Chương XII: Sinh nhật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Trương Á-

Tôi ngồi ở băng ghế sofa đợi mẹ, trong lòng bỗng dâng trào một loại cảm xúc hồi hộp đến lạ.. Có thể trong tương lai sẽ không có được khoảnh khắc ngắm nhìn cô dâu của mình xinh đẹp trong bộ váy cưới, nhưng lát nữa đây, tôi sẽ được chiêm ngưỡng nữ hoàng của đời tôi lộng lẫy trong chiếc đầm dạ hội do đích thân tôi chọn giúp..

Rèm phòng thay đồ được kéo mở.. Trước mắt tôi bây giờ, mẹ tỏa sáng trong chiếc đầm vừa vặn màu kem sang trọng, tóc bới gọn gàng, gương mặt cũng đã được trang điểm từ lúc nãy.. Hình ảnh mà ngày ấy tôi không có cơ hội nhìn thấy vì còn chưa được sinh ra trên cõi đời, nhưng hiện tại đang rõ mồn một ngay trước mắt rồi.. Tôi chỉ cười rồi ngắm nhìn mẹ, cũng không biết nên nói gì nữa.. Mẹ thực sự rất đẹp!!

"Em thấy thế nào!" - Chị chủ tiệm hỏi tôi.

"Dạ rất hoàn hảo ạ!" - Tôi tỏ vẻ hài lòng đáp lời.

"Vậy chúng ta bắt đầu nhé!"

"Vâng ạ!"

Tôi cùng mẹ đi theo chị chủ tiệm lên phòng studio trên lầu.. Đã có thợ chờ sẵn và bối cảnh cũng được sắp xếp đâu vào đấy cả rồi.. Theo sự hướng dẫn của thợ chụp, tôi cùng mẹ trải nghiệm buổi shooting trong tầm khoảng 1 tiếng.. Không phải dịp gì đặc biệt cả, chỉ là muốn có một bộ ảnh chụp cùng mẹ thôi, đáng lẽ ra sẽ có cả Trương Hy nữa, nhưng con bé không thích chụp hình nên thôi.. Sau buổi chụp, chúng tôi được xem lại tất cả hình và chọn ra 15 tấm để chỉnh sửa cũng như 1 tấm để phóng to treo khung gỗ.. Tất cả hình gốc của buổi chụp cũng được gửi toàn bộ về email, tầm mấy trăm tấm gì đó ấy haha..

Trên đường về, khi tình cờ đi ngang qua một cửa tiệm bán đồ công sở, tôi đã ngỏ ý với mẹ để cùng ghé vào.. Hai mẹ con dạo quanh 1 vòng, sau khi nói chuyện qua lại, cuối cùng cũng chọn ra được 2 chiếc áo sơ mi, một chiếc màu xanh, một chiếc màu trắng, cùng một chiếc quần tây nâu đen.. 

"Sao tự nhiên lại mua đồ cho ông ấy!?" - Mẹ hỏi tôi khi cả hai đang chờ thanh toán.

"Con muốn mua thôi! Tết vừa rồi cũng không quà cáp gì, dù sao sắp tới cũng là sinh nhật ba!" - Tôi bình thản. Nhưng thật ra, một lần tình cờ nhìn thấy áo quần của ba cũng đã cũ sờn cả, với lại toàn đồ ông ấy xin của người khác, tiết kiệm đến nỗi không dám tiêu xài cho bản thân, đôi khi cũng chẳng biết ông ấy đang nghĩ gì nữa. Vả lại, dù sao ông ấy vẫn là ba của tôi, bản thân cũng nên một lần chủ động quan tâm đến..

.

.

(tin nhắn)

Tan làm về nhà thì tắm rửa thay đồ liền nhé! Anh đến đón em!

Vâng ạ!

Anh yêu! Hihi!

Yêu em!

.

.

"Em đi từ từ thôi nhé! Coi chừng té!"

Tôi dẫn Duy Minh tiến về phía căn phòng đã được chuẩn bị, yêu cầu em ấy nhắm mắt, em ấy liền nghe theo lời, một chút ti hí cũng không, ngoan ngoãn nắm chặt lấy tay tôi rồi từng bước đi theo.. Dừng trước căn phòng bí mật, tôi chầm chậm gỡ tay em ra, khẽ mở cửa rồi vào bên trong trước, chờ sẵn..

"Được rồi, em có thể mở mắt, Minh à!"

.

.

Happy birthday to you

Happy birthday to you

Happy birthday Happy birthday

Happy birthday to you

.

.

"Chúc mừng sinh nhật em! Vương Duy Minh!"

Tôi đứng giữa vòng tròn rải đầy hoa hồng và bao quanh bằng những ngọn nến, tay nâng chiếc bánh kem nho nhỏ, ngân nga ca khúc chúc mừng sinh nhật quen thuộc.. Duy Minh mở mắt, đứng im lặng đợi tôi kết thúc phần mở màn rồi đáp lại bằng một nụ cười và những tiếng vỗ tay rời rạc.. Em tiến đến gần hơn, bước vào trong vòng tròn hoa nến cùng tôi.. Ánh mắt em chợt long lanh hơn dưới ánh nến lung linh mờ ảo.. Nhẹ nhàng đưa tay lên chắp lại và nhắm mắt, thinh lặng một lúc lâu, em cầu nguyện, khuôn miệng xinh xắn ấy nhoẻn cười dịu dàng..

*phù*

Toàn bộ nến trên chiếc bánh kem đều được thổi tắt, tôi nhẹ nhàng đặt chiếc bánh xuống bàn, với tay lấy điều khiển chọn một bản nhạc không lời.. Quay trở lại bên cạnh Duy Minh, hai tay ôm lấy chiếc eo nhỏ nhắn của em rồi ghé vào tai thì thầm nho nhỏ..

"Khiêu vũ cùng anh một bài nhé!!"

Em chỉ cười khẽ, hai tay cũng vòng lên ôm lấy cổ tôi, nhìn thẳng vào đôi mắt tôi, dáng vẻ vô cùng mê hoặc.. Từng bước chân của chúng tôi nhịp nhàng xoay quanh vòng tròn nhỏ, những cánh hoa đỏ thắm dưới chân thỉnh thoảng lại lướt nhẹ lên da thịt, âm nhạc du dương trầm bổng, cuốn lấy tâm tư cả hai hoà quyện vào nhau..

"Anh đã chuẩn bị hết tất cả à!?" - Em nhẹ giọng hỏi.

"Ừm, cũng nhờ sự giúp đỡ của các nhân viên ở đây nữa!! Không biết người yêu anh có cảm thấy hài lòng!?" - Tôi nhẹ nhàng chạm trán mình vào trán em thỏ thẻ.

"Bữa tiệc sinh nhật hoàn hảo nhất mà em từng có! Thật may vì được trải qua cùng với anh!! Em rất hạnh phúc!" - Nói rồi em ghì cổ tôi xuống và nhẹ nhàng trao một nụ hôn..

.

.

******

-Duy Minh-

"Tặng em!" - Tôi đón lấy món quà từ tay Trương Á.

Sáu bông hồng được làm thủ công bằng vải nỉ, những cánh hoa óng ánh kim tuyến, được bọc cẩn thận trong nhiều lớp giấy gói trong suốt màu hồng nhạt. 

"Tại sao lại là 6 bông ạ?!" - Tôi nhẹ giọng thắc mắc, tay vẫn mải mân mê bó hoa nhỏ.

"Tụi mình...đã bên nhau được 6 tháng rồi mà!" - Anh mỉm cười đáp.

Quào! Nhanh thật nhỉ! Mới đó mà đã nửa năm trôi qua rồi. Vậy mà nhiều lúc tôi cứ nghĩ, mình vẫn như đang trong một giấc mộng kéo dài, được ở bên cạnh anh, yêu anh, cùng anh trải qua nhiều vui buồn thăng trầm, không bao giờ muốn tỉnh lại... Nhưng đây vốn lại là hiện thực, chuyện tình của chúng tôi tựa như những thước phim nhiều màu sắc, vai diễn này tôi nguyện cùng anh không bao giờ thoát ra, mãi mãi đắm chìm..

"Em thử nhìn kĩ từng bông hoa xem!" - Nghe lời anh, tôi nâng bó hoa lên sát tầm mắt, quan sát kĩ càng hơn. "Yêu em", "Yêu em", "Yêu em",... bên trong mỗi bông hoa đều có thêu tay hai từ ấy. Tôi lặng lẽ ngắm nhìn từng bông hoa một, nhìn thật lâu, trái tim lại một lần nữa thổn thức.. 

"Em thích chứ!? Anh mày mò tự làm, không được đẹp xuất sắc nhưng mà...nể tình mấy ngón tay bị kim đâm của anh..." - Nghe tới đây, tôi vội vàng đặt bó hoa xuống, vội nắm lấy bàn tay anh mà suýt soa.

"Có...đau lắm không ạ?!"

"Không sao mà! Em thích là anh vui rồi!" - Anh xoa đầu tôi.

"Thích chứ! Tất nhiên là thích rồi ạ! Cảm ơn anh!" - Tôi chồm tới ôm anh thật chặt, hít hà mùi hương quen thuộc bấy lâu nay, hơi ấm bao quanh thân thể, tâm tư vẫn như những ngày đầu rung động..

.

.

Tôi nằm gọn trong vòng tay anh cùng thưởng thức bộ phim trên màn hình chiếu cỡ trung. Từng thước phim trước mắt sống động, âm thanh vang vọng khắp căn phòng nhỏ ấm cúng. Bộ phim kể về một cặp vợ chồng già đã bên nhau qua 76 năm ròng, tình yêu vẫn luôn bền chặt như những ngày đầu khiến bao người ngưỡng mộ. Đoạn gần cuối phim khi cụ ông qua đời, nhìn cụ bà nghẹn ngào bên thi hài của người bạn đời, nước mắt tôi cũng không cầm được mà rơi xuống.. 

"Em khóc à!?" - Anh quay sang hỏi han, đưa tay nhẹ nhàng lau nước mắt cho tôi.

"Sau này, chúng ta cũng sẽ như cụ ông và cụ bà, anh nhé! Mỗi ngày sẽ đều hái một bông hoa cài lên mái tóc, cùng nhau nhảy múa hát ca trong vườn.. Nếu như đầu gối em đau vào những ngày trời trở lạnh, anh sẽ hà hơi rồi xoa bóp thật lâu.. Tối đến vì sợ, em sẽ không thể đi vệ sinh một mình, anh hãy đứng chờ ở cửa và hát cho em nghe nhé! Sống đến 100 tuổi nếu vẫn muốn được ăn cơm em nấu, em nguyện nấu cơm cho anh trọn một đời.. Chúng ta sẽ mặc đồ đôi, cùng nắm tay nhau đi qua năm tháng, tình cảm mãi không đổi dời, anh nhé!" - Giọng tôi nhỏ nhẹ đều đều, dồn hết tâm tình nói ra. Anh chỉ khẽ siết chặt cái ôm hơn, đáp lại tôi bằng một nụ hôn lên trán. 

 "Anh nghĩ, khi nào thích hợp để kết hôn?!" - Tôi lại hỏi anh.

Anh im lặng, đưa bàn tay nhẹ nhàng vuốt những sợi tóc vương trên khuôn mặt tôi, ánh mắt dịu dàng trìu mến. 

"Nếu như thuận lợi, mình sẽ kết hôn. Cùng nhau đi biển, cùng ngắm hoàng hôn!" - Sau một lúc anh cũng đáp lời tôi.

"Vậy nếu không thuận lợi thì sao?"

"Thì có thể...sẽ muộn hơn một chút!"

Thời gian bao lâu không quan trọng! Hoa sữa có thể nở sớm hơn, cũng có thể nở muộn hơn một chút. Nhưng sẽ không bao giờ nở trái mùa. Thạch thảo đến mùa hoa tự nở. Thu sang hồng trên cây sẽ tự khắc chín. Rồi vào một ngày đẹp trời nào đó, chúng mình cũng sẽ được sánh bước bên nhau trong lễ đường thôi! Tôi đợi được! Vốn cũng đã chờ đợi để gặp anh lâu đến vậy rồi mà! Bao lâu nữa cũng sẽ đợi được thôi!

.

.

Sau khi bộ phim kết thúc, chúng tôi gọi đồ ăn và thưởng thức cùng nhau. Mở một list nhạc ballad rồi cùng nhâm nhi ly soda mát lạnh. Lát sau để ý mới thấy chiếc bánh kem nhỏ còn nằm bơ vơ trơ trọi, tôi mới bật dậy đi đến lấy nó rồi quay về bên cạnh Trương Á..

"Mình cùng ăn nhé!" - Anh cũng gật đầu đồng ý.

Thấy anh sau đó xoay đi tìm muỗng, tôi đã vội kéo anh quay trở về đối diện mình.. Dùng tay quẹt một miếng kem trên bánh rồi bôi lên miệng, nhẹ nhàng tiến đến gần hơn, đặt một nụ hôn lên môi anh. Vừa chạm, kem mịn đã liền lan ra xung quanh khuôn miệng, tôi nhẹ nhàng di chuyển môi mình, thu gom hết phần kem ấy.. Xong xuôi, lưỡi cũng bắt đầu tách hai cánh môi anh ra mà xâm chiếm lấy khoang miệng, đẩy một chút kem mịn vào trong rồi mút nhẹ mà dứt ra ngay sau đó.. 

"Ăn bằng cách này ngon hơn, đúng không!?" - Tôi tinh nghịch dùng ngón tay cái lau đi chút kem còn vương trên viền môi mềm mọng kia rồi khẽ thì thầm.

"Ý em là thứ nào ngon hơn?! Kem? Hay là môi anh?" - Anh cũng cười ma mãnh đáp trả tôi.

"Cả hai." - Nói rồi, tôi lại lặp lại cảnh tượng ban nãy thêm một lần nữa, nhưng với nhiều kem hơn. Tuyệt nhiên khẩu vị tăng lên gấp bội! Haha..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro