Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

36.

Sanada Genichirou nhận được điện thoại, sau khi nghe vị Atobe Keigo nhắc nhở những chuyện nên làm liền cùng Yukimura Seiichi gọi cho Sanada đại ca, đem toàn bộ sự việc nói cho hắn, cũng làm đại ca nhà mình gọi người đến cứu viện. 

Thiếu gia ba gia tộc lớn bị bóc cóc cùng một lúc, hơn nữa chỗ giao tiền đặt cọc đều là một nơi, cho nên gia chủ ba nhà đều có mặt, chỉ riêng nhà Akutagawa là lão gia tử đến. 

Bởi vì Akutagawa gia chủ năm trước bị tai nạn, cả hai vợ chồng đều không thể thoát khỏi, chỉ để lại một đứa cháu trai ba tuổi cho lão gia tử chăm nom. Vốn dĩ đã về hưu mấy năm, giờ lão gia tử chỉ có thể tự thân trở về trấn áp đám hậu bối đang không ngừng rình mò chức vị gia chủ kia, hơn nữa còn tự tay chăm sóc Akutagawa Jirou lớn lên.

Đối với đứa cháu trai bất hạnh này, Akutagawa gia chủ là yêu thương hết mực, vì vậy nghe tin hắn bị bắt cóc liền suýt tí nữa ngã bệnh nằm viện, cuối cùng vẫn là chống đỡ tự mình đến đây. 

Cho nên cả ba gia tộc lớn đều đang ở đây, vì vậy sau khi nhận được điện thoại, Sanada đại ca liền không chút do dự đem những gì Atobe Keigo nói cho Atobe gia chủ, sau đó nhờ đối phương ở lại đây tiếp tục giả bộ đưa tiền chuộc đem bọn bắt cóc tóm lại, hơn nữa câu thêm thời gian cho ba con tin chờ người đến giải cứu, nói xong liền lén mang người của gia tộc đi đến nhà máy bỏ hoang mà đệ đệ nhà mình đang ở.

Mà Atobe Keigo sau khi liên lạc cho bên gia đình Sanada Kentarou liền đem điện thoại ném. 

Hắn bình thường cũng sử dụng khá nhiều thiết bị điện tử, đặc biệt là điện thoại, cho nên biết rõ có nhiều loại điện thoại có cài tính năng truy tung, nếu như cứ mang theo thì khả năng bọn họ bị bắt lại là vô cùng cao. 

Sanada Kentarou cùng Akutagawa Jirou không chút phản đối, mặc cho Atobe Keigo hành sự, cúi đầu kéo hắn chạy trốn. 

Đây là một hồi rượt đuổi tính bằng giây vô cùng nguy hiểm. 

37.

Shinji Rena sau khi mở điện thoại riêng của tổng tài lên xem xét liền phát hiện chuyện không ổn, vì vậy liền gọi cho đám người Yoshida mắng một trận, hơn nữa yêu cầu nhất định phải xử lí Atobe Keigo. 

Yoshida sau khi nhận được điện thoại cũng tức giận không kém, gọi điện thoại cho mập mạp, phát hiện đối phương không nghe máy liền đổi sang gọi cho thanh niên mắt chuột, đem hai người mắng một trận. 

Hắn hiện tại rất muốn trở về tự mình đi tìm ba thằng nhãi kia, tuy nhiên lại không thể rời đi chỗ này, kế hoạch của bọn họ chỉ vừa mới bắt đầu, tuyệt đối không thể bỏ nửa chừng được. 

Thanh niên mắt chuột cúp máy, mặt mày bặm trợn trở về chỗ giam giữ con tin, phát hiện đồng bọn bị đánh ngất. Hắn không chút nào để ý mạnh mẽ đem đối phương đánh tỉnh, sau đó hai người liền vội vàng lao ra tìm kiếm con tin. 

Mà Atobe Keigo lúc này càng chạy càng cảm thấy không ổn. 

Cơ thể thoát lực, đầu nóng lên, tay chân phù phiếm, bởi vì mất nước mà run rẩy không ngừng làm hắn không thể chạy nhanh được. Sanada Kentarou phát hiện liền đem hắn cõng trên lưng, thất tha thất thiểu chạy trốn. 

May mắn hắn đã từng có một đoạn thời gian luyện tập kiếm thuật cùng tennis, cho nên thể lực không tệ, cõng Atobe Keigo vẫn có thể chạy được, tuy nhiên tốc độ giảm xuống. 

Nhưng mà hắn một người cõng Atobe Keigo cũng rất mất sức, chạy không được bao lâu liền chuyển sang cho Akutagawa Jirou. Hai người cứ thế luân phiên, chỉ chưa đầy nửa tiếng đã thở dốc, mồ hôi đầy đầu. 

Bọn họ cẩn thận tránh né sau các bức tường đổ nát, tránh để bị phát hiện. 

Có vẻ như nhà máy bỏ hoang này ở ngoại ô, bên cạnh có mấy khu nhà cũng đều là bỏ hoang, hơn nữa một bộ hoang tàn đổ nát. Ba đứa trẻ  không biết chạy bao lâu, trước mắt vẫn là những mảnh tường đá xám xịt. 

Nhiệt độ cơ thể Atobe Keigo càng ngày càng cao, ban đầu hắn còn có thể thanh tỉnh một chút, hiện tại ngay cả nói chuyện cũng khó. 

Sanada Kentarou đem Atobe Keigo cõng trên lưng, dùng sức chạy trốn. 

"Bọn nhóc ở đây!" 

Bỗng nhiên không gian yên lặng vang lên một câu, tiếng nói khàn khàn tựa như ác ma đến từ địa ngục.

38.

Sanada Kentarou cùng Akutagawa Jirou dùng sức liều mạng chạy, nhưng bọn họ làm sao lại có thể địch lại tốc độ chạy của người trưởng thành, rất nhanh đã bị đuổi kịp, hơn nữa còn bị tàn nhẫn đánh một trận. 

Sanada Kentarou phản xạ cúi người giúp Atobe Keigo chắn đòn. Hắn hiện tại suy yếu không mở được mắt, không thể lại chịu thêm đánh đập, cũng may hai tên bắt cóc tức giận vô cùng, không để ý đang đánh ai, cho nên Sanada Kentarou đem toàn bộ lãnh đủ. 

Lần đầu tiên chịu đau đớn như vậy, Sanada Kentarou vô cùng ủy khuất, nhưng hắn lại cắn răng không khóc, mà bên kia Akutagawa Jirou cũng vậy. 

Hai người đánh xong liền ngưng tay. Tên mắt chuột cầm điện thoại gọi cho Yoshida, nói rằng đã tìm được bọn nhóc, bảo hắn cứ an tâm tiếp tục hành sự. 

Cũng không biết bên kia nói cái gì, tên mắt chuột sắc mặt liền lạnh băng, sau đó gợi lên nụ cười tàn nhẫn nhìn ba người Sanada Kentarou, cùng người trong điện thoại nói một tiếng 'đã rõ' liền cúp máy. 

Hắn cười liếc tên mập mạp bên cạnh, nói: "Chú Yoshida kêu chúng ta xử lí bọn họ, tránh cho tình huống khác lại xảy ra." 

Tên mập tiếc nuối hừ một tiếng: "Đáng tiếc, cuối cùng vẫn không thể chơi ba thằng nhãi này, thật là tiện cho chúng." Hắn đau đớn sờ vết máu khô trên trán, nhe răng giận nói: "Còn dám dùng gạch đánh ta, thật đúng là gan lớn." Lại tức giận đạp Sanada Kentarou vài cái.

Sanada Kentarou cắn răng không kêu, tuy nhiên hốc mắt lại vì đau đớn mà hồng hồng. Hắn cúi người che ở Atobe Keigo phía trên, thở dốc không ngừng, vết thương ở bụng truyền đến đau đớn. Sau đó không biết thế nào liền bị người nắm tóc kéo lên. 

Tên mắt chuột đem Sanada Kentarou kéo tới bên cạnh hồ, đúng hơn là một vũng nước lớn gần đó. Nước ở đó có điểm đục ngầu, xám trầm không nhìn thấy đáy. 

Sanada Kentarou chỉ nghe Akutagawa Jirou gọi tên mình một tiếng, sau đó đã bị tên mắt chuột dúi đầu xuống nước. 

Nước mưa đục ngầu chui vào khoang mũi, mở mắt ra, trước mắt là một mảnh tối đen, xung quanh đều là nước lạnh băng chui vào trong cơ thể. Sanada Kentarou theo bản năng vùng vẫy, tóm lấy cánh tay đang túm đầu mình kia, dùng toàn bộ sức lực đem móng tay đâm vào cánh tay đối phương. 

Tên mắt chuột ăn đau hơi buông lỏng, Sanada Kentarou liền nhân cơ hội ngồi dậy, tham lam hít thở không khí. 

Không đợi hắn thả lỏng, đầu lại lần nữa bị đè xuống, bên tai vang lên tiếng nói không kiên nhẫn của tên mắt chuột.

"Gì chứ, thật là làm tốn thời gian của ta mà..." 

Nước lạnh lẽo tràn vào cơ thể, trước mắt là một mảnh đục ngầu nhìn không rõ, hít thở không thông, trong phổi khó chịu yêu cầu không khí sạch. Sanada Kentarou hoàn toàn không cảm nhận được cái gì, chỉ có cái lạnh của nước cùng âm rung ọc ọc phát ra từ chính bản thân mình. 

Cũng không biết bao lâu, trước mắt dần dần biến đen, toàn thân một chút sức lực cũng không có, tựa như con rối bị người bày bố. 

Sau đó không biết thế nào lại vang lên tiếng nổ chói tai, lớn đến mức ngay cả hắn cũng cảm nhận được. 

Cuối cùng đập vào mắt Sanada Kentarou là một mảnh tối đen. 

39.

Sanada Kentarou lần nữa mở mắt ra, phát hiện bản thân ở một nơi xa lạ. 

Xung quanh là một màu trắng, trong phòng còn phảng phất mùi thuốc sát trùng gay mũi. Hắn cả người vô lực nằm trên giường, ánh mắt mơ hồ nhìn vào không khí trước mặt. 

Sanada Genichirou mở cửa ra liền nhìn thấy đệ đệ nhà mình tỉnh lại. 

Hắn tay cầm lồng canh, vui vẻ chạy tới bên giường, không biết thế nào lại hồng con mắt, khóc lên.

"Oa oa oa, đệ đệ ngươi cuối cùng cũng tỉnh lại!!!" 

Hắn khóc đến thảm thương, lần đầu tiên Sanada Kentarou phát hiện ca ca nhà mình hóa ra cũng có thể lộ ra biểu tình như vậy, hắn không biết vì sao lại cảm thấy vô cùng buồn cười, nhưng trên mặt không biết thế nào lại lộ ra biểu tình ủy khuất, nhỏ giọng nói: "Ca ca, ta đau..." 

Hắn thực sự rất đau, toàn thân đều đau đớn, lại ủy khuất không ngừng.

Sanada Genichirou đau lòng không thôi. Đệ đệ hắn yêu thương nằm trên giường, toàn thân quấn băng vải, trên đầu còn quấn một vòng lớn, trên mặt cũng dán đủ băng cứu thương. Hắn không biết làm thế nào để đệ đệ hết đau, chỉ có thể khóc lóc một bên luống cuống nhẹ nhàng sờ mặt đệ đệ an ủi. 

"Đệ đệ ngoan, đệ đệ đừng khóc, ta... ta..." Hắn dùng sức rất nhẹ, dường như sợ chỉ cần mạnh tay một chút là đệ đệ sẽ biến mất. 

Sanada Kentarou hít hít mũi, cũng khóc lên. 

Hai anh em không biết thế nào liền cứ như vậy khóc không ngừng, đem tất cả mọi người đều kéo đến. 

Sanada mụ mụ ôm lấy hai người, nước mắt chảy không ngừng, Sanada gia ba nam nhân khác đứng bên cạnh cũng lộ ra biểu tình thả lỏng. Sau đó Yukimura Seiichi cũng đến thăm bệnh, mấy gia trưởng mới để cho bọn họ ở một chỗ. 

Sanada Kentarou vui vẻ nhận được Yukimura Seiichi an ủi, hơn nữa cũng từ đối phương biết được chuyện sau đó là như thế nào. 

Sanada đại ca dẫn người đến cứu viện, may mắn đến kịp, lúc đó nhìn thấy Sanada Kentarou bị người dìm xuống nước liền theo phản xạ bắn tên mắt chuột một phát, đem Sanada Kentarou cùng hai người Atobe Keigo và Akutagawa Jirou cứu trở về. 

Mà Shinji Rena cũng bị bắt lại, đám bắt cóc kia cũng cùng vào tù theo nàng, một tên không chừa. Mà theo như lời khai của nàng, bọn họ cũng biết nguyên nhân của vụ bắt cóc, ân oán hào môn cứ vậy kết thúc, Atobe gia chủ vô cùng phẫn nộ đem đám người kia ở tù cả đời.

Còn về ba đứa nhóc, ai trên người cũng có thương tích, đặc biệt là Atobe Keigo, vết thương của hắn bị nhiễm trùng, cho nên mới sốt cao, hơn nữa nội tạng có điểm bị thương, may mắn được chữa trị kịp thời. Hiện tại hai người kia đã được đưa về bệnh viện ở Tokyo dưỡng thương, còn Sanada Kentarou thì ở lại Kanagawa. 

Yukimura Seiichi cùng Sanada Genichirou nhỏ giọng kể lại những chuyện xảy ra lúc hắn hôn mê, Sanada Kentarou nghe một hồi liền ngủ. Sanada Genichirou phát hiện liền ngừng lại, nhẹ sờ mặt hắn, ánh mắt trầm xuống. 

Đệ đệ ra nông nỗi này, đều là hắn không cẩn thận mà ra. 

Sanada Genichirou tuổi nhỏ trách nhiệm tâm vô cùng nặng, đem toàn bộ đè lên lưng, mấy ngày nay vẫn không thể nào nghỉ ngơi tốt được. Yukimura Seiichi ở cùng hắn, đương nhiên cũng phát hiện chuyện này, chỉ là hắn cũng không thể nào khuyên nhủ được, chỉ có thể tự dựa vào Genichirou. 

Hắn thở dài một tiếng, nhẹ nhàng vỗ vai Sanada Genichirou, sau đó đi ra ngoài. 

40.

Sanada Kentarou nằm viện hơn nửa tháng mới được thả ra ngoài, sau đó liền tiếp tục sinh hoạt như bình thường. Hắn vẫn là Sanada Kentarou lười biếng ham ngủ, ngày ngày kề cận bên cạnh ca ca làm nũng. Mà Sanada Genichirou vốn đã cưng chiều hắn, hiện tại liền càng sủng ái, hắn muốn cái gì liền cho cái gì, hơn nữa bám hắn gắt gao, chỉ một lúc tách ra cũng có thể làm đối phương lo lắng không thôi. 

Ở Tokyo hai người Atobe Keigo cùng Akutagawa Jirou cũng từ từ xuất viện. Ba người đều rất thưởng thức nhau, liền cứ như vậy thường xuyên liên hệ, liền thành bạn tốt. 

Chỉ tiếc là sau đó không lâu Atobe liền đi Anh sinh sống, lâu lâu mới có thể trở về. Jirou vì chuyện này mà buồn rầu không thôi, tuy nhiên tiểu cừu sau đó không lâu vẫn lạc quan trở lại, nên ăn thì ăn nên ngủ thì ngủ. 

Vụ bắt cóc mặc dù đã đi qua rất lâu, tuy nhiên vẫn để lại những chuyện không thể nào phai. Đặc biệt là Sanada Kentarou. 

Trong thời gian nằm viện, bởi vì miệng vết thương, cho nên hắn bình thường đều chỉ lau người sạch sẽ, mọi người cũng không phát hiện cái gì. Tuy nhiên lúc về nhà, liền xảy ra chuyện. 

Sanada Kentarou xuất hiện triệu chứng sợ nước. 

Đặc biệt là cảm giác ngâm trong bồn tắm. 

Sanada Genichirou bình thường đều tắm rửa cho đệ đệ, đương nhiên là người phát hiện đầu tiên. 

Ban đầu Sanada Kentarou phản ứng vô cùng lớn, may mắn là sau đó mỗi lần hắn tắm rửa đều có Sanada Genichirou ở bên cạnh, thậm chí những lúc không có ca ca hoặc ca ca bận việc, hắn sẽ tự động tìm đến Yukimura Seiichi. 

Đối với chuyện này, Yukimura Seiichi không chút nào phản đối, hơn nữa vô cùng bình thản tiếp nhận. 

Ba người luôn như vậy ở cùng nhau, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau đánh tennis, cùng nhau học tập, thân thiết vô cùng. 

Hơn nữa càng ngày càng lớn lên, thể chất của Sanada Kentarou cũng ngày càng hiện rõ. 

Hắn dường như có thể thu hút cũng kẻ có ý xấu. 

Lần thứ tư trong tháng đem kẻ xấu đánh nằm rạp dưới đất, Sanada Genichirou lần đầu tiên cảm thấy vô lực không thôi. 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro