Chương 21: Dũng sĩ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dumbledore bước nhanh, đứng cạnh chiếc Cốc lửa, xòe bàn tay hướng các giáo sư cùng đám học trò chứng minh, cụ đem tay không lấy cuộn danh sách, bằng phương pháp công bằng nhất công bố đáp án. Harry chỉ muốn biết, ai sẽ là dũng sĩ Hogwarts —— thân là một phần tử học viên của trường học, điều cậu quan tâm lúc này là vinh dự của trường mình, thân là Hy vọng của ma pháp giới từ trước tới nay, cậu càng quan tâm tương lai của Giới pháp thuật.

"Durmstrang, Victor Krum!" Từ chiếc Cốc lửa bắn ra một tấm da dê nhỏ, Dumbledore đọc cái tên được viết trên tấm da. Các nam sinh đến từ Durmstrang tiếng vỗ tay cùng tiếng hô vang vọng cả sảnh. Tiếp theo nhóm học sinh của Beauxbatons cùng Hogwarts cũng sôi nổi vỗ tay chúc mừng. Hiệu trưởng Durmstrang, Karkaroff, cười lớn, lộ ra hàm răng khó coi, lão ta tán thưởng mà vỗ vỗ bả vai Victor Krum, đẩy Victor đi thẳng đến phòng họp dũng sĩ.

"Thật đáng ghét mà!" Ron thực khinh thường.

Đám người bọn họ nghe đồn rằng Victor Krum tựa hồ có gặp mặt Hermione một lần liền cảm thấy hứng thú với cô sư tử cuồng học kia, có thể là ở thư viện ngoài ý muốn đụng mặt Hermione, Ron liền đối thần tượng ngày trước cậu sùng bái không thôi khịt mũi coi thường.

"Beauxbatons, Fleur Delacour!"

Rất nhiều các nam sinh bắt đầu thét chói tai, nữ hiệu trưởng Beauxbatons, Phu nhân Maxim nhân lúc Fleur đứng lên chuẩn bị dọc theo thảm đỏ đi về phía phòng họp dũng sĩ phía trước, kích động ôm chặt nàng, vóc dáng mảnh mai của Fleur so với các nữ sinh khác có phần nhỉnh hơn vậy mà đỉnh đầu còn chưa tới bả vai của vị nữ hiệu trưởng. Tạm dừng một lát, Dumbledore quét một vòng quanh đại sảnh, hướng đám học trò đang sắp phát nổ đến nơi bày ra tư thế ngầm nhắc nhở học viên của mình,  "Tạm thời đừng nóng nảy", chờ đến khi một khối tấm da dê lại một lần nữa bắn ra, cụ lập tức đón lấy nó, nhìn nhìn cái tên được viết trên tấm da, sắc mặt Dumbledore sắc mặt, tựa hồ vô cùng kinh ngạc.

Sau đó cụ hướng tầm mắt về phía bàn của Nhà Slytherin.

Chẳng lẽ là một học viên Slytherin cao niên cấp? Không ít người ngây ra —— bọn họ phần lớn cho rằng, dũng sĩ Hogwarts ít nhất cũng phải là một chú sư tử dũng cảm, nhiệt huyết......

"Draco Malfoy." Không cần phải nói, tất cả mọi người đều đã minh bạch, đây chính là dũng sĩ Hogwarts.

Đừng nói là Dumbledore, đến cả Giáo sư Snape tựa hồ cũng bị dọa cho hoảng sợ, mà toàn bộ học sinh Hogwarts thì hoàn toàn cứng đờ. Bao gồm cả cái người vừa nghe thấy cái tên này được gọi trong lòng liền đột nhiên nhảy một cái, Harry. Nhìn Malfoy kinh ngạc mà nhìn về phía Dumbledore, phải thật lâu cậu ta mới nhấc chân đi về phía phòng họp dũng sĩ, Harry lại được một phen hoảng hốt không rõ nguyên nhân—— Malfoy sao? Cậu ta mới có năm tư nha! Hơn nữa......hơn nữa ngày thường biểu hiện của hắn, rất nhiều phương diện không thể so sánh với Hermione......chẳng lẽ, cậu ta che giấu thực lực? Phản ứng của đám học sinh Hogwarts có vẻ trầm lặng hơn so với thời điểm dũng sĩ hai trường đối thủ được xướng tên, chỉ có tiếng vỗ tay thưa thớt, tựa hồ vẫn chưa thể tiếp thu sự thật này.

Dumbledore có chút xấu hổ, nhanh chóng điều chỉnh lại nét mặt, cười nói: "Như vậy, ba vị dũng sĩ đã được chọn ra, chúc mừng cả ba trò —— các học sinh còn lại và các giáo sư của mỗi trường, có thể cùng hai cơ sở giảng dạy pháp thuật tại đây giao lưu một chút."

Dumbledore đang định rời đi, bỗng có tiếng ai đó hét lên thu hút sự chú ý của mọi người, sau đó tất cả những ai có mặt ở đại sảnh đều đổ dồn ánh mắt về một phía, chiếc Cốc lửa lại một lần nữa bùng lên ngọn lửa!

"Đây là có chuyện gì?!" Karkaroff không kìm được tức giận  quát lớn, "Tuyển chọn không phải đã kết thúc rồi sao?!"

"Chẳng lẽ còn có một vị dũng sĩ?" Phu nhân Maxim cũng khó chịu nhìn về phía Dumbledore.

Dumbledore sắc mặt rất khó coi. Cặp kính nửa vầng trăng của cụ nhìn chằm chằm vào ngọn lửa xanh mà chiếc Cốc lửa vừa bùng lên, vươn tay lại tiếp nhận được một tấm da dê. Nháy mắt, sắc mặt cụ có chút khiến cho đám người ở đó sợ hãi.

"Harry! Harry Potter!" Dumbledore ở trong đám học viên đang xô đẩy tìm kiếm bóng dáng Harry, la lớn.

Malfoy lập tức quay người lại, giật mình mà nhìn về phía Harry. Harry bị hoảng sợ, mờ mịt mà cứng nhắc đứng dậy, nhìn mọi người, cảm thấy vô cùng bất an.

" Bồ được lựa chọn." Ron có chút hưng phấn mà buông một câu, lúc sau lại sầm mặt gãi gãi đầu, " Mình nhớ rõ là bồ không có......"

Dumbledore cơ hồ chạy tới, đứng ở trước mặt Harry, tay cầm tấm da dê đem cho Harry nhìn, đôi mắt tản ra ánh nhìn sắc bén: "Nói cho ta biết, cậu bé, đây là không phải nét chữ của con?"

"Đúng vậy......nhưng con......con......" Harry ngây người, nhất thời lời muốn nói đều không thể hoàn chỉnh phát ra.

"Cái gì! Đây là có ý gì?! Chẳng lẽ Hogwarts lại có hai dũng sĩ dự thi?! Việc này không công bằng!" Karkaroff gào rống, thanh âm đem Victor Krum cùng Fleur từ trong phòng dũng sĩ phải bước ra xem đang xảy ra chuyện gì.
Phu nhân Maxim cũng bất mãn mà kháng nghị: "Albus, chuyện này cần thiết phải có một lời giải thích! Mỗi trường học chỉ được có một người dự thi, đây là điều lệ!"

Lúc này, giáo sư các trường trên bàn ăn Hogwarts cũng bắt đầu sôi nổi bàn tán, Harry khẩn trương lui về phía sau một bước, ánh mắt bọn họ không ngừng quét tới quét lui trên khuôn mặt cậu, Harry rất nhanh toàn thân liền run rẩy. Hermione cùng Will là người đầu tiên tiến lên, không nói một lời chỉ im lặng đứng phía sau Harry, Ron ngây người một chút, cũng theo sau hai người bạn của mình.

Dumbledore không chú ý tới hành động nhỏ đó, cụ nhìn Harry, hai mắt đã tràn đầy kinh hoảng, sau nghiêm mặt nhìn về phía Karkaroff cùng Phu nhân Maxim: "Không! Hai người không hiểu —— chuyện kia không quan trọng! Quan trọng là đứa nhỏ này căn bản không có báo danh!"

"Cái gì? Không có khả năng đi! Nó không báo danh vậy như thế nào sẽ......" Một Slytherin bất mãn mà kháng nghị.

Karkaroff cười lạnh: "Dumbledore, ông như thế nào biết được thằng bé đó không báo danh? Hơn nửa số học trò của ông trong cái trường này đều viết tên mình lên tấm da dê!"

"Các vị đối với phép thuật của ta hẳn sẽ không có nghi vấn —— ở thời điểm thu đơn báo danh ta đã kiểm tra một lượt, tên của Harry không có trên danh sách báo danh, ta cần thiết vì an toàn của trò ấy xác định chắc chắn trò Harry không có báo danh! Báo danh đơn không có bất luận vấn đề gì! Trừ phi là......" Dumbledore nhìn Karkaroff cùng Phu nhân Maxim liếc mắt một cái, không có nói tiếp.

Snape cười lạnh một tiếng: "Trừ phi là chiếc Cốc lửa bị người khác động tay động chân......hoặc là, có người ở Beauxbatons hoặc Durmstrang đem tấm da dê có tên của Harry Potter ném vào."

"Ngươi đây là bôi nhọ! Cũng có thể là do đám người Hogwarts các ngươi làm!" Karkaroff rống giận, "Hiện tại  chứng cứ không có, rõ ràng việc tên nhóc đó tham gia cuộc thi thì được lợi nhất chính không ai khác ngoài Hogwarts, chắc chắn là do đám người các ngươi làm!"

Will nhìn lão già kia hung tợn đem hết tội danh đổ lên đầu Harry mà trừng mắt liếc nhìn Harry một cái, nhịn không được nói: "Tóm lại chuyện này không liên quan đến Harry!"

"Hừ, vinh dự lớn như vậy, chẳng lẽ đối với đứa trẻ này không chút hấp dẫn nào sao? Có lẽ vào thời điểm các trò không chú ý, nó đã bày ra không biết bao nhiêu là quỷ kế?!" Karkaroff khinh miệt liếc mắt nhìn Harry một cái. Harry vừa tức vừa xấu hổ, đang muốn mở miệng thanh minh, lại bị Hermione đoạt trước: "Nếu Harry là người như vậy, cậu ấy đã quang minh chính đại mà viết tên mình lên tấm da dê, em tin tưởng tất cả mọi người ở Hogwarts đều sẽ ủng hộ Harry —— nhưng hiện tại vấn đề là, Harry không có báo danh tuyển chọn dũng sĩ, rõ ràng đã có người báo danh thay cậu ấy, ý đồ làm Harry lâm vào nguy hiểm!"

"Tốt lắm." Phu nhân Maxim cúi đầu, trừng mắt nhìn Dumbledore, "Như vậy trò ấy không cần dự thi, đúng không, nếu trò ấy không có báo danh?"

Hogwarts rơi vào yên tĩnh trong chốc lát, nhanh chóng liền có mấy Gryffindor ồn ào hét lên.

"Dựa vào cái gì! Tuy rằng Harry là do người khác báo danh thay, nhưng cậu ấy cũng đã được chiếc Cốc lửa lựa chọn!"

"Chính là! Này chính là minh chứng cậu ấy hoàn toàn có tư cách tham dự!"

"Cứ cho là Hogwarts có người thế Harry báo danh, nhưng điều đó có nghĩa tất cả mọi người đều hy vọng Harry sẽ giành chiến thắng trong trận thi đấu!"

Kế tiếp liền có học viên Slytherin đưa ra phản đối, cho rằng Hogwarts phải tuân theo quy tắc thi đấu, như vậy mới có thể thắng đến quang minh lỗi lạc.

Harry phát ngốc nhìn về phía Malfoy, trong lòng có chút mất mát —— cậu rõ ràng không nghĩ mình lại rơi vào phiền toái như vậy, vì sao phiền toái luôn là gấp không chờ nổi mà đổ lên người cậu?

Không biết qua bao lâu, Harry nghe được thanh âm âm trầm của Snape: "Cứ cho rằng chiếc Cốc lửa nhận thấy Harry có tư cách tham gia, nhưng cuối cùng vẫn nên nghe ý kiến của trò ấy một chút. Nói cho chúng ta biết, Harry Potter, trò nguyện ý tham gia sao?"

Harry mở to hai mắt nhìn, ngơ ngác mà nhìn mọi người chung quanh.

"Đây là vì vinh dự Hogwarts vinh dự, trò......" Giọng nói khàn khàn của giáo sư Moody vang lên, "Đây là cơ hội khó được, vì cái gì không chứng minh dũng khí của trò?"

"Alastor!" Dumbledore quay đầu lại, nghiêm khắc nhìn giáo sư Moody. Thầy ấy vuốt vuốt cái mũi của mình, hậm hực lui về phía sau vài bước, lại chờ mong mà nhìn Harry.

Trước khi Harry mở miệng, Dumbledore bỗng nhiên giơ tay hướng về phía cậu, tựa hồ như đang nhẹ nhàng xoa đầu cậu mà an ủi, xoay người hướng mọi người nói: "Đây là việc ngoài ý muốn, nhưng tuyệt đối sẽ không làm ảnh hưởng đến tính công bằng của cuộc thi Tam Pháp Thuật—— hiện tại, tất cả học viên của Hogwarts, vứt đi hết thảy hiềm khích, chúng ta nên biết muốn tham gia thi đấu yêu cầu phải có dũng khí và mưu trí hơn người, dùng cảm nhận của các trò để đánh giá, trong hai người này, Harry và Malfoy, ai là người mà các trò cảm thấy tốt nhất cho vị trí người được chọn của Hogwarts?" Tạm ngừng một chút, cụ nhìn cách đó không xa Malfoy vẫn còn đang đứng ở đó, từ ái mà nói: "Ta nghĩ mình sẽ nói một chút về cảm nhận cá nhân của riêng ta. Ở tương lai không xa phía trước, ta khẳng định sẽ coi trọng Harry, bởi vì trò ấy cũng đủ dũng cảm. Nhưng một chút sự cố gần nhất đã chỉ ra cho ta suy nghĩ khác. Dũng cảm không chỉ là đối mặt với khiêu chiến trước mắt, mà còn là dũng cảm đối mặt với uy hiếp ẩn giấu ở trong bóng tối tà ác. Harry không phải là không thể đối mặt với loại tà ác cùng uy hiếp này, nhưng trò ấy đã phải chiến đấu quá lâu, hơn nữa chỉ có một mình trò ấy chống chọi. Từ năm nhất, đến năm ba, các trò đều đã biết đến......ta cho rằng, trận thi đấu này tốn thời gian cùng thể lực, mà Harry yêu cầu cần được nghỉ ngơi. Một khi đã như vậy, ta đồng ý trao cơ hội lần này cho trò Malfoy, suy cho cùng, trò ấy chính là dũng sĩ mà chiếc Cốc lửa lựa chọn, xứng đáng đại diện cho Hogwarts."

Đại sảnh Hogwarts chính là luôn có rất nhiều người tụ tập lại, là xưa nay chưa từng có an tĩnh vậy mà giờ đây lại an tĩnh đến cực điểm.

Trong mắt ngập tràn chua xót, Harry ngẩng đầu nhìn Phu nhân Maxim và Ngài Karkaroff: "Phu nhân, Ngài Karkaroff, em cho rằng hẳn là đang có người bày trò dai trêu chọc em, muốn cho hai vị một chút bất ngờ thôi —— trên thực tế em đích xác không có báo danh. May mắn là không có. Trên nhiều khía cạnh so với Malfoy thì cậu ấy giỏi hơn em rất nhiều. Hơn nữa, gần nhất em có chút không thoải mái, chỉ sợ không có tinh lực chuẩn bị cho trận thi đấu vĩ đại này. Cho nên, em tin rằng trò Malfoy chính là đại diện hoàn hảo nhất của Hogwarts, người tốt nhất được chọn, hơn nữa trừ bỏ những rắc rối vừa rồi mà em đã vô tình gây ra, kết quả tuyển chọn là công bằng, công chính  tuyệt đối."

Lời nói cộng thêm hành động thành khẩn của Harry, Phu nhân Maxim liền vô cùng cảm động, lập tức tiếp nhận quyết định này. Karkaroff chỉ cười lạnh một chút, cuối cùng cũng không nói gì thêm. Sau đó, Snape nhẹ vỗ tay, vẫn giữ nguyên biểu tình lạnh lùng, nhưng hành động của thầy ấy lập tức liền kéo mọi người ở Hogwarts. Tiếng vỗ tay dần dần vang vọng khắp đại sảnh, hơn nữa truyền cả ra cửa sổ, ở sân trường Hogwarts trống trải quanh quẩn thật lâu thật lâu mới biến mất ——

Vì giọng điệu chân thành tha thiết của Harry, mâu thuẫn giữa hai nhà Gryffindor và Slytherin giảm xuống một chút, tựa hồ như vết rách giữa hai nhà đang dần dần được sửa chữa.

Will cùng Hermione vỗ tay càng hăng hái.

"Harry, anh thật tuyệt!" Will hưng phấn mà nói, "Quả thực quá làm người cảm động —— Gryffindor vì anh mà kiêu ngạo!"

"Không sai!" Hermione hì hì cười, hai chiếc răng thỏ ẩn hiện lộ ra.

"Được rồi......mình phải thừa nhận, bồ rất đỉnh nha......rất đáng khen ngợi. Nghe nói mẹ mình sẽ gửi thư cho bồ, hơn nữa còn có cả bánh nhân thịt." Ron nói không nhịn được cũng hắc hắc nở nụ cười. Harry nhìn mấy người bạn của mình đang vui vẻ bên cạnh, cậu cũng không cấm mình vì thế mà cảm thấy vui sướng. Loại cảm giác này, cậu đã thật lâu không cảm nhận được.

Những người được chọn tiến thẳng về phía phòng họp dũng sĩ trước khi Dumbledore đi đến, Malfoy nhìn Harry, hất chiếc cằm nhòn nhọn, không phải là nụ cười lạnh mang theo giả tạo trên khuôn mặt tinh xảo thường thấy mà là lần đầu tiên hiện ra......mỉm cười thật tâm.

"Cám ơn."

Thanh âm không tính là lớn, nhưng Harry nghe được rõ ràng.

Trong nháy mắt, mọi cảm xúc nảy lên trong lòng.

"Nga! Malfoy......" Mấy nữ sinh Hogwarts nhịn không được mà hét lên khe khẽ, khuôn mặt đỏ bừng lên.

"......Ách, quả là hiến thấy." Will nghịch ngợm mà thè lưỡi, hướng Harry nói, "Phỏng chừng cha của anh ta cả đời này cũng không cười như vậy quá một lần. Cho nên em đoán Malfoy nhỏ này về sau khẳng định so với cha của anh ta khiến cho Giới Phù thủy loạn hơn nhiều."

"Kia nhưng thật ra." Ron gật đầu, tuy ghen ghét nhưng bất đắc dĩ mà nói, "Tên nhãi đó là dũng sĩ của Cuộc thi Tam Pháp Thuật nha! Chẳng lẽ hắn phải làm Bộ trưởng Bộ Pháp thuật, mới coi như so với cha nó càng loạn hơn?"

Nghĩ đến Fudge bị đuổi xuống đài cảnh tượng, Harry nhịn không được cười lên thành tiếng.

Thật là một ngày vui vẻ...... kết cục hoàn mỹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro