Chương 3: Đối địch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếng vỗ tay ồn ào vừa dứt, học sinh năm nhất nối đuôi nhau theo Huynh trưởng về nhà của mình. Ron ăn đến bụng tròn lên một vòng, thỏa mãn lôi kéo Harry trở về phòng ngủ, Hermione ở phía sau đang không ngừng lải nhải về sự hữu nghị của Hogwarts , Fred và George cũng không ngại mà cùng cô nàng tranh luận tới lui.

" Hermione đáng mến, nếu em cho rằng sự hữu nghị trong Hogwarts có ý nghĩa thì chẳng khác nào khen ngợi một cây nhân sâm Bulstrode là mĩ nữ, và bọn anh đây tình nguyện là những tên hèn kém đi."

" Còn có nếu em có thể tiếp nhận những lời nhục mạ về mình của Malfoy, còn nếu không em cũng sẽ trở thành nột kẻ hèn kém. "

" Còn có Syltherin đáng chết kia có thể bị đình chỉ trên sân Quidditch do chơi xấu, như vậy Gryffindor mới thực sự thừa nhận cái mà em gọi là sự hữu nghị."

" Còn có...."

" Đủ rồi! " Hermione thở phì phì mà bước nhanh hơn, ném hai người kia ở sau lưng.

Cô liếc nhìn Harry một cái, xác định sắc mặt của cậu không còn tái nhợt như khi nãy yên tâm như thường ngày quay sang nói với cậu: " Bồ hôm nay ăn ít quá." Cô đem Harry đánh giá từ trên xuống dưới một lượt, " Bồ lại gầy đi rồi."

Một bên Ron đang cùng Li đùa giỡn nhau một hồi cũng nói chen vào: " Harry, có phải tên khốn kia cùng hai tên mập gây phiền toái cho bồ không? "

Harry biết mọi người đều đang quan tâm mình, cười cười nói: " Không có. Mình hôm nay có chút mệt mỏi, cho nên không thể ăn uống. Vì vậy mà dáng người có chút ....." Cậu nhìn Ron bên cạnh đã trở thành thiếu niên cao lớn cường tráng, Hermione cũng đã là một thiếu nữ xinh đẹp rạng ngời, nở một nụ cười khổ, có lẽ cần thêm chút thời gian đi.

Chỉ mong một năm sau, cậu có thể cao thêm được 20cm. Với một thiếu niên đã 15 tuổi thì với chiều cao 165cm vẫn là lùn hơn so với bạn bè. Ở thế giới ma thuật thì chiều cao này còn không tính là quá cao.

Phía trước là lối rẽ hướng thẳng tới kí túc xá của bốn nhà, hành lang chen đầy học sinh, những học sinh năm nhất đứng ở giữa nơm nớp lo sợ. Nhóm học sinh Gryffindor năm nhất bỗng nhiên ngừng lại, bọn Harry cũng vì thế mà không thể không ngừng lại, Ron kiễng chân đem vóc dáng cao lớn của mình lên nhìn chuyện gù đang xảy ra.

" Đẳng kia là Ravenclaw Cho Chang? Cô ấy đang đứng cạnh em trai của mình, nhóc Will. Dù là chị em ruột nhưng lớn lên vẫn có gì đó khác biệt." Ron sau khi quan sát kĩ thì nêu rõ tình huống: " Thoạt nhìn Will đang bị chị gái mình giáo huấn, chắc chắn là việc phân nhà khi nãy. Cậu nhóc kia cũng rất có dũng khí, bị chị mình mắng cũng không sợ hãi, còn dám cãi cọ lại! "

Will... Cậu thiếu niên phương Đông? Bằng ấn tượng mơ mơ hồ hồ, Harry nhớ đội bóng Quidditch có 1 thành viên tên Cho Chang. Cho Chang là một thiếu nữ đông phương xinh đẹp, ôn nhu, đoan trang, còn em trai của cô lại có chút.... mĩ diễm? Hogwarts có rất ít những cậu bé lớn lên có thể thanh tú như vậy nói không chừng trên người cậu có huyết thống thuần khiết."

" Quả nhiên là một lũ Gryffindor thô lỗ, không hiểu phép tắc. Tụ tập ở nơi này vì muốn phô diễn thanh thế của mình ở Hogwarts sao? Ta chẳng thể nào lí giải nổi vì sao Gryffindor lại biến nơi này thành địa bàn của các ngươi, là muốn thu tiền của học sinh nơi đây để lấp đầy túi tiền khô quắt của các ngươi? "

Harry nhịn không được nhíu mày, cảm xúc bực bội từ đáy lòng dâng lên.

Malfoy cùng với hai tên tùy tùng to béo đi bên cạnh, vòng tay trước ngực kiêu căng, ngạo mạn bước đến, Crabbe và Goyle hung bạo mà đẩy đám người tạo lối đi cho hắn. Một lúc sau đã đứng ngay sau lưng bọn Harry, Ron cùng Seamus tức giận cùng quay lại căm tức nhìn Malfoy, Harry chỉ có thế quay người lại lạnh lùng nhìn chăm chú vào tên với cái đầu bạch kim, làn da trắng xanh, và chắc chắn rằng trong kì nghủ vừa qua thiếu gia nhà Malfoy đã cao lên không ít.

Đôi mắt xanh xám nhìn thẳng về phía Harry đúng vào thời điểm cậu quay người nhìn hắn. Đôi mắt ấy ánh lên một tia cảm xúc không tên, tuyệt đối không phải địch ý. Harry cảm nhận được, nhất thời ngơ ngẩn, cho rằng người đang nhìn mình chỉ là một người xa lạ uống phải độc dược biến hình chứ không phải Draco Malfoy.

" Ta quên mất, có Chúa cứu thế nổi danh Harry Potter ở đây, ai dám cùng hắn đoạt địa bàn? Thân là cái đuôi của Chúa cứu thế, trong tương lai tên Weasly có thể thoát khỏi danh hiệu Gia tộc Phù thủy nghèo nhất chăng?" Malfoy kinh miệt mà cười nói.

Crabbe cùng Goyle nghe vậy không nhịn được mà bật cười, Malfoy lập tức nhăn mặt làm bộ làm tịch mà giáo huấn bọn chúng: "Syltherin sao lại có thể phát ra tiếng cười không ưu nhã như vậy? Grabbe, Goyle tao yêu cầu chúng mày phải chấn chỉnh lại."

Grabbe và Goyle một lần cười lớn, một bên học sinh năm nhất Syltherin đi theo cũng cười to.

Khuôn mặt Ron đều đỏ hẳn lên, gắt gao mà nắm tay thành quyền, hận không thể một đấm mà đem toàn bộ răng của người trước mặt đánh xuống. Hermione cao ngạo mà trừng mắt nhìn Malfoy, kéo kéo Ron đang tính xông lên phía trước lại: " Đừng so đo với bọn họ, Ron. "

" Máu bùn đương nhiên không có tư cách cùng chúng ta so đo, đối địch với Phù thủy thuần huyết chỉ sợ không có cửa. Thật là bất hạnh mà, Đầu sẹo, đám bạn của mày đều là một đám bỏ đi..."

" Malfoy! Mày đừng có quá đáng! Mày không có tư cách đáng giá bạn bè của tao có vô dụng hay không, mày chính là đối với tao muốn khoa chân múa tay! Tao chịu đủ mày rồi! Tao không cho phép mày nói những điều như vậy! Nếu mày là một phì thủy mang dòng máu thuần chủng, đôi với người không quen biết không phải nên làm như không thấy sao?! "

Harry nổi giận đùng đùng, đôi mắt xanh tựa hồ bắn ra lửa tới nơi.

Ở trước mặt mọi người Harry vẫn luôn là một người ôn hòa, ấm áp, cho dù là vui vẻ cười to cũng là âm thanh uyểm chuyển dễ nghe. Bây giờ cậu bùng nổ túc giận, lớn tiếng mắng chửi Malfoy khiến cho mọi người chấn kinh một hồi, bao gồm cả Ron và Hermione.

Còn có Draco Malfoy.

Hắn mấp máy môi, đôi mắt màu xanh xám nhìn Harry, biểu tình chưa bao giờ nghiêm túc đến vậy. Dường như trong nháy mắt Harry cho rằng Malfoy bị lời nói của mình tổn thương, vì thế không nhịn được mà di dời tầm mắt. Hắn sẽ tổn thương sao? Thật là nực cười! Người bị thương là Ron và Hermione bị hắn nhục mạ, còn có chính mình bị hắn không ngừng khiêu khích mà chịu đủ mọi hành hạ về thể xác và tinh thần đến mỏi mệt !

" Các ngươi đang làm gì vậy?" Percy vội vàng chạy tới, quát lớn nói " Các ngươi tụ tập ở đây.....Malfoy đề nghị ngươi quay trở về Syltherin. Harry, em nên trở về nghỉ ngơi...."

" Cút ngay! Weasly! " Malfoy đột nhiên bạo nộ, hét to một tiếng, rút ra đũa phép chỉ về hướng Percy, đi cùng với Percy là Will hoảng sợ chạy tới, lập tức tiến lên đem mình chắn giữa Harry và Malfoy.

Harry kinh ngạc mà nhìn Malfoy đang tức giận trước mặt. Cậu chưa bao giờ thấy Malfoy tức giận như vậy. Harry kinh ngạc mà liếc nhìn Will một cái. Thân hình thiếu niên run nhè nhẹ, hiển nhiên có chút sợ hãi, nhưng vẫn kinh định lấy chính mình bảo hộ Harry.

" Mày không được tổn thương Harry! " Will dang rộng hai tay, ý đồ ngăn cản bất kì đòn tấn công nào Malfoy hướng Harry công kích, một đôi mắt màu đen sáng lấp lánh.

Hermione và Ron cũng theo phản xạ rút đũa phép của mình hướng thẳng Malfoy, đồng thời Syltherin ở phía sau giữ chặt Malfoy lại.

Trên hành lang, hai nhà đối chọi nhau gay gắt, chỉ cần một chạm nhỏ là lập tức nổ ra chiến tranh, Ravenclaw cùng Hufflepuff trợn mắt há mồm nơm nớp nhìn về phía cuộc chiến.

Thiếu nữ tóc dài đen, xinh đẹp chạy đến giữa cuộc chiến, kéo cánh tay Will lại, tức giận lên tiếng: " Will, em đang làm gì vậy! Em điên rồi sao?! "

" Em không có!" Will quật cường nhìn vào mắt Cho Chang, chị gái của cậu, " Là hắn không đúng! Hắn muốn đả thương Harry!"

Cho Chang có chút bất đắc dĩ mà lắc đầu, nhìn nhìn Harry, lôi kéo mãi mà đứa em ngốc của cô vẫn không chịu đi, đành đem em trai bảo hộ trong ngực, nhìn về phía Malfoy nói: " Ý đồ khiêu khích khiến cho học sinh trong trường tranh đấu, trừ 100 điểm, cùng lao động công ích một tháng, tước quyền dự thi Quidditch. Đây chính là nội quy mới. Malfoy, liệu ngươi có muốn Syltherin phải đi lao động công ích? "

Malfoy lại chỉ lạnh lùng mà nhìn chăm chú vào Harry, môi mỏng mấp máy: " Xin lỗi, Potter."

Ẩn sau trong đôi mắt xanh lục Harry chớp động phẫn nộ: " Xin lỗi? "

" Chúa cứu thể phải nấp ở sau lưng một đứa nhóc năm nhất tìm kiếm bảo hộ? Tao quên mất, mày không có cha mẹ để dựa vào, bọn họ không có cơ hội để bảo vệ đứa con trai bảo bối của mình." Malfoy cười lạnh, tay cầm đũa phép duỗi lên mấy tấc, " Xin lỗi, Potter."

Bị hắn nhắc tới cha mẹ mà trong đầu trống rỗng, đến khi nhận thức lại đã bởi vì ức chế cùng phẫn hận không thể kìm nén xông lên phía trước, hất cánh tay cầm đũa của Malfoy, một quyền đấm thẳng vào mặt hắn: " Chờ cha mẹ mày bị tống vào Azkaban, bọn họ cũng sẽ mắt đi lọai cơ hội này!"

Đám người hai bên tức khắc ồ lên, Malfoy không dự đoán được Harry sẽ trực tiếp xông tới, cảm giác được khóe miệng có chút máu chảy ra ngay lập tức khiến cho hắn ngẩn người, trở tay đẩy Harry ra liền hướng cậu dùng ra loại thần chú công kích. Harry không kịp đề phòng cả người đập mạnh vào vách hàng lang, ngã phịch một tiếng trên đất.

Malfoy lau đi vết máu, cười lạnh: " Ít nhất cha mẹ tao còn sống." Đũa phép 10 tấc Anh lần nữa ngắm thẳng Harry, " Hiện tại, Potter, xin lỗi."

" Harry! " Hermione cùng Will đồng thời hét to , cùng lúc đó đũa phép của Gryffindor đồng loạt đưa lên chỉ thẳng vào ngực Malfoy, nhiều loại chú ngữ sắp được tuôn ra, Harry lại từ trên mặt đất vực dậy, điên cuồng xông lên phía trước túm lại vạt áo choàng của Malfoy đấm đá.

" Đáng chết! Mày đáng chết! Đồ khốn..........đáng chết! "

Harry khóc, màu xanh biếc trong ánh mắt chảy xuống hai hàng nước mắt tinh khiết.

Malfoy nắm chặt đũa phép trong tay, lại không có bất cứ một động tác, mặc cho Harry tay đấm chân đá về phía hắn. Hắn dại ra ánh mắt dừng ở một khoảng hư không, tựa hồ quên mất mình đang ở loại tình huống nào.

Mọi người xung quanh đều mặt mày choáng váng.

Bang!

Mắt kính của Harry rơi xuống đất bên cạnh một cái hộp nhỏ. Hộp kia là rơi từ túi đồng phục của Malfoy, nhỏ nhắn tinh xảo, hộp màu bạc được khắc một con rắn nhỏ trông vô cùng tinh xảo. Malfoy thoáng giật mình nhìn chiếc hộp rơi xuống, một phen đẩy Harry vẫn còn điên cuồng ra. Nhưng thực không khéo, một chiếc nhẫn màu xanh biếc lăn ra từ chiếc hộp bị Harry không cẩn thận một chân dẫm xuống, chiếc nhẫn liền vỡ thành năm, sáu mảnh.

Ánh mắt Malfoy lại lần nữa hung ác lên, tựa như ngay lập tức sẽ hướng Harry một cái Arvada Kedavra. Hắn bước lên phía trước một bước, bức cho Harry không tự chủ mà ngừng rơi lệ, cũng liên tục mà lùi về phía sau, hoảng sợ nhìn vào đôi mắt xanh xám của hắn.

Harry cho rằng Malfoy là thật sự muốn giết cậu.

Rắc!

Mắt kính của Harry bị Malfoy dẫm nát một thấu kính, hắn cúi đầu nhìn nhìn, lại ngẩng đầu nhìn Harry, không chút lưu tình mà đem thấu kính còn lại dẫm nát.

Cong lưng nhặt lê chiếc hộp màu bạc cùng những mảnh vỡ xanh biếc, Malfoy tới gần Harry, khuôn mặt tái nhợt tràn đầy sát khí, cặp mắt xanh xám không lấy một tia ấm áp: " Harry Potter, tao sẽ không bỏ qua cho mày!"

Malfoy và đám học sinh Syltherin rời đi, Harry ngơ ngác đứng nhìn, hai hàng nước mắt vẫn chảy trên gò má. Con ngươi tựa như phỉ thúy thường ngày bị cặp kính xấu xí che khuất, lần đầu tiên xuất hiện trước mặt mọi người, nhưng trong đôi mắt ấy là tràn ngập đau thương.

Harry cũng không rõ vì cái gì mà bản thân mình lại khổ sở đến vậy, tận đáy lòng luôn hiện hữu thanh âm không ngừng khuấy động, cậu cũng không biết âm thanh ấy nói gì, chỉ là hết thảy đều kết thúc.....

Tất cả đều kết thúc, nhưng cậu lại không biết cái gọi là tất cả này chính là cái gì. Harry chỉ cảm thấy rất đau khổ, một nỗi đau đớn mà trước nay chưa từng có.

Will cùng Ron giúp cậu nhặt những mảnh kính vỡ, Hermione đọc câu thần chú Khôi phục như lúc ban đầu, đem mắt kính trả lại cho cậu, Harry nhận lấy, yên lặng mang lên, yên lặng trở về phòng.

Mọi người ở hành lang vì cậu tránh ra tạo thành một con đường nhỏ, Ron và Hermione nhìn nhau, trao đổi ánh mắt lo lắng lại khó hiểu, sau đó lập tức đuổi theo cậu.

Cửa đại sảnh, các giáo sư cùng Hiệu trưởng Dumbledore đứng thành một nhóm, đều trầm mặc mà nhìn bóng dáng gầy gò, đơn bạc của Harry. Cậu nhóc đáng thương phảng phất như một con rối bằng gỗ cũ kĩ không có linh hồn sống vật vờ qua ngày, nhìn đến nỗi Phu nhân Pomfrey lệ rơi đầy mặt.

Dumbledore nhìn người bên cạnh đang xụ mặt, Severus Snape, tiếng nói trầm thấp vang lên: " Severus, chúng ta đến quá muộn, ngăn cách quá sâu, chỉ sợ bọn chuang đều đã chịu tổn thương......"

" Thằng nhóc Potter kia tự làm tự chịu." Severus Snape lẩm bẩm nói.

" Con trai Draco của ngài chẳng lẽ không có sai sao?" Phu nhân Pomfrey căm tức nhìn Snape: " Nếu không phải vợ chồng Malfoy cùng ngài quá mức dung túc hắn, bằng không Harry tốt bụng như vậy, sao có thể cùng thằng bé đối địch đến nước này?! "

Snape không có nói nữa, hắn cúng không phải loại người đi gây sự với người khác, mặc dù hắn không ngờ......Draco lại chịu tranh chấp cùng Harry sao?

Thiếu niên giống như những con nhím, đã từng muốn tới gần, lại phát hiện đâm bị thương lẫn nhau, cho đến khi những vết thương ấy chồng chất lên nhau, đến cả sức lực cũng chẳng còn.

–—–—–
Mình chỉ đăng duy nhất trên Wattpad bất cứ web nào ngoài Wattpad ra đều là ăn cắp :)))) Thậm chí bên ăn cắp lượt đọc còn khủng hơn Wattpad, hãy là một người đọc thông minh và ủng hộ đứa con đầu tay của mình qua trang Wattpad. Nếu còn tiếp tục tình trạng ăn cắp mình sẽ gỡ toàn bộ phần mình đã edit lại. Cảm ơn tất cả mọi người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro