181115

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ah, mình đã tiêm thuốc rồi.

mình ghét những mũi tiêm. mình ghét, không phải sợ. chúng nhọn hoắc và lạnh ngắt, còn da mình thì như bỏng đến nơi. ah, nhức quá, mình thậm chí không lật người được nữa.

nay trời không mưa. còn mình thì đang mong chờ một giọt nước nào đó rũ xuống mái hiên già. cây trọi lá. mình lẩm bẩm, hiu hắt làm sao.

bình nước biển truyền sắp hết, còn mình thì đang chật vật với mớ dây nhợ để viết vài dòng vô nghĩa này. thân yêu ơi, hôm nay cậu vui hay buồn?

mình thì chán lắm.

dayfly của dean vang lên. mình thích nhạc của hyuk, vì nó lúc nào cũng đánh vào đúng điều mình nghĩ. melancholic. mình lại vẩn vơ hát theo. gió nổi lên, mình ngẩng đầu ra và ôm theo một bụng cô độc. ánh sao lộn chộn. mình mong ai đó, có lẽ là hyuk, có lẽ là thân yêu, sẽ đến vén hộ mình cái rèm lanh màu vàng kem kia ra, để mình nhìn thấy cả khung cảnh vắng ngắt ấy. mình chép miệng, và tặc lưỡi. gió mở hộ mình, và hôm nay không có nhành trăng nào cả. nhưng mình vẫn ngửi thấy mùi của chị. chị ơi, còn nhớ em không?

chị ơi, sao chị không nói.

em muốn lại ôm chị. em muốn đặt môi và hôn lên bờ vai của chị, bờ vai mà em chưa nhìn thấy, hay chạm vào bao giờ. trừ những đêm đằng đẵng trong giấc mị nồng, ừ nhỉ, em thấy chị xõa tóc, em thấy chị ru em thời thơ ấu trước cổng nhà ngoại, a, dịu dàng làm sao.

em lại vu vơ.

vu vơ câu hát, à ơi.

chị ơi, em xin lỗi. chị sẽ là một thiếu nữ, rồi là người mẹ, một người mẹ tốt, và một người chị tốt. nhưng không. ta đổ lỗi cho số phận, chị ơi. em muốn ôm chị. anh cũng muốn ôm chị.

a, trăng kìa.

em sẽ đặt một nhành trăng lên tóc chị, rồi thổi chúng đi như bồ công anh.

rồi em và chị, sẽ cùng nhảy, rồi bên nhau mãi mãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#aboutme