Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pond trao Phuwin một nụ hôn, một nụ hôn vội vã như thể hắn đã chờ đợi rất lâu, rất lâu rồi, tựa như không thể nào kiềm chế được nữa. Tiếng chuông điện thoại bỗng dưng vang lên trong túi quần cũng không thể ngăn cản hắn. Pond lôi chiếc điện thoại ra, không mảy may quan tâm là ai gọi tới mà lập tức tắt nguồn rời ném ra một góc. Rồi lại tiếp tục lao tới như con hổ đói vồ lấy con mồi.

Chiếc lưỡi tham lam từ từ lướt qua hàm răng trắng của Phuwin, sau đó khẽ cậy mở nó mà tiến vào trong. Hắn nếm được một vị ngọt đến lạ, một thứ vị mà hắn chưa từng cảm nhận được trước đó trong đời. Có lẽ đó là vị ngọt của tình yêu - một cảm giác ngọt hơn đường mật, béo hơn bơ sữa ? Hắn cũng chẳng rõ nữa, tất cả những gì hắn đang quan tâm hiện tại chỉ là chiếc lưỡi của hai đứa đang cuốn lấy nhau, cuộn vào nhau trong nhịp đập rộn ràng của con tim tràn ngập tình ái.

Phuwin vòng tay qua cổ hắn, rồi lại từ từ luồn xuống gáy, đến đôi tai đã ửng lên một màu đỏ. Rồi sau đó lại ôm thật chặt, thu hẹp khoảng cách giữa hai người. Pond hung hăng như trong cơn đói khát liên tục cướp đi từng đoạn hơi thở của y, thu hết tất cả về mình. Mãi đến khi Phuwin tưởng chừng không thể thở nữa hắn mới để cho môi cậu rời khỏi môi mình.

Khoảnh khắc ấy, những dòng nước liên tục tràn trên khóe mi, chảy xuống cằm. Và dưới những ánh sao hắt qua cửa sổ, nó gợi cảm chẳng nào tả nổi. Khóe mắt y ướt nước, tràn ngập ái tình, tràn ngập ám muội và những ham muốn không thể che lấp.

Pond cúi xuống, hôn lên cằm y, cái hôn nhẹ nhàng và ôn nhu khác hẳn với những hành động trước đó. 

Dưới ánh trăng, trong bóng tối, từng tầng sáng bạc cứ liên tục hắt lên gương mặt Phuwin, tựa như tô thêm cho vẻ kiều diễm của cậu thiếu niên này. Đó là một vẻ đẹp khó ai cưỡng lại, một vẻ ngây thơ như đứa trẻ nhưng đôi mắt lại quyến rũ khiến con người ta đê mê quên lối về.

Pond liếm môi, không khỏi cảm thán vì vẻ đẹp này của người hắn yêu. Khung cảnh này quả là tuyệt sắc thế gian, và hắn chắc rằng bản thân hắn sẽ không để một ai khác được nhìn thấy vẻ đẹp này. Vì Phuwin từ nay về sau sẽ chỉ là của mình Pond, chỉ mình hắn thôi.

Nói rồi hắn bế y lên, tiếp tục vùi dập đôi môi y bằng đôi môi của bản thân. Một làn hơi ấm áp liên tục làm cho Phuwin chìm đắm trong khoái cảm, trong những rung động của ái tình, đưa y từng bước lên đỉnh. Hai má y bắt đầu ửng đỏ, kéo theo đó là tai khi bầu không khí giữa cả hai đang bắt đầu nóng lên theo từng tiếng môi lưỡi cuốn lấy nhau.

Để rồi đến khi tách nhau ra một lần nữa, Phuwin nhận ra mình đã ở phòng ngủ từ bao giờ chẳng rõ. Pond nhẹ nhàng đặt Phuwin xuống giường, tiếp tục với chuỗi những nụ hôn tưởng chừng như vô tận. Pond rời đôi môi, tay hắn giữ lấy hai má đã hóp dần của y mà ấn mạnh, rồi lại tặc lưỡi:

- Bé heo của anh hình như gầy đi rồi.

Phuwin phồng má lên đáp lại Pond:

- Không phải tại anh sao ?

Câu nói này của Phuwin làm Pond có một phần áy náy những cũng làm hắn phải bật cười, rạng rỡ và toe toét như một đứa trẻ. Câu mắng yêu và đầy trách móc của Phuwin càng làm Pond thêm phấn khích hơn :

- Vậy thì anh phải đền bù cho em rồi.

Nói hết câu, Pond bắt đầu hôn tới tấp khiến Phuwin không kịp phản ứng. Mở đầu là trán, rồi chóp mũi, đến má và rồi đến cổ. Những dấu đỏ cứ thay nhau luân phiên xuất hiện thấp thoáng trên làn da vẫn luôn trắng sáng của Phuwin, đưa y vào sâu trong khoái cảm.

Và rồi lại chợt quay lại với hồng trần khi Pond cắn vào vai y - một vết cắn làm cho dấu vẫn còn có thể hiện rõ đến hai, ba hôm sau đó. Tay Pond không yên vị, một tay của hắn luồn vào trong lớp áo phông mỏng của Phuwin mà không ngừng mân mê, sờ nắn, sờ soạn. Nếu không phải người trong cuộc mà nhìn vào chắc hẳn cậu sẽ coi Pond lúc này thật biến thái. Nhưng biết sao được, cậu lỡ vớ phải một anh bồ biến thái mất rồi - sự biến thái mà từ nay về sau có lẽ sẽ chỉ đạt được trên người cậu thôi.

Phuwin chìm vào đê mê, đôi mắt y tê dại, bị một làn hơi nước mỏng bao lấy khiến mọi thứ mờ dần. Và khi dần đánh mất đi thị lực bởi nhục dục, cũng là lúc y nhạy cảm nhất, nhạy cảm hơn bao giờ hết, khoái cảm càng được dâng lên.

Pond không thương hoa tiếc ngọc mà đẩy Phuwin xuống giường một cách đầy thô bạo như trong mấy bộ phim có chứa yếu tố BDSM. Rồi ngay lập tức cởi phăng chiếc áo phông đã nhăn nhúm mà y đang mặc. Phuwin chưa kịp phản ứng thì đã có một cảm giác ấm nóng hòa trong cơn đau từ phía trước ngực dội đến, khiến y bất giác cong người. Pond đổ lên người y từ bao giờ, hung hăng chiếm lấy đôi nhũ hoa hồng hào đẹp đẽ kia. Lưỡi hắn khẽ gảy, rồi lại đảo quanh, cuối cùng là cắn làm cho Phuwin như tê như dại.

Và phải tận vài phút sau, những cảm giác sung sướng này mới chịu dừng lại. Phuwin lấy tay lau khóe môi, từ từ ngồi dậy, cười cười và đáp lại câu nói vừa rồi của Pond Naravit :

- Anh định đền bù cho em bằng cách nào đây thưa quý ngài Naravit ?

Pond không đáp lại ngay, chỉ từ từ tiến đến bảng điện và đột ngột bật đèn lên. Ánh sáng đến đột ngột làm Phuwin có chút lóa mắt, không quen. Phải mất vài giây để đôi mắt này của cậu quen với ánh sáng trắng từ bóng đèn, và cũng chính lúc này Phuwin mới nhận ra chiếc quần jean của Pond đã bị cởi phăng ra từ bao giờ.

Pond quay người lại, môi khẽ cười, một nụ cười đầy dâm tà vừa có phần gian xảo. 

- Bằng cái này.

Phuwin quay sang nhìn Pond, hắn cầm một chiếc bao cao su không biết được chuẩn bị từ khi nào mà đưa lên miệng xé. Khung cảnh đó thật sự là quyến rũ chết người.

Phuwin nuốt nước bọt, trước nụ cười của Pond cậu mới nhận ra mình là con cừu lạc vào hang sói. Bây giờ cậu mới tự hỏi mình, đây có thật sự là bồi thường cho mình không, sao cậu lại cảm thấy rõ ràng Pond là người được lợi nhất vậy? 

Pond cười, một nụ cười ranh mãnh của thú săn mồi khi đã lừa được con mồi béo bở của mình vào tròng, vào một cãi bẫy khó lòng thoát. Hắn lôi cự vật to lớn - thứ vũ khí sinh học đáng sợ của mình ra. Lúc này nó mới chỉ bán cương, chưa cương hoàn toàn mà đã không khỏi làm Phuwin bất giác cảm thấy nghẹn họng. Hắn không ngay lập tức đeo bao mà lại tiến đên bên Phuwin với một ánh mắt gian xảo như nụ cười. Rồi lại dùng cái chất giọng nũng nịu khác biệt hoàn toàn với vẻ ngoài được bao quanh bởi những múi cơ kia mà đòi hỏi :

- Em đeo giúp anh được không ?

Đầu Phuwin hiện giờ như muốn nổ tung, như đang bốc khói vì ngại. Đây không phải lần đầu tiên cậu và Pond làm chuyện ấy, nhưng đây là lần làm " ngoài sáng " đầu tiên. Nếu trước kia, Pond luôn chủ động và sẽ luôn là trong bóng tối, Phuwin chỉ làm một công việc duy nhất là chờ đợi mèo đến húp mỡ. Thì bây giờ thời thế thay đổi, cái thứ to lớn gân guốc và nóng bừng ấy lại đặt trên đôi bàn tay đẹp đẽ của cậu.

Nó mới chỉ bán cương, việc đeo bao sẽ là hơi khó, Phuwin đành nhẹ nhàng dùng tay xóc nhẹ đánh thức cự vật này dậy. Pond che mặt cười nhìn em người yêu đang lúc túng tìm cách làm cho cậu bé của mình cương hẳn. Thực chất ngay từ đầu, hắn đã cương đến mức muốn nổ tung. Nhưng bằng một cách thức kì lạ nào đó, Pond đã có thể kìm chế và đẩy tất cả những ham muốn của mình xuống. Tất cả chỉ muốn nhìn ngắm khung cách này.

Phuwin dùng tay một hồi vẫn không thể làm cho dương vật của Pond ngóc đầu dậy. Cậu hết cách quay lên nhìn hắn như thể muốn cầu cứu nhưng lại thấy nụ cười của Pond. Hết cách, cậu đành dùng chiêu cuối. Phuwin mở to miệng, đạt cự vật kia vào trong mà BJ. Hơi nóng từ miệng và sự di chuyển hết sức nhịp nhàng của Phuwin chính thức triệt hạ Pond, khiến hắn đổ gục hoàn toàn. Phuwin dùng lưỡi đi dọc những đường gân, nuốt vào thật sâu cho đến tận gốc.

Pond từ ngạc nhiên, bất ngờ chuyển sang trạng thái ngại ngùng rồi dần dần chuyển hẳn sang hưng phấn và thích thú. Có lẽ hắn sẽ không nghĩ đến và cũng sẽ chẳng bao giờ nghĩ đến bước đi này của Phuwin. Hắn cứ theo đà mà y đã lên sẵn, từ từ đẩy hông đưa cây gậy côn lớn của mình chạm sâu đến cổ họng y. 

Tốc độ của từng cú thúc cứ tăng dần, Phuwin còn cảm tưởng như mình sắp nghẹn họng tắt thở mà kết thúc cuộc đời vĩnh viễn. Một lúc sau, khi khoái cảm đã lên đến đỉnh điểm, Phuwin bỗng dưng mắt tròn xoe, nhìn thẳng lên gương mặt đang rít lên từng hồi của Naravit, nước mắt bất giác trào ra ngoài. Pond bắn, bắn những dòng tinh dịch ấm nóng và trắng ngà đấy vào đầy khoang miệng của cậu. Thậm chí nó còn tràn ra ngoài, chảy dòng trên khóe môi của y.

Phuwin không chê, cũng chẳng ngại cái vị tanh tanh mà ngây ngấy của thứ tinh dịch ấy mà ngay lập tức nuốt vào bụng. Rồi lại liếm môi, như để chắc rằng tất cả đã được mình hấp thụ hết. Sau đó y lại đưa tay lên, lau đi những hàng nước tràn ra từ khóe miệng sau lần BJ vừa rồi.

Pond một lần nữa lấy tay che mũi, vẻ đẹp đầy quyến rũ này của y làm hắn suýt chút nữa chảy cả máu mũi, làm hắn hoàn toàn chết mê, không chịu nổi :

- Từ khi nào em lại dâm đãng như vậy hả ?

Pond cũng chẳng đủ kiên nhẫn để đợi Phuwin trả lời mà ngay lập tức đẩy y ngã xuống giường. Rồi lại tự cởi chiếc áo phông đã đầm đìa mồ hôi của bản thân đồng thời lột phăng cả quần dài và quần lót của Phuwin. Bụng sáu múi lộ ra đầy vẻ nam tính. Còn Phuwin, cậu nỏ của cậu đã cương cứng mà vô thức chảy ra một thứ dịch trong trong. 

Pond Naravit ghé sát môi vào tai y, phả từng làn hơi nóng ấm mà nói :

- Quên hết thứ linh tinh kia đi, anh chịu hết nổi rồi, vào việc chính thôi.

Phuwin lúc này bắt đầu có chút hối hận, lẽ ra cậu không nên giúp hắn ta xuất viện sớm.

------------------------------

Tôi đã quay trở lại, tặng chị em đồng dăm một chương H coi như lời xin lỗi vì lặn hơi lâu.

Nói chung là truyện cũng sắp đến hồi kết rồi vậy nên mình sẽ cố gắng viết nhanh nhất có thể nhoaaaa

2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro