Chương 28: Tay phải khoẻ mạnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: LuoBingHee

Sở Mộ Vân: "......"

Vào giờ phút này Linh bảo bảo dù có ngốc nghếch cũng nhận ra được mình đã lỡ miệng, nó lập tức lựa chọn quên đi lời nói vừa rồi của mình, lần thứ hai hít một ngụm khí lạnh, dùng âm điệu giống y đúc khi nãy kinh hô ra tiếng: "Băng Linh Thú lớn lên rất giống ký chủ đại đại!"

Sở Mộ Vân: "...... Đã chậm."

Linh: QAQ

Sở Mộ Vân: "Bán manh không có hiệu quả."

Linh:..(vv)...

Sở Mộ Vân: "......"

Linh: e(┬﹏┬)3

Đinh, ký chủ đã chịu một vạn điểm bạo kích.

Có chút thiếu máu — Sở Mộ Vân hỏi: "Ngươi thành thật nói cho ta, hệ thống dos2.0 download đâu ra nhiều gói icon như vậy."

Linh: (*≧▽≦) hệ thống tự có nha.

Sở Mộ Vân: "......" Là hắn sai rồi, hắn không nên cùng một tiểu xuẩn manh tranh luận.

Lăng Đóa Đóa...... À không là Băng Linh Thú sở dĩ sẽ lớn lên giống Sở Mộ Vân như thế, khẳng định không phải trùng hợp.

Từ khi Yến Trầm tích cực xung phong nuôi lớn Băng Linh Thú, Sở Mộ Vân liền biết y khẳng định đã có kế hoạch gì đó, chỉ là không nghĩ tới sẽ biến thành như vậy.

Linh thú hóa hình có thể bị ngoại giới quấy nhiễu ở một trình độ nhất định. Rốt cuộc linh thú cũng không phải là nhân loại, bọn họ bản thể là thú, sở dĩ sẽ hóa thành hình người là vì để thích ứng thế giới.

Rốt cuộc biến hình rồi thì sẽ không còn lo lắng bị bắt giết hay thu làm sủng vật nữa.

Cũng là vì như vậy, cho nên bộ dạng sau khi hoá hình đều không phải là bẩm sinh, mà là hậu kỳ hình thành.

Linh thú bình thường đều có thọ mệnh rất dài, bọn họ sẽ căn cứ vào quan sát của bản thân mà mài rũa kinh nghiệm, sau đó hoá hình.

Nhưng Băng Linh Thú này là bị nuôi thúc đến chín, căn bản không có ý hoá hình, hơn nữa còn có Yến Trầm động tay động chân....cho nên tiểu thú hóa hình mới có thể thành dáng vẻ này.

Sở Mộ Vân thật ra không ngại, thậm chí còn có chút chờ mong, hắn nghiêm túc tự hỏi mình nên phối hợp thế nào để mở đầu trận diễn xuất đặc sắc này...

Yến Trầm nhìn chằm chằm vào tiểu thú nhân trước mắt.

Hắn có đôi tai xù xù màu xanh băng cùng đuôi dài hơi uốn lượn, con ngươi đồng sắc nhưng lại nhạt hơn một chút, ngũ quan cùng thân thể thon gầy hoàn toàn khớp với hình bóng trong trí nhớ.

Yến Trầm liếm liếm môi dưới, ái muội nói: "Tiểu Vân......"

Sở Mộ Vân nỗ lực khiến mình dời mắt khỏi làn môi mỏng đạm sắc mang theo hương mai của tao hoá kia.

Nhưng Yến Trầm lại tới gần hắn, hơi thở lất phất bên tai, thấp giọng nói: "Ta là Yến Trầm, ngươi có thể kêu ta một tiếng thúc thúc."

Sở Mộ Vân thân thể khẽ run, trong lòng lại hiểu rõ, hắn chần chừ một chút rồi mới mở miệng, dùng thanh âm có chút vụng về non nớt nhưng lại phi thường trong trẻo kêu: "Yến Trầm thúc thúc....Ngô......"

Một câu còn chưa nói xong, Đố Kỵ đã hôn lên môi hắn, xúc cảm lành lạnh mang theo hương hoa mai thanh thiển, từ đầu lưỡi truyền lại vị ngọt, thật giống như một khối điểm tâm mỹ vị, làm người ta không nhịn được mà muốn nhấm nháp nhiều hơn một chút.

Sở Mộ Vân chỉ là tiểu thú vị thành niên, tự nhiên không nên chủ động đáp lại, nhưng phần lớn thú đối với vị ngọt không hề sức chống cự, cho nên hắn theo bản năng mà mút lấy y, này không thể nghi ngờ là lửa cháy đổ thêm dầu, làm Yến Trầm hôn đến càng sâu, càng thêm nóng bỏng, vị ngọt ngày càng dày đặc, cùng với nụ hôn kịch liệt, nhiệt độ thân thể hai người đều đồng thời tăng lên.

Thời điểm Đố Kỵ buông hắn ra, Sở Mộ Vân còn lưu luyến đuổi theo.

Yến Trầm mắt tím sâu thẳm, trắng nõn ngón tay ở trên môi hắn điểm một cái: "Thích sao?"

Sở Mộ Vân suy tư một chút liền hiểu.

Đố Kỵ thích tiểu bạch hoa sao? Không thích cũng không ghét, gia hỏa này chân chính thích chính là vật "tốt", bao gồm sạch sẽ, thiên chân, trắng tinh không tì vết, y đều thích.

Nhưng loại thích này lại không phải là muốn bảo hộ, mà là muốn hủy diệt, làm bẩn, bôi đen cùng phá hư.

Tiểu thú vừa hoá hình, còn là bị đốt cháy giai đoạn trưởng thành sẽ không hiểu biết quá nhiều, mà chỉ dựa vào bản năng.

Bởi vì không hiểu, cho nên không biết đúng sai; bởi vì không rõ, cho nên không có ngượng ngùng, Sở Mộ Vân thoải mái hào phóng mà cho hắn một cái tươi cười: "Thích."

Yến Trầm rõ ràng hơi ngẩn ra.

Cái tai lông nhung nhỏ của thiếu niên hơi run lên, lại cực kỳ thành thật mà nói: "Thực ngọt."

Yến Trầm duỗi tay kéo lấy eo hắn, đối với cánh môi nộn sắc kia lần thứ hai dùng sức hôn lên.

Sở Mộ Vân không có trốn tránh, ngược lại còn chủ động mà vòng lấy cổ y, cái đuôi thật dài đung đưa qua lại, như có như không mà đụng vào đùi Yến Trầm.

Yến Trầm vốn dĩ chỉ là muốn nếm thử đôi môi đã hoài niệm từ lâu kia, nhưng không nghĩ tới thế nhưng bị một tiểu thú cấp làm bốc hỏa, chỉ tiếc tiểu gia hỏa còn chưa thành niên, hình thái này nếu tiếp tục làm xuống, chỉ sợ hết thảy là phải kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Càng hôn càng hăng hái, người ta nói Băng Linh Thú trời sinh đâm loạn, thật đúng là nửa điểm cũng không giả.

Mắt nhìn thiếu niên nửa thú quần áo đã cởi hơn phân nửa, Yến Trầm ở trên vai hắn cắn mạnh một cái, lúc sau mới ách giọng nói: "Ngoan ngoãn nghỉ ngơi, ngày mai thúc thúc tới xem ngươi."

Sở Mộ Vân có chút không phản ứng kịp.

Yến Trầm nhìn con ngươi lam nhạt hơi ánh nước của hắn, cảm thấy nghiệt căn kia của mình trướng đến phát đau, nhưng hiện tại tuyệt đối không thể làm gì, tốn rất nhiều tài nguyên như vậy mới có thể khiến hắn hoá hình, tuyệt đối không thể bị phá huỷ ngay lúc này.

Chưa đề cập tới vấn đề còn có thể tìm được thêm một con Băng Linh Thú hay không, chỉ cần là hình thái giống đến trăm phần trăm như vậy Yến Trầm đã thập phần luyến tiếc.

Tiểu bảo bối này có quá nhiều tác dụng, y hiện tại còn phải chịu đựng.

Yến Trầm rời đi, Sở Mộ Vân mới bị gió lạnh bên ngoài thổi đến phục hồi tinh thần lại.

Không làm? Liền như vậy đã đi rồi?

Mặc dù thân thể này còn chưa lớn lên, nhưng tuốt một phát cũng không thành vấn đề có được không!

Năm đó Yến Trầm đối với tiểu bạch hoa mười lăm mười sáu xuống tay, hiện tại đối với thiếu niên bán thú đưa tới cửa ngược lại còn quy củ mà thủ lễ?

Cái quỷ gì!

Sở Mộ Vân tâm tình không tốt, thanh âm so với bình thường thấp hơn chút: "00?"

Linh: "A?"

Sở Mộ Vân: "Phong bế ngũ cảm."

Linh bảo bảo nhỏ giọng: "Nhưng mà Đố Kỵ đã đi rồi......"

Sở Mộ Vân: "Đố Kỵ đi rồi, tay phải của ta còn khoẻ mạnh."

Linh: "......"

Đã hiểu ám chỉ tiểu hài tử ngoan phi lễ chớ nhìn.

Nhưng làm Sở Mộ Vân trăm triệu không nghĩ tới chính là, tay phải khoẻ mạnh của hắn cư nhiên không có tác dụng.

Rõ ràng thời điểm bị Yến Trầm trêu chọc, thân thể đã có phản ứng, chỉ kém một đoạn kích thích cuối cùng, chính là hiện tại bất luận làm thế nào, thân thể bán thú này đều bắn không ra.

Lăn lộn ước chừng hai giờ, không thể sướng một phát không nói, đến cuối cùng thế nhưng còn trực tiếp mềm.

Sở Mộ Vân thở phì phò nằm trên giường, con ngươi mị lên, lúc này lại liên tưởng một chút Yến Trầm mới vừa rồi đột nhiên im bặt, Sở Mộ Vân mơ hồ đã hiểu, Băng Linh Thú thân thể này tuyệt đối có vấn đề.

Rốt cuộc là vấn đề gì?

Chỉ có thể đi một bước xem một bước.

Ba tháng sau, Sở Mộ Vân ở nơi này của Yến Trầm lần thứ hai cảm nhận được ' sống một ngày bằng một năm '.

Đố Kỵ thật ra không mài giũa hắn, cũng không bắt hắn làm mấy thứ trị liệu hắc ám, càng không kêu ' Vân Đóa Đóa ' tới đầu độc lỗ tai hắn, chỉ là......không ngừng câu dẫn hắn.

Mỗi khi gặp mặt uy Vạn Linh Thạch, Yến Trầm đều sẽ hôn hắn.

Hôn đến bốc hoả, chỉ còn kém chút nữa liền lăn đến trên giường, gia hỏa này liền ngừng lại.

Mà y đi rồi, Sở Mộ Vân một thân nóng bức không chỗ phát tiết, muốn tự giải quyết lại hoàn toàn làm không được, loại cảm giác gắng sức nhẫn nhịn này miễn bàn có bao nhiêu khó chịu.

Một lần hai lần ba lần, thời điểm Sở tổng đang trong trạng thái nguy kịch của dục cầu bất mãn sắp sửa bùng nổ, Chiếu Mai Sơn rốt cuộc nghênh đón một vị khách quý.

Sương tuyết phủ kín đỉnh núi, một vị nam tử dung mạo khuynh thành nghiêng người dựa vào toạ giá, mái tóc trắng bạc hiếm có, làn da tái nhợt đến gần như bệnh trạng, từng lọn tóc dài mềm mại như tơ lụa rủ xuống, chảy dài trên toạ giá đen thuần, phảng phất như dải ngân hà loá mắt giữa màn đêm phía cuối chân trời.

———————————————————
L: đoán xem ai nào =)))))

Mấy hôm nay tui còn đang hí hửng chờ đi học thì nghe tin lại nghỉ tiếp...tức bay màu luôn á :'(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro