Chap 15 Chúng ta là gì của nhau? (70%H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Tiểu Thiên! Anh muốn em!"...

Dư Cảnh Thiên trợn tròn mắt. "Anh vừa gọi tôi là gì cơ?

"Tiểu Thiên! Anh khó chịu lắm rồi!"

La Nhất Châu nặng nhọc thở hắt từng chữ bên tai cậu. Phía trước, đám anh em đã đi gần tới đường lớn. Dư Cảnh Thiên cõng theo La Nhất Châu ở trên vai như cõng theo cả thế giới của mình. Những dịu dàng của anh luôn khiến cậu nặng lòng suy nghĩ về mối quan hệ của cả hai. Từ trước tới giờ chưa bao giờ cậu có thể khẳng định bản thân mình có thật sự yêu con người này hay không. Hơn nữa, điều mà cậu luôn lo lắng chính là việc La Nhất Châu vẫn phản ứng với những Omega phù hợp với anh hôm nay đã xảy ra rồi. Lạ ở chỗ người ta thà để bản thân vật vã tới mê sảng chứ nhất định không theo bản năng. Và nếu như hôm nay cậu không thể kịp mang người về thì chắc chắn sẽ rất có lỗi với anh. Bởi vì cậu mà liên luỵ tới anh và những người khác hết lần này tới lần kia. Lần này trở về nhất định cậu sẽ suy nghĩ kĩ về những vấn đề này.

Dư Cảnh Thiên gọi được một chiếc xe, cậu ra hiệu cho các anh em trở về trước. Còn bản thân cố gắng đặt La Nhất Châu vào hàng ghế sau. Người tài xế nhìn hai người với ánh mắt vô cùng ái ngại. Dư Cảnh Thiên chỉ có thể lên tiếng giải thích một chút. Rằng bạn của cậu gặp chuyện nên xảy ra chút sự cố. Hi vọng bác tài thông cảm và đóng lại tấm màng ngăn cách với hàng ghế sau. Mùi tin tức tố hương rượu của La Nhất Châu ở trong không gian kín phía sau càng lúc càng nồng hơn, Dư Cảnh Thiên cứ vô thức hít vào mùi hương ấy. Cậu để anh ngồi dựa bên vai mình, hơi thở nóng rực phả từng đợt vào cổ ngứa râm ran... Thật sự điên rồ khi ở trong hoàn cảnh như thế này, nuốt khan một ngụm, Dư Cảnh Thiên cố gắng giữ cho cái đầu của mình thật tỉnh táo.

Còn người đang mê man kia tay chân bắt đầu không còn tự chủ được nữa...

La Nhất Châu nặng nề thở ra những hơi nóng rực như muốn thiêu đốt người bên cạnh, hương trà đen vương vấn nơi chóp mũi, hàng mi rung rung cố gắng mở mắt ra tìm lấy vị trí chính xác của mùi hương ấy. Những ngón tay dài bắt đầu chạm lên da thịt trên cổ người kia, vuốt ve một chút chiếc cổ trắng non. Ánh sáng bên ngoài hắt lên cần cổ gồ ghề, yết hầu Dư Cảnh Thiên khẽ rung lên khi La Nhất Châu cố tình miết qua, bên tai còn nghe được một vài tiếng nuốt nước bọt...

Dư Cảnh Thiên nhịn không được mà cúi xuống, bàn tay bắt lấy chiếc cằm của La Nhất Châu như cảnh cáo. Nhưng lại bắt gặp ánh mắt ngập sương quyến rũ muốn lấy mạng của anh đang say mê nhìn cậu. Đáy mắt như biển nước mênh mông muốn nhấn chìm người khác. Trong một giây nào đó, Dư Cảnh Thiên đã thấy lông mày của anh khẽ nhếch lên...

Đôi tay không an phận của La Nhất Châu bắt đầu hành trình du ngoạn lên cơ thể cậu. Trải dài từ đường xương hàm rồi miết nhẹ lên môi, trượt qua yết hầu rồi xuống bụng, dò xét một lúc mới bắt đầu đưa vào trong cạp quần vuốt ve dương vật ở dưới kia. Cơ thể nóng rực áp sát bên cạnh không ngừng phát tín hiệu muốn làm tình, quấn lấy cả người cậu bắt đầu có ý muốn đè ra...

Dư Cảnh Thiên nhắm nghiền hai mắt rồi lại mở ra thật nhanh, hơi thở mỗi lúc một nặng nề hơn. La Nhất Châu cố tình phát ra rất nhiều hương rượu. Dư Cảnh Thiên hít vào sắp muốn phát tình. Nhưng chợt nhận ra còn đang trên xe. Không thể nào để xảy ra chuyện này. Cậu nói lớn với bác tài tăng tốc độ. Thật nhanh muốn về nhà.

La Nhất Châu không còn tỉnh táo từ rất lâu rồi. Anh nhịn không nổi mà bắt lấy hai tay Dư Cảnh Thiên khoá chặt ra phía sau ghế. Gương mặt đẹp trai như tượng tạc bắt đầu áp sát lấy gương mặt cậu, nhìn cậu bằng một ánh mắt như kẻ say. Bởi vì ở trên xe còn có người. Dư Cảnh Thiên không dám gây sự. Cậu nhỏ giọng thì thầm bên tai anh.

"Cố gắng một chút! Sắp về tới nhà rồi! Đừng loạn!"

Mà mấy lời này La Nhất Châu nghe như càng muốn thêm, anh nhìn thật lâu vào đôi mắt kia, sau đó rời xuống đôi môi căng tràn sức sống, nghiêng đầu liếm lên...

Dư Cảnh Thiên im lặng tiếp nhận nhận nụ hôn. Không gian chật hẹp, hương vị tin tức tố xao động không ngừng quấn lấy nhau. Mà chiếc lưỡi của La Nhất Châu như có ma lực. Quấn lấy chiếc lưỡi của cậu mà liếm mút, hai phiến môi không ngừng ma sát vào nhau tê rần. Dư Cảnh Thiên vô thức rên trong nụ hôn...

La Nhất Châu theo chuyển động của xe càng hôn càng mãnh liệt hơn, một tay mò vào sau lớp áo, tìm đến điểm hồng mà chà sát lên. Thành công nghe một tiếng "ưm" từ cổ họng người kia.

————————

Xe dừng lại trước địa chỉ nhà của Dư Cảnh Thiên. Căn nhà này cậu đã mua cách đây không lâu. Phần vì công việc chẳng mấy khi về. Phần vì thời gian gần đây toàn ở lại nhà của vị Alpha kia. Lâu lâu sẽ thuê người quét dọn một lần cho sạch sẽ. Nói chung chẳng ai biết tới nơi này kể cả là gia đình cậu.

La Nhất Châu dựa vào người cậu mặc kệ Dư Cảnh Thiên đỡ anh lên từng bậc cầu thang trước cửa.

Cánh cửa vừa đóng lại lập tức có hai con người vồ lấy nhau.

La Nhất Châu nhịn muốn điên rồi. Trên xe mặc dù đã chống cháy một chút nhưng không thể đủ. Anh bắt lấy vai cậu xoay lại.

" Tiểu Thiên!"

Dư Cảnh Thiên nhìn người vừa nhịn dục đến đỏ cả mắt, nghiêng đầu tìm đến đôi môi anh mà hôn. Đôi tay vòng qua đầu La Nhất Châu, nhấn vào sâu hơn. Môi lưỡi phối hợp liếm mút chơi đùa với chiếc lưỡi của người kia. Mỗi lần hai đôi môi tách ra lấy không khí đều tràn ra dịch nước sáng loá.

La Nhất Châu vội vã giật tung hàng nút áo. Cơ thể Dư Cảnh Thiên trắng trẻo săn chắc hiện dưới mắt, xương quai xanh sắc nét hiện lên, còn mờ vài ba dấu hôn anh để lại lần nước, cậu luôn tạo cho anh một loại cảm giác không thể chối từ. Anh vùi đầu xuống cần cổ, hôn lên những dấu hôn cũ, gặm cắn lên da thịt người kia. Dư Cảnh Thiên há miệng thở dốc theo từng va chạm của anh. Tin tức tố xao động mạnh mẽ, La Nhất Châu ấn cậu vào bức tường phía sau, bắt đầu giải phóng quần áo ra khỏi cơ thể. Dương vật cương cứng vừa thoát ra lại được ma sát trực tiếp với nhau.

Dư Cảnh Thiên cúi người xuống muốn làm gì đó. Nhưng La Nhất Châu nhanh hơn một chút, lập tức kéo cậu ra chiếc thảm gần đó đè người xuống. Tạo lên một tư thế quỳ hết sức quái đản. Một tấm lưng trần trắng mịn, một bờ vai mảnh nhưng săn chắc, và... hai cánh mông như một trái đào căng mọng đã mắt.

"La Nhất Châu, trực tiếp đi vào!"

Dư Cảnh Thiên quỳ trên tấm thảm, hai tay chống xuống làm điểm tựa rồi nâng hông lên...

Ngay giây phút người kia vì không chịu được mà đâm dương vật vào lỗ huyệt, Dư Cảnh Thiên cắn răng chịu đựng cơn đau xé rách tất cả mọi giác quan đến ứa nước mắt.

La Nhất Châu dùng tâm trí mơ hồ ôm lấy eo cậu để cậu dựa vào người mình. Đôi tay mân mê hai điểm trước ngực, môi hôn nhẹ bên má như trấn an. Dương vật cương cứng nổi gân xanh mới vào được một đoạn nhỏ. Anh bắt đầu gặm lên vành tai mẫn cảm, rời sự chú ý của cậu về nơi khác. Ở bên dưới từ từ từng chút một nhấp vào lỗ huyệt. Cho đến khi toàn bộ chiều dài đã được ấn vào hết, Dư Cảnh Thiên mới bắt đầu có cảm giác ngứa ở nơi kia. Cậu bắt đầu tự mình chuyển động nhấp xuống dương vật của anh.

"Nhất Châu! Anh nói anh muốn em! Là muốn thế này... ha... hay là như thế này...!"

Dư Cảnh Thiên vừa nói vừa bò lên tấm thảm, nâng hông cao thêm một chút, hơi thở dồn dập hỏi La Nhất Châu. Cảm giác được lấp đầy phía sau khiến cậu vận động thêm mông eo, uyển chuyển vẽ một vòng tròn trên dương vật của La Nhất Châu, làm anh vô thức rên lên vì thêm khoái cảm.

"Nhất Châu! Chúng ta là gì của nhau?"

La Nhất Châu kịch liệt đâm rút, mỗi lần rút ra đều đâm lại thật sâu. Nơi giao hợp phát ra từng tiếng "phập...phập" vang vọng cả căn phòng.

Dư Cảnh Thiên im lặng phối hợp với anh, một lúc lâu sau, La Nhất Châu mới lên đỉnh mà bắn hết tinh dịch vào trong, đồng thời đổ ập xuống người cậu vì kiệt sức. Tinh dịch tràn ra ngoài sau khi cậu xoay người đỡ lấy anh nằm sang chiếc ghế sopha gần đấy.

Dư Cảnh Thiên đỡ lấy thân mình đứng dậy, khập khiễng thu dọn tấm thảm dính đầy tinh dịch của cả hai, vào tủ lấy tạm một chiếc chăn mỏng đắp cho La Nhất Châu đã ngủ từ lúc nào. Còn bản thân thì vào phòng và đi tắm.

Nước lạnh giúp Dư Cảnh Thiên thanh tỉnh vài phần. Cậu đứng dưới vòi hoa sen, mặc kệ những tia nước xối xả thẳng lên cơ thể, tinh dịch ở hậu huyệt theo dòng nước cũng bắt đầu rỉ ra.

La Nhất Châu, rút cuộc chúng ta nên gọi tên mối quan hệ này như thế nào? Dư Cảnh Thiên lắc lắc đầu nhỏ, bước tới nhìn lên tấm gương trong nhà tắm. Tóc ướt nhẹp dính vào mặt, đôi môi sưng vì hôn quá nhiều, bên dưới cổ và xương quai xanh chi chít dấu vết tím đỏ, cũ có mới có, cả tinh dịch vẫn đang rỉ ra nơi hậu huyệt. Tất cả đều là La Nhất Châu để lại trên cơ thể.

Dư Cảnh Thiên quay lại bồn tắm, xả một lượng nước ấm đủ ngập hết cơ thể rồi bước vào ngâm mình.

Nhưng nước ấm vẫn không đủ làm Dư Cảnh Thiên thấy thoải mái. Cậu quấn khăn tắm bước ra ngoài phòng khách, La Nhất Châu vẫn còn ngủ rất say. Đột nhiên, Dư Cảnh Thiên muốn hút một điếu thuốc. Cậu bước về phía cửa sổ, châm một điếu rồi hút. Khói thuốc qua đầu lọc đi vào bên trong cơ thể như muốn đầu độc tất cả các giác quan. Đầu độc luôn cả không khí trong phòng. La Nhất Châu ngửi thấy mùi thuốc lá thì bừng tỉnh dậy, quấn chăn lên người rồi lên tiếng.

"Dư Cảnh Thiên! Cậu hút thuốc sao?"

Dư Cảnh Thiên nghe tiếng gọi thì quay lại, không còn "tiểu Thiên" và "em" nữa. Cậu bất giác bật cười, khoé mắt khẽ giật, lông mày nhếch lên một chút.

"Tôi thích!"

"La Nhất Châu! Chúng ta là gì của nhau vậy?"

La Nhất Châu tạm thời bất động không muốn mở miệng, khói thuốc vẫn bay khắp căn phòng, ngột ngạt và khó chịu.

"Ha! Quên đi! Đùa chút thôi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro