Chapter 8: Lễ Phân Viện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.Warning.

- Sẽ có một vài tình tiết, bối cảnh, lời thoại, cuộc đối thoại giống trong nguyên tác.

- Nhân vật có thể bị OOC (Out of Character).

- Ai không chịu được những điều trên mời clickback!

.
.
.

Chào mừng các con đến với Hogwarts!

.
.
.

"Cậu nói xem năm nay có tân sinh nào nổi bật hay không?"

Một nữ sinh năm tư của Hufflepuff đã ngồi vào dãy bàn của nhà, ngồi đối diện với người bạn thân thiết, cười nói bắt chuyện.

"Ách, nghe nói có nhiều con cháu gia đình quý tộc lâu đời vào Hogwarts năm học này lắm đấy..."

Người ngồi đối diện trả lời, trong giọng nói không giấu nổi lo lắng. Việc cô là một máu lai, đương nhiên các quý tộc phù thủy thuần chủng sẽ không có mấy thiện cảm với cô rồi.

"Nghe đứa trẻ nhà Malfoy cũng là tân sinh năm nay đó."

"Không những vậy, còn có đứa nhỏ từ nhà Vermillion cùng Krystal nha...toàn là gia thế khủng bố đâu..."

"A phải, hình như hai đứa con của gia chủ Malfoy cùng gia chủ Vermillion có hôn ước với nhau thì phải?"

"Cái này tớ có nghe. Là quý tử nhỏ nhà Malfoy gả cho tiểu thư nhỏ nhà Vermillion đúng không?"

"Cái gì cơ? Cái quái gì mà quý tử gả cho tiểu thư?"

Hufflepuff nam sinh nhướng mày khó hiểu.

"Vermillion xưa nay đều là 'nằm trên' không cả đấy. Nữ nhân mang dòng máu Vermillion, họ mạnh mẽ hơn vẻ bề ngoài nhiều, chuẩn nữ cường luôn :v"

Nữ sinh năm năm Hufflepuff giải thích.

"Gia chủ Vermillion, không phải là chú rể rước dâu về đâu, mà là ngược lại đấy :)"

Hufflepuff năm sáu nữ sinh hồ hởi, chen vào nói thêm.

"Em ghe đâu, gia chủ Malfoy và gia chủ Vermillion giữa bọn chính là có JQ :)"

Năm tư Hufflepuff nữ sinh mặt sáng bừng bừng, chống hai tay lên cằm suy tưởng về một điều gì đó trông không được chín chắn lắm.

Cái này chính là 'nằm không cũng trúng đạn' :)?

Các mỗ Hufflepuff quả nhiên mồm miệng hoạt động với công suất liên tục. Có cái gì, xảy ra chuyện gì, đều có thể đem ra làm bàn tán, nhanh chóng trở thành tâm điểm hot, là chủ đề nhận được nhiều sự quan tâm nhất Hogwarts. Và cái đặc biệt ở đây, chính là họ sử dụng trí tưởng tượng phong phú của mình, mỗi lần truyền tới một cái miệng, là tin đồn phải bị chỉnh sửa một lần.

"Giữ yên lặng!" Lúc này giáo sư McGonagall tiến lên trước một bước, trong tay cầm một tấm giấy bằng da dê.

"Hiện tại ta gọi đến tên ai, người đó tiến lên đội mũ này vào, ngồi lên ghế, chờ đợi phân viện." Bà đọc rõ ràng:

"Hannah Abbott!" Một cô bé sắc mặt hồng nhuận, hai bím tóc màu vàng lảo đảo bước khỏi đội ngũ tân sinh, chần chừ ngồi lên chiếc ghế gỗ, đội cái mũ lên, cái mũ vừa lúc che sụp cả mắt cô bé.

"Này, chúng ta cùng chơi một trò chơi đi!" Nữ sinh năm năm Hufflepuff bỗng trong đầu lóe ra một ý tưởng, huých vai người bạn bên cạnh, hồ hởi.

"Trò gì?"

"Đơn giản lắm! Đoán xem tân sinh năm nay sẽ vào nhà nào. Nếu ai đúng nhiều hơn, người thua cuộc sẽ phải dọn phòng trong vòng một tuần!"

"Nghe hay đấy, phần thưởng cũng hơi bị được."

Nghĩ đến căn phòng lộn xộn tại ký túc xá Hufflepuff. Một bên chiếc tất yêu thích đã ba năm biệt tăm ngay chính căn phòng của mình. Liền chấp thuận, đồng ý cùng tham gia.

"Bắt đầu từ cô bé Abbott kia nhé. Tớ nghĩ là... Hufflepuff."

"Chúng ta có cùng suy nghĩ rồi."

Yên lặng trong giây lát. Cái nón hô lên.

"HUFFLEPUFF!!"

Những người ngồi ở dãy bàn bên phải (từ phải sang trái: Hufflepuff - Gryffindor - Ravenclaw - Slytherin) hoan hô và dành những tràng vỗ tay chào mừng thành viên mới của nhà. Hannah đi đến ngồi ở dãy bàn của nhà Hufflepuff, vị trí đã được để trống trước nơi cuối dãy bàn dành cho những tân sinh mới. Thấy con ma thầy tu béo vui vẻ vẫy tay với Hannah.

"Kế tiếp, Susan Bones!'

"HUFFLEPUFF!!"

"Terry Boot!"

"RAVENCLAW!!"

Lần này là dãy bàn thứ hai từ trong ra ngoài bên phải vỗ tay. Nhiều thành viên nhà Ravenclaw đứng dậy bắt tay Terry khi cậu bé đến nhập vào bàn của họ.

"Mandy Brocklehurst!"

"RAVENCLAW!!"

"Lavender Brown!"

"GRYFFINDOR!!"

Trở thành người đầu tiên nhận vô Gryffindor. Dãy thứ hai từ trong ra ngoài phía bên trái bùng nổ tiếng reo hò và vỗ tay. Riêng cặp song bào thai Weasley còn huýt sáo chào mừng. Lavender nhập vào bàn của nhà Gryffindor trước những cái vỗ vai thân thiện của đàn anh đàn chị cùng nhà.

"Millicent Bulstrode!"

"SLYTHERIN!!"

Cậu bé được phân về nhà Slytherin. Khác với ba nhà còn lại, Slytherin chỉ trao cho tân sinh mới những tiếng vỗ tay không quá to nhưng cũng không quá nhỏ. Nói Slytherin đều là những quý tộc đã phải học lễ nghi từ lúc còn nhỏ, luôn phải giữ hình tượng trước mặt người khác. Slytherin hai thứ quan trọng nhất, chính là vinh quang và ngoại hình.

Đến bây giờ, lần lượt những tân sinh được gọi lên đều đã được phân về nhà của mình, chúng tân sinh tụ dưới dãy bàn giáo sư cũng chỉ còn thưa thớt mười mấy người. Hai nữ sinh nhà Hufflepuff vẫn tiếp túc trò chơi của họ và họ đoán không trượt phát nào. Cho đến khi cái tên này được xướng lên, rõ ràng không có một ám hiệu, cả đại sảnh đông đúc người bỗng im bặt cùng với sự bất ngờ lộ rõ trên gương mặt.

"Chloe Cynseslya!" Cynseslya! Thật không ngờ năm nay có thể nghe đến cái họ này, còn có thể nghe lại cái họ của gia tộc khủng bố này.

Một Cynseslya ác ma nọ, còn chưa đủ hay chưa hay sao?

Chloe cười hì hì tiến lên, hai người bạn Brain bà Ron chúc phúc, cặp song sinh nhà Weasley còn nhiệt tình vẫy tay, riêng Draco Malfoy nghiến răng nghiến lợi nhìn con nhỏ khiến mình mất mặt trêu tàu.

Chloe không để tâm, mà nói chính xác hơn là không biết vì bản thân mà bầu không khí trong đại sảnh đường đột nhiên thay đổi. Cô nàng bước chân sáo, dí dỏm tiến lên ghế phân loại hướng tới mà ngồi xuống, giáo sư McGonagall đặt cái mũ trên mái tóc nâu vàng của Chloe. Cảm nhận được hơi thở của ma thuật tỏa ra trên chiếc mũ, Chloe - người có hứng thú với bất kì món đồ vật nào miễn nó là đồ vật pháp thuật - không khỏi mỉm cười khúc khích đầy hưng phấn.

Khiến giáo sư McGonagall bên cạnh là người duy nhất nghe thấy tiếng cười đó, giáo sư nhíu nhẹ mày tự hỏi vì cái gì mà lại có biểu hiện phấn khích như vậy?

Lại là vì cái gì? Lượt phân loại của Chloe lại lâu hơn những tân sinh khác. Rõ ràng thời gian đã hơn 5 phút trôi qua, nhưng chiếc nón phân loại vẫn câm lặng giống như bao chiếc mũ vô tri vô giác bình thường.

Những tiếng xì xào bắt đầu rầm rộ, người nói người bàn, "éc, vì sao lại lâu như vậy?", "liệu có phải nón phân loại vì để mốc trong tủ nên giờ hỏng rồi hay không?", vân vân. Nhận thấy điều kì lạ, giáo sư Dumbledore định đứng lên đích thân kiểm tra thì chiếc mũ bỗng vặn vẹo con ngươi của nó, cười khà khà thích ý còn có Chloe cười khoái trí, nó hô to:

"GRYFFINDOR!!"

"Lâu lắm rồi ta mới tìm được người hợp nói chuyện như vậy. Sau này nếu có rảnh, thì đến tìm cùng ta trò chuyện. Chứ ngồi im trong hộc tủ phòng hiệu trưởng suốt như vậy ta cũng cô đơn lắm." Nón phân loại được biết đến là một đồ vật pháp thuật của Godric Gryffindor được lưu lại từ hàng ngàn năm trước. Hàng ngàn năm qua là chưa bao giờ thấy, cái trường hợp đồ vật ma pháp cùng phù thủy nhân loại có thể hợp ý cùng nhau làm bạn bè tâm giao.

"Chắc chắn rồi ngài mũ!" Chloe nở nụ cười, còn vẫy tay chào tạm biệt chiếc nón phân loại dưới ánh nhìn của những con ngươi tò mò chuyện gì đã xảy ra giữa nón phân loại và nữ tiểu sư tử này khi đang trong quá trình phân loại của cô bé. Đương nhiên đám sư tử nhiệt huyết cùng sôi động của nhà Gryffindor vẫn hân hoan chào mừng tân sinh mới vào đã nổi trội làm tâm điểm trở thành của năm nay.

Dưới những cái bắt tay chào mừng đại hoạt náo của Gryffindor đối với một Cynseslya nữ hài tử kia, trái lại là những ánh mắt dò xét biểu hiện của một Cynseslya nam hài tử khác ngồi ở dãy bàn nhà Slytherin, đang ẩn chứa lo sợ.

Nam hài tử ngồi tại chúng học sinh năm năm, tại ghế thủ lĩnh năm tư mà trị vì, có tên Charlies Cynseslya. Gương mặt với ngũ quan sắc sảo của thiếu niên bị che khuất thành một mảng tối bởi hai bàn tay mười ngón đan xen nhau, không biết là đang suy nghĩ cái gì mà bỗng trở lên trầm ngâm hơn bình thường. Xung quanh chúng tân sinh năm năm lạnh gáy, tự nhiên có khí lạnh từ đâu ùa về, mà khí lạnh ấy đều do tảng băng di động kia mà lan tỏa.

Lẽ nào cái nhiệt độ lạnh lẽo này xuất hiện là vì nữ tử họ Cynseslya kia đầu quân vào Gryffindor?

Mà cả hai cái họ đều là Cynseslya, tức có quan hệ máu mủ gì chăng?

Đối với Slytherin Cynseslya này Gryffindor Cynseslya kia cũng thật quan tâm tới?

Mà có lẽ...Gryffindor Cynseslya kia cũng là máu lai giống như thủ lĩnh hắn?

Đúng vậy, là máu lai. Charlies Cynseslya thân thế đích thực là một phù thủy máu lai. Mẹ hắn là người Muggle còn cha hắn là phù thủy thuần chủng quý tộc. So với những máu lai khác, có lẽ anh em bọn họ chính là có nhiều may mắn hơn khi ông nội của họ - tức gia chủ của Cynseslya hiện nay - đều rất hoan nghênh chào đón anh em họ dù cho cả hai người họ đều là máu lai, dù cho phù thủy quý tộc có thành kiến với phù thủy máu lai.

Nếu phù thủy quý tộc có thành kiến với phù thủy máu lai, như vậy Charlies làm sao lại trở thành thủ lĩnh năm tư của Slytherin? Lại dễ dàng nhận được sự chấp thuận và tự động ở dưới trướng của các học sinh cùng nhà khác? Đó là điều mà mọi động vật nhỏ ở Hogwarts đều thắc mắc kể từ năm ngoái ngày mà Charlies tướng đi oai nghiêm cùng cao ngạo, thần khí áp đảo người nhìn, dẫn đầu chúng Slytherin năm tư phía sau thẳng đến Đại sảnh đường vào bữa sáng.

Mà chuyện đó đương nhiên cũng dễ giải thích nếu bạn là một Slytherin. Slytherin từ trước tới nay đều quan trọng nhất là vinh dự và thực lực. Để nhận được sự tôn trọng của toàn bộ Slytherin, hoặc là giống như Malfoy hùng mạnh gia tộc nhắm tới tiếp cận mở ra mối quan hệ làm ăn thân thiết nhằm nâng đỡ cho gia tộc, hoặc là giống như kẻ - mà - ai - cũng - biết - là - ai - đấy trở thành kẻ mạnh nhất, tập hợp đủ mọi yếu tố, có đủ mọi khả năng để nắm quyền trở thành, đội lên chiếc vương miện vô hình, bên dưới là chúng Slytherin trong mắt nhìn bề trên là sự sợ hãi và tôn sùng hô vang một cụm từ duy nhất, "Vua".

Mà Charlies lại tập hợp đủ cả hai yếu tố trên. Là nam trưởng của gia tộc phù thủy lâu đời Cynseslya chiếm tới 70% thành viên trong gia xuất thân từ Slytherin mà cao quý, tiếng tăm so với Malfoy quả thực chỉ thua kém chút xíu. Khí chất oai phong lẫm liệt, bản tính xảo quyệt đa mưu tựu kế tuyệt đối là người không dễ gây khó dễ. Dù là máu lai, nhưng xét về cả thân thế, khí chất và thực lực của vị thủ lĩnh năm tư này cái gì cũng hơn bọn chúng. Các Slytherin đều ngậm ngùi câm lặng không dám hó hé lời chế nhạo đến vị thủ lĩnh năm tư kia hay có thái độ kinh hỉ như những năm đầu tiên.

Mà nói nếu con người này tham gia tranh đoạt vị trí huynh trưởng thì không loại trừ khả năng hắn có thể giành lấy dù có chút khó khăn, bất quá hắn lại không muốn chính mình nổi bật, cái vai trò thủ lĩnh năm tư này cũng là vì nhất thời bị lời nói khiêu khích mà kích động, lại dưới sự uy hiếp của người kia nên mới miễn cưỡng chấp nhận dù cho việc chấp nhận điều đó cũng phải tốn kha khá nhiều thời gian.

Hiện tại đám rắn nhỏ cho rằng vì nữ hài tử cùng họ với thủ lĩnh năm tư bên mình đầu quân vào nhà Gryffindor nên tâm trạng của Charlies mới hạ thấp như vậy. Nhưng cái gì cũng đừng kết luận thật sớm nếu bạn có khả năng đọc được suy nghĩ của người kia.

Không phải vì Chloe chạy sang Gryffindor phá phách.

Là anh em ruột thịt với nhau, đương nhiên Charlies hắn hiểu rõ rằng Chloe rõ ràng không phù hợp với Slytherin xảo quyệt.

Không phải vì Chloe không nhận ra được sự hiện diện của hắn.

Thật ra cái phán đoán trên kia có chút chút liên quan đến nguyên do làm xấu tâm trạng hắn...

Mà cái nguyên do chính đáng chính là vì cái gì tóc của Chloe lại ướt đẫm như vậy? Đến cả trang phục cũng ẩm ướt, gương mặt lại có chút xanh xao?

Chắc không phải là vì thò mặt xuống hồ nước khi băng qua hồ đen vì tò mò về con mực ở dưới hồ đen được kể lại trong bức thư khi hắn gửi thư về cho gia đình đấy chứ?

Nếu như thực sự có thể đọc được suy nghĩ của người khác, hẳn liền muốn đập bàn hét to: "cái quái gì khả năng chuẩn đoán của anh em nhà này lại chính xác đến đáng sợ như vậy?" đi.

Cơ mà anh hai, lẽ nào mắc chứng bệnh cuồng em gái? Rõ ràng tầm nhìn gần như bị che khuất bởi hàng trăm con người đang ngồi ở đây, vẫn có thể phát hiện tình trạng của em gái như nào.

Quả này cái cậu A kia, con đường tình duyên cũng hơi bị lắm chông gai. Ông tơ bà nguyệt mỗi ngày đều chúc phúc cho cậu. Sống nghị lực lên thân ái Merlin!

Hình như hơi lạc đề rồi...

Lễ phân viện tiếp tục diễn ra khi giáo sư McGonagall xướng lên tên nữ tân sinh mới sở hữu mái tóc nâu xù đang bước lên bục.

"Hermione Grange!"

"GRYFFINDOR!!

Tiếp tục thẳng đến ghế phân loại đồng dạng là một tân sinh nữ mới, không sợ hãi, tự tin lại tràn đầy.

"Iris Krystal!"

"SLYTHERIN!!"

Những tiếng vỗ tay nhỏ chào mừng Iris đến từ dãy bàn nhà Slytherin.

Ưu nhã đặt lại mũ, chậm rãi sải bước về dãy bàn được phân loại, Iris thanh tao vuốt vạt áo chùng phía sau thẳng xuống rồi mới ngồi, tránh cho đuôi vạt áo phía sau bị nhăn nhúm. Iris vén nhẹ mớ tóc đen ra phía sau, đồng tử ngọc lục bảo liếc nhìn giữa đám tân sinh chờ đợi được phân loại, lại thấy Maria đang cười cười vẫy tay với mình. Iris hất mặt lên phía dãy bàn các giáo sư, nơi giáo sư McGonagall đang đội lên chiếc nón phân loại cho một tân sinh khác, ý nói Maria hãy chú ý đến lễ phân loại đi.

Mà trước khi chính mình cũng chú tâm vào lễ phân loại, Iris có nhìn qua dãy bàn ngay bên cạnh nhà Slytherin là Ravenclaw, đôi mắt ngọc lục bảo lại chạy dọc từ đầu dãy bàn xuống như tìm kiếm bóng người quen thuộc. Ngồi hàng ghế bên ngoài, nếu nói người đó cùng Iris ngồi cùng một bàn thì chính là ngồi đối diện nhau. Trong khoảng khắc nhất thời có giao mắt, cả hai người cũng chỉ gật đầu thay cho lời chảo hỏi không tiện lúc rồi lại hướng lễ phân loại mà để tâm tới.

Millie Hildegarde là năm thứ ba của Ravenclaw không ngại cho cái gật đầu chào hỏi Iris ngồi dãy bàn Slytherin đang nhìn cô. Bỗng vạt tay áo bị giật một cái, quay đầu nhìn thấy Vivian Edwards, người bạn cùng nhà cùng khóa cùng phòng kí túc đang nghé tai cô thì thầm nói nhỏ.

"Nhìn xem Millie, bảo bối nhà Krystal với cậu hình như có quen biết?"

Vivian giương mắt tía sắc đầy tò mò hỏi. Chưa trả lời ngay, Millie còn hướng phía bên phải quay đầu, phát hiện thân ảnh nhỏ tại chúng tân sinh mới đang cùng người bạn bên cạnh vui vẻ trò chuyện. Maria cùng Brain bàn luận, thỉnh thoảng Maria sẽ trong câu nói sẽ không đứng yên mà khoa chân múa tay khiến nhiều người gần đó chú ý tới không ngoại trừ Millie. Thấy Maria bình thản chờ đợi như vậy, Millie trên khóe môi cong lên một nụ cười nhẹ.

"Đúng vậy, là có quan hệ bạn bè."

Đối với thái độ của Millie bạn tốt, theo ánh mắt của người nọ mà nhìn thấy nữ tân sinh nhỏ kia, mối quan hệ mà Millie nói tới khiến Vivian tự dưng cảm thấy hoài nghi.

"Neville Longbottom!" Neville - đứa trẻ cứ mất cóc hoài - Longbottom, nó đi lập cập, đến nỗi có một đoạn ngắn tới cái ghế mà cũng vấp ngã mấy lần.

"GRYFFINDOR!!"

Mất khá lâu mới quyết định được số phận của Neville.

Sau khi được phân viện, Neville vui mừng nhảy cẫng lên, có lẽ hơi vui quá nên quên cả giở nón ra. Nó phải chạy trở lại trong tiếng cười ầm ĩ của mọi người để đưa nón cho giáo sư McGonagall, mà nó vì xấu hổ, lắp bắp gọi nhầm là MacDougal...Morag.

.

"Luna Lovegood!"

"RAVENCLAW!!"

.

"Draco Malfoy!"

"Là Malfoy!"

"Ếi, vậy Vermillion đâu rồi??"

Chúng Hufflepuff vẫn nhiệt tình bàn luận.

"SLYTHERIN!!"

Đứa trẻ nhà Malfoy bước lên, ánh mắt ghét bỏ nhìn giáo sư McGonagall chuẩn bị đặt chiếc nón phân loại lên mái tóc bạch kim mà Malfoy tự hào, nhưng điều ước nguyện của nó đạt được ngay lập tức vì chưa để chiếc nón chạm vào tóc, chiếc nón phân loại đã tuyên bố liền. Trường hợp của Malfoy này thật quen thuộc, y hệt lúc các Malfoy của thế hệ trước đang được phân loại vậy. Draco cao ngạo bước tới bàn Slytherin hiển nhiên đối với mình tương đối hài lòng.

Rồi đến:

"Pansy Parkinson!"

"SLYTHERIN!!"

.

"Maria Peroval!"

"HUFFLEPUFF!!"

Không mấy ngạc nhiên cả Iris và Millie. Maria tuy năng động là thế nhưng bản tính so ra lại hợp với Hufflepuff hơn nhiều. Nhanh chóng gia nhập vào nhà của mình, Maria tận hưởng cảm giác ấm áp khi được chào đón bởi các thành viên khác trong nhà.

.

"Alice Soultheza!"

"Soultheza? Cô bé kia có quan hệ gì với ngài phủ thủy trắng Soultheza?"

"Ý cậu là ngài Allen Soultheza của Bộ Pháp Thuật??"

"Có tin đồn rằng ngài ấy có một đứa con gái, nhưng không nghĩ tới sẽ có ngày được thấy người thật như thế này..."

Tiếng xì xầm nổi lên khi Alice được xướng tên. Cô bé có hơi ái ngại, bước đi khệnh khạng tới trước chờ đợi phân loại. Thời điểm Alice ngồi lên ghế, học sinh phía dưới nhỏ giọng nghị luân cũng chú ý đứa con gái của phù thủy trắng nổi danh hùng mạnh nhất trong Bộ được phân tới nhà nào.

Bởi vì bị toàn bộ ánh mắt trong phòng nhìn chòng chọc, Alice vô cùng không tự nhiên, kéo mũ xuống sâu nhất có thể che đi gương mặt nhỏ nhắn của mình.

"RAVENCLAW!!"

Chậm rãi bước về nhà mình được phân tới, dù cho Alice đã ngồi xuống bàn nhưng vẫn còn lác đác những ánh mắt tập trung về phía cô. Alice lựa chọn cách lơ đi, thu nhỏ người lại cố gắng làm mờ nhạt sự hiện diện của bản thân.

Cho nên mọi người xung quanh rất khó để phát hiện cái liếc mắt của Alice khi nhìn sang dãy bàn nhà Gryffindor đang hào hứng chờ đón tân sinh mới. Dừng lại ở Alicia đang cùng bạn bè đồng trang lứa trò chuyện, đôi khi sẽ hướng những tân sinh mới thân thiện chào hỏi làm quen. Alice bĩu môi suy nghĩ gì đó nhưng rồi cũng gạt bỏ, ngồi yên vị cạnh những học sinh năm nhất khác ở Ravenclaw.

"Tớ biết cậu sẽ vào Ravenclaw mà. Năm học này cùng nhau cố gắng nhé." Giọng nói mơ màng vang bên tai, đôi mắt to tròn ấy lơ đãng và mơ màng giống như chủ nhân của nó. Alice gật đầu chào, dù có không hiểu lắm câu nói trước đó, nhưng cũng không để tâm quá nhiều cùng Luna trở lại với lễ phân viện.

.

"Krystal Vermillion!" Giáo sư McGonagall xướng tên.

"Là Vermillion đó!"

"Nói xem Vermillion sẽ vào nhà nào?"

"Nếu Malfoy đã vào Slytherin rồi, thì chắc Vermillion cũng sẽ vào Slytherin nhỉ? Dù sao Vermillion cũng là quý tộc thuần huyết trực thuộc Slytherin tốt nghiệp mà."

"Hoặc là theo chân vợ mọi lúc mọi nơi?"

"Cái thứ hai nghe cực kì thuyết phục!"

Có lẽ Vermillion cùng Malfoy chính là tâm điểm nổi bật nhất đêm nay tại Hogwarts. Xuyên suốt mấy chapter đều dính nghi vấn hẹn hò.

Krystal Elen Vermillion đúng như lời dự đoán của các mỗ Hufflepuff bà tám, mỉm cười kiêu ngạo ngồi vào dãy bàn Slytherin, không quên hôn gió tiểu Malfoy.

.

"Ronald Weasley!"

"GRYFFINDOR!!"

Ron thành công tiến vào Gryffindor, bị cặp đôi song sinh chào đón nồng nhiệt bằng cách vò đầu bứt tóc Ron đến đáng thương. Chloe ngồi đối diện chứng kiến cảnh anh em trêu đùa không khỏi không cười thành tiếng.

.

"Blaise Zabini!"

"SLYTHERIN!!"

.

Lễ Phân Viện sẽ kết thúc sau khi tân sinh cuối cùng được phân loại. Giáo sư McGonagall nhìn xuống Brain, lại nhìn lên danh sách rồi di chuyển ánh mắt trở lại thân ảnh nhỏ kia với vẻ mặt trông khá đắn đo. Rồi bà đọc to rõ:

"Brain!"

Một phù thủy nhỏ không có họ, khiến toàn bộ chúng học sinh Hogwarts rầm rộ tiếng xì xào bàn tán.

"Như nào lại chỉ có mỗi cái tên??"

"Dù có là trẻ mồ côi đi nữa thì phải có đầy đủ họ tên chứ?"

Không chỉ có chúng học sinh Hogwarts, các giáo sư cũng bắt đầu bàn luận. Trường hợp phù thủy nhỏ không có họ chính là lần đầu tiên chứng kiến. Ánh mắt hiệu trưởng Dumbledor xuyên qua cái kính bán nguyệt nháy nháy, sắc mặt giáo sư Snape âm trầm, các vị giáo sư khác cũng là vẻ mặt hoài nghi.

Brain không vì bản thân trở thành chủ đề bàn tán mà bị phân tâm thành bối rối, ngay sau khi được gọi, cậu đã bước đến trước ghế và ngồi lên nó, tùy ý để giáo sư McGonagall đặt nón phân loại lên đầu.

Rất nhanh nón phân loại đưa ra quyết định, chắc vì là tân sinh cuối cùng của đêm nay, giọng của nón phân loại to và rõ hơn hẳn khi nó xướng lên từ cuối cùng cho cả sảnh đường cùng nghe.

"RAVENCLAW!!"

Brain đặt trả cái nón về vị trí cũ, bước xuống bàn nhà Ravenclaw như những gì cậu mong muốn. Ravenclaw là ngôi nhà của tri thức, mà Brain đặc biệt ưa thích tri thức.

Từ chỗ ngồi này, mới có thể thấy rõ cái bàn cao của các giáo sư. Lão Hagrid ở cuối bàn, bên cạnh là nữ y tá Promfey. Và ở khóc bàn giữa, trên một cái ghế to bằng vàng, là cụ Albus Dumbledore. Mái tóc bạc của cụ Dumbledore là thứ duy nhất trong đại sảnh đường này tỏa sáng ngang ngửa mấy con ma. Ngồi đầu bàn là giáo sư Snape cùng giáo sư mới của Hogwarts, Quirrell. Trông ông khá kỳ dị với cái khăn vành lớn màu tím đội trên đầu. Cùng một số giáo sư khác.

Giáo sư McGonagall cuộn bản danh sách lại và cất nón phân loại đi.

Dường như buổi lễ đã kết thúc?

Ồ không, tác giả sức trâu vẫn còn viết tiếp được he~

Cụ Dumbledore đứng dậy. Cụ tươi cười với tất cả học sinh, hai cánh tay cụ dang rộng, tưởng như không có gì có thể làm cho cụ vui hơn là được nhìn thấy tất cả những học sinh của mình tại đây. Cụ nói:

"Chào mừng các con bước vào niên học mới ở Hogwarts. Ở Hogwarts chúng ta sẽ cùng nhau học tập, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau cố gắng vươn lên. Ta mong các con sẽ hòa thuận chung sống, sẽ coi Hogwarts giống như ngôi nhà thứ hai của các con vậy. Nào, trước khi bữa tiệc bắt đầu, ta có đôi lời muốn nói. Những lời ấy là ngu đần! Mít ướt! Vặt vãnh! Véo! Cám ơn!"

Mấy chiếc đĩa bằng vàng trống không, cả dãy bàn chỉ có những bộ dao nĩa và chiếc cốc bằng bàng, giờ đây xuất hiện đầy ắp thức ăn trên mặt bàn. Thịt cốt lết, đùi trừu, xúc xích, thịt ba chỉ và bít tết bò, khoai tây luộc, khoai tây nướng, khoai tây chiên, đùi gà, bánh mì, đậu, cà rốt, nước chấm, sốt cà chua, và nhiều món ăn đến mức khó liệt kê hết được, mà quái dị nhất, có cả những con bọ the...chắc để đó trưng bày thôi?

Ở dãy bàn Gryffindor, chúng học sinh giống như lũ sư tử bị bỏ đái lâu ngày, điên cuồng cắn xé tranh giành đồ ăn. Đến cả ăn thôi mà còn ồn ào, Slytherin đảm bảo đều đồng loạt thầm mắng Gryffindor ngu ngốc không bình tượng.

Có vài học sinh năm nhất can đảm cùng một con ma tự giới thiệu là Nicolas de Mimsy - Porpington của Gryffindor hay còn gọi là Nick Suýt Mất Đầu có một cuộc trò chuyện nhỏ. Có vẻ con ma đó không thích lắm biệt danh của mình khi con ma sượng sùng yêu cầu học sinh năm nhất nhà mình gọi ngày là Nicolas de Mimsy. Một học sinh năm nhất cắt ngang lời nói của con ma và hỏi tại sao ông suýt mất đầu? Ngài Nicolas rõ ràng phật ý vô cùng, như thế câu chuyện tào lao nho nhỏ này diễn ra theo hướng hoàn toàn ngoài ý muốn. Kiềm lòng lắm, ngài nắm vành tai trái của mình kéo lên. Cả cái đầu tuột ra khỏi cổ, ngoẹo xuống vai như thể máng vô một cái móc. Như trong sách đã viết lại, đã từng có kẻ cố chém lấy đầu của ngài, nhưng có lẽ kẻ đó làm không khéo léo gọn vẽ cho lắm nên mới gọi ngài là Nick Suýt Mất Đầu.

Vẻ mặt sợ hãi trên nét mặt bọn trẻ làm cho ngài Nick Suýt Mất Đầu rất hài lòng trước biểu hiện này của chúng học sinh ngài đặt cái đầu vào vị trí cũ và rời khỏi với sự chào mừng cùng răn đe bọn nhỏ rằng phải giành chức vô địch nhà năm nay, vì chưa bao giờ Gryffindor mất chức này lâu như vậy. Những năm trước đều là nhà Slytherin liên tục giữ cúp này suốt sáu năm, điều này cho phép Nam Tước Đẫm Máu - con ma nhà Slytherin - ngày càng huênh hoang không chịu nổi.

Ma Tước Đẫm Máu, một com ma ghê rợn với hai hộc mắt trống không nhìn đăm đăm, một gương mặt buồn thảm và tấm áo dài bê bết máu lấm tấm bạc. Ngồi bên dãy bàn Slytherin, ngồi bên cạnh Malfoy, Chloe khoái chí nhận thấy Malfoy sắc mặt tái nhợt, lại trông có vẻ bực bội vì bị xếp chỗ ngồi như vậy. Thử xem, có ai còn có thể ăn ngon miệng nếu bên cạnh xuất hiện một con ma bê bết máu, khí lạnh tỏa ra như này hay không?

Sau khi mọi người trong Đại sảnh đường đã ăn uống no nê, thức ăn trên dữ cũng tự động biến mất dần, để lại những cái đĩa sạch boong như lúc ban đầu. Lát sau, món tráng miệng hiện ra. Hàng tảng kem đủ các vị mà người ta có thể nghĩ ra, bánh mật, bánh socola nhồi kem, mứt, đậu, dâu, trà xanh, thạch, chè nếp, sữa chua nếp cẩm...đủ thứ hiện lên trước mặt.

Đại sảnh đường lại tiếp tục đánh chén món tráng miệng đẹp mắt trước mặt, đồ ngọt luôn là món quà vặt yêu thích nhất của mọi lứa tuổi, chỉ là tùy người thích hay người không thích mà thôi. Đồ ngọt luôn có sức mê hoặc đến kì lạ, dù cho là Henry hay Draco đều không thể cưỡng lại mà chén mấy đĩa.

Cuối cùng bữa ăn tráng miệng cũng xong. Giáo sư Dumbledore lại đứng lên cả đanh đường im lặng.

"Bây giờ chúng ta đều đã ăn uống xong ta có vài lời muốn nói. Đó là một số điều cần lưu ý với học sinh năm nhất. Các trò nên tránh xa cánh rừng quanh trường, nó đã bị cấm." Cụ Dumbledore vừa nói vừa nhìn lướt qua dãy bàn Gryffindor, nơi song sinh Weasley đặt vào mắt.

"Ta cũng vừa được Flich, người bảo vệ nhắc nhở các trò không được sử dụng pháp thuật ngoài lớp học, trong hành lang. Các trận bóng Quidditch sẽ bắt đầu trong vài tuần trong kỳ hạn. Bất kỳ trò nào có mong muốn chơi cho đội nhà mình sẽ phải gặp đến bà Hooch."

"Và cuối cùng, ta phải nhắc các trò năm nay dãy tầng ba bên tay phải đã bị cấm, nếu có bất kỳ ai muốn chết bằng cách đau đớn nhất có thể đi lối đó." Trước lời cảnh cáo của cụ Dumbledore, người nuốt ngụm nước bọt vì sự nghiêm túc hiếm thấy của thầy, người lại nổi trí tò mò tự hỏi nơi đó rốt cuộc là cái gì, người thì nghi hoặc nhìn thầy mò đoán xem.

"Và bây giờ, trước khi trở về nhà và làm một giấc ngủ ngon lành, chúng ta cùng hát một bài ca của trường!"

Chợt, những nụ cười của các giáo sư khác chợt tắt lịm.

Cụ Dumbledore vẫy vẫy câu đũa thần của cụ nhue thể đuổi con ruồi đậu ở chót gậy. Từ đầu gậy tuôn ra một chuỗi ruy băng màu vàng, uốn lượn như rắn và kết thành chữ phía trên các dãy bàn. Cụ Dumbledore bảo: "Mỗi người tự chọn tông giọng phù hợp cho giọng hát của mình. Nào chúng ta bắt đầu!"

Ngay sau khi cụ Dumbledore bắt nhịp, cả trường gào lên:

Hogwarts, Hogwarts, Hogwarts

Làm ơn dạy chúng tôi đôi điều

Dù chúng tôi già hói

Hay trẻ măng với đầu gối ghẻ

Đầu chúng tôi có thể nhồi nhét!

Những điều thú vị

Bởi vì bây giờ chúng tôi trần trụi và đầy không khí

Ruồi chết và ít lông bụi

Hãy dạy cho chúng rôi điều gì đó đáng biết

Trả lại điều gì chúng tôi đã quên

Hãy làm hết sức mình

Phần còn lại để chúng tôi tự do

Và học cho đến khi đầu óc nhũn rữa.

Bài hát chấm dứt, người dứt trước, người xong sau. Rốt cuộc chỉ còn hai anh em sinh đôi nhà Weasley cùng một học sinh khác ngồi cạnh là còn gân cổ lên hát bằng nhịp điệu đưa đám lê thê. Khi cả đứa hát xong, cụ Dumbledore giơ cây đũa thần lên thu hồi lời ca và vỗ tay, đồng loạt học sinh cùng vỗ tay. Riêng tiếng vỗ tay của cụ là to nhất.

"Chào mừng các con đến với Hogwarts! Mong thời gian tới các con có thể hòa nhập với ngôi nhà thứ hai của mình!"

Cụ Dumbledore lần nữa chào mừng các học sinh năm nhất đến với Hogwarts rồi xua chúng đi ngủ. Theo sự hướng dẫn của các huynh trưởng cả bốn nhà, ra khỏi Đại sảnh đường về kí túc xá.

Thật là một ngày mệt mỏi, cảm giác buồn ngủ dần xâm chiếm lấy tinh thần chúng học sinh.

Đến Hogwarts, giống như một sự trở về vậy.

Không có gì bằng việc trở lại với nơi mình thuộc về...

...

#5649

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro