Chương 1857: Nữ nhi của thôn trưởng (7)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dịch: hnganhl616

Đường Bích trải qua trùng sinh, trong lòng vô cùng mẫn cảm. Trước đây dù nàng chuẩn bị kĩ càng, đều bị Đường Tường mắng cho một trận.

Nhắc tới đây, dù tính tình Đường Tường không vui vẻ gì, hơi ích kỷ một chút, nhưng giữa các nàng cũng không có thâm cừu đại hận gì. Trải qua mọi chuyện ở kiếp trước, nàng đối với những chuyện nhỏ nhặt này, không thèm để trong lòng.

Thế giới này khẳng định không tìm thấy người nào đáng hận hơn so với Tô Mạch Thần.

"Tỷ ấy thế mà còn cùng muội nói cảm ơn, từ lúc nào tỷ ấy trở nên lễ phép như thế vậy." Đối với điểm này, Đường Bích chỉ là hiếu kỳ.

Dù sao nàng là trùng sinh, bất kể nhân tố bất định nào, cũng có thể làm nàng bại lộ thân phận trùng sinh.

Nếu như Đường Tường thật sự không thích hợp, nàng chỉ có thể cẩn thận hơn một chút, không để lộ chút nghi ngờ nào mới được.

Đường Quả mỉm cười, không hoài nghi chút nào nói: "Chắc là lớn rồi hiểu chuyện đi."

Đường Bích thấy Đường Quả không chút hoài nghi nào, thầm thở dài một hơi. A tỷ làm sao nghĩ đến, trên thế giới này còn có chuyện trùng sinh, không đoán được chuyện này cũng là bình thường.

Loại chuyện này, đừng nên làm phiền a tỷ đi, để hôm nào đó nàng sẽ vụng trộm quan sát Đường Tường làm cái gì.

Trước khi làm thôn trưởng, Đường Kim Đấu còn từng thi qua tú tài, mặc dù không thi đậu, nhưng vẫn có chút học thức.

Thời đại này sách trân quý, sách trong nhà đều được bảo quản thật tốt.

Hai nữ nhi của hắn đều được đối xử như nhau, từ nhỏ hắn đều tự mình dạy các nàng học chữ. Vì lẽ đó nên con cái của Đường Kim Đấu, so với người cùng thế hệ trong thôn càng thêm xuất chúng.

Nhi tử tuy nói thân hình cao lớn, khí lực không nhỏ nhưng nhìn qua vẫn có mấy phần thư sinh khí tức.

Còn nữ nhi, nếu mặc lên tơ lụa, khẳng định cùng thiên kim tiểu thư trong nội thành không có gì khác biệt.

Bất quá, gần đây nữ nhi của Đường gia, có chút không như trước. Một người thì ngày càng đen đi, so với các cô nương trong thôn càng đen hơn, có thể gọi là Hắc Nữu.

Đối với chuyện này, Đường Bích phi thường hài lòng. Nàng chính là muốn thường thường không có gì lạ, không bị người khác chú ý.

Đường Quả sau khi trở về, chuẩn bị vẽ mấy cái hoa văn. Tuy nói Đường Kim Đấu không cho tỷ muội các nàng không làm công việc gì, thế nhưng nữ nhi cổ đại, nếu gia đình có chút điều kiện, đều tự mình tích lũy chút đồ cưới trước khi xuất giá.

Thêu một ít khăn, mang đi nội thành bán, là chuyện thường có. Tại Đường gia, hai tỷ muội nàng thường làm chuyện này, đổi lấy tiền bạc, tự mình cầm lấy, tự nhiên không ai nói gì.

"A tỷ, ta cũng nghĩ được nhiều hình hoa văn, chút nữa muội vẽ cho tỷ nhìn xem, như nào?" Đường Bích nhìn Đường Quả đang vẽ hoa văn, hơi động tâm, lần này nàng nhất định sẽ giúp a tỷ làm chút chuyện.

Lúc trước đi theo Tô Mạch Thần, ngược lại nàng cũng học được một thân tài hoa.

Những tài hoa này, đều là nàng nghiêm túc học, không dùng thì phí, vì tốt cho người trong nhà, liền xài liền xài đi.

"Được, A Bích muội ngồi bên kia vẽ đi."

Đường Bích cho là mình có thể giúp được Đường Quả, vui vẻ cầm bút bắt đầu vẽ, vẽ một hơi được mấy chục bản.

Không khác gì những thứ nàng từng thấy qua, hơi đổi chút kiểu dáng, càng đẹp mắt, ngược lại là không để người khác nhận ra nguyên bản là hoa gì, là hoa gì không quan trọng, đẹp mắt là được.

Vẽ xong, nàng lại ngồi một bên khâu túi lưới, làm xong, hơi thay đổi kiểu dáng một chút, mười phần đẹp mắt.

Nàng nhanh chóng suy nghĩ, không biết có thể làm chút gì đó, có khả năng kiếm tiền nhanh không.

Đường Quả cũng đang nghĩ, trong nhà không thiếu ăn thiếu mặc nhưng không giàu có gì a.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro