đang tự nói chuyện thôi, mau trở lại trường học đi, còn có rất nhiều chuyện đang chờ chúng ta xử lý đó."

Nhìn bóng lưng Seongwu một hồi, Jaehwan thở dài, chạy hai bước đuổi lên phía trước, "Seongwu, đợi em với!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro