3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Choi Hyeon Joon tỉnh lại trên giường của chính mình, toàn thân trần trụi, phần eo đau nhức không thôi. Nhìn quanh bốn phía không thấy bóng dáng của người đàn ông kia, em nhìn thời gian, đã đến giữa trưa rồi. Vừa xốc chăn lên, chân chạm đất đã mềm nhũn, thiếu chút nữa là ngã xuống rồi.

"A..." Choi Hyeon Joon đỏ mặt, lại nghĩ đến tối qua đã làm những gì với người đàn ông xa lạ kia.

Nhìn tờ giấy để trên đầu gường, trên đó là một hàng chữ rồng bay phượng múa, chữ xấu đau xấu đớn. Tên đàn ông đó cũng thật kì cục, ai đời lại để lời nhắn trên giấy vàng chứ, trông không khác gì người chết.

"Bé cưng, tôi đã giúp em xin nghỉ với giáo viên chủ nhiệm lớp rồi, buổi chiều em hẵng đi học. Còn nữa, mở TV ra nhé, có quà tặng cho em"

Quà? Quà gì cơ?

Choi Hyeon Joon nửa tin nửa ngờ mà mở TV lên.

"A a a... Khó chịu quá... Ưm... Ngón tay ở hậu môn khó chịu..."

"A a a... Không được... Ưm ưm... Khó chịu... Rút ra..."

Choi Hyeon Joon nhìn video mình vừa bị che mặt vừa bị một người đàn ông làm. Nhưng chỉ quay sau lưng nên chỉ nhìn được dáng người của hắn, bờ vai đó đúng là có chút quen, rộng lớn như thế hiếm có vô cùng. Dễ dàng nhận ra...

Hắn ghi hình lại là muốn cái gì, muốn uy hiếp em sao?

Choi Hyeon Joon đang suy tư thì chuông tin nhắn di động vang lên, tên hiển thị là "chồng cung khủ":

-Bé cưng xem chưa, có nhớ chồng không nào? Thích món quà này chứ

Choi Hyeon Joon không khỏi sợ hãi, từ nhỏ đến giờ cuộc sống trôi qua bình thường khiến em không biết phải làm cái gì trong tình cảnh này.

Lại một tin nhắn nữa đến:

-Bé cưng không được làm cái gì mạo hiểm nhé, chồng mà tức giận thì sẽ đem món quà kia tặng cho người khác đấy

Choi Hyeon Joon sợ tới mức bật khóc, phải làm sao bây giờ, bản thân bị một người đàn ông xa lạ chịch, còn sướng không chịu được.

_________

"Anh Hyeon Joon ốm hả. Tướng đi gì mà kì cục vậy, xấu ơi là xấu"

Chưa thấy người đã nghe tiếng Jeong Ji Hoon ré lên từ phía sau, đúng là mấy con mèo cam thì có đi mưòi dặm cũng y như nhau.

"À... anh không sao, Ji Hoon không cần phải quan tâm đâu"- Choi Hyeon Joon run rẩy khép chân vào lớp.

"Hyeon Joon... sao cổ cậu..."

"Trò Hyeon Joon!"

"A... Dạ..."

"Em trả lời câu hỏi tôi vừa đặt ra"

"À dạ..." Choi Hyeon Joon vừa rồi vẫn luôn nghĩ về người đàn ông kia, căn bản là không có nghe giáo viên hỏi gì, ấp úng cả nửa ngày rồi đành đỏ mặt ngồi xuống.

Một buổi chiều trôi qua nhạt nhẽo như thế, Choi Hyeon Joon hoàn toàn không tiếp thu được kiến thức gì.

Em đang cực kì sợ hãi, không muốn về nhà một chút nào cả, đợi tận đến khi trường học đuổi về mới chịu lên xe về nhà. Choi Hyeon Joon muốn đổi sang đường vòng để về, nhưng lại sợ mình không đến hắn sẽ đem phát tán video, vì vậy đành nghe lời người đàn ông mà đi vào ngõ nhỏ.

Đầu ngõ, ông lão vẫn thân thiết cùng Choi Hyeon Joon chào hỏi, nhớ lại giấc mơ kia, em cảm thấy hơi sợ hãi, chào cho có lệ rồi run rẩy đi vào sâu trong ngõ nhỏ.

Đi được nửa đường, Choi Hyeon Joon liền cảm thấy phía sau có người đi theo, vừa định quay đầu lại thì bị cái gì đó chụp lên đầu, tay bị vặn lại phía sau rồi ấn ở trên tường.

"Hu hu hu... Anh buông tha cho tôi đi mà... hức... Tôi chỉ là học sinh thôi mà... Xin anh đấy"

"Đừng khóc"

Park Do Hyeon hôn lên cổ em.

Hành động đó khiến em nhớ lại cặc lớn của người đàn ông này tối hôm qua ở trong thân thể mình mà chọc vào rồi lại rút ra, khóc càng to hơn.

Park Do Hyeon nghe em khóc toáng đến nỗi đau đầu, phải mắng cho mấy câu.

"Choi Hyeon Joon, dm là con gái đấy hả? Lúc nào cũng khóc, khóc, khóc."

"Hức... Tôi cũng biết sợ mà... Hu hu hu... Tôi không thích làm tình với anh"

"Tối hôm qua ai bị đụ đến bắn đấy nhỉ? Em không thích mà vẫn bị đụ đến bắn sao? Còn lỗ dâm của em nữa, cũng chảy nước được ư?"

Park Do Hyeon nói ra những lời thô tục khó nghe muốn khiến Choi Hyeon Joon nín khóc, nhưng ngược lại khiến em gào to hơn. Có lẽ ngày hôm qua được chăm sóc nhiệt tình quá, mới chỉ khóc một lát, Choi Hyeon Joon trực tiếp ngủ thiếp đi.

Park Do Hyeon ngắm nhìn người đẹp, miệng thốt ra vài tiếng kèm với gió rít "đừng khiến tôi phải tức giận, nếu không chắc chắn em sẽ hối hận"

Choi Hyeon Joon lần nữa tỉnh lại đã bị trói lên.

"Bé yêu, đói bụng chưa, cơm xong rồi đây" Người đàn ông đem đồ ăn đến trước mặt em.

"Không biết em thích ăn gì nên làm mỗi thứ một ít, thử bánh trứng sữa này xem"

Hắn đưa một cái bánh đến bên miệng Choi Hyeon Joon, cơn đói khiến thỏ con nhõng nhẽo cũng trở nên dễ dỗ.

"Ưm... cũng được..."

Park Do Hyeon bật cười thành tiếng, em không hiểu, tên xấu xa này sao lại cười. Chẳng lẽ mình trông hài hước đến vậy à.

"Đồ xấu xa, anh cười cái gì"

"Tôi rất vui, em biết không Hyeon Joonie, em là ánh sáng của tôi, giờ đây ánh sáng của tôi đã chiếu rọi đến tôi rồi"

"Chúng ta có quen nhau à?"

Choi Hyeon Joon lần đầy nghe được tên mình phát ra từ miệng người đàn ông kia mà không phải ở trên giường. Mình có quen người nào như này ư, trong trí nhớ không hề có người này mà.

"Không đâu, em không nhớ được đâu... Trong mắt em, tôi chỉ là một tấm bia tấm đá thôi"

"Anh tên gì thế..."

"Gọi tôi là chồng"

Park Do Hyeon không biết mặt dày đến mức nào lại có thể nói ra những lời như thế với em.

"Bé yêu, ăn xong rồi thì chúng ta nên ăn đến trái cây tráng miệng nhỉ?"

"Ừm.. cũng được"

"Em muốn ăn gì" Bàn tay to của người đàn ông đặt lên eo Choi Hyeon Joon mà vuốt ve.

"A...Anh... Tay anh..."

"Gì cơ? Tôi không nghe rõ" .

"Anh... Tay anh... ngứa.."

"Được, không trêu em nữa, ăn anh đào nhé?"

"Sao anh biết, tôi thích anh đào nhất"

Park Do Hyeon cầm lấy đĩa anh đào to đã được rửa sạch, cởi trói cho hai chân của em, đặt lên vai mình.

"Anh... Anh làm cái gì đấy... A..."

Choi Hyeon Joon không thể tin được thứ hoa quả em thích nhất, bây giờ đang được đặt vào mông minh.

"Bé yêu, chồng đút anh đào mà em thích nhất nha"

Park Do Hyeon tách hai cánh mông của em ra, ngón trỏ cắm vào lỗ nhỏ, sau đó dùng một tay khác đút anh đào vào.

"A a... Không..."

Hai chân Choi Hyeon Joon đá loạn xạ, người đàn ông không thể không dừng tay lại, trực tiếp đè thẳng hai chân.

"Ngoan chút, bé yêu"

Park Do Hyeon một tiếng bé yêu, hai tiếng bé yêu, nhưng tay lại đánh rõ đau.

"A a a... Đau"

Tuy chỉ đánh một cái, nhưng da thỏ con lại quá trắng, bị đánh chút vẫn đỏ lên.

Người đàn ông một tay đè hai chân của em, một tay khác lại cầm từng quả anh đào lấp đầy lỗ nhỏ.

"Bé yêu, cái lỗ này ăn tốt quá nhỉ, hai ba quả anh đào cũng ăn hết, em có cảm nhận được không? Cái lỗ dâm đãng của em kẹp chặt quá, mấy quả bị em kẹp nát rồi."

"Ưm hức... Bẩn lắm... Bẩn lắm mà... Đừng.."

Park Do Hyeon liếm hết phần nước anh đào bị chảy ra bên đùi trong, dùng tay ấn mạnh những miếng đào chuẩn bị rơi ra ngoài.

"A a... Bụng căng quá... Ư...  đừng đừng ấn..."

Choi Hyeon Joon không nhịn được rên rỉ, nhanh chóng đã bị thủ đoạn cáo già của hắn đẩy vào dục vọng vô hình.

"A a... Không được... khó chịu... muốn tiểu... Ưm a..."

Đầu lưỡi của Park Do Hyeon đảo quanh nếp nhăn bên ngoài mép thịt, khiến em thét lên chói tai, bắn đầy ra sàn.

Hắn nhìn chằm chằm vào cái bụng đang nhô lên của em, lấy từ đâu ra một mảnh vải, buộc chặt lên quy đầu nhỏ của Choi Hyeon Joon.

"Anh... anh muốn làm gì nữa... Anh..."

"Ngoan... Em không thể bắn quá nhiều được... cơ thể không tốt..."- Park Do Hyeon cẩn thận hôn lên bụng em.

"A... Đừng chạm vào bụng... ư... khó chịu, huhu trướng quá"

Choi Hyeon Joon khó chịu rên rỉ, cửa hậu môn mấp máy như muốn đẩy đống anh đào kia ra ngoài.

"Bé yêu, nhiều anh đào quá, em không cho nó ra được đâu, hay để tôi giúp em nghiền nó ra đã nhé"

Không chờ con thỏ ngốc nghếch trả lời, Park Do Hyeon một phát đâm lút cán vào lỗ nhỏ đang chứa anh đào đến phình to.

"A a a... Anh... Ưm a a..."

Choi Hyeon Joon kêu lớn, mãi không thể nói ra câu hoàn chỉnh, cả người bị cắm về phía trước, sau đó lại bị kéo về, rồi lại bị cắm mạnh lần nữa.

"Ưm a a... anh... anh... hức... lừa đảo"

"Ha ha... Bé yêu, tôi lừa em bao giờ? Không phải đang giúp em giã nát chúng đây à"

Park Do Hyeon nghe từng tiếng rên rỉ dâm đãng nhưng lại đơn thuần kia làm cho sôi lên không ít máu. Cởi trói ở tay, bế Choi Hyeon Joon ngồi thẳng lên dương vật.

"A... a... sâu quá..."

Người đàn ông lo sợ Choi Hyeon Joon thật sự bị đâm tới bụng, đẩy em quỳ trên giường, mông chổng lên, bằng phương thức thô thiển nhất dập em.

"A a a... sướng... Ưm a a... mạnh... nưa.. Ưm ưm... A"

Choi Hyeon Joon rên lớn, nước miếng đều chảy ra, người đàn ông cắm rút hết sức mấy chục lần bắn từng dòng tinh dịch nóng bỏng vào trong tràng đạo toàn anh đào của Choi Hyeon Joon.

Choi Hyeon Joon không nhịn nổi co rút, lúc này hắn mới cởi bỏ sợi dây buộc ở dương vật ra.

Dương vật nhỏ của em co giật bắn ra hết tinh dịch trên khăn trải giường. Lỗ nhỏ sau mông bị rót tinh dịch rồi, dương vật cũng bắn hết toàn bộ rồi, Choi Hyeon Joon sướng đến mất đi lí trí, chỉ biết há miệng to mà hô hấp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#peran