Chương 10: Tàn phế tiểu thư (10)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Hina_love_BB

Re_up: Ryou Nei

~~~~~~~~

Trước mắt xảy ra loại hài kịch như thế, đây là trong lòng mọi người không hẹn mà cùng thầm nhủ.

Cốc ma ma một lúc lâu mới phản ứng lại, vừa vặn nghe được Tô Quỳ tự giới thiệu, kinh sợ ngay cả mồ hôi lạnh cũng rơi xuống. Cũng làm khó nàng, đáng ra nên làm một lão thái thái an nhàn hưởng hiếu con cháu, lại cả ngày vì Tô Quỳ mà lo lắng đề phòng. 

Đây chính là Quân Mạc nha!

Quân Mạc - đem toàn bộ Đại Nguyên đều nắm chặt trong lòng bàn tay! Danh xứng với thực Nhiếp Chính vương, sau lưng chủ tử Đại Nguyên.

Nàng run run, phịch một tiếng liền quỳ rạp xuống đất, run rẩy mở miệng, "Nô tỳ thỉnh an Vương gia. Vương gia ngài thứ lỗi, tiểu thư nhà ta trong lúc vô tình mạo phạm ngài, mong rằng ngài đại nhân đại lượng bỏ qua."

Động tác này của Cốc ma ma đồng thời bửng tỉnh một đám người.

Tô Quỳ hơi nhíu nhíu mi, động tác nhỏ không dễ dàng phát hiện. Thầm nghĩ may mắn thân thể này là kẻ tàn tật, không cần ở trong cổ đại này đặc biệt phân biệt sang hèn cấp bậc mà quỳ xuống cúi đầu.

Một động tác tự cho là che dấu tốt này của cô, cũng đã không kém mà rơi vào trong mắt Quân Mạc. Không biết sao, nhìn biểu cảm không thoải mái của cô, trong lòng Quân Mạc cũng không chịu nổi.

Quả thực là trúng tà, còn không tự biết!

Khuôn mặt hắn lãnh băng, phất tay áo, "Đều đứng lên đi!" Lại đối với Cốc ma ma chậm chạp không chịu đứng dậy nói, "Ngươi cũng đứng lên, bổn vương không trách phạt nàng!"

Tô Quỳ lại giống như phản ứng bình thường, mở to mắt mèo, ngạc nhiên trừng hắn, "Hóa ra ngươi là một Vương gia!"

Cái gì gọi là hóa ra ngươi là một Vương gia!

Cốc ma ma chỉ cảm thấy một màn trước mắt biến thành màu đen, vốn tưởng rằng Đại tiểu thư trải qua chuyện mấy tháng trước cuối cùng cũng trưởng thành, lại không nghĩ tới --

Hóa ra là tích lũy phóng đại chiêu đâu!

Lúc này, một thiếu nữ váy xanh dáng người yểu điệu đột nhiên từ trong đám đông chạy ra, phịch một tiếng liền quỳ rạp xuống đất, hướng về phía Quân Mạc, một bộ hoa lê đái vũ, mặt đẹp u sầu khiến người khác nhìn thấy mà thương.

"Vương gia, tỷ tỷ ta đại khái là trúng tà! Trước kia nàng không phải như thế, lần này không biết làm sao, lại nói hươu nói vượn. Vương gia, xin ngài xem mặt mũi phụ thân ở nhà mà tha cho tỷ ấy!"

Quân Mạc nhăn mày gắt gao, thiếu nữ này là gì đây?

Còn có nàng không nghe hiểu được người khác nói chuyện sao, nàng tai điếc sao? Không nghe được hắn nói với Cốc ma ma rằng sẽ không giận chó đánh mèo với tiểu thư nhà nàng sao?!

Nhưng mà những người từ nhỏ đã quen tranh giành quyền lợi, không quá nửa giây liền nháy mắt hiểu rõ mọi chuyện.

Hắn nhìn thấy Tô Quỳ vẫn bộ dáng không quan hệ như cũ, môi anh đào ngậm cười xem kịch, nhìn thiếu nữ váy xanh đang diễn trò.

Vậy nên cũng vui vẻ phối hợp, "Ồ? Gia phụ là?"

Trong lòng thiếu nữ vui vẻ, cố nén trái tim đang muốn nhảy ra lồng ngực, mang theo tiếng khóc tha thiết nói, "Gia phụ chính là Thái sư Phùng Thừa Chí đương triều. Vương gia ngài đại nhân đại lượng, tha cho tỷ tỷ đi!"

Quân Mạc lại không quan tâm đến vấn đề này, ngược lại càng cảm thấy hứng thú với Tô Quỳ nhiều hơn, "Vừa rồi ngươi vừa mới nói trước kia nàng không phải như thế. Vậy trước kia nàng như thế nào?"

"Cái này...." Ánh mắt Phùng Thanh Thanh lập lòe nhấp nháy, một bộ dáng như có nỗi khổ tâm không nói nên lời.

Cốc ma ma vốn đang cho rằng Phùng Thanh Thanh thật sự có tâm cầu tình, lúc này mới hiểu rõ. Thứ xuất chính là thứ xuất, vĩnh viễn không thể với tới.

Đây còn chưa có lên làm hoàng phi đâu, nhanh như vậy liền khẩn trương mách lẻo chính tỷ!

"Ha ha -- " Tô Quỳ không nhịn được cười, cô ho khan vài tiếng, liếc xéo Phùng Thanh Thanh không chút lưu tình mà mở miệng khinh thường "Ngươi thật là, thật đúng là không lúc nào buông tha một cơ hội bêu xấu ta nha. Ngươi muốn nói cái gì? Nói trước kia ta kiêu ngạo ương ngạnh, trách móc nặng nề với hạ nhân, bất kính với trưởng bối đúng không?"

Hốc mắt Phùng Thanh Thanh rưng rưng, trừng lớn đôi mắt bi thống nhìn Tô Quỳ, không dám tin nói, "Tỷ tỷ ngươi đang nói cái gì vậy? Thanh Thanh làm sao dám!"

~~~~

02/07/2019

Ryou: Thời gian này ta sẽ cố gắng re up nhanh TG1 để còn edit TG2. Ta nản beta lại rồi. 

#Hu hu! Bệnh lười lại nặng thêm thì phải làm sao?! Online chờ! Rất gấp!#

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro