3. Quá khứ/Hãy thành mẹ của tôi/Nghe lén (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con trai ngoan sục cặc nghe lén mẹ 'thủ dâm', mẹ đĩ gợi tình rên vừa dâm vừa ngọt

Dan Heng giật nảy người như mèo gặp quả dưa chuột. Em vô thức sờ sờ chiếc bụng bằng phẳng của mình, đoạn liếc nhìn thân hình to như con gấu của Jing Yuan, nhanh chóng hiểu ra đấy là cách gọi tình thú giữa hai người yêu nhau. Dan Heng mím môi tỏ vẻ cạn lời.

Jing Yuan cười nghiêng cười ngả, hắn bảo hồi trước em thích được anh gọi như thế, Dan Heng quả quyết bảo không đời nào.

Jing Yuan liếm liếm răng nanh, quả nhiên không dễ lừa tí nào.

Hắn ngồi thẳng dậy, nghiêm túc thuật em nghe chuyện hồi trung học hai người quen nhau như nào, cùng đỗ chung một trường phổ thông ra sao. Tình yêu đôi lứa đã sớm nảy sinh phải tạm gác lại nhằm tập trung cho việc học, sau khi hắn xuất ngũ cả hai gặp lại, như củi khô dễ bốc lửa mau chóng bước vào đời nhau.

Câu chuyện hợp lý không chỗ nào chê, Jing Yuan cho em xem ảnh chụp chung hồi còn là học sinh. Nhìn Dan Heng lật từng trang album, ánh mắt và hơi thở dần trở nên mềm mại, hắn biết em tin mình.

Chẳng có gì không đáng tin, toàn bộ những điều hắn nói hầu hết là thật, trừ một xíu tình tiết cải biên hắn chêm vào.

Không ảnh hưởng đến toàn cục.

*

*

*

Jing Yuan từng xem qua bộ phim tài liệu về thí nghiệm khỉ rhesus - một thí nghiệm rất đỗi vô nhân tính. Đầu tiên, tách khỉ con mới sinh khỏi khỉ mẹ và xếp cho chúng hai con khỉ mẹ giả. Một con khỉ giả làm bằng sắt, trên ngực có gắn bình bú cung cấp sữa. Một con khác không gắn bình sữa được làm bằng vải lông mềm mịn và ấm áp, lại được gắn thêm đôi tay dài có thể cho chúng chui rúc vào ôm. Hãy cùng đoán xem kết quả khỉ con sẽ chọn "mẹ" nào.

Hầu hết mọi người suy đoán khỉ con sẽ chọn "mẹ" sắt, vì đấy chính là nguồn duy nhất cung cấp sự sống cho khỉ con. Nhưng kết quả thật bất ngờ, tất cả khỉ con đều chọn "mẹ" vải bông không sữa nhưng có thể cung cấp hơi ấm và ôm bọn chúng. Chỉ khi nào cảm thấy đói, chúng mới tìm đến "mẹ" sắt để bú, vừa no là nhanh chóng về với vòng tay "mẹ" vải, thút thít cầu xin "mẹ" ôm chúng chặt hơn.

Lúc ấy Jing Yuan chợt ngộ ra một chân lý, rằng tình yêu đến từ sự tiếp xúc, không phải thức ăn.

*

*

*

Thân mẫu Jing Yuan là cảnh sát, bà hi sinh trong một nhiệm vụ khi Jing Yuan vừa lên trung học cơ cở. Người cha trên mặt sinh học không có năng lực hành vi dân sự, hắn được chiến hữu của mẹ nhận nuôi. Nàng tên Jingliu, là một chiến sĩ thực thụ, là người phụ nữ cương trực và mạnh mẽ, Jing Yuan thật sự kính trọng nàng từ thậm đáy lòng. Nàng cũng là thầy Jing Yuan, việc hắn chọn theo con đường cảnh sát sau này một phần nhờ công và sức ảnh hưởng từ nàng.

Trẻ trung và năng động, nàng dư sức nuôi lớn một đứa trẻ nên người, dùng hết tinh lực và sự kiên nhẫn dạy dỗ hắn, duy chỉ chưa thể thực sự là mẹ hắn. Trái tim nàng lạnh hơn băng tuyết, toàn bộ ấm áp nàng có đều trao hết cho một chị gái tinh ranh như hồ ly, tình yêu của đời nàng.

Nàng không thể yêu thương hắn như con ruột, Jing Yuan thừa biết và cũng không vì thế mà mủi lòng, hắn vẫn cứ lớn khôn và trở thành một viên cảnh sát ưu tú. Thành tựu ngày hôm nay của hắn xua bớt áy náy trong lòng Jingliu, nàng nghĩ ít nhất đã không để hắn phải chịu thiệt thòi.

Jing Yuan không gọi Jingliu là mẹ, thành thử hắn sẽ không đòi hỏi thứ tình cảm không xứng với danh phận của nàng. Nàng cho Jing Yuan "nghĩa", bằng hữu Jing Yuan trao hắn "tình". Sự chắp vá của hai phía bổ khuyết nhu cầu về mặt tình cảm của Jing Yuan, giúp hắn sau này không trở thành phần tử chống phá xã hội.

Không sai, mọi quan tâm săn sóc hắn nhận đều đến từ "bằng hữu", chính xác hơn là một cậu nhóc chỉ trạc tuổi hắn, nhưng đã tự mình phá kén trưởng thành trước tuổi. Cậu nhạy bén với những ai vừa trải qua biến cố, có lẽ bắt nguồn từ sự đồng cảm khi chính cậu cũng từng gánh chịu nỗi đau mất người thân, cũng có lẽ vì mang trên vai trọng trách của một lớp trưởng. Rất tự nhiên, Dan Heng đến bên hắn, sắm vai "anh cả" chở che hắn.

Cử chỉ của Dan Heng không quá thân mật. Cậu sống nội tâm, sẽ không chủ động tặng hắn cái ôm nồng ấm, sẽ không móc tim móc gan giãi bày tâm sự cùng hắn. Những gì cậu có thể là đặt tay lên vai Jing Yuan, lặng im ngồi bên cạnh hắn với nét mặt không cảm xúc. Bảo cậu lạnh lùng cũng đúng, nhưng cái lạnh của cậu không giống Jingliu, một Jingliu vừa đối diện với nỗi đau mất đi chiến hữu, vừa tất tả giúp con trẻ côi cút thu xếp hậu sự. Mắt nàng ảm đạm bởi chính nội tâm nàng đang dần lạnh băng vì đau thương chồng chất, Jing Yuan không dám tiến tới ôm nàng. Nhưng khi bắt gặp vẻ hiền hòa trong mắt Dan Heng, hắn gục ngã, òa khóc ôm chầm lấy cậu.

Dan Heng có tấm lòng bao dung mênh mông như biển hồ đầy, mềm xốp như miếng bọt biển hút sạch mọi bi ai của người bạn đồng trang lứa. Cậu hiền dịu lắm, nếu hắn nắm tay cậu cậu sẽ siết chặt bàn tay đấy, nếu hắn ôm cậu sẽ ôm lại, nếu hắn muốn được âu yếm cậu sẽ nhẹ nhàng vỗ về đỉnh đầu hắn. Hơi ấm và mùi hương cậu bao trùm Jing Yuan, hắn khóc như chưa từng được khóc, tưởng chừng sắp tan vào lòng cậu.

Đêm đấy, Jing Yuan mơ mình đè lên người Dan Heng như mở một cuốn sách. Cơ thể cậu là thú nhồi bông rỗng ruột, hắn vuốt ve phần hư không rồi đặt mình lên đấy, sau đó thân thể Đan Hằng chậm rãi khép lại bao bọc hắn. Hắn như ngâm mình trong nước ấm sảng khoái khôn tả, hắn phảng phất ngửi thấy một mùi hương rất đỗi thân thuộc, hắn nghĩ: thật giống hương thơm của Đan Hằng....

Buổi sáng hôm sau, Jingliu tinh ý nhận ra sự khởi sắc trong tinh thần của Jing Yuan, thậm chí cậu thiếu niên còn săn sóc ngược lại nàng, chừng như vừa tìm thấy một suối nguồn dào dạt năng lượng, không những vực dậy được bản thân mà còn sẵn sàng lan tỏa tới mọi người xung quanh. Jingliu không khỏi cảm khái Jing Yuan kiên cường và hiểu chuyện, đồng thời tự hỏi nguồn năng lượng tích cực ấy đến từ đâu.

*

*

*

Jing Yuan bám dính Dan Heng gần như xuyên suốt những năm trung học, bỏ ngoài tai những lời chế giễu hắn như cái đuôi của Dan Heng của đám bạn không hiểu chuyện, Dan Heng cũng chả buồn chấp nhặt. Dan Heng đơn thuần coi Jing Yuan như đứa em trai thích quấn người, nhưng không vì thế Jing Yuan coi cậu là anh trai hắn, cơ bản sẽ không có mĩ từ nào diễn tả được mức độ khăng khít giữa hắn và cậu.

Jing Yuan lúc nào cũng đi theo Dan Heng, luôn miệng lải nhải bên tai cậu. Dan Heng thường im lặng đọc sách, tựa hồ quá lười để phản hồi hắn, nhưng hắn chắc một điều cậu không lơ mình, vì mãi đến lúc dứt câu, quyển sách vẫn chưa hề lật qua trang kế tiếp. Hắn đòi Dan Heng ôm, hắn khát cầu những cái ôm của cậu. Những lúc được chui rúc vào lòng Dan Heng nghe cậu thủ thỉ chính là thời khắc hạnh phúc nhất đời hắn, sung sướng đến mức da đầu tê rần. Hắn cũng thèm muốn sự âu yếm, kể cả khi Dan Heng không chủ động vuốt ve, hắn sẽ tự thỏa mãn bản thân bằng cách kéo tay Dan Heng sờ lên đầu mình.

Loại sự tình này kéo dài đến tận khi lên phổ thông, khi Jing Yuan tuy đã cao lớn hơn Dan Heng nhưng đứng trước mặt cậu vẫn chỉ mãi là một đứa trẻ to xác. Hắn hạ mình trước Dan Heng như chú sư tử với chiếc bờm dài kiêu hãnh đã được thuần hóa, ngoan ngoan chờ đợi cậu xoa đầu mình.

Nhưng rồi Dan Heng dần từ chối những đòi hỏi của hắn, sẽ rút khỏi bàn tay Jing Yuan mỗi khi hắn nắm và bắt đầu làm lơ mỗi khi hắn tìm tới trò chuyện. Họa chăng vì muốn sửa lại hành vi không hợp tuổi của Jing Yuan, hay phải chăng... do tuổi dậy thì nên cậu muốn giữ khoảng cách với người khác?

Jing Yuan không phục, hắn hốt hoảng, điều đầu tiên hắn nghĩ tới khi bị bạn thân lạnh nhạt là lén kiểm tra điện thoại đối phương. Mật mã điện thoại Dan Heng là sáu số cuối trong chứng minh thư, vô cùng dễ đoán, Jing Yuan đã sớm giải được. Không phải xem trộm, chỉ để hắn hiểu rõ hơn về Dan Heng.

Cậu trai quang minh chính trực ngày thường giờ đây ngồi đọc trộm riêng tư của bạn thân, không chút lấy làm hổ thẹn, hắn chỉ muốn biết bạn mình có đang bị kẻ xấu lường gạt. Khoan trách hắn bao đồng, cha mẹ Dan Heng mất sớm để lại một khối tài sản kếch xù dư sức tiêu xài cả đời, dù ham muốn hưởng thụ vật chất của Dan Heng cực thấp, không loại trừ rủi ro kẻ xấu thấy tiền nổi lòng tham hãm hại; chưa kể, dã thú luôn ẩn núp khắp nơi chầu chực vồ vập bạn thân hắn.

Thiếu niên yêu kiều như đóa sen trắng dễ dàng thu hút bao ánh nhìn của mọi người xung quanh, biết bao kẻ thèm nhỏ dãi vẻ đẹp tuyệt trần của cậu, nhất là khi cậu đương nở rộ ở cái tuổi đẹp nhất đời người. Jingliu mỗi lần gặp đều không khỏi cau mày kéo tay cậu dặn dò phải luôn cảnh giác với người khác, đối đãi cậu không khác gì thiếu nữ dễ trở thành mục tiêu bị bắt cóc...

Jing Yuan nhân danh chính nghĩa sau khi kiểm tra điện thoại hết một lượt kết luận bạn thân hắn không bị kẻ nào làm hại cả, đơn giản cậu chỉ đang muốn thờ ơ với hắn.

Jing Yuan có chút mất mát, nhưng hắn không dám bứt dây động rừng, đành mặt nóng dán mông lạnh tiếp tục mặt dày theo đuôi Dan Heng. Bạn bè thường hay trêu trọc cách hắn bám víu Dan Heng giống đứa bé chưa cai sữa cả ngày bám vú mẹ, Jing Yuan mặt ngoài ừ ừ tỏ vẻ không để bụng mấy lời đàm tiếu, nhưng chỉ mình hắn biết, lúc nghe những câu đấy hạ bộ đã cương cứng hơn nửa.

Từ ngày bị bạn thân bơ, Jing Yuan thường mơ thấy cảnh chui vào cơ thể Dan Heng giống thuở còn niên thiếu, có thể đấy là cơ chế giúp hắn duy trì sự bình tĩnh. Mỗi khi bừng tỉnh từ trong mộng, nhìn thằng em cứng ngắc sung huyết, hắn đổ lỗi cho việc mình có người bạn thân quá mức xinh đẹp, không cương mới là lạ.

*

*

*

Jing Yuan nghiêng đầu ngắm bạn thân đọc sách, không dám sán lại gần vì lần trước hắn lỡ làm phiền người ta quá, thế là bị làm lơ những hai tuần. Đã từ lâu Dan Heng không còn gọi tên Jing Yuan, chỉ cần một ánh mắt lướt qua là ai đó sẽ tự động bất chế độ keo dính 502 bám chặt cậu cả ngày, thế thôi dứt khoát coi hắn trong suốt.

Jing Yuan vẫn luôn chăm chú nhìn cậu, bạn thân hắn ngồi thả lỏng cực kỳ (do không bị ai đó quấy rầy), chân bắt chéo, hai bắp đùi thon dài ép chặt vào nhau gợi cảm giác đầy đặn rất ý vị. Hắn cũng thử bắt chước dáng ngồi, chân này bắt chéo chân kia khép thật chặt. Ngồi chưa được bao lâu Jing Yuan đã phải khôi phục về dáng ngồi nguyên bản, tư thế này kẹp đau bi hắn.

.....

Jing Yuan nín thở, bình tĩnh quan sát Dan Heng, ánh mắt quét khắp người cậu một lượt rồi dừng ở cặp đùi ép chặt. Hắn cố lục lại kí ức những lần Dan Heng đi vệ sinh, đi bơi cùng, hoặc là Dan Heng lõa lồ trước mặt hắn. Hắn tìm không thấy.

Jing Yuan rất nhanh bắt được cơ hội kiểm chứng phỏng đoán của mình. Vào bữa tiệc liên hoan mừng tốt nghiệp, hắn súc miệng bằng rượu, đảm bảo cả khoang miệng đều nồng nặc mùi rượu rồi mới nuốt xuống, lại lén đổ một ít lên người, mượn ánh đèn mờ ảo của phòng karaoke chân nọ đá chân kia bước về chỗ Dan Heng, giả bộ uống say đứng không vững vấp chân ngã vào giữa hai bẹn Dan Heng, tay không quên choàng qua vai cậu.

Đầu gối hắn đâm vào một vùng bình nguyên mềm mềm.

Nhác thấy Dan Heng sắp nhảy cẵng lên đấm người, hắn nhanh chóng thu chân, loạng choạng vịn tay ghế làu bà làu bàu, khi ngu dại khi cười hềnh hệch như thằng ngáo đá, say đến độ giây tiếp theo ngã chỏng cẳng cắm mặt xuống đất.

Lửa giận bốc phừng phừng trong mắt Dan Heng, nhưng rồi cậu nghe được mùi cồn nồng nặc từ trong miệng Jing Yuan. Số ít bạn học để ý được bất thường nhưng không mấy để trong lòng, ai cũng đều quá quen với cảnh tượng Jing Yuan cả ngày lút cút bám dính Dan Heng, một cái ôm cũng chẳng mất miếng da miếng thịt. Thấy dáng vẻ Jing Yuan ngồi dưới đất cười si dại, hóa ra con nhà người ta dù ưu tú đến mấy khi say cũng làm trò con bò giống như ai, có người nhờ Dan Heng đưa hắn về nhà trước.

Dan Heng xứng đáng được trao huy hiệu người tốt việc tốt. Cứ việc cơn giận chưa nguôi, sau khi xác nhận Jing Yuan đã thực sự say quắc cần câu cậu vẫn đồng ý dắt hắn về, đỡ Jing Yuan nằm ngay ngắn trên sô pha xong là vội vã bỏ về, bị Jing Yuan túm chặt góc áo liền dứt khoát cởi áo để lại rồi vắt chân lên cổ chạy.

Tối đó Jing Yuan sục cặc hăng như con nghiện tình dục, trong đầu hắn tái hiện lại giấc mơ ngày còn bé tiến vào cơ thể Dan Heng, nhưng cách hắn hòa vào cậu đã thay đổi. Sau ngần ấy năm hắn cũng giải nghĩa được dục vọng ám ảnh mình suốt thời niên thiếu là gì: muốn được về lại bụng mẹ, và hắn đã tìm ra cách thỏa mãn ước mơ đó. Jing Yuan quỳ gối trên sô pha, mặt chôn sâu trong áo khoác Dan Heng hít lấy hít để, cố bắt lấy chút hương thơm ít ỏi còn sót lại, vừa ảo tưởng hắn được cánh tay mềm mại ấy vờn quanh.

Phép màu thay, hắn khao khát có một người mẹ, thế là Dan Heng trở thành mẹ hắn. Hắn như chú khỉ rhesus bám chặt người nó cho là mẹ, tham lam hấp thu mọi hơi ấm; Kỳ diệu thay, hắn muốn trở về tử cung mẹ, thế là Dan Heng yêu dấu của hắn cho hắn một cái tử cung. Là định mệnh mách bảo, là số phận dẫn dắt mẹ nhỏ phải được lấp đầy bởi chính hắn.

Hai tay Jing Yuan khum lại, hắn dùng sức đẩy quy đầu chui lọt qua lỗ tròn nhỏ vừa tạo. Lòng bàn tay từ từ mở, tưởng tượng mình đang xâm nhập vào tử cung Dan Heng, động tác lên xuống của hắn càng lúc gấp gáp, sảng khoái bắn tinh lên áo Dan Heng. Áo khoác nhăn nhúm dính đầy tinh dịch trắng đục được Jing Yuan ôm trong ngực, hắn mê man gọi tên Dan Heng, Dan Heng Dan Heng Dan Heng,

Hãy thành mẹ của tôi, thành con đĩ của riêng tôi, hắn nỉ non.

Mẹ nhỏ tội nghiệp của hắn non nớt quá, tử cung và lồn non hẵng còn ngây ngô chưa hoàn thiện. Người mẹ lại nhỏ nhắn, tử cung giấu sau chiếc bụng bằng phẳng chắc cũng nhỏ xíu, phỏng chừng khi hắn chen đầu khấc vào xả tinh thì nó sẽ nổ tung mất. Jing Yuan yêu mẹ nhỏ bé xinh của hắn còn không hết nữa là, thế nên không cần sốt ruột, hắn sẽ chờ tới khi Dan Heng đủ lớn.

Ngày kế tiếp Jing Yuan mang chiếc áo đã được giặt sạch sẽ ủi phẳng phiu đến nhà Dan Heng trả. Hắn hỏi đêm qua mình có mượn rượu làm càn không, Dan Heng hừ lạnh không nói gì. Jing Yuan bị lạnh nhạt suốt hai năm nhưng Jing Yuan không giận, hắn thông suốt sự xa cách ấy bắt nguồn từ việc mẹ đã không còn xem hắn như đứa trẻ mà như một người đàn ông trưởng thành. Không những không phẫn nộ mà hắn còn thán phục sự nhạy bén của mẹ, bằng không nếu mẹ cứ mãi dung túng hắn, e rằng cơ quan sinh dục của mẹ trước khi hoàn toàn trưởng thành đã bị hắn chơi nát.

Sau Jing Yuan nhập ngũ, suốt hai năm số lần có thể liên lạc Dan Heng chỉ đếm trên đầu ngón tay, việc thứ nhất sau khi xuất ngũ hắn nghĩ đến là tìm chỗ ở của Dan Heng. Thừa dịp Dan Heng ra ngoài, hắn bố trí dây nghe lén khắp nhà mẹ. Hắn thề là mình không có ý định gì dâm ô, chỉ để hắn gần gũi hơn với mẹ nhỏ. Thấy đấy, hắn đâu có lắp camera, hắn vẫn có ý thức giữ gìn trinh tiết của mẹ mình.

Ngày hôm sau, hắn gọi điện mời Dan Heng tham dự bữa tiệc liên hoan nhân lâu rồi mới có dịp gặp lại, một mặt hẹn những bạn học khác cùng tới. Mọi tác phong của hắn suốt bữa tiệc đều miễn chê, không cố tỏ ra thiên vị Dan Heng, áng chứng hắn chỉ xem cậu như một người bạn trong lớp. Thực chất ánh mắt hắn vẫn lén lút dồn hết lên Dan Heng từ đầu buổi tới giờ chưa từng nhìn lấy hắn. Dan Heng không chủ động giao lưu, nếu có ai hỏi thăm thì cậu sẽ lịch sự đáp lại, không thì hầu hết thời gian chỉ tập trung dùng bữa. Cậu chỉ ăn cá, có một đĩa cá thịt mềm tan được cậu ưng ý gắp nhiều hơn những đĩa cá khác vài đũa, ăn no thì ngồi yên một chỗ ngây ngốc. Cậu không tò mò người khác nói gì, không tham gia cuộc trò chuyện nhưng cũng không né tránh câu hỏi của người khác, cô độc như một hòn đảo biệt lập.

Đáng yêu muốn rụng tim Jing Yuan.

Jing Yuan thông qua máy nghe lén biết được Dan Heng vẫn chưa có người yêu, hoàn toàn khớp với suy luận hắn rút ra từ những hiểu biết vốn có về Dan Heng. Hắn đảm bảo rằng Dan Heng sẽ giữ kín bí mật lẻ loi sống một mình đến cuối đời, việc một gã đàn ông trưởng thành tự dưng xuất hiện tiếp cận mình chắc chắn sẽ dọa cậu hoảng sợ vỗ cảnh bỏ trốn. Cho nên Jing Yuan không tấn công dồn dập, hắn nhẫn nại giữ khoảng cách với Dan Heng như bằng hữu thông thường, một mặt lặng lẽ xâm nhập vào cuộc sống của cậu.

Dan Heng dần buông lỏng cảnh giác với hắn, bởi lẽ trong mắt cậu, hắn chỉ là người bạn nhiệt tình từng học cùng lớp (tuy năm xưa có phần quá dựa dẫm mình nhưng giờ đã biết giữ khoảng cách), là anh bạn đáng tin cậy (nghề nghiệp cảnh sát). Cậu nào hay biết vào mỗi đêm hắn sẽ lắng nghe tiếng cậu hít thở bên gối, thậm chí còn đoán được thời điểm nào cậu thủ dâm.

Dan Heng lúc trên giường và lúc bình thường không khác nhau là mấy, cậu thường chạm vào bản thân trong im lặng, cố điều chỉnh hơi thở không quá mức nặng nề, nhưng Jing Yuan chỉ dựa vào nhịp thở không ổn định là đoạn chính xác ngay cậu đang và sẽ làm gì. Ví như hiện tại mẹ nhỏ (dù thành niên đã lâu nhưng vốn liếng tự xử hầu như bằng không) đang vụng về sờ nắn lồn tơ sao cho đạt cực khoái rồi trùm chăn ngủ, chấm hết. Rất qua loa và nhạt nhẽo, Jing Yuan thừa biết còn khuya cái lồn đói khát của mẹ mới thỏa mãn. Y như dự đoán, tối hôm sau mẹ hắn tiếp tục giở bài an ủi qua quýt, cơ thể mới nếm có tí ngon ngọt thì chủ nhân đã phũ phàng ôm gối ngủ, thỉnh thoảng trong mộng mẹ sẽ vô thực bật ra tiếng rên rì rầm thể hiện sự bất mãn. Jing Yuan nghe mà lòng nóng như lửa đốt, hận không thể theo đường dây nghe lén đến bên an ủi cơ thể non mềm của mẹ.

Sở dĩ mẹ nhỏ mất rất lâu mới lên đỉnh là do mẹ nhát gan muốn chết, không dám chà xát hột le nhạy cảm cũng như thọc tay vô lỗ dâm móc ngoáy điểm sướng. Nếu có mặt ở đấy, hắn đảm bảo sẽ chiều chuộng mẹ thật chu đáo, để mẹ được hưởng thụ những khoái cảm ngọt ngào, đê mê nhất. Trước nhất phải cố đẩy nhanh tiến độ, mau chóng trở thàng một phần trong sinh hoạt của Dan Heng càng sớm càng tốt.

Tối hôm ấy, Jing Yuan như thường lệ đeo tai nghe làm việc, phần lớn thời gian tai nghe phát không quá nhiều âm thanh, mẹ hắn an tĩnh như chậu cây, động tác đẩy ghế và đặt ly nước xuống bàn đều không gây ra tiếng động. Hắn nghe thấy tiếng đánh chữ dừng lại, công việc đã hoàn thành, mẹ chuẩn bị đi ngủ. Hôm nay mẹ lên giường sớm hơn mọi ngày 40 phút.

Bình thường nề nếp làm việc và nghỉ ngơi của Dan Heng vốn trật tự như cái máy, vì sao hôm nay lại ngủ sớm, lẽ nào trong người không thoái mái? Jing Yuan nghĩ ngày mai nên gọi điện thoại hỏi thăm mẹ nhỏ.

Tiếng thở nhè nhẹ nhanh chóng xuất hiện, Jing Yuan đã quen với việc dùng nhịp thở của Dan Heng làm tiếng ồn trắng giúp tập trung công việc và trợ miên, sau hai tiếng đồng hồ cũng xử lý hết văn kiện, hắn sửa soạn leo lên giường dự định nghe tiếng mẹ hít thở cho dễ ngủ...Âm thanh Dan Heng cọ xát hai đùi rên rỉ như mèo con chợt truyền tới tai hắn, tối nay mẹ không thủ dâm mà cạ cạ tấm chăn kẹp giữa hai chân .

Lại lên cơn nứng trong mơ, Jing Yuan bất đắc dĩ thở dài. Hắn quyết định ngày mai sẽ tỏ tình và công khai theo đuổi Dan Heng, so với kế hoạch đã định rút ngắn phân nửa, nhưng hắn không thể chờ thêm được nữa. Jing Yuan nghe giọng mẹ nhỏ rên vừa duỗi tay nắm lấy thằng em sục sạo, bên kia có tiếng chăn sột soạt, mẹ sắp tỉnh sao, thốt nhiên tiếng rên Dan Heng trở nên cao vút.

Jing Yuan bật phắt dậy, miệng khát lưỡi khô, Dan Heng đó giờ chưa từng thốt lên một âm thanh dâm dục nào cả, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra? Tiếng nước lép nhép vang bên tai hắn nghe như tiếng lồn bị mút vào, dường như mẹ nhỏ vừa sắm cho mình chiếc sextoy dạng rung hút. Một mặt Jing Yuan mừng cho mẹ cũng chịu thoáng chịu thỏa mãn bản thân, một mặt thầm ghen ghét món đồ chơi vô dụng vướng chỗ, rõ ràng vị trí đấy sẽ do chính hắn tiếp nhận trong vài ngày tới, chỉ cần mẹ kiên nhẫn chờ đợi.....

Jing Yuan nghe cường độ Dan Heng nức nở càng lúc càng dồn dập, ấy mà vẫn không át được tiếng mút mát của 'gậy rung', nghe nhóp nhép khiến Jing Yuan không cần nhìn cũng biết giữa hai chân cậu lầy lội cỡ nào. Dan Heng khóc lóc không ngừng, nhưng lực mút dưới háng cậu không hề thuyên giảm mà càng vang dội, cậu cố cựa quậy cơ thể một cách ỡm ờ, vừa thích lại vừa sợ không nỡ rời xa 'gậy rung' đang dí chặt lồn dâm.

Cu Jing Yuan nứng muốn nổ tung. Mẹ kiếp đĩ dâm mới lần đầu chơi sextoy mà đã dám chơi sung nhường này, khóc to thế sao còn chưa biết đường hạ mức, ngộ nhỡ sưng lồn thì mai đi đứng kiểu gì? Giọng Dan Heng run run còn Jing Yuan chỉ cảm thấy da đầu mình căng nứt, không ngờ mẹ nhỏ của hắn lại dâm chừng vậy. Từng âm rên ngọt lịm làm hắn say đắm, điên cuồng tuốt cặc không ngừng.

Giả dụ đầu óc Jing Yuan không bị cơn nứng xâm chiếm, có lẽ hắn sẽ tinh ý phát hiện điểm bất thường của 'gậy rung', tần suất 'nó' mút mát không đều đều giống một cái máy mà nhịp nhàng có tiết tấu như một bản nhạc, rất 'người'; hoặc tiếng rên của cậu pha lẫn chút giọng mũi nghèn nghẹt đặc trưng của người còn chưa tỉnh giấc. Tiếc là Jing Yuan đã quá say (đố ai cưỡng lại được khi nghe mẹ hắn rên ư ử sung sướng đạt cực khoái), chưa kịp rút khăn giấy thì tinh dịch đã bắn xa tận một mét.
*

*

*
Sớm hôm sau, Jing Yuan gấp gáp nhắn tin muốn rủ Dan Heng đi chơi, Dan Heng nhanh chóng phản hồi:

"Không đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro