Chương 12.2 - Sắc hoa anh đào chiếu rọi lòng tớ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nielie từ trên cây nhảy xuống, tự cho là mình rất bảnh trai nhưng kỳ thực ngốc đến buồn cười. Mặt đất trong vườn cây vốn đã phủ kín hoa anh đào rơi lại thêm một đống quả mọng. Hơn nữa tiểu samoyed bướng bỉnh còn vẫy thêm cả khóm hoa nhỏ màu vàng nhạt, cho dù là buổi trưa mùa xuân nhưng đủ thứ màu sắc như thế lại làm nên một giấc mơ mùa hạ.

Tiểu samoyed xấu tính mà ngăn cản mèo nhỏ mềm mềm phủi mớ cánh hoa dính lung tung trên tóc xuống, "Cứ để vậy rất đáng yêu mà~"

Dường như Seong Wu cũng không có lý do để tiếp tục giận dỗi tiểu samoyed nữa. Cố gắng kiềm chế cảm giác vui mừng, hỏi cậu ấy, "Nielie làm vậy vì chuyện sách số học sao?"

"Không phải đâu"

"Từ mấy hôm trước tớ đã bắt đầu thu gom các loại quả rồi, lên núi hái được nhiều lắm luôn~"

Daniel đưa cho Seong Wu xem bàn tay bị gai trên thân cây của các loại quả đâm trầy da rất nhiều chỗ. Seong Wu vô cùng xót xa khi nhớ tới lúc sáng sớm Daniel qua mượn sách, cậu hoàn toàn không chú ý đến trên tay Daniel có nhiều vết thương như thế.

Ongie cúi đầu, đầu ngón chân xoắn xuýt vẽ thành những vòng tròn trên mặt đất, thế nhưng Daniel nói không có sao hết.

"Tớ chỉ muốn nhìn baby mèo nhỏ cười một chút thôi"

Mèo nhỏ có chút hài lòng, bất giác lộ ra khuôn mặt tươi cười rất dịu ngọt. Có chú samoyed chăm sóc cho mèo nhỏ, đương nhiên là hạnh phúc hơn nhiều so với một mèo nhỏ cô đơn.

Daniel trải một tấm lá môn thật to xuống đất, muốn Seong Wu cùng ăn cơm trưa với cậu.

"Nhưng mà hộp cơm của tớ để chỗ ổ mèo bên kia~", Seong Wy có chút lo lắng, chẳng lẽ phải ăn quả mâm xôi thay cơm sao?

Vốn thức ăn bên trong hộp cơm của cậu cũng không phải món quý giá gì, chỉ có cơm tẻ rau dưa và trứng gà cuộn do anh hai làm. Anh hai thường làm mấy món như dưa leo chiên trứng, cơm chiên với thịt xông khói. . . Coi như mùi vị không tệ nhưng ăn từ tiểu học tới trung học cũng ngán lắm rồi (anh Minhyun mà nghe được sẽ khóc như con nít cho coi. . .)

Thấy Nielie từ sau gốc cây lấy ra thật nhiều thật nhiều hộp thức ăn được trang trí vô cùng tinh xảo. A~ có cá chình xốt mật ong, có tôm viên chiên. Ongie dán mắt nhìn chằm chằm, muốn bỏ hết tất cả vào bụng! Thoạt nhìn rất là ngon mà.

"Đều do Niel làm sao?"

"Cũng không phải tất cả~ một số ít mà thôi", Daniel thật không muốn đoạt đi công lao của bác đầu bếp: "Nếu cậu thích thì cứ nói, tớ sẽ thử làm thêm vài món cho cậu ăn!"

Tiểu samoyed biết nấu ăn thật là đẹp trai mà! Ongie cho rằng như thế lại càng thêm điểm giỏi giang, càng thêm hiệu quả, tựa như trong mắt chó con có ánh sao sáng lấp la lấp lánh (đây là đặc quyền của bạn trai, anh hai không được cộng thêm. . . Bi kịch |||)

"Chúng ta cũng đã hẹn hò rồi, cậu không thể ăn cơm cùng những người khác". Nielie làm như đúng lắm mà nói: "Mèo nhỏ ăn cơm với tớ mới là mèo nhỏ ngoan~"

"Thật vậy a?"

"Đúng vậy, baby không muốn ở cùng một nơi với tớ sao?"

Nghe vậy Seong Wu liền gật đầu sau đó lại cuống quít lắc đầu, thấy Daniel làm bộ sưng mặt lên tức giận nhìn cậu lom lom, nhỏ giọng nói: "Muốn~"

Sau khi đem tất cả các hộp thức ăn đẩy đến trước mặt Seong Wu, mèo nhỏ rõ ràng được chăm lo kỹ quá đâm ra lo sợ.

"Cho tớ sao?"

"Ừm! Món ăn ngon nhất đều cho cậu hết~", tiểu samoyed dùng nĩa xiên một một miếng tôm chiên vàng rượm phì thành một khối tròn tròn, đút tới miệng mèo nhỏ: "Mèo nhỏ tiểu baby của tớ phải lớn lên, phải béo vù vù thế này này"

Tiểu baby chỉ lo cắn miếng tôm trơn bóng, hoàn toàn quên mất nguyện vọng xấu xa của Daniel là muốn cậu béo lên một tí. Cái miệng nhỏ nhắn nhai thức ăn ngon căng phồng lên, để lộ ra một cái đuôi tôm màu cam, giống như một con động vật hoang dại be bé đang vồ mồi. Nắm chặt móng vuốt, hai mắt vẫn lưu luyến mà nhìn chằm chằm vào món ăn khác trong hộp thức ăn của Daniel.

Daniel dùng một miếng lạp xưởng được cắt thành hình bạch tuột con, trên lương thắt một cái nơ con bướm bằng lá hẹ dụ Seong Wu nhích thân thể đến gần cậu. Sau đó lại không để cho người ta được ăn, còn cấp tốc hôn một cái lên khóe miệng trơn như dầu của mèo nhỏ.

"Mèo nhỏ mềm mềm quả nhiên đáng yêu nhất rồi ❤ "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro