Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm sau Seongwu tỉnh lại, quả nhiên đầu nhức như sắp vỡ. Trong phòng khách một trận ồn ào, đoán chừng là Minhyun đang ở đó chơi game. Seongwu kéo thân hình mệt mỏi đi tới trước tủ lạnh. Sau khi mở ra mới phát hiện trong tủ lạnh từng hàng nước suối.

"Mỗi lần tới nhà cậu ngay cả nước khoáng cũng không có, hôm nay tới tớ mang đến hẳn một tủ."

Minhyun nói, không ngẩng đầu lên. Seongwu ngoài miệng không nói, nhưng tình cảm dành cho Minhyun cùng Jaehwan, anh một mực quý trọng nhất. Giống như gì nhỉ? Chính là loại tình cảm không thể thiếu được.

Seongwu tắm qua loa liền đi theo Minhyun ra ngoài ăn cơm, tới một nhà hàng mới mở. Bữa tối coi như tương đối thanh đạm, vừa vặn lấp đầy dạ dày của hai kẻ say rượu.

"Cậu định xích mích với Jaehwan tới khi nào?"

"Không phải tớ cãi nhau với em ấy, là do em ấy."

Minhyun trả lời có chút không biết làm sao.

"Cậu ấy không muốn ở cùng một chỗ với cậu?"

"Em ấy nói đã nhiều năm làm bạn như vậy, em ấy không muốn thay đổi, nhưng cậu biết đấy, Seongwu, từ trước đến nay tớ chưa từng đối xử với em ấy như bạn bè."

"Các cậu thật phiền toái, đừng làm mất nhiều năm tình cảm tốt như vậy."

Seongwu cúi đầu tiếp tục ăn cơm, anh không nghĩ ra những chuyện này, đoán chừng hai người kia cũng không nghĩ ra. Bất luận như thế nào, anh cũng không muốn mất cả hai người bạn.

"Thứ năm tuần tới còn phải đến Dạ Sắc một chuyến, bạn đại học của tớ tới chơi, cậu sang bồi rượu nhé." Minhyun đột nhiên nhớ đến.

"Được." Seongwu đáp lại một chữ cũng coi như dứt khoát.

"Đến lúc đó tớ sang đón cậu."

"Không cần, tớ tự lái xe tới. Bất quá cậu phải nhắc nhở tớ, nếu không tớ lại quên mất mà uống nhiều."

"Được, cậu sắp tới định làm gì?"

"Mới nhận một học sinh, lát nữa sẽ tới phòng tập."

Seongwu là một thầy dạy nhảy, đặc biệt là popping. Kỳ thật, nhà anh cho tới giờ không thiếu gì tiền, công việc này cũng chỉ đơn thuần là tự mình yêu thích.

***

Thứ năm đúng hẹn nhận được điện thoại của Minhyun, thứ sáu Seongwu liền chạy đến Dạ Sắc. Thành thật mà nói, lần trước ở Dạ Sắc đụng phải người kia, một mực khiến cho Seongwu cảm thấy không được tự nhiên, nghĩ sau này bớt đi thì tốt hơn.

Bất quá suy nghĩ một chút, rõ ràng là địa bàn của mình, người kia không được vượt ranh giới mới đúng.

Vừa vào Dạ Sắc đã nhìn thấy Minhyun đang ngồi ở một bàn lớn đông người, có vài người quen, đoán chừng đều là bạn thời đại học của Minhyun. Lý do Seongwu bị gọi tới chính là để khuấy động không khí, việc này giao cho anh thật sự quá thích hợp.

Rượu qua mấy vòng, mọi người đều hơi say liền bắt đầu thân quen. Seongwu cảm nhận được ánh mắt từ phía trong góc, lăn lộn ở quầy rượu lâu như vậy, chút chuyện này anh đều biết. Seongwu buông thả từ lâu, cũng không biết đã mấy năm, a, là ba năm. Anh từng hẹn hò với đàn ông, đàn bà, nhiều đến đếm không xuể, nhưng cảm giác cũng rất tốt, cả đêm vuốt ve không khiến cho người ta chán ghét.

Seongwu theo ánh mắt nhìn sang, là một cô gái tướng mạo xinh đẹp, cả người mặc váy đen kết hợp cùng áo khoác da. Anh tự nhiên cũng hiểu ý đối phương, cầm ly rượu lên đi tới bên người cô gái.

"Uống một ly chứ?" Seongwu liếm môi.

"Tại sao không?" Cô gái cười đẹp mắt.

Qua vài ly, hai người cũng sát lại ngày càng gần, cùng mọi người bước lên sàn nhảy, những người khác cũng chơi đùa dô hò, không chú ý tới người trong góc từ ban đầu đã sớm để ý tới anh.

Daniel đại khái sắp phát điên rồi.

Đúng vậy, cậu ngồi ở một góc đối diện với Seongwu. Hôm nay Daniel tới gặp ông chủ quán bar một chút, dù sao cũng là người quen cũ, lần trước tới vì có đồng nghiệp nên không tiện chào hỏi.

Thật là có duyên a, Ong Seongwu.

Daniel sớm đã trông thấy người kia, nhìn anh một ly lại một ly nuốt xuống bụng.

Cho đến khi anh cầm ly rượu lên ngồi xuống bên cạnh cô gái.

Cho đến khi anh chuẩn bị bắt đầu hôn, Daniel đều nhìn chân chân thiết thiết.

Cậu nhìn tay Seongwu từ từ đặt trên eo cô gái, tay khác nhẹ nhàng nâng cằm cô ta hôn lên.

Seongwu cảm thấy nụ hôn này không được tự nhiên, luôn cảm giác có người nào đó nhìn mình chằm chằm. Anh không suy nghĩ nhiều, lại uống thêm mấy ly, chuẩn bị vào phòng vệ sinh.

Vừa bước vào, một lực mạnh nắm lấy cổ tay anh, Seongwu bị kéo vào một buồng vệ sinh, trên cửa phát ra tiếng vang không nhỏ. Phản ứng đầu tiên của anh là mắng chửi thô tục, nhưng khi giương mắt lên đã trông thấy ánh mắt nhìn mình chằm chằm, dường như muốn nhìn thấu anh.

Kang Daniel, thật là một sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Seongwu muốn chạy trốn, nhưng hai tay đều bị nắm chặt.

"Cậu buông tay."

Người trước mặt không trả lời, chỉ là hai tay cầm chặt hơn.

"Kang Daniel, cậu buông tay."

"Tại sao gọi em là Kang Daniel? Chúng ta là người xa lạ sao?"

Daniel rốt cuộc có phản ứng, người này lại gọi cậu là Kang Daniel. Kang Daniel, cái tên này gọi thuận miệng như vậy sao?

"Chúng ta bây giờ cũng không phải là người quen..."

Một lời chưa nói hết, môi Seongwu liền bị chặn lại, người trước mặt này thô bạo cắn xé anh, đầu lưỡi chạm vào răng cùng môi. Seongwu dùng răng cắn môi người kia, nhưng người nọ một chút cũng không lùi bước, vẫn đang dùng sức đòi chiếm lấy. Hai tay anh bị cậu một tay nắm lấy, một tay khác đặt sau eo kéo về phía trước một cái, hai người dựa vào nhau càng gần.

Seongwu thậm chí cảm nhận được môi mình có chút tê dại, lúc này người nọ mới buông lỏng, anh căm tức nhìn người trước mặt, trên môi cậu còn có vết máu anh vừa cắn qua.

Daniel nhìn môi Seongwu bị mình cắn đỏ lên, lại nở một nụ cười châm biếm. Nhẹ nhàng đưa tay vuốt ve môi anh.

"A, bây giờ cũng có thể hôn môi đàn bà sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro