Chương 60: Công lược dị năng giả ngự thú (03)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edior: Nguyệt Hạ Tử Yên


Cuối cùng thật sự là không nghĩ ra được cái gì, nhìn An Vũ Trạch ánh mắt tràn đầy nhiệt tình, Lăng Vu Đề trợn trắng mắt, giả vờ ngất đi.

An Vũ Trạch sửng sốt, vội vàng dừng xe lại.

An Vũ Trạch đưa tay sờ sờ trán Lăng Vu Đề, phát hiện thân nhiệt của cô hoàn toàn bình thường.

Hắn có chút bối rối lắc lắc bả vai Lăng Vu Đề, vừa lắc vừa gọi tên cô.

Lăng Vu Đề quyết tâm chủ ý còn chưa tiếp thu cốt truyện và ký ức được cô sẽ ngất đến cùng, cho nên dù An Vũ Trạch có lay cô hay gọi cô như thế nào, cô cũng chỉ nhắm mắt giả chết.

Cuối cùng, An Vũ Trạch không còn cách nào khác, đành phải lái xe đi tìm chỗ nghỉ chân trước tiên.

Trong xe yên tĩnh xuống, Lăng Vu Đề thừa cơ bắt đầu tiếp thu cốt truyện cùng ký ức.

Chính như cô nhìn thấy, thế giới cô đang ở bây giờ, là một thế giới tiểu thuyết mạt thế.

Giống như hầu hết các tiểu thuyết mạt thế khác, mạt thế này, có dị năng giả, hệ dị năng các loại.

Nga, còn có biến dị thú, con mèo tên là Điện hạ kia cũng chính là một con biến dị thú, còn không phải là một con biến dị thú thông thường, nó có thể phóng to thu nhỏ lại đâu, năng lực của nó mạnh hơn rất nhiều so với những biến dị thú thông thường khác.

Nữ chính của thế giới này tuyệt đối không phải thánh mẫu Mary Sue như trong tiểu thuyết mạt thế mà lúc trước Lăng Vu Đề đã đọc lúc nhàm chán.

Nữ chính này một chút cũng không thánh mẫu, thậm chí hoàn toàn có thể miêu tả là lạnh lùng và máu lạnh.

Các ngươi có phải đang đoán nữ chính này trước mạt thế là sát thủ hoặc là bộ đội đặc chủng kiểu như vậy?

Không không không ~ không phải!

Nữ chính này chính là trùng sinh!!

Nữ chính tên là Tô Bạch Vũ, trước khi trùng sinh, quả thực chính là thánh mẫu Mary Sue. Rõ ràng bản thân đều thật khó khăn, lại luôn tốt bụng cứu một ít người thường.

Không chỉ có như thế, cô ấy còn thường thường tình nguyện bản thân chịu đói, cũng muốn đưa đồ ăn nhường cho người khác ăn.

Đáng tiếc, lòng tốt của cô ấy cũng không được những người đó cảm kích.

Tục ngữ có câu, một bát cơm nuôi người tốt, một thùng gạo nuôi kẻ thù.

Chính là đạo lý này.

Bởi vì sự cống hiến quên mình của Tô Bạch Vũ, những người đó cảm thấy mọi thứ Tô Bạch Vũ cho họ, đều là bọn họ nên được.

Trong đó một người càng có ý nghĩ như vậy, đó chính là em gái cùng cha khác mẹ của Tô Bạch Vũ.

Trước mạt thế, em gái của Tô Bạch Vũ là Tô Thải Vũ, biết cách lấy lòng trưởng bối, trong khi Tô Bạch Vũ lại khúm núm như một người vô hình. Điều này cũng dẫn đến địa vị của Tô Thải Vũ ở Tô gia cao hơn Tô Bạch Vũ rất nhiều, nhận hết Tô gia sủng ái.

Sau mạt thế, Tô Bạch Vũ thu được dị năng hệ điện tương đối mạnh mẽ. Ngược lại, Tô Thải Vũ lại là một người bình thường.

Mạt thế không lâu, cha và mẹ kế của Tô Bạch Vũ lần lượt bị zombie cắn chết.

Vì vậy, Tô Bạch Vũ rất bảo vệ Tô Thải Vũ, người thân duy nhất của mình.

Mà Tô Thải Vũ thân là một người bình thường, lại ghen tị với Tô Bạch Vũ có được dị năng, đồng thời, tận lực áp bức Tô Bạch Vũ.

Thánh Mẫu Tô Bạch Vũ tuyệt không để ý, làm việc chăm chỉ không hề phàn nàn. Nhưng càng là như vậy, Tô Thải Vũ lại càng tức giận.

Cô ta cảm thấy những người như Tô Bạch Vũ, khi mạt thế vừa đến nên bị zombie cắn chết.

Dị năng hệ điện cường hãn như vậy hẳn là phải cho cô ta Tô Thải Vũ mới đúng.

Ghen tỵ, khiến người ta bị che mờ hai mắt, khiến lòng người sinh âm u.

Trong một cuộc vây hãm của zombie, khi Tô Bạch Vũ và mấy người được cô ấy cứu chuẩn bị thoát ra khỏi vòng vây, Tô Thải Vũ đã đẩy cô ấy vào trong đàn zombie.

Nhìn nụ cười dữ tợn của Tô Thải Vũ, nhìn vẻ thờ ơ của mấy người được cô ấy cứu, cô ấy cứ tưởng họ là bạn bè cùng nhau đồng sinh cộng tử.

Tô Bạch Vũ mang theo mãnh liệt hận ý, bị zombie ăn thịt.

Sau đó chính là Tô Bạch Vũ trùng sinh quay trở lại thời điểm mạt thế vừa đến.

Sau khi trùng sinh, Tô Bạch Vũ thề rằng sẽ không bao giờ để chuyện tương tự xảy ra, cho nên trước khi nhà họ Tô kịp phản ứng, cô ấy đã rời đi Tô gia, đi thu thập vật tư.

Sau đó, Tô Bạch Vũ ở mạt thế hô mưa gọi gió, lúc gặp Tô Thải Vũ tại một căn cứ nào đó. Cô ta đã trở thành một nữ nhân có thể vì một miếng bánh quy, một ngụm nước mà bị 'hài hòa' một lần

Tô Bạch Vũ không đồng tình cho Tô Thải Vũ. Sự đồng tình không dành cho tất cả mọi người. Cô ấy chỉ đồng tình cho những người đáng được cô ấy đồng tình, mới không phải chịu kết cục bi thảm như kiếp trước.

Sau khi Tô Bạch Vũ trùng sinh phi thường tàn nhẫn, mặc kệ giết zombie hay giết người, cô ấy đều không chút do dự.

Cô ấy người như vậy, gặp được nam chính cũng tàn nhẫn không kém: Phó Thời Cảnh.

Nam chính là Trưởng căn cứ của căn cứ Nam Thành, một trong bốn căn cứ lớn nhất sau mạt thế, bất kể xuất thân, năng lực hay ngoại hình. Dù là trước hay sau mạt thế, anh chắc chắn là đối tượng khiến phụ nữ phải phát cuồng.

Người đàn ông như vậy, liền sẽ ở lần đầu tiên nhìn thấy Tô Bạch Vũ, nhận định cô ấy.

Sau đó bắt đầu một hồi, hành trình dây dưa đến cùng.

Trong toàn bộ cốt truyện của cuốn tiểu thuyết, nam phụ cũng không nhiều, liền chỉ có một hoặc hai người có thể coi là nam phụ.

Nhân vật nam phụ Lăng Vu Đề muốn công lược là An Vũ Trạch. Trước mạt thế, An Vũ Trạch là một đứa trẻ mồ côi vừa sinh ra đã có gia tài khổng lồ.

Sau mạt thế, hắn bất ngờ có được song hệ dị năng, hệ không gian và hệ ngự thú.

Không gian sẽ trở nên rộng lớn hơn khi cấp độ tăng lên, ngự thú là có thể điều khiển những biến dị thú có cấp so với hắn thấp hơn, An Vũ Trạch có thể cùng chúng giao tiếp một cách đơn giản.

Những biến dị thú đó không cần biết có cấp so với hắn cao hơn bao nhiêu, cũng sẽ không làm hại hắn.

Sau mạt thế, không chỉ phải cảnh giác với zombie, lòng người, mà còn cả những biến dị thú và biến dị thực vật.

Biến dị thú tương đối nhiều, một nửa tương tự như tang thi cấp không, một nửa sẽ có trí tuệ và năng lực thăng cấp.

Biến dị thực vật lại rất ít, nếu như gặp được, kia vận khí thật sự giống như trúng số vậy.

Điện hạ là con mèo mà An Vũ Trạch đã nuôi được hai năm trước mạt thế, từ khi mới sinh ra liền được đích thân hắn chăm sóc.

Cho nên khi Điện hạ biến thành một biến dị thú thì khác hẳn với những biến dị thú khác, mặc kệ cấp bậc của An Vũ Trạch có thấp hơn nó hay không, nó cũng cam tâm bị hắn khống chế.

An Vũ Trạch sẽ yêu Tô Bạch Vũ, chủ yếu là vì Tô Bạch Vũ đã cứu hắn khi hắn bị zombie cấp bốn tấn công.

Khi đó, dị năng của An Vũ Trạch chỉ ở cấp hai và Điện hạ cấp ba đều không phải là đối thủ của zombie cấp bốn này. Hơn nữa, lúc đó ngoài một zombie cấp bốn ra, còn có hai zombie cấp ba ở đó.

Sau khi hợp lực với Điện hạ tiêu diệt hai zombie cấp ba, zombie cấp bốn đương nhiên không có biện pháp đối phó, cho nên An Vũ Trạch và Điện hạ đều bị thương nặng không đánh lại được.

Ngay khi An Vũ Trạch cho rằng bản thân chết chắc rồi, Tô Bạch Vũ đột nhiên xuất hiện, tiêu diệt zombie cấp bốn kia.

Sau đó Tô Bạch Vũ cũng không để ý đến An Vũ Trạch, trực tiếp lấy tinh hạch của zombie xong liền rời khỏi.

Nhưng là An Vũ Trạch lại nhớ mãi không quên Tô Bạch Vũ, hắn lúc đó bị thương nặng, ngay cả đứng lên đều có chút khó khăn.

Nhìn chiếc Hummer có dấu hiệu của Căn cứ Nam Thành, An Vũ Trạch biết người cứu hắn đến từ Căn cứ Nam Thành.

Sau khi bình phục vết thương, An Vũ Trạch đi đến căn cứ Nam Thành, cũng thành công tìm được 'ân nhân cứu mạng' của mình.

Kể từ đó, An Vũ Trạch luôn âm thầm bảo vệ Tô Bạch Vũ, vì cô ấy trả giá hết thảy.

Ngay cả tại một lần có thể gọi là thảm họa lớn nhất kể từ khi mạt thế tiến đến, hắn vì cứu Tô Bạch Vũ, mà chết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro