17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kang In tức giận ngồi xổm trước cửa nhà Jung YunHo, sáng nay gã vừa mới biết Jung YunHo tối qua đã sang Nhật Bản cứu Kim JaeJoong về, vậy mà không chịu tiết lộ tý gì cho mình, ngay cả Choi Si Won và Shim ChangMin cũng đều tham gia, vậy mà chỉ giấu một mình gã, mẹ nó, một lũ phản bội, thông đồng với nhau, miệng khép cũng thật chặt, thật con mẹ nó không xem Kang In gã ra gì, Jung YunHo, thằng nhóc đó, vẫn còn tức chuyện gã mắng hắn, cho nên mới dùng cách này để đáp lại gã sao.

"Kang In, nếu cậu không vào, thì để cho tôi vào."

Choi Si Won cười cười nhìn Kang In vẫn còn đang buồn bực.

"Hừ, tôi con mẹ nó không muốn vào nhà Jung YunHo nữa, tôi muốn tuyệt giao với cậu ta, sau này đừng nghĩ tới chuyện mời Kang In tôi bước qua cửa nhà hắn lần nào nữa."

Kang In hung hăng trừng mắt nhìn Choi Si Won, ngay cả y gã cũng muốn cho vào phạm vi những đối tượng muốn tuyệt giao.

"Cậu cùng người ta tuyệt giao còn kém trăm lần sao, còn làm trò ngồi xổm trước cửa nhà người ta."

Choi Si Won châm chọc ngồi xổm xuống, nhìn qua, thật khiến cho người ta chán ghét mà.

"Cút sang một bên, kẻ phản bội, tôi ở đây chờ JaeJoong về, tôi đợi JaeJoong, cậu thì biết cái gì?"

"Vậy cậu cứ chờ đi nhé, tôi vào đây, bên trong có ghế sô pha rất thoải mái, còn có giường, có cafe, ăn thức ăn của đầu bếp mà YunHo đặc biệt mời đến nấu, còn có thể nghe đĩa CD, bộ TV loa đài đó của YunHo thật sự rất lớn, chỉ là không biết ai đó có phúc được xem không thôi."

Choi Si Won đứng lên, sửa sang lại quần áo, hai tay chắp phía sau, liếc mắt nhìn Kang In vẫn cố chấp lựa chọn ngồi xổm trước cổng.

"Cút đi!"

"Đồ đàn ông bụng dạ hẹp hòi!"

Đồ khó ưa, Choi Si Won bĩu môi, không thèm khuyên nhủ con gấu cố chấp kia nữa, mặc kệ gã ở đó một mình mà hít không khí đi.

"Đồ phản bội, tiểu nhân, độc ác."

Kang In căm tức phẫn hận nhìn bóng lưng ung dung của Choi Si Won, mãi đến khi biến mất.

Mẹ nó, Kang In xoay người lại tiếp tục tư thế ngồi xổm, kỳ thực gã cũng biết, Jung YunHo không phải là bỏ mặc gã, đem TX lớn như vậy giao cho gã, đó cũng là một loại tín nhiệm chân thành, chuyện trên đạo dù sao cũng phải có người ở lại giải quyết mới được, nhưng vì sao không để tên Choi Si Won cáo già giả dối kia ở lại, mà lại để gã ở lại, cũng không nên giấu gã như vậy chứ, bọn họ sang Nhật Bản cứu JaeJoong về, tên hai mặt Choi Si Won kia vốn đã nham hiểm thì không nói, nhưng ngay cả tên tiểu tử Shim ChangMin đó, cũng con mẹ nó ở trước mặt gã làm bộ làm kịch, tuyệt nhiên không hé cho gã một chút thông tin nào, con mẹ nó muốn che mắt gã, tất cả bọn họ đều là đồ cáo già đáng khinh!

Tức giận, không cam lòng, buồn bực... Kang In phát tiết phá hoại chậu hoa quý trồng trước cửa nhà Jung YunHo.

Đột nhiên đằng sau bị đạp một cước, thân gấu của Kang In ngã dúi vào mảnh đất trồng hoa, miệng không kịp khép lại, cạp phải không ít bùn đất.

"Phi phi"

Con mẹ nó ai ăn gan hùm mật gấu, dám dở trò với gã, vốn trong người tâm tình khó chịu bùng phát, tựa như con gấu dữ ngủ đông bị ong đốt, nổi giận đùng đùng vùng dậy.

"Mày con mẹ nó muốn chết à??"

Kang In gân xanh nổi đầy người, quay người về phía sau tung ra một quyền, nhưng lại bị đối phương dễ dàng tránh thoát, Kang In sửng sốt một chút, có thể tránh được cú đấm của gã, Kang In kinh ngạc nhìn người đối diện.

Một người con trai hai tay nhét vào túi quần, đeo một chiếc kính râm che khuất phân nửa khuôn mặt, lười nhác tùy ý đứng đối diện gã, khóe môi cong lên, mang theo nụ cười bỡn cợt khiêu khích.

"JaeJoong"

Kang In sững sờ ngây ra, gã biết Kim JaeJoong chưa chết, ngay cả nằm mơ cũng đều trông mong có thể được cậu châm chọc một lần nữa, khao khát muốn gặp lại cậu, nhưng khi được gặp rồi, Kang In lại nhất thời mờ mịt không biết nên làm sao.

"Đồ đầu gấu."

Kim JaeJoong giễu cợt đánh một cú vào đầu tên gấu ngu ngốc kia, Kang In còn đang ngây ngốc bị đánh liền tỉnh ra. Lần này gã phản ứng vô cùng nhanh, chạy thẳng về phía Kim JaeJoong, dùng lực không nhỏ ôm chầm lấy cậu.

"JaeJoong, cậu thật sự đã trở về rồi."

Kang In nghẹn ngào cố sống cố chết ôm lấy Kim JaeJoong, rất sợ cậu sẽ lại biến mất lần nữa.

"Có muốn tôi cho cậu một nụ hôn gặp mặt không?"

Kim JaeJoong ghé vào lỗ tai gã mà trêu chọc, Kang In thật thà còn định đem môi dán lên, lưng áo phía sau liền bị kéo mạnh lấy.

"Tiểu tử, cậu vẫn không khác biệt nhiều lắm."

Choi Si Won đi đến cố sức túm lấy lưng áo của Kang In, Jung YunHo vậy mà cũng đã đi ra cùng với mình.

Kim JaeJoong vốn muốn cùng Jung YunHo đi vào từ phía cửa sau, nhưng lại thấy Kang In ngồi chồm hỗm ở cửa trước, liền mở cửa xe đi xuống, Jung YunHo một mình lái xe từ cửa sau đi vào.

Choi Si Won thẳng thừng mặc kệ Kang In, tên tiểu tử này một chút ý tứ cũng không có, ngang nhiên tại nhà Jung thiếu gia giở trò lén lút vụng trộm, nếu khiến lão đại khó chịu, không chừng sẽ đánh chết cậu đó.

"Hừ"

Kang In thấy Choi Si Won cùng Jung YunHo đi tới liền lộ vẻ khinh thường hắn, mí mắt liếc sang chỗ khác, khoác vai Kim JaeJoong, vội vàng đi vào nhà Jung YunHo.

Thật đúng là dũng cảm, ai vừa nói nhất quyết sẽ không bước qua cửa nhà người ta nửa bước, nay lại tự nhiên như chủ nhà lôi kéo người nhà người ta nghênh ngang tiến vào, đàn bà, đây chính là tác phong điển hình của đàn bà.

Bốn người ngồi trong phòng khách, Kang In liên tục lải nhải, lúc thì cực kỳ bi thương ôm lấy Kim JaeJoong, lúc lại tức giận bất mãn nói Kim JaeJoong không coi bạn bè ra gì, ngay cả gã cũng giấu diếm lừa gạt, lúc lại căm phẫn lên án Jung YunHo dám như vậy trả đũa gã, sau đó lại quay sang mắng Choi Si Won và Shim ChangMin là kẻ phản bội.

Shim ChangMin vẫn còn ở lại Nhật Bản, Kim JaeJoong từng gặp qua Shim ChangMin một lần, Kang In bắt được cơ hội tiết hận riêng, đem Shim ChangMin nói không ra cái gì, chê lên chê xuống, chỉ vì việc nó giấu gã tham gia vào việc giải cứu Kim JaeJoong.

Choi Si Won rùng mình một cái, một khi lòng đố kỵ của đàn ông đã bùng lên, cũng rất đáng sợ, bụng dạ hẹp hòi chẳng kém gì đàn bà, lúc nào cũng giữ trong lòng.

"ChangMin ở lại Nhật Bản, sẽ không có chuyện gì chứ?"

Choi Si Won sợ Kim JaeJoong giận chó đánh mèo trả thù Shim ChangMin.

"Kim JunSu phải cảm ơn tôi mới đúng."

Ánh mắt Jung YunHo vẫn gắt gao nhìn vào khuôn mặt Kim JaeJoong, đột nhiên nhướn mày, sắc mặt Kim JaeJoong hình như có chút gì không đúng.

"Kang In, tôi muốn đi ngủ một giấc để tút lại nhan sắc, ngày hôm qua không ngủ đủ, sẽ lão hóa nhanh mất."

Quả nhiên Kim JaeJoong đột nhiên đứng dậy, khoa trương vuốt ve mặt mình, quay người về phòng bổ sung giấc ngủ.

Kang In không dễ dàng gì cho phép Kim JaeJoong bỏ đi, đứng dậy muốn đuổi theo cậu, nhưng lại bị Jung YunHo nhanh hơn một bước, theo Kim JaeJoong lên tầng hai.

Kang In không cam lòng muốn đi theo, nhưng lại bị Choi Si Won túm lại.

"Nói tên tiểu tử nhà cậu không có chút ý tứ nào thật không sai, cậu vẫn còn ngu ngốc không nhận ra sao, YunHo đối với JaeJoong thật sự có tình cảm."

Ngay cả tiểu tử Shim ChangMin cũng đều có thể nhìn ra, vậy mà người này đi theo Jung YunHo lâu nhất, lại thế nào trì độn như vậy, gấu đúng thật vẫn chỉ là gấu.

Kang In như hóa đá, nghẹn họng trân trối đứng ngây ra.

Hết chương 17

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#sưutầm