Chương 17: Tàn phế tiểu thư (17)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Hina_love_BB

Re_up: Ryou Nei

~~~~~~~

Nhưng mà khuôn mặt vừa mới tươi cười được một chút sau đó liền cứng lại.

"A! Nhưng ngươi cũng biết, nữ tử khuynh quốc khuynh thành lớn lên trong cung rất nhiều, tùy tiện chọn ra một người cũng là nhân gian tuyệt sắc, thân phận địa vị so với ngươi càng là cao hơn nhiều! Ngươi lấy ái gì mà ở trước mặt ta khoe khoang? Ngươi cho rằng thân phận cùng địa vị của mình còn có thể cao hơn Hoàng Thái Hậu sao? Ta phụng ý chỉ của Thái Hậu dạy dỗ các ngươi. Cho nên, đừng ở trước mặt ta làm cái điệu bộ Đại tiểu thư như khi ở nhà, ta không quan tâm!"

Khuôn mặt Dụ Oanh Oanh cứng đờ đến đáng sợ. Trên mặt có xấu hổ, có giận, có hận, các loại tâm trạng trộn lẫn tạp vào nhau, hình thành một loại biểu cảm quái dị.

Đàm cô cô khoanh tay đứng, không hề nhìn nàng, nói: "Nếu đã vào chốn thâm cung này, thân phận địa vị của các ngươi ở ngoài cung liền không đáng một đồng! Ở chỗ này, các ngươi chỉ là một tuyển tú nữ. Lúc còn chưa có trở thành chủ tử, ta khuyên các ngươi, là hổ cho ta sai, là long cũng cho ta khiến!"

"Ngươi, đi ngoài điện quỳ một canh giờ, cẩn thận nghĩ lại! Còn những người khác tiếp tục huấn luyện!"

Cái gì?!

Quỳ một canh giờ? Dụ Oanh Oanh trừng to mắt. Giờ khắc này nàng thậm chí nghĩ lỗ tai xuất hiện ảo giác, cái lão nô tài xấu xí này lại có thể bắt nàng đi phạt quỳ?!

Thân là con gái của đương triều thừa tướng, khi nào nàng đã trải qua sự việc như thế, vì vậy tức giận phản kháng nói: "Ngươi dựa vào cái gì phạt ta!"

"Chỉ bằng ta là cô cô chỉ dạy người thân của Thái Hậu, có quyền lợi đem tất cả những tập tục xấu của các ngươi loại bỏ sạch sẽ! Đi ra ngoài!" Giọng điệu của Đàm cô cô bình tĩnh, một tay chỉ về phía ngoài điện.

"Ta không phục!" Nàng tức giận phừng phừng. Dựa vào cái gì, đáng chết nàng dựa vào cái gì lại làm như vậy?

"Hai canh giờ!"

"Ngươi!" Dụ Oanh Oanh trợn mắt, tròng mắt như muốn nứt ra.

"Ba canh giờ."

Dụ Oanh Oanh còn muốn nói gì đó nhưng lại bị thiếu nữ bên cạnh lôi ra. Nàng liều mạng đưa mắt ra hiệu, nói nhỏ: "Oanh Oanh, ngươi cùng Đàm cô cô sinh sự không tốt, ngươi còn muốn ở lại nữa không?"

Dụ Oanh Oanh cắn răng một cái, "Được! Ta ra ngoài. Việc này ta nhớ kỹ! Ngươi chờ đó!" rồi quay đầu ra đại điện.

Ngày cung huấn đầu tiên của phường Ti Nghi liền quậy thành phong ba gió lớn như vậy tạm thời không đề cập tới, Lục Yêu ung dung tới muộn sau đó liền thấy một đám thiếu nữ trên đầu đội một bình nước bằng men sứ, hai tay dang rộng để giữ thăng bằng rồi chậm rãi từng bước luyện tập dáng đi.

Đàm cô cô đứng ở một bên quan sát, Lục Yêu lặng lặng lẽ đi đến bên cạnh nàng ghé người thì thầm một câu. Ánh mắt Đàm cô cô hơi lóe sáng, cười nói: "Vậy sao? Thế cũng thật không khéo, vậy thay ta thỉnh an Phùng tiểu chủ, bảo nàng nghỉ ngơi thật tốt, việc bên này nàng không cần lo lắng."

Lục Yêu nhẹ hành lễ, "Vậy làm phiền cô cô rồi."

Nói rõ hết lý do, Lục Yêu mới im ắng rời đi giống như lúc tới. Ngoại trừ Phùng Thanh Thanh thì không có người chú ý đến sự xuất hiện rồi biến mất của nàng.

_

Kiếp trước Tô Quỳ thiếu ngủ quá nhiều, hiện tại đầu dính gối liền muốn ngủ. 

Tô Quỳ nghĩ rằng là Lục Yêu nên không để ý mà tiếp tục ngủ, không nghĩ tới người tới không có đi, ngược lại tiến gần tới trước giường cô. Bước chân kia lực trầm ổn, cũng không cố tình che dấu cái gì.

Lúc này, Tô Quỳ nghe rõ ràng, cô bỗng mở to mắt, trong mắt một mảnh trong suốt, quay đầu quát lạnh, "Là ai?"

Sau đó liền đụng phải một đôi mắt đen như giếng cổ sâu yên lặng, thâm thúy đến mức có thể đem linh hồn người khác nuốt trọn vào trong.

"Quân Mạc?"

Người đứng ở trước giường cúi đầu nhìn cô, một thân y phục thêu hoa văn sắc sảo gợn sóng, sang trọng bao bọc thân hình to lớn thon dài bên trong, khóe môi hắn hơi gợi lên nhàn nhạt. Nhưng điều quan trọng là, hắn không phải là người hôm qua mới gặp mặt Nhiếp Chính vương Quân Mạc hay sao? Là BOSS lớn mà cô muốn ôm đùi?

Điều cô nghi hoặc chính là, hắn tới đây để làm gì?!

~~~~~~~

09/07/2019

Hôm qua bận không đăng được chương, nên hôm nay ta đăng bù! Hí

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro