15. Khẳng định chủ quyền!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi cười thầm vì nét ghen tuông này của hắn ta. Thôi cũng tới giờ phải thực hành rồi, tôi với hắn choàng áo blouse lên và đi đến phòng thực hành 13.

Bước vào, đập vào mắt tôi lại chính là cái thằng đó cùng với Nanon đang ngồi ngay ngắn vào bàn, nay ăn trúng gì xui dữ vậy nè trời, vì phòng thực hành này được chia thành 6 bàn và mỗi bàn có 4 người, tôi cố nhìn ngắm xung quanh coi thử còn bàn nào thiếu người không, nhưng không hết thật rồi, chỉ còn bàn của nó là trống hai chỗ, tôi thấy Nanon đang ngục xuống nằm ngủ, không thể nào cứu tôi phen này được. Tôi liếc nhẹ qua hắn, nét mặt của hắn không thể nào cáu hơn nữa , mồ hôi cứ thế mà tuông ra như suối.

"Phuwin, lại gặp nữa rồi chúng ta có duyên quá nhỉ. Bàn này còn trống cơ này, lại đây"- thằng Per nói.

Nanon nghe thấy nó gọi tên tôi thì cũng ngẩn lên nhìn. Tôi trợn tròn mắt nhìn tôi rồi nhìn hắn. Tôi không biết có nên bước tới hay không. Shiaaaaaaa, chưa bao giờ mà tôi khó xử như bây giờ cả.

"Hai em nhanh chóng ngồi vào bàn đi, tới giờ thực hành rồi"- giáo sư cất tiếng

May sao được sự thúc dục này của giáo sư tôi cùng với hắn ta đều bước tới chiếc bàn ấy. Tôi lấy ghế ngồi cạnh Nanon thì thằng Per nó lại kéo sát ghế ngồi kế bên tôi, nó còn xoa xoa đầu tôi khiến rối xù cả lên. Thằng điên này, mày đang cái quái gì vậy hả. Tôi không thể tránh được hành động của nó vì nó xảy ra quá bất ngờ, tôi quay lên nhìn hắn, thầm niệm một câu "xin anh đừng làm gì em".

Hắn không kiềm chế được những gì đang xảy ra trước mắt nữa, nên mùi pheromon toả ra ngào ngạt mất kiểm soát, tôi mới là người chịu hết đây. Cả người tôi nóng rang, mặt mũi đỏ chính như trái cà. Người tôi cảm giác ngứa ngáy khó chịu đến lại, tôi bắt đầu không thể điều chỉnh được hơi thở của mình nữa, tôi ngục xuống bàn. Nanon thấy vậy liền hiểu chuyện nhìn sang hắn ta.

Hai con ngươi của hắn mấy chóc đã đỏ hoen, tay hắn xiếc chặt thành nắm đấm nổi đầy gân, xung quanh toàn là ám khí. Thở thôi tôi cũng cảm thấy sự hung tợn.

Không thể nào chịu được nữa, hắn cứ liên tục phát pheromon mất kiểm soát như thế, tôi chỉ có nước lại gần hắn mà cầu xin sự âu yếm. Tôi cố gồng mình đi lại chỗ của hắn kéo tay hắn đi ra ngoài trước những con mắt khó hiểu trong lớp. Tôi kéo hắn vào nhà vệ sinh cách phòng thực hành 3 lớp. Xung quanh nhà vệ sinh chẳng có ai nên tôi dựa vào người hắn thì thầm nói.

"Em với nó là bạn cũ, nó mới đến không biết gì đâu"

"Anh thấy hơi quá rồi đó, có cần anh nói không" hắn nhắn nhó khó chịu nói.

"Anh muốn sao cũng được hết, làm ơn thu pheromon hộ em cái, rợn hết cả người" tôi ngước mắt lên nhìn hắn.

"Nhìn em bây giờ rất là gợi cảm đó, có cần anh..."

"Thôi đi ba nội, hôm qua đã đủ rồi, em chưa xử tội anh hôm qua dám lừa em"

"Ơ, em là tự vào hang cọp đó thôi, anh biết gì đâu"

"Biết gì đâu, biết gì đâu, hứ". Tôi bĩu môi nhắc lại lời hắn.

Bỗng hắn ôm chầm lấy tôi, mùi pheromon cũng đã nhẹ đi hẵn, hắn dụi đầu vào hõm cổ tôi mà hít hà, tôi cũng đáp trả cái ôm ấy, vuốt lưng hắn, tấm lưng lớn này sẽ che chở cả đời của tôi.

"Né nó ra giúp anh, nhìn nó anh chỉ muốn đấm cho mấy cái"

Tôi cười phì ra, rồi nắm tay hắn về lớp. Tất nhiên là sẽ giữ khoảng cách với thằng đó rồi.

Thực hành xong, Nanon rủ đi ăn và cũng sẵn nó rủ Per đi ăn trưa luôn. Tôi với Nanon đi trước còn hai bọn họ thì đi sau.

____Pond____

Sau buổi thực hành, tôi tính rủ em yêu tôi về nhà để ăn trưa. Bỗng Nanon lại rủ đi ăn trưa rồi còn vớt theo cái thằng thiếu ý thức đi theo nữa chứ. Trong người tôi bây giờ cứ hừng hực lửa, đi ngang hàng nó mà muốn đá nó văng ra khỏi trái đất này luôn cơ đấy.

"Chào cậu, ban nãy chúng ta làm thực hành chung mà vẫn chưa biết tên nhau nhỉ, mình là Per còn cậu là...?" nó cất tiếng nói

"Tôi là người yêu Phuwin!"

Nói xong, tôi đi nhanh để theo kịp em với Nanon, mặc kệ nó đang ngơ ngác đần người ra sao.

Tôi đi lên khoác vai em, để em dựa vào người, mùi hương của em ấy thực sự khiến tôi say đắm luôn đấy. Tiếc là tôi không thể nào bắt nhốt em trong tủ kính được, chứ em đi lung tung vậy sẽ bị người ta cướp mất. Lúc đó thằng nào cướp, tôi sẽ đấm cho chúng nó biết mùi đời, người của tôi cơ mà.

_____Phuwin_____

Tự nhiên đang đi thì hắn ta đi lên khoác vai tôi, ấy mà cũng được dựa tí, hehe. Thấy tôi dựa vào người hắn thì nét mặt của Nanon đang xuất hiện tia khinh bỉ. Nó liếc tôi, rồi bĩu môi nhìn đi phía khác. Haha, có người yêu đúng là sướng thật, được âu yếm chiều chuộng, quá đã luôn. Lâu lâu còn đi phát cẩu lương cho chúng bạn cũng vui. Tôi vui chứ tụi nó thì tôi không biết.

Đi được một lúc thì cũng xuống được chỗ ăn trưa. Tôi cùng Nanon đi lựa chỗ để ngồi ăn còn bọn họ thì đi kêu đồ ăn.

Lúc bưng đồ ăn tới thì nét mặt của hắn ta có phần không vui mấy còn về Per có vẻ rất vui vẻ thì phải...

________End__________

~~ bắt đầu có mùi cạnh tranh rồi đây.
Ủng hộ tinh thần cho mình bằng 1 lượt bình chọn nha :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro