Chapter 7: Kia Là Hogwarts

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.Warning.

- Sẽ có một vài tình tiết, bối cảnh, lời thoại, cuộc đối thoại giống trong nguyên tác.

- Nhân vật có thể bị OOC (Out of Character).

- Ai không chịu được những điều trên mời clickback!

.
.
.

Không sao, ta đây chấp hết! Nón ta: Phân loại Hogwarts!

.
.
.

"Phía trước chính là đường hầm nhỏ, tân sinh năm nhất nhớ cúi xuống tránh đầu bị va chạm!!"

Với tiếng nhắc nhở như thế, lập tức có mấy tân sinh ở thuyền khác đã cúi đầu trước.

Đoàn thuyền đã rời bến được một lúc, băng ngang mặt hồ phẳng lặng như mặt gương. Mọi người đều im lặng chăm chăm nhìn lên tòa lâu đài trước mặt. Nó hiện ra như một ngọn tháp khổng lồ, càng ngày càng hùng vĩ khi đoàn thuyền đưa chúng chui qua một tấm màn, kết bằng những dây trường xuân rủ xuống, che phủ cả một cánh cửa bí ẩn rộng thênh thang mở ra trên vách núi. Cánh cửa này dẫn vào một đường hầm rối om, có lẽ là con đường ngầm chạy dưới chân lâu đài, đến một bến cảng cũng nằm sâu dưới đất.

Một đội thuyền nhỏ dọc theo đường hầm đen kịt kia cuối cùng cũng tới một nơi tương tự như bến tàu. Cập bến, bọn trẻ sai đó bèn lục tục leo lên một mảng đất toàn vụn và đá cuội nhỏ. Còn lão Hagrid kiểm tra lại đoàn thuyền xem còn bỏ sót thứ gì hay không.

Sau đó bọn họ theo lời Hagrid chỉ đạo và ánh đèn, trèo lên một đường hầm, cuối cùng đi tới bóng của tòa thành - một sân cỏ bằng phẳng ươn ướt do trời mưa. Chúng tân sinh năm nhất leo lên một đoạn thềm đá, đứng túm tụ lại một chỗ trước cánh cổng gỗ sồi thật lớn.

"Mọi người đông đủ cả rồi hả?"

Nói xong, lão Hagrid giơ nắm tay khổng lồ lên, đấm mạnh vào cánh cửa tòa lâu đài ba lần.

Cánh cửa tòa lâu đài tức thì mở ra. Đứng chờ bọn họ bên phía sau cánh cổng, một nữ phù thủy mặc áo choàng xanh biếc đứng trước cửa.

Một bà phù thủy cao lêu nghêu, tóc bạc búi cao giấu sau chiếc nón chóp nhọn đen của phù thủy nghiêng về một bên. Bà mặc chiếc áo màu xanh ngọc bích đứng sẵn ngay cửa. Bà có gương mặt nghiêm nghị, đường nét trên gương mặt bà biểu hiện sự nghiêm túc không quá cởi mở, thần khí áp bách người khác, chúng tân sinh đến nỗi ý tưởng đầu tiên nảy ra là chớ có mà lôi thôi với bà.

Đến cả Brain cũng biết điều, im lặng không dám nhận người quen.

"Các học sinh năm thứ nhất đều ở đây thưa giáo sư McGonagall."

Lão Hagrid giới thiệu.

"Cảm ơn bác Hagrid. Bác để chúng lại cho tôi được rồi."

"Vậy xin phép thưa giáo sư."

Lão Hagrid chào tạm biệt và đi ngược lại với hướng của chúng tân sinh.

Bà mở toang cánh cửa.

Xuất hiện là sảnh trước rộng lớn, những vách tường đá được chiếu sáng vằng những bó đuốc to. Trần lâu đài cao vòi vọt, và trưởng mặt chúng tân sinh là một chiếc cầu thang làm bằng đá cẩm thạch đẹp lộng lẫy dẫn lên các tầng trên.

Chúng học sinh theo sau giáo sư McGonagall băng qua một tầng lâu đài toàn đá phiến. Chúng học sinh vó thể nghe âm âm tiếng cửa hàng trăm giọng nói vang sau cánh cửa bên phải, và có lẽ, chúng nghĩ rằng cả trường đang tập trung ở đâu đây. Nhưng chúng lại được giáo sư McGonagall vào một căn phòng nhỏ trống rỗng đủ chứa cho số lượng học sinh ở đây nơi phía cuối hành lang. Chúng học sinh đứng túm vào nhau, ngó ngang ngó dọc, nghểnh cổ ngóng chờ hồi hộp có, lo âu có, mà hớn hở cũng có.

Giáo sư McGonagall cất lời:

"Hoan nghênh các con đến với Hogwarts! Tiệc khai giảng sắp bắt đầu, nhưng trước khi nhận chỗ ngồi trong đại sảnh đường, các con sẽ được phân loại để xếp vào các ký túc xá."

"Phân loại là một lễ quan trọng, bởi vì trong thời gian các con học ở đây, ký túc xá của các con cũng giống như gia đình của các con trong trường Hogwarts. Các con sẽ cùng nhau học tập, cũng ngủ, cùng chơi...với các bạn chung một ký túc xá."

"Hogwarts có bốn ký túc xá, ở đây gọi là nhà, nhà Gryffindor, nhà Hufflepuff, nhà Ravenclaw và nhà Slytherin. Mỗi nhà đều có một lịch sử cao quý riêng và nhà nào cũng từng tạo lên những nam phù thủy và nữ phù thủy xuất sắc. Trong thời gian các con học ở Hogwarts thì thành tích các con đạt được sẽ được cộng vào điểm chung cho nhà mình ở, ngược lại, vi phạm bất kì nội quy nào nhà của các con sẽ bị trừ điểm. Cuối năm, nhà nào có được nhiều điểm nhất sẽ được nhận cúp nhà - một vinh dự cao cả. Ta hy vọng mỗi người trong các con sẽ là một thành viên xứng đáng với nhà mình sống, bất luận các con được chọn vào nhà nào đi chăng nữa."

Giáo sư McGonagall nhìn lướt qua đám tân sinh mới phần lớn đều có bộ dạng không biết làm sao.

Bà nói thêm:

"Lễ phân loại sẽ diễn ra trong vài phút tới, trước mặt toàn thể giáo sư và học sinh trong trường. Ta đề nghị các con sửa soạn cho chỉnh tề trong khi chờ đợi làm lễ."

Ánh mắt của bà chần chừ trên chiếc áo choàng cột ẩu thả của Neville; chót mũi nhọ nhem của Ron cũng có vẻ khiến giáo sư không hài lòng.

Lần đầu tiên được mặc quần áo đắt tiền, mong rằng trông cậu không quá lôi thôi trong bộ dạng này - Brain.

Gỡ rối đuôi tóc có hơi ướt vì dí mặt xuống hồ đen để kết bạn với bé mực bự dưới đáy hồ trong lúc đi thuyền - Chloe.

Tưởng tốt bụng chỉnh lại cà vạt cho bạn, thuận mồm phun nọc độc - Iris.

Bịt tai lẩm bẩm, căn bản không tài nào đấu lại được nghệ thuật châm biếm - Maria.

Liên tục hỏi thăm Luna rằng mình có ổn trong hình dạng này hay không - Alice.

Bận chăm chút hình dáng cho tiểu công tử bạch kim như chăm vợ - Krystal.

"Ta sẽ trở lại khi nào các con chuẩn bị xong."

"Và hãy giữ trật tự khi chờ đợi ở đây."

Giáo sư McGonagall nói và bà đi ra khỏi phòng, lưu lại những tân sinh năm nhất hai mặt nhìn nhau.

"Phân loại vô các nhà là sao?"

Một cậu nam sinh hỏi người bạn bên cạnh nó. Gương mặt đã lộ rõ vẻ bối rối.

"Chắc là họ làm kiểm tra gì đó?"

"Nghe nói, phải chiến đấu với rồng đấy!"

"Đâu có? Tớ thì được nghe là làm bài kiểm tra năng lực cơ!"

Tim của Brain bắt đầu nhảy loạn xạ. Một cuộc kiểm tra? Ngay trước cả trường? Mà Brain lại không biết một tí phép thuật nào cả. Biết làm cái trò quỷ gì đây?

Cậu lo lắng nhìn quanh và thấy ai cũng có vẻ hãi hùng, chẳng nói năng cái gì. Nhìn đến cô bạn tóc nâu xù thông minh, Hermione, đang lẩm nhẩm cả đống câu thần chú đã mà cô bé đã học thuộc lòng, tí xem chút nữa nên xài câu nào.

Liếc nhìn đến hai người bạn của mình, Ron cũng có vẻ đang lo sợ với những điều mà Fred đã nói với nó trước đó về Lễ Phân Viện, tưởng anh nói đùa nhưng nào ngờ nó lại thành sự thật rằng phải chiến đấu với con rồng để vào Gryffindor đâu.

Ngạc nhiên với phản ứng của Chloe hiện tại, gương mặt vô tư, tâm lý trông vô cùng thoải mái khi cô đang vân vê lọn tóc còn hơi ướt của mình, miệng ngân nga một bài hát nào đó mà Brain đoán nó là tiếng Nhật trong khi những tân sinh khác đều xào xáo, căng thẳng bàn luận.

"Chloe, cậu không cảm thấy lo lắng hay sao? Chút nữa là lễ phân viện khai giảng, tớ sợ tớ chưa sẵn sàng tinh thần..."

Brain đi bên cạnh Chloe, nói với cô bằng giọng lo lắng.

"Haha, yên tâm đi Brain, thả lỏng một chút. Nếu cậu hỏi tớ tại sao lại không lo lắng, chính là bởi vì tớ biết trước được!"

"Cậu biết trước được điều gì? Là về bài kiểm tra của lễ phân viện hay sao??"

"Không liên quan đến bài kiểm tra hay phải chiến đấu với rồng gì cả Brain. Lễ phân viện trên thực tế chúng ta chỉ cần đội một cái mũ lên trước toàn trường thôi. Rồi cái mũ đó nó sẽ chọn coi chúng ta thuộc về nhà nào."

Ron đã thuận tiện trườn xuống bên cạnh Brain, lắng nghe hết từ đầu đến đuôi cuộc đối thoại của hai người.

Nó há hốc mồm ngạc nhiên, rồi lập tức đỏ mặt tức giận, quay ra lầm bầm:

"Tớ muốn giết chết Fred và George. Vậy mà mấy ông anh mình cứ kêu là phải làm bài kiểm tra gì gì đó kinh khủng dữ lắm, đúng là mấy ổng khoái giỡn chơi mà."

"Sao cậu biết điều đó hay vậy?"

"Đừng quên rằng mình có 'siêu mật thám' cũng đang học ở đây đó nha~"

Chloe cười dí dỏm, trông tinh nghịch vô cùng.

Brain nghe Chloe nói, bất an trong lòng vẫn không hạ xuống, đúng vậy, cho dù chỉ là một chuyện đơn giản như vậy, cậu đối với biệc mình được phân đến nơi nào vẫn tràn ngập lo lắng.

"Ối! Cái...cái gì...?"

Tiếng hét của một nữ sinh vang lên khắp căn phòng, mọi người đều hướng lên trên trần nhà, nơi mà tay của nữ sinh đó hướng tới. Brain há hốc mồm, những tân sinh cũng đều há hốc mồm mà kinh hãi. Chúng tân sinh năm nhất bắt đầu trở lên nhốn nháo trước việc khoảng mấy chục con ma vừa trườn ra từ bức tường phía sau, bay lung tung qua lại xuyên từ bức tường này sang bức tường khác, trò chuyện với nhau, và không thèm để mắt tới chúng tân sinh năm thứ nhất. Hình như chúng đang gây gỗ nhau. Một con ma trông giống một thầy tu tròn trĩnh đang nói:

"Tha thứ và quên đi, hãy nghe ta nói, chúng ta hãy cho hắn một cơ hội thứ hai..."

"Thưa huynh, không phải chúng ta không cho hắn cơ hội sửa chữa sai lầm, chẳng phải chúng ta đã cho Peeves quá nhiều cơ hội rồi sao?"

Một con ma khác với thân hình gầy gò cùng bộ trang phục trang phục tây âu cổ.

"Hắn nói đúng đấy. Chúng ta đã cho nó quá nhiều cơ hội, để nó tiếp tục tái phạm và đi bêu riếu chúng ta đủ điều với những cái biệt danh khó nghe, và ngươi cũng biết đấy, nó đâu phải là một con ma thực sự! Nó thậm chí làm một cái đầu U linh cũng không đủ trình độ!"

Con ma mặc đồ bó sát tiếp lời, đồng tình với con ma mặc trang phục tây âu cổ.

"Ê, mà này! Các cô cậu làm gì ở đây hửm!?"

Con ma mặc đồ kị sĩ chợt nhận ra sự hiện diện của bọn trẻ. Nó hỏi nhưng không ai dám trả lời.

"Có phải là học sinh mới chờ đợi được phân viện hay sao?"

Tu sĩ mập mạp hướng chúng tân sinh mỉm cười hỏi.

Có tân sinh yên lặng gật đầu.

"Hi vọng các con có thể phân đến Hufflepuff. Đó là nơi trước kia ta đã tốt nghiệp."

Chợt vang lên một giọng sắc lạnh, lúc này giáo sư McGonagall đã trở lại với cái lườm nguýt chĩa đám U linh bọn chúng, những con ma vội lặng lẽ bám đuôi nhau trôi tọt vào bức tường đối diện, từng con một biến mất.

"Hiện tại xếp thành hàng một và đi theo ta."

Giáo sư McGonagall nói với chúng tân sinh mới, ngữ khí như đang ra lệnh, đem chúng tân sinh dẫn đi.

Lúng túng vụng về như thể hai chân đã hóa thành chì, chúng tân sinh mới lục đục đứng vô hàng, nối đuôi ra khỏi phòng, băng ngang hành làng lại xuyên qua vài cánh cửa đôi nữa rồi mới bước vào Đại sảnh đường.

Chúng tân sinh tâm tình khẩn trương đủ loại kích động chậm rãi bước vào lễ đường. Chúng có thể cảm nhận được hàng trăm con mắt ở trong đại sảnh đều đặt lên chúng.

Brain nhìn bao quát Đại sảnh đường, không khỏi trầm trồ về sự huyền diệu của nơi đây. Chưa từng tưởng tượng nổi có một nơi nào lạ lùng và lộng lẫy đến như vậy. Gian phòng rộng mênh mông được chiếu sánh bằng hàng ngàn hàng vạn ngọn nến, lơ lửng trên không trung phía trên bốn dãy bàn dài nơi tất cả học sinh của trường đang ngồi. Trên mặt bàn là những dĩa vàng kim và cốc vàng kim lấp lánh. Ở đầu Đại sảnh đường, chỗ cao nhất bàn ăn đặt một cái bàn dài khác, đó là chỗ ngồi của các giáo sư. Giáo sư McGonagall dẫn chúng tân sinh năm thứ nhất về phía chiếc bàn giáo sư, để chúng đứng thành hàng đối diện với những học sinh khác, có các thầy cô ở sau lưng chúng.

Đại sảnh lặng ngắt như tờ dù mới lúc nãy vẫn còn rầm rì tiếng xôn xao. Mọi ánh mắt đều tập trung lên những học sinh năm thứ nhất. Giáo sư McGonagall dẫn chúng tân sinh đến vị trí trung tâm, bên dưới dãy bàn ăn giáo viên và phía trên bốn dãy bàn ăn cho học sinh thì dừng lại, về chỗ ngồi của bà.

Ngồi chính giữa dãy bàn dài của giáo viên, chiếc ghế đặc biệt khác với những giáo viên khác, ông cụ với một bộ áo chùng màu tím có đính thêm mấy ngôi sao vàng lấp lánh. Hiệu trưởng của Hogwarts, Bạch Phù Thủy vĩ đại nhất nhất thế giới pháp thuật - cụ Albus Dumbledore.

"Trần nhà đã được làm phép để hiện lên hình ảnh bầu trời phía bên ngoài mà không gây ảnh hưởng phía bên trong đấy."

Thấp thoáng nghe được một tân sinh hiểu biết đã từng đọc cuốn sách viết về Hogwart cho hay.

Ánh nến chập chờn, mấy trăm con mắt chăm chú vào chúng tân sinh năm nhất. Đám U linh bay lượn hỗn loạn giữa ánh sáng lưu lại một chút ngân quang. Chúng tân sinh vì tránh đi những ánh mắt mà đồng loạt ngẩng đầu lên nhìn trần nhà.

Ngước nhìn lên phía trên và thấy bầu trời màu đen với những đám mây đen kịt, có một ít vì sao lóe sáng. Hàng ngàn hàng vạn nọn nến vì được niệm phép lơ lửng trên khôn trung, tạo thành một khung cảnh phi thường đẹp đẽ, kì diệu.

"Nhưng mà nhìn lên đó lâu quá sẽ bị hôn ám đó. Trong sách lịch sử Hogwarts có ghi vậy."

Tân sinh hiểu biết đã từng đọc thuộc cuốn sách viết về Hogwarts bổ sung thêm.

Đồng loạt chúng tân sinh nhất thời, không cùng hẹn mà vội nhìn xuống.

Giáo sư McGonagall trước mặt chúng tân sinh mới thả nhẹ một cái ghế gỗ xuống đất, chúng tân sinh vội vàng thu hồi ánh mắt. Giáo sư McGonagall tiến lại cái ghế đặt xuống một cái mũ phù thủy. Cái mũ vá chằng chịt, mài đến cũ kĩ, hơn nữa bẩn cực kỳ.

Giây tiếp theo, cái mũ giãy dụa. Mọi người đều dán mắt vào cái nón đó. Một bên mũ hé ra mảnh vá lớn, giống như cái miệng mà mở ra, cái mũ bắt đầu cất tiếng hát:

Ờ này dẫu ta không xinh

Nhưng mà chớ xét ngoại hình

Xét về thông minh, sắc xảo

Đố nón nào qua mặt ta

Các người cứ đội nón hoa

Mũ cối, mũ nồi tùy thích

Không sao, ta đây chấp hết

Nón ta: phân loại Hogwarts

Những điều giấu chẳng nói ra

Ta đọc được từ trong óc

Hãy chải đầu và vuốt tóc

Đặt lên, ta nói cho nghe

Người nào vô Gryffindor

Cái lò luyện trang dũng cảm

Người nào vô Hufflepuff

Nơi đào tạo kẻ kiêng trung

Khó khăn chẳng khiến ngại ngùng

Đáng tin, đúng người chín trực

Ai vào Ravenclaw được

Nơi đào luyện trí tinh nhanh?

Vừa ham học lại chân thành

Hoặc Slytherin cũng thế

Dạy cho ta đa mưu trí túc

Làm sai miễn đạt mục tiêu

Hãy đội lên! Đội đội nào!

Đừng sợ sệt, nghe ta nói

Nghe ta nói, ta phân loại

Ngươi là ai, ở nhà nào

Hãy bình tĩnh, đội lên nào

Trong vành nón như tay ấm.

Cái mũ ngừng hát, những tràng vỗ tay vang lên khắp Đại sảnh đường. Cũng từ đây, Lễ Phân Viện chính thức bắt đầu.

...

#2937

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro