[P1] Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

12

┊ ⇄ ◁ ◁ II ▷ ▷ ↻ ┊

Owen đưa tay ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn vào lòng mình để em không bật ngã ra sau, thực ra thì cũng không cần thiết lắm, chỉ cần giữ lấy vai là được, nhưng Owen là gã vô liêm sỉ thích lợi dụng mấy tiểu tiết nhỏ nhặt để làm trò mèo này mà.

"...Owen?"

"Ừ, anh đây."

Giọng nói trầm ấm của anh như rót mật vào tai, lại thêm ánh mắt si tình dịu dàng nhìn em như thế kia nữa...em đổ thật rồi. Ai mà không đổ chứ, cái mặt đẹp trai chết người kia.

Owen mang cái vibe trai hư rõ ràng, dù rằng anh cố tỏ ra ngoan ngoãn đáng yêu như thể nào cũng không thể giấu nổi, đã vậy còn xỏ khuyên tai, mặc đồ phố, nhìn cái mặt vừa đẹp trai vừa đểu cáng kiểu gì ấy. Nói không mê là nói xạo, lúc trước hay bây giờ em đều bị nhan sắc trời ban Owen làm cho đổ đứ đừ. Gái đẹp là hoa trai đẹp là họa, không sai chút nào!

Cơ thể hai người đang áp sát vào nhau, không khó để Owen có thể nghe được tiếng tim đập thình thình, là của cô nàng mèo nhỏ bé đang gọn gàng trong vòng tay anh. Khuôn mặt em như được phủ lên một rặng mây hồng, đôi môi hồng xinh xắn hé mở rồi lại khép vào chẳng nói được từ gì. Dáng vẻ ủy mị dễ xấu hổ của em làm cho trái tim của anh lỡ một nhịp, vì đang ôm em trong lòng nên Owen sợ em sẽ phát hiện ra tim anh còn đập mạnh hơn em.

Không những trái tim, còn có thứ khác đang dần sôi sục lên trong người Owen.

Chết toi! Bình tĩnh nào Owen, đang giữa thanh thiên bạch nhật, quân tử không thể nào bị sắc dục làm mờ con mắt được! Bình tĩnh nào!

"Ahaha...em định đi đâu thế?"

Owen hơi lùi lại, cười gượng gạo che đi ham muốn đang trỗi dậy trong tâm trí.

Em hơi hụt hẫng khi Owen không ôm mình nữa, thể hiện sự bất mãn bằng cái bĩu môi. So với Owen, khuôn mặt đỏ như trái cà chua của em đúng là hết cứu.

"Đi đâu kệ em."

Nàng mèo lại bắt đầu giở trò giận cá chém thớt, vì Owen không ôm em nữa. Em nào có biết rằng nếu anh thực sự tiếp tục ôm, sợ rằng Avery phải chịu phận khỉ leo cây thôi.

"Đau lòng quá bé ơi..."

Owen ôm ngực, giả vờ đau lòng, hoặc là đau lòng thật. Dáng vẻ kịch tích vờ vịt rẻ tiền của anh được trả giá bằng một cái bốp đau điếng ngay đầu.

"Em đi gặp người quen thôi."

"Người quen? Ai vậy?"

Vừa dứt câu hỏi Owen liền tự trách mình ngu, sao lại đi hỏi em bằng cái giọng điệu như thế kia? Không được hỏi thẳng thừng như vậy, cũng không được xài cái tông giọng như má người ta. Vậy mà sự tò mò lấn át tâm trí, khiến cậu trai không còn suy nghĩ được gì mà hỏi huỵch toẹt ra luôn. Trời ơi ngu kinh khủng? Lỡ em bỏ Owen đi thì sao? Oh my God nooooo.

"Avery, em trai của Lilith."

Câu trả lời bình thản của em dập tan mọi kịch bản tồi tệ đang hình thành theo chiều hướng xấu nhất trong đầu tóc vàng overthinking. Em có để ý cái đó đâu mà, do Owen tự suy nghĩ rồi tự hành hạ mình vậy thôi chứ. Mà chắc là do anh tự nhận thức được mình đã làm gì trong quá khứ, người có tật thì hay giật mình lắm.

May ghê.

Owen lau mồ hôi trên trán, anh cười giả lả lấy lòng.

"Vậy hả haha...ủa mà...Avery?"

Avery và Owen chưa từng gặp nhau, anh chỉ biết cậu ta qua lời kể của em, đại loại như là Lilith có một đứa em trai blabla. Nói trắng ra Owen chẳng có tí hảo cảm nào với Lilith, anh có cảm giác như cô ta luôn cố tình phá hoại các mối quan hệ của mình. Lúc trước thì là Shelly, không ít lần Owen bắt gặp cô nàng tóc nâu đang luyên thuyên kể xấu về mình. Bây giờ là em, hơn nữa hai người còn là bạn thân, điều đó khiến anh càng bất an hơn. Nhưng dĩ vàng dơ dáy sống khốn nạn của mình làm cho anh luôn phải ở thế câm nín hèn hạ không phản bác được gì. Anh sợ nếu mình phàn nàn với em, người đầu đi bị tổng cổ chính là anh chứ không phải Lilith.

Chưa đủ phiền phức hay sao mà còn thêm cái tên very much gì đó vậy? Định công khai tán tỉnh ghệ người ta hả? Thằng nhóc đó là ai vậy? Nó có gan đấy!

Suy nghĩ trong đầu thì hùng hổ chứ thực ra Owen cũng rén lắm. Vì em chưa mở miệng xác nhận mối quan hệ của cả hai nên lúc nào anh cũng trong trạng thái nơm nớp lo sợ. Mặc dù đi chơi với nhau, ngủ chung giường rồi đấy, vẫn chỉ là bạn nếu em chưa chịu xác nhận. Lỡ đâu em là trap girl trong hình hài thiếu nữ ngây thơ thì sao? Không đề phòng cái là bị hất thẳng cẳng ra chuồng gà luôn.

"Ừ, anh đi chung không?"

"...hả?"

"Em hỏi anh đi chung không? Đi với em á."

Ừ thì anh hiểu mà, nhưng không phải cái này hơi bị phấn khích sao?

Em đúng là chất liệu bạn gái chính hiệu, chỉ cần dùng một câu nói thôi mà đã dập tan bao nhiêu lo âu sầu não của Owen. Trời ơi, Avery tuổi gì? Bât cứ thằng nào cũng vậy thôi, người thắng cuộc chính là Owen Knight.

"Anh là kẻ may mắn, luôn là kẻ may mắn, sẽ là người duy nhất chiến thắng trên đường tới tim em lalala~"

"Anh bị sao vậy? Làm em sợ đấy."

"Anh yêu bé nhất trên đời luôn nè~"

"Ò vậy hả."

*

Avery cảm thấy hơi lo lắng, y/n trễ mười lăm phút rồi.

"Thôi chú mày đừng trẻ con nữa, không phải vì mẹ lo chị cũng không gọi đâu. Mày nghĩ y/n thích một đứa ranh con hả? Mặc dù gu của nhỏ bị làm sao ấy. Tên kia với chú mày cũng một chín một mười với nhau thôi, đều hãm tài kinh người. Được cái tên vàng chóe lớn hơn y/n hai tuổi, con gái mà lị, ai chẳng thích yêu người hơn tuổi, được bao bọc che chở. Chị khuyên mày nên bỏ cuộc đ-Túttttttttt-"

"Bà chị phiền phức."

Tâm trạng của cậu nhóc mới lớn giống y hệt như những đứa con nít đợi bố mẹ về, cảm thấy bồn chồn và hoảng sợ khi không thấy họ ở nhà vào thời gian đã hứa. Cậu tự hỏi liệu y/n có thực sự biết đường xá ở đây không? Liệu cô ấy có phải đang hoang mang lạc lối giữa dòng người đông đúc? Ý nghĩ đó thôi thúc cậu đứng lên đi kiếm y/n, nhưng cô ấy đã tới rồi.

"Xin lỗi chị tới trễ." Em mỉm cười vẫy tay với Avery.

Không khó để em nhận ra em trai của Lilith, cậu ấy có ngoại hình nổi bật giữa đám đông, giống Owen vậy. "Một phiên bản nhỏ tuổi của Owen" - em đã nghĩ vậy khi lần đầu tiên gặp Avery.

Đôi mắt xanh lục sáng lên khi nhìn thấy em, người con gái cậu thầm thương trộm nhớ nhưng lại nhanh chóng chuyển sang vẻ bối rối khi nhận ra đi bên cạnh em là một người con trai khác. Mà đó lại là khuôn mặt "hãm tài" quen thuộc trong lời kể thường ngày của bà chị phiền phức ở nhà - Owen Knight.

Lần đầu tiên sau 16 năm sống dưới danh phận em trai của Lilith, Avery đồng tình với chị gái mình.

----------

Có bà nào đọc jjk không? Nghe nói Nobara comeback rồi, tui sợ lão gege úp sọt tui quá.

----------












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro