Chương 28: Giáo sư mới tới (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Harry ~ Harry ~ bồ làm ơn rời giường có được không?”

Ron hôm nay đột nhiên thức dậy còn sớm hơn cả Harry, từ lúc hai người nhập học Hogwarts tới nay đây chính là chuyện hiếm thấy. Mấy bạn cùng phòng kí túc đều vì sợ bị giáo sư Snape thoá mạ một trận nhớ đời, đã sớm đi ăn sáng rồi chạy đến phòng học rồi. Nghĩ đến việc phải bỏ bữa sáng lần thứ ba, Ron quyết tâm không bao giờ bỏ qua cho cái thói tham ngủ của Harry, ý muốn đem Harry từ chăn kéo ra.

“ Sâu lười Harry! Malfoy chờ bồ ở bên ngoài đến mất kiên nhẫn rồi đó!” Ron tức giận hét thẳng vào lỗ tai Harry.

Điều này cậu không có nói dối, Malfoy mặt đầy băng lạnh yên vị trong phòng sinh hoạt chung Gryffindor  —— hắn như thế nào có thể vào được phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor ký túc xá, cứ việc đi hỏi Phu nhân béo.

Harry lông mi run rẩy, đầu tựa hồ nâng lên một chút, sau đó đối mặt với Ron đang bừng bừng lên vì giận lí nhí đáp : “ Mình mệt quá…… bồ cho mình ngủ thêm một chút nữa……” Căn bản đôi mắt cũng chưa mở được một chút!

“ Bồ thật là ——” Ron quả thực muốn nổi trận lôi đình.

Cuối cùng Ron vẫn là không tình nguyện mà gọi Draco vào, hai ngày nay đều là hắn đánh thức Harry, mà phương pháp đánh thức nói ra nghe có vẻ đơn giản nhưng thực ra lại không hề đơn giản, một câu bùa chú thắp sáng, làm cả phòng tràn ngập ánh mặt trời, ánh sáng khiến cho Harry không thể không mở to mắt, sau đó biếng nhác mà đi rửa mặt.

Rốt cuộc ngay cả khi đang ăn bữa sáng, Harry vẫn duy trì bộ dạng nửa tỉnh nửa mơ, miệng toan cắn miếng bánh sandwich dâu tây vẫn còn một nửa mắt đã thấy miếng bánh sắp rơi xuống đất, cậu hốt hoảng mà chậm rãi nuốt xuống.

“Tối hôm qua anh ngủ không ngon sao?” Will lo lắng hỏi.

“ Ưm……” Harry nhìn cậu bé một cái, muốn trả lời, nhưng giống như chỉ cần nói là ngay sau đó có thể ngã quỵ ở trên bàn, cho nên cậu chỉ có thể há miệng thở dốc, ngáp một cái.

Draco bất đắc dĩ mà chọn giúp cậu một miếng bít tết đặt vào đĩa đặt ở trước mặt cậu, Harry mơ mơ màng màng cắt nhỏ miếng thịt rồi đưa lên miệng, ngay sau đó lập tức tỉnh táo lại, hoảng loạn mà không ngừng nôn miếng thịt vừa cho vào miệng ra đĩa.

“Eo….” Ron, bao gồm cả đám người chung quanh đều chịu không nổi mà tránh xa một chút.

Harry tội nghiệp mà trừng lớn đôi mắt phỉ thuý, nhỏ giọng hướng Draco nói: “Xin lỗi, Draco……thực sự rất khó ăn.”

Draco hoang mang không thôi: “ Không sao đâu, ăn rất ngon mà —— không phải trước đây cậu thích ăn món này nhất sao?”

“ Sao cậu lại biết?” Mới vừa hỏi xong, Harry liền hiểu được, nhất định là Draco trước kia thường chú ý đến cậu mỗi khi dùng bữa, mặt đỏ hồng, gật gật đầu nhỏ: “Trước kia mình thực sự rất thích món này, nhưng hai ngày nay mình đều ăn không vô. Còn có cả bánh quy, đặc biệt là món súp thịt bò yêu thích của các học viên Beauxbatons, chỉ nghe tên thôi cũng cảm thấy không nuốt trôi.”

Việc Harry thay đổi thói quen dùng bữa làm cho cả Draco và Will đều vô cùng không yên tâm, không ngừng lo lắng hỏi han cậu có phải hay không không thoải mái, hay là sinh bệnh gì rồi.

Nhưng Harry không cảm thấy mình có nơi nào không ổn. Cậu nhanh chóng phát giác được Hermione có ý đồ khuyên cậu đến bệnh cánh nhờ phu nhân Pomfrey kiểm tra qua một chút, Harry lập tức chuyển đề tài.

“Vừa rồi khi tiến vào sảnh lớn, có một học sinh năm hai được bác Hagrid nhờ đến chuyển lời cho mình, bác Hagrid có việc phải rời Hogwarts một thời gian, cho nên sẽ có một giáo sư thay bác Hagrid dạy môn Chăm sóc sinh vật Huyền bí.” Harry bị mùi ngon của ly nước nước chanh thu hút, đem nước bí đỏ đẩy cho Draco.

Will tức khắc có chút nhụt chí: “ Bác Hagrid thực sự là một người tốt, em sẽ rất nhớ bác ấy khi bác ấy không ở đây.”

Draco không có ý kiến gì về thông báo của Hagrid, hắn vốn dĩ từ trước đến nay đều không thích Hagrid, cứ việc gần đây Hagrid cũng không còn quá xốc nổi như trước, nhưng trước sau vẫn không quá thay đổi, nhưng tình cảm của đám Harry đối với bán khổng lồ kia vô cùng sâu nặng.

“ Vậy ai sẽ là người dạy thay bác ấy?” Ron mồm vẫn còn đang nhai thịt nhóp nhép, giương mắt nhìn về phía Hermione, “ Bồ có biết không, Mione?”

Hermione tức giận: “ Mình không phải là Merlin! Cũng không phải Hiệu trưởng Dumbledore! Sao có thể cái gì cũng biết?” Cô ngược lại bất đắc dĩ mà nhìn về phía Harry: “ Bồ uống ít nước chanh lại đi, Harry! Bồ không sợ uống quá nhiều sẽ hại dạ dày sao? Mấy gia tình trong trường nhất định là đã nhận thức được mình bị ngược đãi, mà bắt đầu tỏ vẻ kháng nghị nên mới đem nước chanh chua đến vậy cho mọi người! ”

Harry lắc đầu: “Không chua đâu, mình cảm thấy uống rất ngon.”

Một đám Gryffindor lập tức nhìn Harry bằng ánh mắt bội phục —— không hổ là Đứa trẻ sống sót, có một cái dạ dày siêu cấp có thể hạ gục tất cả mọi người!

Draco ở một bên ưu nhã mà uống nước bí đỏ, ánh mắt trước sau không rời Harry. Trong đó lo lắng cùng với khó hiểu  —— hắn như thế nào có thể không lo lắng? Harry gần nhất thích ngủ lại thay đổi khẩu vị, ở tiết Độc dược luôn là bộ dạng lơ mơ không nghe giáo sư giảng bài, không phải mơ màng sắp ngủ thì cũng chính là chịu đựng nuốt thức ăn xuống tránh việc nôn đống đồ ăn vừa nhét vào bụng.

Vất vả như vậy sẽ rất khó chịu, chẳng lẽ không phải sinh bệnh sao?

Nếu không phải Harry cố sống cố chết không chịu tới phòng y tế, thì hắn đã tìm đủ mọi cách để kéo Harry đi đến đó khám tổng thể một lần.

Không ngoài dự đoán, ngày hôm nay có hai tiết Độc dược, thì Harry đã ngủ gật hết một tiết, một chữ cũng chưa nghe vào tai, đến thời điểm pha chế độc dược vẻ mặt cậu không khỏi mờ mịt, đến khi cậu bắt đầu pha chế liền nôn khan một hồi, cuối cùng vẫn là Draco, người cùng đội với cậu, một tay hoàn thành độc dược.

Snape mắt nhắm mắt mở cho qua? Chuyện đó sao có thể! Harry không thèm để ý, thừa nhận độc dược này đều do một tay Draco làm rồi hứng chịu ánh mắt căm tức giáo sư. Nhưng làm Draco không rõ chính là, thời gian gần đây cha đỡ đầu của hắn có vẻ bực bội với Harry hơn trước, thậm chí còn mang theo cười lạnh mà nhìn Harry.

Harry gần nhất một lần cũng không chống đối giáo sư, vậy tại sao nhìn qua giáo sư vẫn trưng ra bộ dạng bởi vì Harry mà đã phải chịu thống khổ ?

Thời điểm dùng bữa trưa Draco nói ra nghi vấn trong lòng, đề nghị Harry thành thật rằng liệu cậu gần nhất có gây ra rắc rối giao hay việc học tập sa sút khiến cho giáo sư khó chịu mà càng trở lên ác liệt hơn. Harry vẻ mặt vô tội thật thật nói —— gần nhất bởi vì quá tham ngủ, hầu hết thời gian cậu tỉnh táo mấy bài tập giáo sư giao cho về cơ bản đều là sao chép của Draco……

“Không có việc đâu.” Harry chu chu môi, vẻ mặt không để bụng, “Dù sao từ trước đến nay cha đỡ đầu của cậu đều không thích mình!”

Draco nghĩ thầm, may mà giáo sư không thích cậu, hoặc nói đúng hơn là người không đem sự yêu thương của mình biểu hiện ra bên ngoài, bằng không với sự chân thành của giáo sư, quan hệ của Harry cùng người đã sớm phát triển tốt hơn hiện tại nhiều, chỉ sợ đến lúc đó ta ghen đã không kịp……

Nghĩ nghĩ liền cảm thấy suy nghĩ càng lúc càng không đúng, Draco không muốn trắng trợn, táo bạo biểu hiện ra ý nghĩ độc chiếm Harry  —— nếu như bị Granger phát hiện, rồi nói cho Weasley biết, nói không chừng toàn bộ Hogwarts sẽ vì thế mà nổi điên —— ngẫm lại xem, là một Malfoy chân chính, yêu một Potter, mà Potter kia lại là Chúa cứu thế vĩ đại! Một Slytherin, yêu thầm một Gryffindor, mà Gryffindor ngu ngốc kia còn muốn cùng đối phương làm bạn tốt!

Chỉ như vậy thôi cũng đủ khiến cho đám biên tập của Nhật báo tiên tri múa bút đem mấy lời lẽ phô trương, vô căn cứ lên trang nhất suốt cả một tuần rồi!

Hai người dùng bữa trưa tại bàn ăn nhà Slytherin, Granger vì thế vẻ mặt buồn bực, mà Weasley căm giận thi thoảng lại liếc nhìn về phía này, chỉ có Harry thản nhiên ngồi ở giữa một đám Slytherin trợn mắt, há hốc mồm, nuốt từng thìa bánh pudding nam việt quất.

Draco nhìn miệng nhỏ của Harry đang nuốt xuống một thìa lại một thìa bánh pudding nam việt quất, âm thầm liên tục nuốt nước miếng —— Ôi Merlin, chẳng lẽ Harry thật sự có một cái dạ dày siêu cấp, mấy món ăn chua như vậy có thể ăn đến vui vẻ vô cùng?

Cơm trưa kết thúc, bọn họ cùng đi đến bãi cỏ nằm bên cạnh sân Quidditch nghỉ ngơi một lát, vừa vặn buổi chiều không có tiết, Will dùng bữa xong liền bắt đầu luyện tập Quidditch, Draco liền ngồi cạnh Harry đang ôm hai đầu gối ngủ gật chỉ đạo Will một chút.

Ron đối với trận đấu thứ hai của Cuộc thi Tam pháp thuật chính là vô cùng tò mò muốn biết, lại không muốn trực tiếp hỏi Draco, trực tiếp chạy qua năn nỉ Hermione đi hỏi, Hermione lười để ý Ron, lật xem cuốn sách lịch sử cô vừa mượn của thư viện mượn《 Cuộc chiến người khổng lồ lần thứ ba 》. Mà Draco ngồi ở bên cạnh Harry, một bên xem Will đuổi bắt trái Golden Snitch, một bên ngắm bộ dạng mơ màng sắp ngủ của Harry.

Đại khái là cảm thấy không thú vị, Ron đành phải đem đề tài chuyển hướng về phía vị giáo sư môn Chăm sóc sinh vật Huyền bí mới.  Nửa tiếng đồng hồ nữa vị giáo sư Chăm sóc sinh vật Huyền bí sẽ có mặt tại lâu đài Hogwarts, có rất nhiều học viên vì muốn biết vị giáo sư này là ai nên đã chạy đến Rừng Cấm, chờ đợi vị giáo sư này xuất hiện.

“Có lẽ là một vị giáo sư nữ?” Hermione lơ đãng mà trả lời, lật sang một trang mới, “Hogwarts có rất ít phụ nữ đủ sức đảm đương vị trí giáo sư Chăm sóc sinh vật Huyền bí, không phải sao?”

“Có lẽ là một vị giáo sư già nào đó!” Ron cắn một miếng kẹo cam thảo, nhìn về phía Rừng Cấm, “ Ít như vậy cũng không tệ, ít nhất vị giáo sư già ấy sẽ không giống bác Hagrid, luôn tràn ngập lòng hiếu kỳ, cùng một đống sinh vật kỳ kỳ quái quái muốn chúng ta tới làm quen. ”

Draco nghe Ron nói vậy, nhịn không được khóe miệng khẽ cong lên.

Harry tựa như ngủ gật đến nơi, nhìn thấy Draco đang ngẩn ngơ cười, lẩm bẩm tự nói: “Draco……cậu cười lên thật là đẹp mắt……”

Thiếu gia Malfoy cao ngạo vẻ mặt đen xì, Ron cùng Hermione ngồi một bên khó khăn lắm mới nhịn xuống không cười phá lên.

–—–—
Quà Halloween sớm he he :))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro