Nhật ký trang 2 - [Gia Nam] Ngứa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

!!!!Warning: Nội dung bên dưới được gắn mác 18+, nên cân nhắc trước khi đọc.

.

Tháng 7 vùng ngoại ô Bắc Kinh, muỗi tràn lan, vô cùng hung hăng ngang ngược, ngay cả Hà Lạc Lạc dõng dạc tuyên bố cung Kim Ngưu rất ít khi bị muỗi cắn cũng bị đốt mấy nốt liền, càng không nói tới Châu Chấn Nam lúc nào cũng được giống muỗi ưu ái thiên vị.

Trạch Tiêu Văn cười đùa, Châu Chấn Nam vừa trắng vừa mềm, trong mắt muỗi không khác gì một miếng bánh thơm ngọt ngon miệng cỡ lớn, không cắn cậu thì cắn ai.

Hơn nữa Châu Chấn Nam lại vô cùng mẫn cảm với mùi hương của thuốc diệt muỗi, chỉ cần ngửi được mùi gì quái dị trong không khí là liên tục hắt hơi. Cứ như vậy, cậu không có nổi biện pháp nào để chống lại đám muỗi kia, đành để mặc chúng nó cắn thế nào thì cắn.

Vẫn may, biệt thự tính ra vẫn có công tác đuổi muỗi, cậu đi ra ngoài cũng chỉ dám mặc quần dài áo dài, số lần bị muỗi đốt vẫn không tính là quá nhiều. Chỉ duy nhất lần này -- Châu Chấn Nam ở trong nhà vệ sinh nhìn tới nhìn lui tấm gương trước mặt, trên gương mặt có mấy vết muỗi đốt hồng hồng, ngứa tới mức cả người khó chịu.

Điều kiện của phòng trọ nghỉ chân qua đêm đúng là kém hơn biệt thự rất nhiều. Cậu thở dài, mơ mơ màng màng nằm ​​trên giường. Chỉ vừa mới nhắm mắt thì lại bắt đầu ngứa, là ngứa thật chứ không phải là kiểu đó. Châu Chấn Nam đưa tay lên sờ lên phía trên, đầu ti không biết đã bị con muỗi biến thái nào chích một nốt, sưng một cục, giữa sự đau đớn yếu ớt còn dội lên từng cơn ngứa.

Vết muỗi đốt càng gãi càng ngứa, mà vị trí này cũng không thể nào mà thực hiện biện pháp cấu hình chữ thập lên được. Châu Chấn Nam mặt mày nhăn nhó nghĩ một hồi, có tật giật mình nhìn ra phía cửa phòng đang đóng, vẫn không chống lại được cơn ngứa kia, không nhịn được đưa tay nhéo nhéo.

"Ưm---"

Cơn ngứa giảm đi một chút, lại bởi vì dùng lực hơi mạnh nên bắt đầu đau nhức. Lúc này cửa phòng đang đóng bỗng nhiên bật ra, Châu Chấn Nam không kịp che giấu, luống cuống tay chân kéo áo xuống, nhìn Yên Hủ Gia đang bước tới, trong lòng chột dạ nhẹ.

"Chấn Nam, anh đang làm gì vậy?" Yên Hủ Gia hiếu kỳ hỏi.

"Ờ... ừm... là... vấn đề sinh lý." Châu Chấn Nam nghẹn đỏ cả mặt, ấp úng mập mờ giải thích. Sợ Yên Hủ Gia lại hỏi thêm, cậu nhảy xuống giường nửa đẩy nửa kéo Yên Hủ Gia vào phòng tắm, "Gia ca, không phải em đang muốn đi tắm à?"

Yên Hủ Gia nhìn cậu một cái, cuối cùng vẫn không mở miệng nói gì. Châu Chấn Nam thở ra một hơi, sống sót sau tai nạn trở lại giường.

Vẫn ngứa. Ngứa tới vò đầu bứt tai.

Châu Chấn Nam nhìn bên trong phòng tắm đang hơi nước mờ mịt, bóng dáng Yên Hủ Gia ẩn ẩn hiện hiện, chỉ để lại vài đường nét mơ hồ đại khái.

Chắc là không thấy đâu nhỉ? - Cậu nghĩ.

Núm vú vừa sưng vừa đau, chỉ ma sát với áo cộc tay cotton thôi cũng thấy đau nhức, ngứa lồng lộn hết lần này đến lần khác. Châu Chấn Nam lăn qua lăn lại trên giường, nhìn phòng tắm, cắn môi một cái lại quấn áo lên.

Vết muỗi đốt trên ngực đã bị bí thành nóng bừng, tiếp xúc được với không khí bên ngoài rốt cuộc cũng dễ chịu hơn một chút. Châu Chấn Nam ngứa đến khó chịu, dứt khoát đưa tay lên gãi gãi.

"Sssss--" Mắt cậu híp lại, cảm thấy dễ chịu hơn không ít.

Thế nhưng chưa hưởng thụ được mấy tí đã nghe thấy một câu, thanh âm trầm khàn: "Chấn Nam, anh... anh đang làm gì vậy?"

Áo Châu Chấn Nam vẫn đang cuộn lên phía trên ngực, đầu núm hồng phấn lộ ra bên ngoài, vừa đáng thương lại vừa đáng yêu. Núm bên trái còn hơi đỏ lên, to hơn bên phải một chút.

Cậu kinh ngạc bốn mắt nhìn nhau với Yên Hủ Gia, xấu hổ lại có phần giận dữ, mặt đỏ bừng xuống tận cổ. Châu Chấn Nam vội vội vàng vàng kéo áo xuống, chui vào trong chăn nói không rõ tiếng hét lên: "Anh đi ngủ đây!"

Yên Hủ Gia không quan tâm. Hắn nằm trên người Châu Chấn Nam, dang rộng hai chân, kẹp lấy eo cậu, kéo chăn bông xuống. Hơi thở nóng rực phả lên giữa cổ Châu Chấn Nam, trên người vẫn còn mang theo hơi nước sau khi tắm xong.

"Chấn Nam, cho em xem đi."

Một giọng điệu không cho phép cự tuyệt. Châu Chấn Nam ban đầu còn vùng vẫy mấy lần, lại nhìn đôi mắt ướt át của hắn, như thể bị thôi miên kéo áo lên, nhắm mắt lại né tránh ánh mắt của Yên Hủ Gia, khuôn mặt đỏ bừng nóng hổi.

"Thật đáng yêu..." Yên Hủ Gia nhìn đầu ti nhỏ không ngừng phập phồng, không chút khách khí đưa tay ra sờ. Hắn vừa mới làm bài tập xong, đầu ngón tay hơi cộm lên một vết chai nhỏ, lướt nhẹ qua đầu ti mẫn cảm, trêu chọc cho Châu Chấn Nam run rẩy một hồi, nhịn không được "ưm" một tiếng. Cậu thẹn thùng muốn kéo áo của mình xuống, lại bị Yên Hủ Gia một mực giữ chặt, không thể động đậy.

Yên Hủ Gia cúi đầu, để hạt đậu nhỏ đáng thương vào miệng cẩn thận liếm láp, quả nhiên nghe được Châu Chấn Nam thấp giọng rên rỉ, "Ưm... ngứa..."

Châu Chấn Nam rất thích làm nũng, hơn nữa còn dùng âm thanh hơi vương giọng sữa, yếu ớt làm nũng. Cậu mở miệng rồi mới phát hiện có gì đó không đúng, mở mắt xem xét, người kia đã dừng lại thở hổn hển. Bụng dưới cậu đã bị thứ cứng ngắc kia chọc phát đau. Châu Chấn Nam có hơi sợ hãi, đẩy đẩy người trên thân, "Gia ca?"

Đã muộn rồi. Yên Hủ Gia như thể bị ma nhập, lần nữa ngậm lấy hạt đậu nhỏ, mút lấy phát ra âm thanh chụt chụt. Châu Chấn Nam vừa đau vừa thoải mái, không nhịn được ưỡn người phối hợp với hắn, bị kích thích đến sắp rơi lệ.

Hơi thở nặng nề của Yên Hủ Gia phả vào tai cậu. Hai người chỉ vừa xác lập mối quan hệ không lâu, Yên Hủ Gia cũng vừa mới thoát ra khỏi thân phận trẻ vị thành niên. Dục vọng của thiếu niên tuổi dậy thì quá mức dư thừa, Châu Chấn Nam hơi mơ hồ cảm thấy mọi chuyện dường như sắp đi chệch hướng rồi, chỉ là chưa kịp suy nghĩ kĩ lại đã bị Yên Hủ Gia kéo vào vòng xoáy tình dục.

"Chấn Nam, Chấn Nam" Nụ hôn nóng ướt của hắn không ngừng rơi lên người Châu Chấn Nam, "Mau xoa cho em."

Châu Chấn Nam khép chặt chân nửa nằm nửa quỳ trên giường đưa lưng về phía hắn. Vòng eo mảnh dẻ mềm mại, bờ mông lại đầy đặn thịt đưa lên thành một đường cong. Yên Hủ Gia miệng đắng lưỡi khô ôm sát cậu, hạ thân run run, lực đạo lớn như đang hận không thể làm tan vỡ Châu Chấn Nam.

Cự vật to dài của Yên Hủ Gia mạnh mẽ xẹt qua cửa huyệt, dán vào một chỗ với dương vật thanh tú tinh xảo của Châu Chấn Nam, thoải mái tới run rẩy cả người. Cậu da mịn thịt mềm, bẹn đùi trắng nõn trơn nhẵn, Yên Hủ Gia ôm chặt eo trượt xuống, không kìm được lòng đặt lên một bên mông tròn trịa.

Châu Chấn Nam mơ mơ màng màng trong sóng tình, ánh mắt mờ mịt quay đầu nhìn hắn hỏi: "Ưm... Không làm sao?"

Tay Yên Hủ Gia đặt lên cửa huyệt hồng phấn đưa ra đưa vào, mê muội thì thầm vào tai cậu, "Chấn Nam, để em vào nhé."

Cự vật Yên Hủ Gia mở ra một lối vào nhỏ, nhè nhẹ đâm vào mấy phần. Tiểu huyệt của Châu Chấn Nam như thể sinh ra để người ta phạm tội, mút chặt lấy côn thịt của hắn, thoải mái tới mức làm hắn tê dại cả da đầu.

Bên trong Châu Chấn Nam ướt đẫm, vừa ẩm vừa nóng, khuôn mặt tràn đầy xuân ý nhìn hắn. Sợi dây mang tên lý trí cuối cùng trong đầu Yên Hủ Gia rầm rầm sụp đổ, ôm chặt eo cậu đưa hết vào bên trong.

Sau khi đi vào, cả hai người bị doạ cho không dám động mạnh. Chân Châu Chấn Nam bày thành chữ M, mặc dù không đau nhưng nuốt trọn hết thứ kia cũng làm bụng dưới cậu căng tới khó chịu, không kìm được rên mấy tiếng. Mà Yên Hủ Gia thì đã bị ép tới suýt chút nữa là nộp súng đầu hàng, chỉ dừng ở đó không dám động, chậm rãi lắng xuống thân thể đang xao động.

"Ư... Anh thấy lạ lắm..." Thanh âm hơi khàn của Châu Chấn Nam truyền tới, để Yên Hủ Gia nghe không sót một chữ nào. Cự vật chôn ở bên trong hậu huyệt nóng ấm ướt át lúc này không nhịn được nữa, lưỡi đao chầm chậm bị rút ra, sau đó lại đi vào hoàn toàn liên tục.

Cự vật to lớn của Yên Hủ Gia nới rộng hoàn toàn tiểu huyệt. Châu Chấn Nam há miệng, bị làm tới choáng cả đầu, nước bọt không kịp nuốt xuống thuận theo khoé miệng chảy ra, đắm chìm hoàn toàn trong khoái cảm của tình dục.

"Ưm a... Sướng..." Cậu phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng, mông bị đụng một lần rung lên một lần. Tiểu huyệt siết lấy cự vật của Yên Hủ Gia, cực lực giữ lại, không muốn để hắn rời đi.

Yên Hủ Gia bị kẹp chặt, hai mắt đỏ bừng, lại càng hung ác làm mạnh hơn. Huyệt đạo chặt khít không ngừng bị xâm phạm, Châu Chấn Nam rất nhanh không chịu được hơi hét lên, nước mắt sinh lý ứa ra, tiến tới cao trào.

Yên Hủ Gia bị huyệt thịt đang run rẩy siết càng chặt trong cao trào làm cho thất thủ, xuất ra ba đợt trong hậu huyệt của cậu. Xung kích khiến cho Châu Chấn Nam không chịu được lại run lên mấy lần.

Vẫn chưa kết thúc. Nam sinh ăn thịt không ăn chay đều ẩn hiện bóng dáng của bệnh nhân chứng nghiện. Yên Hủ Gia đưa tay rút ra cự vật vừa mềm nhũn xuống. Cửa huyệt hồng nhạt của Châu Chấn Nam bị làm thành màu đỏ tươi, huyệt thịt co quắp chảy ra một dòng chất nhầy trắng đục. Hắn rất nhanh liền cứng lại.

Châu Chấn Nam thần trí không rõ, mơ mơ màng màng đưa tay nhéo đầu ngực của mình, ậm ừ làm nũng: "Ngứa..."

Yên Hủ Gia ánh mắt tối sầm, lại đẩy cự vật của mình vào. Hắn cắm xuống tận cùng, thở hổn hển bế Châu Chấn Nam ngồi lên người mình, "Ca ca cho em hết ngứa."

Hắn ngậm lấy hạt đậu nhỏ đáng thương kia, nửa người dưới dùng sức đâm. Châu Chấn Nam như đang cưỡi ngựa ở trên người hắn xóc nảy trập trùng. Tư thế ngồi cưỡi đi vào càng sâu hơn, bị khoái cảm quá kịch liệt xung kích làm cho không biết nên làm gì, chỉ có thể duỗi cổ rên rỉ.

"Ưm aaaaaa... Gia ca aaa," Cậu sụp xuống khóc không thành tiếng, liên tục lắc đầu, "Sâu quá, ưm... đừng làm vậy mà..."

Yên Hủ Gia che miệng cậu, hô hấp nặng nề, chỉ ra bên ngoài: "Chấn Nam, cách âm chỗ này rất kém đó."

"Chúng ta tiếp tục nào."

Hết trang 2. (18.5.21)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro