chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm khuya, gió bắt đầu nổi lên.

Không bao lâu, trong phòng truyền ra từng trận thanh âm ồn ào, có tiếng bà đỡ kêu to, còn có tiếng rên rỉ mơ hồ.

“Đã qua thời gian dài như vậy, thế nào còn chưa sinh?” Vũ Duệ  đi tới đi lui lo lắng chất vấn một cung nữ.

Vũ Duệ gấp đến độ đi đi lại lại bên ngoài, chỉ cảm thấy cả người lạnh lẽo, tay chân như nhũn ra.

“Oa ——!”

Nhưng không lâu sau thì có người chạy đến bẩm báo:

“Bẩm —— Vương phi sinh hạ thế tử, mẫu tử đều bình an.”

“Chúc mừng vương gia" . Mọi người vội vã cùng tung hô chúc mừng.

Vũ Duệ  thở phào một hơi thật sâu, thẳng đến khi nghe thấy mẫu tử đều an, hắn mới phát hiện đầu đầy mồ hôi, vội vàng tiếp nhận lời chúc mừng, nhanh như gió xông vào phòng, chỉ thấy Ngọc nhi sắc mặt tái nhợt, mệt đến ngủ trầm, sợi tóc đen nhánh cùng gò má ướt đẫm mồ hôi, cả người giống như mò ra từ trong nước.

Bà đỡ tắm rửa cho hài tử xong, bọc vải, ôm tới cho Vũ Duệ nhìn, cười nói: “Đúng sáu cân hai lạng, là một tiểu tử cường tráng.”

Vũ Duệ thấy hài tử nho nhỏ trong lòng như nhũn ra, cảm giác thứ hai chính là thật xấu, ghét bỏ nhíu mày: “Quá khó coi, một chút cũng không giống ta.”

Bà đỡ nghe thấy liền cười: “Tiểu hài tử đều như vậy, dưỡng vài ngày da liền căng, nhìn cái mũi nhỏ đôi mắt nhỏ này, không phải là theo vương gia sao.”

Vũ Duệ sao có thể ghét nhi tử mới sinh , nhìn nhi tử đỏ hỏn trong lòng hắn cảm thấy ấm áp. Bà đỡ thấy hắn thích, đưa anh nhi cho hắn ôm.

Vũ Duệ  hai tay cứng ngắc tiếp nhận nhi tử, thân thể động cũng không dám động, sợ làm đau một đoàn nho nhỏ trong lòng, gấp đến độ bà đỡ lớn tiếng ồn ào: “Ngài mau ôm nó đi.”

Vũ Duệ chỉ bế hài tử trong chốc lát rồi lại đưa bà đỡ, thật sự sợ hắn không cẩn thận, tay không biết nặng nhẹ, làm đau hài tử thì thế nào.

Ngày kế chính là tiệc tắm ba ngày của tiểu bao tử. Ngọc nhi nói muốn đặt tên cho nhi tử là Văn Hiên hắn liền chấp thuận . Nhi tử nho nhỏ, trắng trẻo mập mạp, trên mặt không còn nếp nhăn như khi mới sinh, hiện tại đã mở mắt, ánh mắt trong trẻo.

Sau khi sinh , cơ thể của Ngọc nhi trở lên vô cùng yếu ớt . Đúng lúc này ở biên quan  xảy ra tranh chấp,  hoàng thượng lệnh cho hắn và Vu tướng quân đến biên ải chấn áp sự việc này  mặc dù tin chiến thắng trở về nhưng Vu tương quân lại bị tử trận trên chiến trường . Năm ấy hắn chiến thắng trở về, tiếng tăm lừng lẫy không ai dám đắc tội.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro