Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Aeri đang ngồi trên lớp thì cảm thấy chiếc điện thoại dưới bàn rung lên ,từ từ chậm rãi cho tay xuống hộc bàn , lấy ra xem thì cuộc gọi đã tắt, đó là cuộc gọi nhỡ từ Jimin, thầm thắc mắc cô bị gì sao chưa về lớp mà giờ còn gọi điện thoại nữa thì lại nhận thêm được một tin nhắn .

Jimew: "Cho mình mượn bộ đồ thể dục của cậu nha . Sẵn nói cô dùm là mình xuống phòng y tế xíu , đọc xong khỏi rep có gì mình giải thích sau ."

Khều khều cô bạn ngồi bên cạnh ,Aeri đưa điện thoại cho Yeji xem ,cậu ấy tiếp nhận thông tin xong rồi thì đưa tay lên như sắp phát biểu.


-"Sao thế Yeji."

-"Dạ cô ơi, bạn Jimin hôm nay dậy muộn quên ăn sáng nên đau dạ dày  , bạn ấy xin phép được ở phòng y tế thưa cô."

-"Cô hiểu rồi ,em ngồi xuống đi."


Bạn mình không chỉ nhanh nhẹn , mà còn lươn lẹo không ai bằng . Aeri nhìn Yeji tay thả một nút like vì đã hoàn thành xuất xắc nhiệm vụ được giao.


-"Ủa rồi tới tiết cậu mặc gì Aeri."

-"Ừa ha . Mà thôi kệ đi tí nói nhức đầu lên phòng y tế trốn luôn."

-"Hay lắm nha."

-"Đương nhiên rồi, mình mà."

________








-"Minjeong à , chị tới rồi."

Cửa vừa mở ra đã được chị đưa cho một bộ đồ thể dục còn có cả khăn tắm nữa. Em còn chưa kịp cảm ơn thì đã nghe chị tiếp tục căn dặn.


-"Bạn chị mệt nên hôm nay không học thể dục cho nên em đừng ngại . Còn nữa khăn này là khăn mới nên em không cần lo đâu. Em tắm rửa đi chị ở ngoài này đợi."

-"Cảm ơn chị nhiều lắm , nhưng mà chị cứ về lớp học đi ạ , lát em tự đi là được rồi."

-"Ti....tiế.....tiết này chị được nghỉ, không sao đâu mà."


Giọng chị hơi lắp bắp như thể là đang cố để nói dối vậy , nhưng mà chắc không có đâu ,chắc là chị được nghỉ thật, chị ấy chăm học như nào thì em cũng rõ mà.





-"Cảm mơn chị ."

-"Em cảm mơn chị nhiều lắm rồi đó bé .Không có gì đâu mà."

-"Có ấy chứ, không có chị là em tiêu rồi."


Chị ấy cười một cái rồi lại nhìn em dịu dàng .
Ôi trời cái cảm giác này nó khó tả quá đi ,nụ cười chị làm em xao xuyến quá đi mất.

-"Minjeong này, sẵn thì hết tiết này hẳn về lớp luôn nha ,giờ mà em bỏ chị một mình là chị buồn lắm đó."

-"Dạ thế thì mình kiếm chỗ nào ngồi đi chị , nếu cứ đi vầy hồi giám thị hốt hai đứa mình luôn đó ạ."

-"Vậy mình xuống căn tin ngồi nha ."

-" Được ạ."


Thế là hai người họ cất bước đến căn tin , trên đường đi em vẫn cứ tiếp tục nói lời cảm ơn , đến nỗi chị doạ là em mà nói nữa là sẽ giận luôn thì Minjeong mới chuyển sang chuyện khác . Rồi em lại hỏi đến lí do vì sao chị lại xuất hiện lúc đó .




Đó là cả một câu chuyện ........

-"Cho mình coi vớiii."

-"Cậu từ từ thôi đừng có giựt mà."

-"Mình có thấy được gì đâu , đưa qua đây coi đồ ích kỉ ."

-"Nói mình ích kỉ thì khỏi coi."

-"Đưa đây nhanh lên."

-"Không đưa luôn ,làm gì nhau ."

-"Yahhhh đưa đây coi."



-"EEEEEEEEEh COI..........."


Cô còn chưa kịp nói hết câu thì cái bình đã ngã xuống , nước văng tung toé khắp nơi , ướt cả một phần áo . Bàn tay xoa xoa hai bên thái dương , Jimin bất lực thật sự , mới rót miếng nước uống cũng chẳng yên với hai đứa này .


-" Hwang Yeji , Uchinaga Aeri hai cậu là con nít  hả , có món đồ chơi thôi mà cũng giành giựt nữa , làm riết nhiều cái thấy mệt ghê."

-" Jimin, xin lỗi cậu."

-" Xin lỗi cậu , Jimin."


Miệng thì nói xin lỗi mà mắt hai đứa nó thì đang nhìn nhau "thân thiện " như kiểu "là tại cậu chứ không phải mình ". Cũng thiệt tình hai cái đứa này, già đầu rồi chứ phải mới học mẫu giáo đâu mà cứ tranh nhau mấy thứ đồ chơi cỏn con vậy chứ , báo hại cô giờ đây phải chịu hậu quả mà tụi nó gây ra .


-"Giờ hai cậu tính sao đây, ướt áo mình rồi nè."

-"Để tí là nó khô à hỏng sao đâu ."

-"Aeri , đó là cà phê sữa á. Lát nữa Jimin cậu ấy bị kiến bu đầy người cho coi ."

-"Tại cậu đó Yeji."

-"Là do cậu thì có ."

-"Được rồiiii , không phải tại hai cậu thì là tại mình , đừng có cãi nữa."

-"Xin lỗi cậu ."

Hai người cuối đầu đồng thanh , giờ thì thấy được chút thành ý rồi đó.



-"Giờ mình sẽ đi thay đồ , hai cậu ở lại dọn sạch đống này trước khi cô dô ,ok chưa ."

-"Cậu thay đồ thể dục giờ luôn á hả ."

-"Ùa chứ không lẽ để vầy ngồi học ."

-" Vậy mình đi chung cho."

-"Eyyy đừng có khôn thế chứ Yeji , ở đây dọn với mình."

-"Đi vui vẻ nhe Jimin ."

-"Vui cái đầu các cậu."


Cô giơ nắm đấm lên hù doạ rồi rời đi .
Lúc đang thay đồ cô nghe thấy phía ngoài ồn ào cũng chỉ nghĩ đơn giản là một vài học sinh đùa giỡn với nhau thôi ,nhưng khi nghe ai đó hét lên "Kim Minjeong" thì cô nhanh chóng chỉnh lại quần áo rồi lao ra ngoài . Cảnh tượng gì đây chứ , bọn người này đang bắt nạt Minjeong của cô sao. Mang đầy tức giận Jimin tiến đến xiết chặt cánh tay sắp lao vào mặt em.

Là như vậy đó .





-"Do bị đổ nước lên người nên chị mới vào thay đồ , không ngờ lại ngay lúc em xảy ra chuyện ."

-"Cảm ơn chị ."

-"Em lại nữa rồi."

-"Em xin lỗi , em lỡ miệng."

-"Minjeong có mang theo điện thoại không cho chị mượn một lát."

Nghe chị hỏi thế em loay hoay lấy điện thoại trong túi ra , mở pass rồi chìa qua phía chị.

-"Đây ạ."

Jimin cầm lấy nó từ tay em , đôi tay bấm bấm gì đấy một lúc rồi trả lại .

-"Đây là số điện thoại của chị, nếu như mấy người đó tìm đến em nữa thì chỉ cần gọi là chị sẽ chạy đến ngay."

-"Cho em cảm ơn chị lần nữa nha."

Lúc này đây tâm hồn Minjeong như bay lên tận trời xanh , là sự thật đó ,chị ấy vừa mới cho em số điện thoại kia kìa . Dù không biết có dám gọi hay không nhưng mà trong lòng em vui sướng vô cùng tận luôn. Được người mình thích cho số điện thoại ,lại còn bảo sẽ chạy tới ngay khi em gọi nữa , nhất Minjeong rồi.


-"Sao nhanh hết tiết quá nhỉ ,còn chưa ngồi được bao lâu ."

-"Em cũng thấy vậy."

-"Mình về lớp thôi nào."


Đi cùng nhau được một đoạn thì em và chị đành nuối tiếc tạm biệt nhau vì phòng học nằm ở khác dãy . Minjeong hít một hơi thật sâu rồi thở ra một hơi thật dài , em cần cân bằng lại trạng thái của mình trước khi trở lại lớp . Chỉ một buổi sáng thôi mà đã có nhiều chuyện xảy ra như thế rồi, hi vọng hôm nay sẽ không còn chuyện gì nữa.

----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro