Chương 1858: Nữ nhi của thôn trưởng (8)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dịch: hnganhl616

[Kí chủ, cô nghĩ gì mà nhập thần vậy?]

"Ta đang muốn làm chút gì đó kiếm nhiều tiền một chút, ta từng xem qua tiền tích lũy của nguyên chủ một chút, mi biết có bao nhiêu không?"

[Một trăm lượng?]

Hệ thống không xác định hỏi, dù sao trong phim truyền hình đều diễn là hơi một tí đều mang mấy chục lượng tiền trong người, một trăm lượng, chắc đủ a?

Đường Quả: "Một tấm vải đẹp, chất lượng tốt, được thêu thành khăn, cũng có khả năng bán được ba trăm đến năm trăm văn. Nhưng loại này thêu khăn, từ khâu màu sắc đến thêu thành phẩm, đều tốn đến mười ngày, vừa tốn nhiều thời gian lại phí sức, không thể mỗi ngày đều ngồi một chỗ này để thêu. Dựa theo tiến độ nguyên chủ trước đây, trình độ thêu khăn này, may ra một tháng thêu được một tấm.

"Khăn thêu phổ thông, một tấm có khả năng bán được từ hai mươi văn đến một trăm văn. Làm đơn giản thôi cũng tốn một đến ba ngày, cũng là không có khả năng mỗi ngày đều làm cái này. Trước đây ta đếm được khoảng hai vạn ba ngàn văn đồng tiền, đơn giản mà nói, chuyển thành nhân dân tệ thì vẫn chưa đến một vạn, nhiều không? Chủ yếu là bạc ở cổ đại, tinh luyện không thuần, tạp chất quá nhiều, đương nhiên không so được."

[Kỳ thật cũng không ít, một lượng bác có thể mua được một trăm cân lương thực, đều đủ nhà các cô ăn mấy tháng.]

"Nguyên chủ cũng yêu cái đẹp, váy áo, trâm hoa, đều hào phóng mua cho mình, tích lũy được như này cũng thật khó cho nàng."

"Tiền thật là khó kiếm."

Hệ thống yếu ớt nói: [Kí chủ, bên trong không gian hệ thống có rất  nhiều vật phẩm a, chưa thấy qua ai như cô, có được phú khả địch quốc bảo khố, còn kêu tiền khó kiếm.]

"Ta hiện tại là một cô thôn nữ, lấy ra đồ vật từ hư không, nhiều con mắt như thế, còn không bị xem là yêu ma quỷ quái? Trừ phi ta không muốn yên bình, muốn chiếm núi làm vua."

Hệ thống: Như thế rất tốt, có thể đem Tô Mạch Thần đạp xuống, tên kia cặn bã như thế, nó thấy ngứa mắt.

"Nhưng ta muốn yên lặng làm một cái phổ thông thôn cô, tùy ý mua váy áo. Mặc loại váy áo vải vóc như này, không được thoải mái, nếu có thể làm cho cuộc sống của mình tốt hơn, được mặc tơ lụa chắc sẽ thoải mái hơn nhiều."

Hệ thống: Tùy ý mua váy áo, có điều kiện này, liền không phổ thông nổi. Còn tơ lụa, chỉ có thiên kim phú gia hay tiểu thư quan gia mới có thể mặc, khả năng người ta cũng không được hai bộ. Còn chút tơ lụa, không phải tùy tiện liền mặc, dân đen càng không có tư cách mặc. Nhưng nó cho rằng, kí chủ đại đại muốn mặc, liền có thể mặc được.

[Kí chủ, ta có một đề nghị.]

Đường Quả hào hứng: "Đề nghị gì?"

[Nuôi bò a, lại nuôi thêm mấy con trâu, tiền cô kiếm, công việc chúng làm.]

Đường Quả: "..." Thống tử xấu đi, không biết học từ ai.

[Đại ca của kí chủ là phi thường ưu tú thợ mộc, nhị ca lợp nhà cũng rất giỏi, nhưng khó phát tài dựa vào cái này. Tam ca hiện tại đang đọc sách trong thư viện, tam ca vẫn học tốt, chuẩn bị thi tú tài. Dựa theo tôi phân tích, khẳng định có thể thi đậu, đến lúc đó tiêu tiền chỉ có ngày càng nhiều, phải mua thật nhiều sách tốt. Kí chủ cô nuôi một đàn bò, đỡ được nỗi lo về sau, có phải rất tốt không?]

Hệ thống nói xong, phát hiện Đường Quả không lên tiếng, giống như rơi vào trầm tư, khảng định đang suy nghĩ vấn đề nuôi bò.

Vị trí Đường Quả ngồi là bên cạnh cửa sổ, ánh sáng tốt, có lợi cho việc vẽ hoa văn cùng thêu thùa.

Bờ tường bên ngoài, chỉ cao cỡ khoảng nửa người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro