Chương 358: Nhiệm vụ chính tuyến rank E - Đêm hồi hồn!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chuông linh hồn ngoài hành lang so với lúc trước còn khẩn trương hơn, tiếng chuông này dường như đại biểu cho một thứ gì đó, tựa hồ có thể tạm thời ảnh hưởng đến thần giữ cửa không đầu.

Khi tiếng chuông linh hồn ngày càng lớn, Hàn Phi cảm thấy toàn bộ hành lang của tòa nhà chết chóc đã trở nên khác trước.

Những cái đầu đẫm máu miệng đang lẩm bẩm điều gì đó, như thể đang niệm tên của thần giữ cửa, những sợi tơ màu đỏ như máu được rút ra từ trong những cái đầu, cơ thể của thần giữ cửa dần dần từ hư ảo trở nên chân thực.

Ông ta trông không giống một vị thần bước ra từ cánh cửa, mà giống quỷ bị mắc kẹt trong cánh cửa hơn.

Tia máu quấn quanh thân thể ông ta, năm ngón tay ông ta cầm dao chặt đầu dần dần ngưng thực, sau đó ông ta lôi con dao cực lớn đó, chậm rãi xoay người nhìn về phía sau Hàn Phi.

"Đầu, đầu của ta..."

Một giọng nói vang lên bên tai Hàn Phi, khiến hắn giật mình.

Dùng tầm mắt nhìn sang bên cạnh, Hàn Phi phát hiện một cảnh tượng vô cùng kinh hãi, một tia máu mọc ra từ cái đầu đang muốn thông qua lỗ tai hắn, chui vào đại não của hắn.

"Đầu của ông không ở chỗ của tôi!" Hàn Phi lui lại phía sau, thần giữ cửa nhấc dao không nói lời nào, ông ta giơ tay lên vung xuống!

Gió toàn mùi máu tanh xộc vào mũi, Hàn Phi buộc mình phải mở mắt nhìn quỹ đạo của lưỡi dao để né tránh, nhưng lưỡi dao quá nhanh.

Gần như khi hắn nhìn thấy cánh tay của thần giữ cửa vung xuống, con dao chặt đầu đã quệt vào đầu và chặt về phía sau lưng hắn!

Sau lưng cảm thấy ớn lạnh, Hàn Phi nghe thấy tiếng gì đó bị chặt đứt.

"Người truy hồn kia vẫn chưa chịu từ bỏ ý định?" Hàn Phi muốn quay đầu lại, nhưng tia máu của thần giữ cửa ở ngay bên tai hắn, chỉ cần hắn có bất kỳ thay đổi nào, tia máu có lẽ sẽ đâm thẳng vào não hắn.

Còn chưa đầy hai phút nữa là kết thúc nhiệm vụ người truy hồn, người truy hồn tòa nhà cũng lâm vào cảnh điên cuồng, dường như linh hồn của Hàn Phi chính là chìa khóa của buổi nghi thức này, là vật tế không thể thiếu mà gã phải lấy được!

Chuông linh hồn vỡ tan, hai tai Hàn Phi chảy máu, nhất thời mất đi thính giác, nhưng hắn mơ hồ cảm giác được có một bàn tay vươn tới đầu mình!

Tóc hắn dựng đứng, khi hắn quay đầu lại, một thứ gì đó đã chạm vào sau đầu hắn.

Lần này khác với những lần trước, hắn có thể cảm nhận rõ ràng những thứ sâu trong tâm trí đang bị một lực hút kéo đi, tất cả kí ức đều bị xoắn lại thành một sợi dây, dù là cảnh đẹp hay đau đớn, những cảnh tượng trải qua trong quá khứ đan xen trở thành một sợi dây.

Sợi dây ký ức nối liền với nơi sâu thẳm nhất của tâm trí, lại bị ngoại lực tác động, đại não Hàn Phi nổi sóng, sợi dây ký ức từ từ hướng ra bên ngoài, dần dần sợi dây bắt đầu đỏ lên, ký ức lắng đọng tại nơi sâu nhất trong não Hàn Phi hóa ra hoàn toàn là màu đỏ như máu!

Màn đêm đen kịt dần dần bị nhuộm đỏ, là người sống sót duy nhất trong Cô nhi viện Hạnh Phúc, những gì Hàn Phi cố tình quên đi cùng với sự giúp đỡ của bác sĩ tâm lý từng bước hiện ra trong đầu hắn.

Ký ức màu máu còn chưa xuất hiện, đầu óc đã bị nhuộm đỏ, từng mảnh vụn tràn vào tim hắn, đồng tử Hàn Phi từ từ co rút lại, dao tái sinh xuất hiện trong tay hắn từ lúc nào không rõ.

Hắn lờ đi tia máu màu đỏ của thần giữ cửa, trong khi quay đầu lại lần thứ tư, đâm con dao trên tay ra đằng sau.

Lưỡi dao chói lọi phản chiếu một khuôn mặt đẫm máu và nước mắt, Hàn Phi nhìn thấy một bàn tay đầy những nguyền rủa chết chóc, có một chữ hồn thối rữa trên lòng bàn tay đó.

Lúc này, bàn tay này kéo ra một Hàn Phi khác từ sau đầu Hàn Phi, Hàn Phi bị kéo ra hoàn toàn khác với Hàn Phi trước đó, trên trán hắn máu chảy ra, hắn nở một nụ cười cường điệu điên cuồng, như thể chế giễu cả thế giới.

"Đây thực sự là mình sao?"

Đây cũng là lần đầu tiên người truy hồn gặp phải tình huống như vậy, gã đã săn lùng vô số linh hồn, bàn tay mang đầy nguyền rủa chết chóc có thể dễ dàng xuyên qua cơ thể người sống và ký ức của lệ quỷ, nhưng vào ngày này gã gặp phải một linh hồn rất lạ lùng, linh hồn đó đang nhìn gã và cười một cách điên cuồng!

Nguyền rủa chết chóc trên cánh tay không ngừng tuôn ra, người truy hồn đã cố gắng hết sức, nhưng vẫn không thể lôi Hàn Phi đang cười một cách điên cuồng ra, linh hồn này dường như đang kéo theo những thứ khác, đè nén màu đỏ tận cùng của tâm trí.

Kỳ thật, Hàn Phi cũng sửng sốt giống như người truy hồn, hắn đằng sau chính mình như đang mắc bệnh cười điên cuồng, tự nhiên nghĩ tới bà lão trong cư xá Hạnh Phúc.

Kí ức của bà lão Mạnh Thi đã bị người quản lý tòa nhà tiền nhiệm Phó Sinh giở trò, khi kí ức về cái chết được kích hoạt, một con quái vật đáng sợ xuất hiện ở phía sau đầu của bà lão thường ngày vẫn luôn tốt bụng và hòa nhã.

Lúc đó Hàn Phi cũng rất sợ hãi, không ngờ có ngày chính mình lại nhìn thấy cảnh tượng tương tự.

So với con quái vật trên lưng bã lão, linh hồn này từ sâu trong tâm khảm của hắn tác động mạnh hơn.

Người truy hồn kéo một lần không được, gã không buông tay, khi hắn muốn kéo lần thứ hai, con dao chặt đầu vô cùng sắc bén đã vung xuống!

Cánh tay nắm giữ linh hồn của Hàn Phi đã bị chặt đứt, vào lúc bàn tay đầy nguyền rủa chết chóc rơi xuống, Hàn Phi cuối cùng cũng nhìn thấy khuôn mặt của người truy hồn!

Một nửa khuôn mặt của gã đầy những nguyền rủa chết chóc và một chữ "hồn", nửa khuôn mặt còn lại chính là người nhân viên phát điên nhiều năm trước!

Hoa văn con bướm lan tràn từ khóe mắt vào trong miệng, gã biến thành một con quái vật bất cần đời, giống như một con rối bị giật dây thao túng, khuôn mặt đầy đau khổ, hối hận và bi thương.

Gã đã từng tàn sát cư xá chết chóc, bây giờ chính gã là người thu thập linh hồn của những người đó bằng chính bàn tay của mình.

Điều đáng buồn nhất là đến giờ gã vẫn không biết việc mình làm là đúng hay sai.

Khi Hàn Phi nhìn thấy khuôn mặt của người truy hồn, nguyền rủa chết chóc trên người gã đột nhiên bộc phát, nửa khuôn mặt vốn chứa đầy nguyền rủa chết chóc và chữ hồn lặng lẽ thay đổi, còn dám trở nên có phần giống với Hàn Phi.

Nhưng có vẻ như vì hồn phách vẫn chưa được rút hết hoàn toàn, nên sự thay đổi của người truy hồn đã bị gián đoạn.

Dưới cái nhìn của Hàn Phi, nửa khuôn mặt của người truy hồn đã thay đổi phát ra một tiếng kêu đau đớn, bị xé nát từ trên cơ thể gã xuống, biến thành ba Hàn Phi khác nhau, sau đó trong vô số nguyền rủa chết chóc bị kéo đi bởi một lực vô hình lên tầng cao nhất của tòa nhà chết chóc!

Ba Hàn Phi kia cũng bị bao phủ bởi nguyền rủa chết chóc, họ như bị xiềng xích màu đen bao phủ, bị những chiếc móc sắt to lớn đâm thủng và đang phải chịu đựng nỗi đau không thể tưởng tượng nổi.

"Chỉ trộm được ba hồn ba phách, Cánh bướm, nguyền rủa chết chóc của mày không thể lấy đi linh hồn của người sống à?" Miệng của người truy hồn hé mở, gã dường như muốn nở một nụ cười, đây là lần đầu tiên gã muốn nở nụ cười sau khi bị giam cầm trong tòa nhà chết chóc lâu như vậy.

Người truy hồn mở miệng, Hàn Phi phát hiện hoa văn con bướm thậm chí đã mọc vào trong miệng của gã, cơ thể gã hoàn toàn được bao phủ bởi hoa văn con bướm quái dị từ trong ra ngoài.

Trạng thái của người truy hồn có gì đó không đúng, sau khi gã phát điên, nguyền rủa chết chóc trên toàn thân gã bị kích hoạt.

Gã dùng lần tỉnh táo cuối cùng nhìn Hàn Phi: "Đêm hồi hồn đã bắt đầu, gọi lại hồn phách đã mất của cậu, giúp tôi... giết Cánh bướm!"

Nói xong, cơ thể của người truy hồn bị xé nát, linh hồn của gã rơi xuống như những bông tuyết từ trên trời, lẫn nữa biến mất trong hành lang.

"Người chơi số 0000 - Hãy chú ý! Bạn đã nhìn thấy khuôn mặt của người truy hồn khi quay đầu lại lần thứ tư! Bạn đã hoàn thành tiền nhiệm vụ Đêm hồi hồn nhiệm vụ chính tuyến rank E - Người truy hồn! Thành công kích hoạt nhiệm vụ chính tuyến rank E - Đêm hồi hồn!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro