Chương 21: Anh ấy hôn tôi ba lần trong năm phút!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Edit: Lạc Hàn Hy.

"Cục cưng! Tao về rồi! Hôm nay có nhiều chuyện xảy ra lắm! Để tao kể cho mày nghe!" Dịch Thu hoàn thành công việc hôm nay, vui vẻ trở về nhà, đồng thời bắt đầu hút mèo để bổ sung nguyên khí.

Mèo đen đang ra sức liếm móng vuốt, nó đi ra ngoài cả một ngày, vất vả lắm mới cọ được xe buýt trở về được, lại gặp đúng giờ cao điểm, suýt chút nữa bóp chết mèo con nó.

Haizz, đầu năm nay ngay cả một con mèo cũng phải trở thành động vật xã hội, thật sự quá bi thảm a.

Dịch Thu không biết hành trình của mèo con nhà mình ngày hôm nay, bắt đầu đếm điểm thưởng: "Mày đã cường hóa dây lưng của tao một lần, hết 100 điểm, bùa lần này vô dụng, khi nào dùng thì tính điểm sau ha? Phần thưởng nhiệm vụ chuyện ma quái ở đoàn phim là 1000 điểm, wow, nợ nần của tao đã giảm đi một nửa, chỉ còn 1000 điểm thôi! "

Mèo đen đột nhiên ngẩng đầu: "Không thể! Không được 1000 điểm! Ngươi ăn gian!"

Dịch Thu mờ mịt: "Ăn gian?"

Mèo đen nói: "Nữ quỷ không phải do ngươi xử lý, ngươi chỉ bắt con hồ ly tinh kia, cho nên chỉ có thể cho ngươi 500 điểm khen thưởng!"

Dịch Thu nhướng mày, hỏi ngược lại: "Sao mày biết?"

Mèo đen: "......"Chết cha, lỡ miệng rồi!

Dịch Thu nâng con mèo đen lên: "Mày nhìn trộm tao?"

Mèo đen: "Chết tiệt, thế mà lại bị ngươi phát hiện....."

Không ngờ, Dịch Thu cũng không có ý trách cứ nó, còn đem nó ôm lấy cuồng hôn vài cái lên lỗ tai nó: "Ôi chao, Cục cưng, mày lo lắng cho tao thì cứ nói sớm a, miệng thì chê nhưng thân thể lại rất thành thật nha! Cục cưng mày đáng yêu quá đi!"

Mèo đen: Meo meo meo??? (・・ ) ?

Thiếu chút nữa đã quên mất cái tên này là một tên cuồng mèo rồi, mèo làm cái gì cũng cảm thấy thật đáng yêu.

"Nhưng 1000 điểm đã nói không thể quỵt nợ nha, đến đây, tao mở đồ hộp cho mày!" Dịch Thu nói.

"Hừ, đừng tưởng rằng lấy đồ hộp ra là có thể mua chuộc ta." Mèo đen rầm rì trong chốc lát, rồi chịu thua.

Vì vậy, dưới sự trợ giúp của đồ hộp, món nợ của Dịch Thu đã được giảm xuống 1.000 điểm một cách suôn sẻ.

"Cục cưng, đến đây nói cho tao biết, kiếp trước tao và Diêm Trường Sinh đã xảy ra chuyện gì vậy?" Dịch Thu hỏi, quỳ rạp trên mặt đất, ôm mặt nhìn con mèo ăn đồ hộp.

Mèo đen vừa ăn vừa uống, giả ngu nói: "Làm sao vậy, kiếp trước không phải là các ngươi đã ký khế ước sao."

Dịch Thu: "Cũng chỉ có như vậy thôi sao?"

Mèo đen: "Bằng không thì sao? Chẳng lẽ các ngươi đời trước còn bái đường thành thân à?"

Dịch Thu sờ cằm: "Với tư thế hôn của anh ta lúc ấy, rất giống."

Mèo đen:......

Dịch Thu lại hỏi: "Tụi tao thật sự không có quan hệ gì khác à? Vậy sao anh ấy toàn nói mấy lời cợt nhả với tao, đây là có ý gì? Trêu trọc tao sao?"

Mèo đen:............

Dịch Thu lại nghĩ : "Nhưng mà anh ấy vẫn rất đẹp trai a. Có lẽ do anh ấy đẹp trai, nên tao cũng dễ dàng tha thứ a."

Mèo đen:..................

Đau lòng thay cho Diêm Trường Sinh.

Dịch Thu suy nghĩ nửa ngày, cảm thấy không cần thiết phải vướng bận với sự tình kiếp trước, chờ đến lần sau nhìn thấy phiên bản Quỷ Vương Diêm Trường Sinh, hắn sẽ hỏi lại lần nữa.

Nhưng mà hắn vẫn phải giả vờ giả vịt.

Dịch Thu thở dài, kể lể với mèo đen: "Tao hôm nay bị một người đàn ông hôn ba lần trong năm phút đồng hồ, anh ta còn nói với tao mấy lời âu yếm gay gay, tâm hồn của tao đã bị thương một chút rồi, cảm thấy bản thân không còn là thẳng nam nữa."

Mèo đen: =A=

Dịch Thu: 0w0

Mèo đen trong lúc ăn cơm bị hắn nhìn chằm chằm đến mức dựng lông: "Đừng nhìn ta! Người ta đang ăn ngươi lại một hai phải nhìn chằm chằm, thật giống tên biến thái!"

Dịch Thu thản nhiên nói: "Tao chính là một kẻ biến thái a."

Mèo đen: "......"

Dịch Thu nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Nhân viên dọn phân muốn nhìn mèo nhà mình ăn cơm có gì không đúng chứ?"

Mèo Đen: "Hừ, tên biến thái đáng chết!"

Dịch Thu cười tủm tỉm, mèo con của hắn cái gì cũng tốt, chỉ là quá thẹn thùng mà thôi.

Dịch Thu lại nói: "Tao mỗi ngày giúp mày dọn phân nghiên cứu phân xem hôm nay tình huống của mày có khỏe mạnh không!"

Mèo đen: "A a a a a! Ngươi có còn là người không! Ta đang ăn cơm a!"

Sau đó Dịch Thu bị đuổi ra ngoài.

Đương nhiên không phải bởi vì quấy rầy mèo đen ăn cơm mà bị đuổi đi, mà là được giao một nhiệm vụ quan trọng: Mua sắm dược liệu.

Mèo đen nói hắn hôm nay bị thương, tuy rằng đã được trị hết hơn phân nửa, nhưng nếu không điều trị một chút, chỉ sợ sẽ tổn thương đến căn cơ.

Cục cưng đã lên tiếng, Dịch Thu nào dám không nghe, lập tức cầm đơn thuốc đi ra ngoài mua thuốc.

Đây là một con mèo dễ thương muốn nấu thuốc cho hắn a!

Miệng thì nói ghét bỏ hắn, nhưng lại muốn chế thuốc cho hắn chữa thương!

Cho dù nó có khó uống đến mức nào, hắn cũng sẽ cố uống hết!

Mèo đen: "Đã nói không phải là nấu thuốc bắc, là luyện đan!"

Dịch Thu: "Đều có thể, không thành vấn đề, tao đều ăn hết! Đây là chứng minh tình yêu của Cục cưng a! Moah moah!"

..................

"Đậu xe ở đây, tôi muốn đến cửa hàng tiện lợi mua vài thứ." Diêm Trường Sinh nói với trợ lý Lộc Yết.

"Chúng ta nên đi thôi! Lỡ như bị người khác nhận ra, Diêm lão sư, ngài sẽ không được thoát thân được trong một thời gian đó." Lộc Yết nói.

"Không sao, tôi mang theo khẩu trang." Diêm Trường Sinh đeo khẩu trang và kính râm lên, xuống xe đi đến cửa hàng tiện lợi ven đường.

Công việc quá mệt mỏi, chỉ có thể mua một số món đồ ngọt, coca, trà chanh mà người đại diện không cho phép hắn ăn, hắn mới có thể duy trì loại sinh hoạt như thế này, chẳng phải chỉ cần lên máy chạy bộ sau khi ăn xong là được sao, hắn có thể chịu được!

Dịch Thu xuống xe từ nửa tiếng trước, trên đường từ đoàn phim đến nhà Diêm Trường Sinh, vừa vặn đi qua nhà Dịch Thu, hắn vô cùng thích thú mà hưởng thụ "dịch vụ đưa đón".

Diêm Trường Sinh nhìn bóng dáng rời đi của Dịch Thu, trong lòng có rất nhiều suy nghĩ.

Mặc dù hắn cực kỳ cứng đầu về việc không tin vào quỷ thần, nhưng có nhiều lúc, Diêm Trường Sinh lại là một người rất nhạy cảm. Điều này có thể có liên quan đến nghề nghiệp của hắn, hắn thường xuyên phải hòa mình vào vai diễn, cố gắng tìm ra suy nghĩ của nhân vật, như vậy mới có thể hiện được vai diễn một cách tốt nhất.

Diêm Trường Sinh cảm thấy mình đã rơi vào một vòng xoáy mà lẽ thường không thể lý giải được.

Ví dụ, những cú sét đột ngột đánh xuống làm mất điện hôm nay, cũng như những khoảng trống trong trí nhớ của hắn trong thời gian này.

Khi tỉnh dậy, hắn còn đang hôn Dịch Thu, còn hôn đến say đắm không thể tách rời.

Diêm Trường Sinh cảm thấy, mình không còn là thẳng nam nữa.

Cảm giác duy nhất mà hắn cảm thấy lúc này là lòng dạ rối bời và não nề.

Dịch Thu......

Diêm Trường Sinh nhớ lại cảnh trước khi rời đi, đạo diễn Tưởng lôi kéo tay của hắn, cảm ơn trợ lý Dịch đại sư của hắn đã vô tư trợ giúp, vì để xua đuổi hồ ly tinh cậu ta đã phải đưa tới sấm sét, đạo hạnh thật sự thâm hậu, là một cao nhân a! Ông ấy muốn giới thiệu vị đại sư này cho toàn thế giới!

Diêm Trường Sinh đã chết lặng.

Hắn đối với hoạt động tâm lý tín đồ của Dịch Thu đã từ "Lại thêm một nạn nhân nữa" biến thành "Lại thêm một kẻ điên khác".

Dịch Thu là có loại năng lực này, cậu ta khiến tất cả mọi người trừ hắn ra, có thể thay đổi họ từ "quần chúng mê tín của Schrödinger(*)" thành "quần chúng kiên định với mê tín".

(*): Tên đầy đủ của ông là Erwin Rudolf Josef Alexander Schrödinger, là một nhà vật lý người Áo.

Bị bao vây bởi những tín đồ của Dịch Thu, Diêm Trường Sinh cảm thấy mình không thở được.

"Ôi, vị người tốt này, ta thấy ấn đường của ngươi phiếm hồng, mặt đỏ bừng, ánh mắt lấp lánh, trong lòng vui sướng nhàn nhạt, là sao hồng loan chuyển động, bần đạo sẵn sàng vì ngươi mở quẻ, không biết ý của ngươi như thế nào?" Một đạo sĩ trẻ tuổi đi tới, người này lớn lên mi thanh mục tú lại lôi thôi lếch thếch, mặc một bộ đạo bào bẩn thỉu, cười toe toét nhìn Diêm Trường Sinh.

Diêm Trường Sinh khẳng định lúc này hắn đang đeo khẩu trang và kính râm.

Cho nên tên đạo sĩ này là từ chỗ nào nhìn ra được tướng mạo của hắn?

Quả nhiên là một kẻ lừa đảo!

"Không cần, cảm ơn." Diêm Trường Sinh mặt không biểu tình mà đi ngang qua tên đạo sĩ.

Đạo sĩ há hốc mồm, một người có sao hồng loan chuyển động lại đối với nhân duyên của chính mình một chút hứng thú cũng không có? Này không khoa học...... Phi, này không mê tín a!

Khi đi được vài bước, Diêm Trường Sinh đột nhiên dừng lại, quay người lại.

Trong lòng Đạo sĩ liền vui vẻ, thầm nghĩ quả nhiên không ai có thể đối với nhân duyên của chính mình không có hứng thú được.

Diêm Trường Sinh lấy ví tiền ra, đưa cho đạo sĩ mấy tờ Mao gia gia: "Tiền này cho ngươi, ngươi cầm đi, đừng đi ra ngoài lừa ngạt nữa."

Đạo sĩ:???

Nhưng mấy tờ Mao gia gia màu hồng mao đã đả động đạo sĩ, hắn nhanh chóng nhận tiền: "Bần đạo là Hán Dương là quan chủ của miếu mèo đại tiên. Cảm ơn ngài đã quyên góp. Đây là chứng nhận đạo sĩ của ta."

Diêm Trường Sinh rơi vào im lặng hồi lâu khi nhìn vào chứng chỉ Đạo gia được in bởi "Hiệp hội Đạo giáo Trung Quốc".

—— Hóa ra đạo sĩ vẫn có chứng chỉ.

—— Hóa ra đây thật sự là một đạo sĩ?

Thấy Diêm Trường Sinh không nói một lời, đạo sĩ có chút thấp thỏm, thầm nghĩ mình đã lấy mấy trăm đồng tiền của người ta, không biểu hiện một chút thì không được.

Đạo sĩ suy nghĩ một chút, từ trong quần áo lấy ra một con cá nướng: "Người tốt, ngươi muốn ăn cá không?"

Diêm Trường Sinh cuối cùng cũng hiểu vết bẩn trên quần áo của hắn đến từ đâu!

"Không, cảm ơn." Diêm Trường Sinh lạnh nhạt mà từ chối.

Trong lúc từ chối hắn cũng tự hỏi con cá nướng này rốt cuộc là bị đạo sĩ giấu ở chỗ nào.

Đạo sĩ thấy hắn không muốn, vui sướng le lưỡi liếm miếng cá nướng, cắn thêm miếng nữa rồi giấu ngay vào đạo bào như giấu bảo bối.

Diêm Trường Sinh:......

Tại thời điểm này, sự tin tưởng của Diêm Trường Sin đối với tất cả các nhân sĩ tôn giáo là -100.

..................

"Thuốc về rồi!" Dịch Thu mua hết nguyên liệu trong danh sách, trở về nhà giao cho mèo đen.

Mèo đen đếm đếm nguyên liệu, vừa lòng gật đầu.

"Bây giờ có thể đun thuốc bắc được chưa?" Dịch Thu hỏi.

"Đã nói không phải là đun thuốc bắc được không!"Mèo đen tức giận nói.

"Rồi, rồi, dù sao cũng giống nhau. Nhưng mà nếu là luyện đan, tao còn phải mua một cái lò luyện đan cho mày. Haizz, nuôi mèo thật là tốn kém, những con mèo khác sẽ không đòi luyện đan đâu." Dịch Thu mở điện thoại ra chuẩn bị tìm kiếm trên Taobao xem có lò luyện luyện đan hay không.

Mèo đen thở phì phì nói: "Nếu không phải ngươi bị thương, ta mới không thèm quan tâm ngươi! Thuốc này 300 điểm một viên, thích ăn thì ăn!"

Dịch Thu kinh hãi: "Vậy chẳng phải tao lại nợ ngập đầu à?"

Mèo đen liếc xéo hắn: "Ngươi có ngày nào là không nợ ngập đầu hả?"

Dịch Thu tưởng tượng, cũng đúng, từ ngày có mèo, mèo con của hắn liền biến thành chủ nợ của hắn, hơn nữa hắn còn càng ngày nợ càng nhiều.

"Ôi chao,vậy mà thật sự có bán lò luyện đan, còn bán cả Tích Cốc Đan, nhưng Tích Cốc Đan này có phải hơi bị lớn không......" Dịch Thu nhìn Taobao đề cử Tích Cốc Đan to bằng một cái nắm tay, thông tin chi tiết còn nói chỉ cần một ngày ăn ba viên, bạn sẽ không đói nữa, bạn có thể dễ dàng thực hiện tích cốc.

Tích Cốc Đan to cứng như vậy, ăn hết ba viện, quả thật không cần ăn thêm thứ gì nữa, Dịch Thu không nói nổi mà nghĩ thầm.

Loại đồ này còn bán ra được mấy trăm cái!

"Mua lò luyện đan làm gì, ta xem nồi của ngươi cũng không tệ, lấy cái này đi!" Mèo đen chỉ cái nồi trên bệ bếp.

Dịch Thu nhìn chiếc nồi điện, tâm trạng phức tạp nói: "Tao thường dùng nó để nấu cháo."

"Nấu cháo cùng luyện đan cũng không khác nhau lắm, nồi điện càng tốt, đỡ phải kiểm soát nhiệt độ." Mèo đen nói.

Dịch Thu thở dài: Quên đi, Cục cưng vui vẻ là được rồi.

Mèo đen chỉ huy Dịch Thu xếp dược liệu theo trình tự,  điện thoại của Dịch Thu vang lên, hắn bấm loa ngoài.

"Dịch Thu, chị là Hạ Ngữ Cầm, hợp đồng của Hồ Tuấn Tuấn đã thương lượng xong, chị đã gửi đến email của em. Ngày mai Hồ Tuấn Tuấn muốn tới công ty ký tên, em có muốn đến cùng không?" Giám đốc Hạ hỏi.

Dịch Thu đồng ý. Hắn còn chưa dám nói với bố mẹ rằng hắn đã xin làm trợ lý, Hạ Ngữ Cầm cũng đã giúp hắn che giấu, bây giờ cả hai đều nghĩ rằng hắn đang ngoan ngoãn làm việc trong công ty của mình.

Haizz, một mình hắn phải làm ba công việc, làm nhiệm vụ trảm yêu trừ mà, rồi làm trợ lý của minh tinh, còn phải lo liệu cái công ty nhỏ của gia đình, quả thực là rất bận a.

Không cần suy nghĩ nhiều a, hút một ngụm mèo trước đã!

Mèo đen: "Tập trung làm việc đi, đừng có hôn ta."

Dịch Thu: "Hôn một cái nào, moah~"

__________________

Tác giả có lời muốn nói:

Diêm Trường Sinh:  Bị bao vây bởi những tín đồ của trợ lý thần côn, không biết phải làm sao.JPG

Lúc này trợ lý thần côn : Cục cưng hôn một cái nào, hôn một đi ~

Mèo đen: Tập trung vào công việc, đừng có hôn ta = A =

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro