Chương 15: Chu Thành nhục nhã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Ngươi biết Lộ nhi?" Tố Y Lam xem hắn sẽ trả lời thế nào đây. Nếu hắn nói có, tâm tư Lương Lộ lại không thấu hiểu hắn sẽ phản bác. Không lẽ bây giờ hắn lại nói không, quân ngôn quân tử đã bị câu nói của hắn làm mất hết mặt mũi.

" Tỷ tỷ ta và Lăng ca vô tình gặp nhau, gia hỏa này lại thấy rất hợp với ta. Nên coi ta như đệ đệ" Đừng tưởng Lương Lộ chỉ là một tiểu hài tử không thấu tình đạt lý. Bao nhiêu năm nay hắn phải giả làm một ngốc tử, nếu hắn lộ ra khôn ngoan tỷ đệ hắn sữ gặp nguy hiểm. Tâm tư Trương Lăng sao hắn lại không thấu rõ. Đây là Trương Lăng đang cố ý lấy hắn làm tường để nói cho Tố Y Lam. Phối hợp với vị Thế tử này một chút lại có thể bảo hộ cho tỷ tỷ, chuyện tốt như vậy sao hắn không thể giúp Trương Lăng.

Tố Y Lam sờ mũi, quay mặt ra ánh sáng nhàn nhạt. Ánh nhìn ngưng đọng, tâm tư không hiểu rõ" Ra vậy, thì ra Thế tử và ngươi thật có giao tình" Trương Lăng vô thức thở mạnh, hắn cứ nghĩ Lương Lộ sẽ phản bác, vậy thì quá rắc rối đi. Không ngờ vị tiểu đệ này của Tố Y Lam vẫn làm được việc, không phải vô dụng.

Chu Thành hối hận đến tột cùng, thật không thể tin được tên ngốc tử này lại có thể có giao tình với Thế tử điện hạ.
Nếu biết sớm như vậy đánh chết hắn cũng không dám có ý định đả thương Lương Lộ. Trương Lăng một thân trường bào lạnh lùng liếc Chu Thành. Lúc ngước nhìn Tố Y Lam lại trông khác hẳn, vẻ mặt có một chút lưu luyến. Trương Lăng ho khan vài tiếng chậm rãi bước đến Tố Y Lam " Tố Y Lam, Lương Lộ các người không sao chứ?" Trương Lăng quan sát Tố Y Lam, nếu hắn tới không kịp nàng sẽ sao? Một Chu gia nho nhỏ cũng dám làm càng ở nơi đây thật không biết tốt xấu.

Lương Lộ uỷ khuất nắm lấy gấu tay áo của Trương Lăng, giọng nói run run mang vài phần hoàng sợ " Lăng ca ta..ta vả tỷ tỷ bị bọn họ bắt nạt" Lương Tần chấn động, Lương Lộ là đệ đệ kết nghĩa của Thế tử điện hạ. Chết tiệt nếu Thế tử báo thù cho Lương Lộ mà huyết tẩy Lương gia. Không Lương Tầm thật chẳng dám nghĩ tới.

Lương Tần gập đầu, mặt trắng bệnh "Thế điện hạ, cầu xin thế tử điện hạ tha cho Lương gia. Lương Tần có mắt mà không biết núi Thái Sơn đắc tội với Lộ nhi. Dù gì Lộ nhi cũng là nhi tử ta, trách mắng một tí chứ không có ý định khiến hắn bị hoảng sợ như ngày hôm nay." Lương Lộ đắc ý cười hớn hở, ánh mắt trở nên gay gắt " Lương gia chủ thật không dám để ngươi nói là đắc tội với ta....Nhưng mà ta đã không còn là người Lương gia. Tỷ tỷ họ Tố, vậy từ nay xin Lương gia chủ gọi ta một tiếng Tố Lộ"

Tâm Lương Thấm run lên, Thế tử gọi Lương San là Tố Y Lam, ắt hẳn cả hai đã quen biết. Phế vật này cư nhiên có thể có giao tình với Thế tử. Nhắc mới nhớ, không phải cách đây hai hôm, Thế tử triệu nàng ta vào cung. Không những không ô nhục nàng ta, còn tới đây nói giúp cho Tố Y Lam. Không thể không nói, vốn Thế tử tới đây lấy tư cách là giúp đỡ Lương Lộ. Nhưng nếu xét về mặt hợp lý, chỉ có mình Tố Y Lam được gặp mặt Thế tử, Lương Lộ ngoài ở phủ và Luân Lâu vốn chưa hề bước ra ngoài nửa bước. Làm cách nào hắn quen được Thế tử, phế vật này thất sự có số mạng tốt. Nghĩ đến đây, Lương Thấm hừ lạnh, tia ngoan độc nghía thẳng đến Tố Y Lam.

Chu Thành hơi ngẩn ra, Thế tử gọi Lương San nàng là Tố Y Lam. Hai người thật có giao tình hay chỉ là sự trùng hợp. Thân thể Chu Thành run run, bước chân nặng trĩu, giọng nói khàn khàn lên tiếng "Thế tử điện hạ, di thần có thể thỉnh một việc" Trương Lăng lạnh lùng phun ra vài chữ "Thỉnh chấp nhận" Chu Thành ngập ngừng một chút, song hắn lậy hết dũng khì để thốt thành câu "Thế tử điện hạ và Lương San nàng có quen biết?"

Trương Lăng ngập ngừng một chút, rồi cũng thản nhiên nói "Ngươi nghĩ vậy?" Chu Thành khẽ gật đầu thành kính, trời biết hắn lo sợ đến chừng nào. Lỡ như Lương San có quen biết với thế tử vậy không phải với thế lực của hắn cũng đủ Chu gia hủy diệt.

Tố Y Lam cười như không cười ngắm nhìn dung nhan thiếu niên. Hai chữ Tô Lộ làm thân thể nàng mềm nhũn. Vốn nghĩ đời này điều gì cũng có thể thay đổi được tuy chỉ có Lương Lộ phải dùng họ mãi của gia Lương. Nhưng không hắn đã lấy họ của nàng bỏ đi cái họ Lương khủng khiếp mà hắn phải chịu đựng trong thời gian qua.

Tố Y Lam lại đăm chiêu nhìn Trương Lăng. Con người này thật làm hàng khó hiểu. Hiện tại bây giờ vấn đến như thượng tiên bễ nghễ chúng sinh. Đến để giúp nàng. Thật hiện tại, nàng cần hắn hơn bao giờ hết, nếu hắn không đến liệu nàng sẽ ra sao. Tố Y Lam thật không dám nghĩ tới, vốn ở đại lục này không có sức mạnh thì mãi mãi ta chỉ có thể cam chịu những lời sỉ vả, ức hiếp của kẻ khác..

Trương Lăng đi đến trước mặt Tố Y Lam, có thể bọn họ biết được điều gì đó. Việc đó khiến hắn thật chẳng muốn kiêng kị nói nàng là người của hắn. Nhưng hắn biết nói vậy, thì từ nay về sau. Sự thiểu đuổi của hắn chỉ là vô vọng. Trương Lăng quay sang nhìn Chu Thành "Trước giờ ta chưa từng quen biết vị cô nương nào tên Lương San. Ta chỉ biết nữ nhân giao tình với ta chỉ duy nhất có một mình Tố Y Lam"

Lương Tần mặt mày xám xịt, ấy thế mà Lương Lộ lại đổi luôn họ ngay trước mặt thế tử. Là vì hôm nay hắn có chỗ dựa tốt, thật đánh căm phẫn. Nhưng giờ đây Lương Lộ có chỗ dựa là thế tử, Lương Tần cũng phải xa lánh vài phần.

Tố Lộ cười cười đắc ý, thế tử không cần nói Tố Y Lam nàng là nữ nhân của hắn. Nhưng với câu nói vừa trên cũng đủ khiến những người ở đây hiểu được hàm ý sâu xa. Bời hắn đã khẳng định Tố Y Lam đã hơn các nữ nhân khác một bậc, vốn hắn chưa từng xem các nữ nhân khác nữ nữ nhân. Chỉ mỗi nàng là có giao tình với hắn. Thật khiến người ta ý ngụ sâu xa.

Chu Thành rét run, lại dùng hai trấu ngực, tỏ dáng vẻ bi thống, cư cư nhìn Tố Y Lam. Hắn phải biết hiện giờ số mệnh Chu gia đang nằm trong tay hắn, hạ nhục một chút. Người xưa có câu "Quân tử báo thù mười năm chưa muộn". Một ngày nào đó Chu Thành nhất định sẽ tính hết thảy những nhục nhã mà hắn phải chịu đựng trong ngày hôm nay.

Chu Thành rít một ngụm gió lạnh, mím môi lại xong lại thả lỏng ra "Lương...không Tố tiểu thư, là tại hạ đã đắc tội, xin thứ lỗi" Một lời nói của hắn khiến mọi người ngây ngẩn. Tố Lộ phá lên cười to "Chu Thành hóa ra cũng có ngày đích thân ngươi phải mong tỷ tỷ ta tha lỗi. Thật nực cười" Tỏ vẻ vui cười đắc ý, Tố Lộ giọng giọng điệu khinh bỉ, ánh mắt âm trầm quan sát thái độ Tố Y Lam.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro