Chương 25: 【 Thông báo xuất đạo 】

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Lạc Hàn Hy.

"Nợ của tao đã được giảm thêm hai trăm điểm." Dịch Thu bẻ ngón tay tính toán số điểm thu hoạch được từ chuyến đi bắt yêu cho Kim gia lần này. "Bây giờ tao chỉ nợ mày 1100 điểm thôi."

Mèo đen lười biếng nằm phơi nắng trên bệ cửa sổ: "Vậy thì ngươi thật tuyệt nha."

Giọng nói lười biếng, giọng điệu có lệ, không có hồn.

Dịch Thu cố ý gây chuyện để tạo sự hứng thú cho nó, lại thần bí mà hạ giọng: "Trời đánh tiền của phi pháp nha, Kim gia trả thù lao cho tao một trăm vạn, đạo diễn Tưởng cho tao mười vạn, tao để lại một nửa, quyên góp một nửa, hiện tại tất cả đều được để trong tài khoản 'Quỹ nuôi dưỡng mèo con', mày là một con mèo có hơn 50 vạn tiền tiết kiệm đó nha. Cục cưng mày có vui không?"

Mèo đen lạnh nhạt nhìn hắn: "Thẻ ngân hàng ở trong tay ta hả?"

Dịch Thu "Éc" một tiếng: "Tao bảo quản giúp mày a!"

Mèo đen lập tức ghét bỏ nói: "Vậy thì liên quan quái gì tới ta! Đều quyên góp hết đi, một phân ta cũng không cần!"

Dịch Thu lập tức cảm thấy mất mát, tại sao mèo con của hắn lại khó lấy lòng như vậy a? Chỉ là hắn sợ nó xúc động mà mua một lúc mười thùng đồ hộp cho mèo trên mạng về nhà thôi mà!

Dịch Thu chuyển chủ đề: "Lần này tao còn gặp được Ngũ Giới đạo sĩ, cậu ta 80% là mèo yêu, nói đi, mày cùng cậu ta có quan hệ không đứng đánh nào không? Mày là mèo con của tao, không được câu tam đáp bốn ở bên ngoài đó nha!"

Mèo đen nhìn hắn như một tên ngốc: "Không quen biết, ta cũng chưa từng nghe qua, đó là ai?"

Dịch Thu vừa sờ mèo vừa nói: "Chính là đạo sĩ của Miếu mèo đại tiên trên núi Hán Dương, tao nghi ngờ bản thể của cậu ta là một con mèo yêu, chẳng qua do trên người có đạo hạnh thâm hậu, còn có ánh sáng vàng công đức che lấp, cho nên thấy không rõ lắm."

Mèo đen suy nghĩ một chút: "Bình thường, có lẽ là một cao nhân, ẩn sĩ nào đó."

Dịch Thu trông mong mà nhìn nó: "Yêu tinh khi tu luyện đạt được đạo hạnh cao thâm thì lập tức có thể biến thành người, nhưng mà mày thì đừng bao giờ hóa thành người nha, nếu không mày sẽ đánh mất tình yêu của tao đối với mày đó!"

Mèo đen:???

Dịch Thu: Chân thành.(Φ ω Φ)

Mèo đen: Thật không hiểu nổi mấy con sen các ngươi nghĩ gì mà......

Dịch Thu nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: "Ai hy vọng mèo nhà mình biến thành người, thì đều là kẻ dối trá! Nhân viên dọn phân chân chính yêu mèo sẽ không muốn mèo của mình trở thành người! Những chú mèo mới đáng yêu làm sao a!"

Mèo đen đứng dậy, chọc vào IPAD của Dịch Thu, mở ra một cuốn tiểu thuyết có tên 《 chủ nhân bá đạo yêu ta 》: "Nhìn xem, có người viết về mối quan hệ giữa nhân viên dọn phân với mèo biến thành người, thành tiểu thuyết tình cảm đây này! "

Dịch Thu sửng sốt: "Mày không nên xem những thứ loạn thất bát tao (*) như thế này!"

(*): lung tung, lộn xộn.

Mèo đen: "Lêu lêu lêu, ta đã xem hết rồi."

Dịch Thu khóc lóc thảm thiết: "Người đâu, ta muốn cài 'Hộ tống lễ hội Đập xanh' (*)cho Cục cưng nhà ta!"

(*): "Hộ tống lễ hội Đập xanh" là phần mềm quản lý mạng Internet được nhà nước Trung Quốc cấp kinh phí cho xã hội tải về và sử dụng miễn phí nhằm mục đích thanh lọc môi trường mạng, tránh để giới trẻ bị ảnh hưởng, nhiễm độc bởi Internet

Mèo đen dùng móng vuốt lướt trên IPAD một cách điêu luyện: "Đã muộn rồi, có gì mà ta chưa xem chứ, đừng xem thường ta!"

Dịch Thu khóc hu hu: "Mày thay đổi rồi, mày không còn là chú mèo con ngây thơ đáng yêu nữa rồi, mày thành một lão tài xế già(*) rồi! Ái chà, mèo lái xe hình như cũng rất đáng yêu a!"

(*):Chỉ những người có kinh nghiệm, am hiểu một lĩnh vực gì đó. (?) Có thể ám chỉ người từng trải, lão dê già, kẻ trăng hoa, kẻ sở khanh đã "yêu" nhiều cô gái... hoặc nữ giới cũng có thể nói vậy.

Mèo đen:...... Cho dù mèo làm cái gì tên này cũng đều cảm thấy thật đáng yêu, đúng là một tên biến thái mà.

Điện thoại vang lên, Dịch Thu trả lời điện thoại: "Alo, Xin chào, tôi là Dịch Thu, ai vậy ạ?"

Đầu bên kia điện thoại trầm mặc một chút, một giọng nữ truyền đến: "Dịch đại sư, xin chào, tôi là Trần Tiểu Ngọc. Cảm ơn cậu đã cứu tôi..."

Dịch Thu nhướng mày, vuốt ve bộ lông mịn màng của Cục cưng.

Trần Tiểu Ngọc, là nữ ba xui xẻo trong đoàn phim, bất ngờ bị một nữ quỷ không rõ nguồn gốc nhập vào. Kể từ khi lệ quỷ bị đánh cho hồn phi phách tán, cô ấy đã rơi vào hôn mê, bây giờ cũng đã tỉnh lại.

Dịch Thu vẫn còn rất nhiều điều muốn hỏi cô ấy, vì vậy hắn đã hẹn gặp cô.

Ít nhất cũng phải tìm ra nguồn gốc của nữ quỷ trong người cô ấy là từ đâu ra.

..................

"Trần tiểu thư, xin chào, mời ngồi." Dịch Thu quen cửa quen nẻo mà hẹn người ta đến quán cà phê mà hắn thường lui tới, Trần Tiểu Ngọc đeo khẩu trang, đội mũ ngồi xuống, tư thế có chút co quắp.

Trần Tiểu Ngọc chỉ ngồi trên nửa cái ghế, lưng thẳng tắp, sau vài câu chào hỏi, cô liền nói thẳng: "Dịch đại sư, mọi việc tôi đã nghe đạo diễn Tưởng kể lại, thực sự cảm ơn cậu vì đã cứu mạng tôi."

Dịch Thu vẫy tay: "Không cần khách khí, đúng lúc đụng phải mà thôi, cũng không thể thấy chết mà không cứu."

Trần Tiểu Ngọc lấy từ trong túi ra một phong bì mỏng, bên trong là một tấm thẻ ngân hàng, đưa tới trước mặt Dịch Thu : "Đây là một chút tâm ý của tôi, mong Dịch đại sư nhận cho."

Dịch Thu đột nhiên phát hiện, gần đây đường tài vận của bản thân rất thuận lợi a.

Sau khi giải quyết xong vấn đề chuyện ma quái ở đoàn phim, đạo diễn Tưởng đã bí mật tóm lấy hắn, nhét cho hắn một trăm nghìn tệ.

Lúc ấy Dịch Thu cũng kinh ngạc một chút: "Ngài sống cũng không dễ dàng a, làm đạo diễn đã phải lao tâm lao lực như thế rồi, bây giờ còn phải tự bỏ ra tiền túi cho đoàn phim."

Đạo diễn Tưởng lập tức đỏ mặt: "Cái này...... Cũng không tính là tôi tự bỏ ra tiền túi, tất cả đều được tính vào kinh phí của đoàn phim!"

Dịch Thu: "Bộ phận tài chính và kiểm toán vậy mà có thể đồng ý à?"

Vẻ mặt của đạo diễn Tưởng rất chân thành: "Chi phí đạo cụ hết một trăm nghìn tệ thì có đáng bao nhiêu chứ! Cái này gọi chi trả, chi trả!"

Dịch Thu lại học được một ít kiến ​​thức mới về cuộc sống.

Suy nghĩ trở lại hiện thực, Dịch Thu nghiêm túc đánh giá Trần Tiểu Ngọc, cô ấy vẫn đeo khẩu trang và đội mũ, nhưng từ đôi mắt, đã có thể thấy cô ấy không còn vẻ uể oải nữa, hiển nhiên cô ấy đã  thoát khỏi trạng thái uể oải từ việc bị lệ quỷ bám vào người, tuy thân thể còn có chút suy yếu, nhưng chỉ cần điều dưỡng đúng cách, thì sẽ không phát sinh thêm vấn đề nghiêm trọng gì nữa.

Dịch Thu nhận lấy món quà cảm ơn của Trần Tiểu Ngọc, rồi đưa cho cô ấy một là bùa Kim Quang: "Cầm lấy cái này đi, mang theo bên mình, về sau nếu nghe thấy trong giới có ai nuôi dưỡng tiểu quỷ linh tinh, thì đừng lại gần, như vậy cô sẽ không gặp phải loại chuyện này nữa.

Trần Tiểu Ngọc nhận lấy lá bùa vàng bằng cả hai tay, nói cảm ơn với Dịch Thu một lần nữa.

"Nói cho tôi biết, cô đã trêu trọc thứ đó khi nào?" Dịch Thu hỏi.

Trần Tiểu Ngọc nhớ lại nói: "Khoảng một tháng trước, tôi cùng bạn trai chia tay...... Dịch đại sư, tôi tin tưởng nhân phẩm của cậu, nhưng chuyện này tôi cũng chưa công khai ra bên ngoài......"

Dịch Thu gật đầu: "Chuyện này tôi hiểu."

Trần Tiểu Ngọc ngượng ngùng cười: "Anh ấy là một người đàn ông rất bận rộn, nhưng trong thời gian chúng tôi ở bên nhau, anh ấy đã đối xử rất tốt với tôi và giúp đỡ tôi rất nhiều. Anh ấy cũng giúp tôi có cơ hội đến được buổi thử vai cho bộ phim của đạo diễn Tưởng."

"Nhưng chúng tôi ở chung không được bao lâu thì chia tay. Sau khi chia tay, tôi buồn bã một thời gian nên ra đi ra ngoài thư giãn vài ngày, sau khi quay lại, tôi bắt đầu thường xuyên gặp ác mộng, nhưng khi tỉnh dậy thì lại không nhớ được gì. Sau khi tham gia vào đoàn phim thì tình hình càng trở nên nghiêm trọng hơn, tôi thường đột nhiên phát hiện ra mình bị mất trí nhớ, nhưng mọi người xung quanh nói rằng vừa rồi tôi vẫn bình thường. Tôi nghi ngờ đây là bị mộng du, nhưng ... "

Dịch Thu nói: "Chắc là lúc cảm xúc của cô sa sút, đã bị quỷ bám vào người. Trong thời gian đi du lịch, cô đã đi đâu, ở với ai, cô có tiếp xúc với thứ gì đặc biệt không, chẳng hạn như tượng Phật, đồ cổ, đồ dùng không rõ mục đích? "

Trần Tiểu Ngọc suy nghĩ một hồi: "Hình như là không có. Lúc ấy tôi mang theo một trợ lý cùng đi du lịch, đến thành phố Tam Đồ bên cạnh, hành trình cũng rất đơn giản, đều là địa điểm du lịch."

Dịch Thu lại hỏi thêm một ít vấn đề, nhưng cũng không phát hiện ra cái gì bất thường.

Dù có nhìn thế nào, việc Trần Tiểu Ngọc bị bám vào người chỉ là chuyện trùng hợp, nhưng trực giác của Dịch Thu lại thấy chuyện này có vấn đề.

"Bây giờ cô đã có số điện thoại của tôi, cô có thể liên hệ với tôi bất cứ lúc nào." Trước khi rời đi, Dịch Thu nói với Trần Tiểu Ngọc.

Trần Tiểu Ngọc gật đầu liên tục.

"Mặt khác, mạo muội hỏi một chút, hợp đồng của cô cùng công ty quản lý khi nào thì đến kỳ hạn?" Dịch Thu nghĩ đến công ty nhỏ trong nhà, không nhịn được hỏi thêm một câu.

"Còn 5 năm." Trần Tiểu Ngọc nói.

Dịch Thu thở dài trong lòng, xem ra đinh mệnh của hắn là không có duyên phận chiêu mộ người sống rồi.

Chuyên tâm đi bắt quỷ trừ yêu thôi, tốt xấu gì cũng còn có thể bắt được một vài nhân viên mới.

..................

Ngân nga một bài hát, mua vài cốc trà sữa không đường, Dịch Thu thẳng thắn vô tư quay lại nhà Diêm Trường Sinh.

Sáng nay Diêm Trường Sinh đã hoàn thành việc quay phim và kết thúc công việc ở đoàn phim, sau đó về nhà nghỉ ngơi, ngày mai hắn phải bay ngay đến thủ đô để tham gia một buổi ký kết hợp đồng với một nhãn hàng.

"Tôi về rồi đây ~ Tôi mang trà sữa đến cho mọi người nè, không đường!" Dịch Thu không hề có chút cảm giác áy náy gì về việc hắn bỏ bê công việc vào buổi trưa, không, có lẽ vẫn có một ít, nếu không hắn sẽ không mua trà sữa.

"Cảm ơn! Tôi đang muốn uống trà sữa!" trợ lý Lộc Yết đang thu dọn hành lý cho Diêm Trường Sinh, vui vẻ uống trà sữa.

Diêm Trường Sinh nhàn nhạt nói: "Tôi không uống trà sữa." Bánh kem hắn còn có thể suy nghĩ, trà sữa thì không! Buổi tối sẽ không ngủ được!

Lộc Yết lên tiếng: "Diêm lão sư thích uống Coca với trà chanh, nhưng do lượng đường quá cao nên không thể uống quá nhiều."

Dịch Thu cách quần áo nhìn thoáng qua cơ bụng của anh ta, một ly trà sữa cũng không thể hủy đi đường nhân ngư gợi cảm của anh ta, vì thế hắn chớp mắt bán manh: "Không, trà sữa uống ngon thật nha, anh muốn uống."

Diêm Trường Sinh:...... Lại tới?!

Thân thể Diêm Trường Sinh phản bội lại ý chí của hắn, nhanh chóng cầm lấy trà sữa, dùng ống hút chọc vào nắp, uống một cách thích thú.

Dưới đáy lòng Lộc Yết cảm thán: Diêm lão sư của chúng ta quả nhiên là ngạo kiều a.

Dịch Thu còn ý xấu hỏi: "Uống ngon không?"

Diêm Trường Sinh: "......"

Nếu hắn nói uống không ngon, Dịch Thu có thể trực tiếp ra lệnh hắn uống hết không?

Thấy ánh mắt của Diêm Trường Sinh đang nhìn hắn có u oán lên án, Dịch Thu cười đến đặc biệt vui vẻ.

Vốn dĩ sau sự kiện ma quái của đoàn phim, Dịch Thu có chút khó chịu.

Sau khi Diêm Trường Sinh ở " hình thức Quỷ Vương" làm xong việc, thì lại đem "Chuyện tốt" mà bản thân đã làm quên hết đi, liều chết không nhận việc cưỡng hôn, còn cho rằng đây là do Dịch Thu giở trò quỷ.

Dịch Thu hơi tức giận, bọn họ hôn nhau nồng nhiệt ba lần trong vòng năm phút, hôn xong thì chối bỏ không nhận, làm nhịp tim của hắn nháy mắt đập thình thịch rồi đột nhiên biến thành chỉ có một bên tình nguyện.

Vì thế Dịch Thu cũng lui trở lại hình thức ở chung lúc ban đầu, hắn cùng Diêm Trường Sinh vẫn duy trì mối quan hệ giữa minh tinh cùng với trợ lý như cũ, chỉ có lúc hắn giở trò đùa dai sai sử Diêm Trường Sinh, hắn mới có thể tìm được một chút vui vẻ bí mật.

Nhìn Diêm Trường Sinh cau mày uống hết hơn phân nửa ly trà sữa, Dịch Thu thật sự vui vẻ.

Đối với kiếp trước Dịch Thu không có chút ký ức nào, Diêm Trường Sinh ngày thường cũng thế, chỉ có một lần ở đoàn phim, phong ấn của anh ấy được cởi bỏ, ký ức trở về, biến thành Diêm Trường Sinh kiếp trước.

Dịch Thu có thể hiểu vì sao mình đột nhiên rung động.

Quỷ Vương Diêm Trường Sinh, hô mưa gọi gió ra lệnh cho vạn quỷ thật sự quá đẹp trai! Vợ của hắn quá đẹp trai a! Đẹp trai đến mức làm cho chân của hắn nhũn luôn rồi! Đẹp trai đến mức làm hắn cong luôn rồi!

So sánh với......

Dịch Thu nhìn thoáng qua Diêm Trường Sinh, anh ấy đang ôm trà sữa uống một ngụm rồi dừng một chút, nhìn lén hắn một cái, rồi lại nhanh chóng quay mặt đi làm bộ như không thấy hắn, cả người đều là viết hoa hai chữ ngạo kiều.

Diêm Trường Sinh này, cũng rất đáng yêu a, đặc biệt là anh ấy rất chính trực, không tham gia vào việc mê tín phong kiến.

Bởi vì sự đáng yêu này, Dịch Thu đặc biệt muốn trêu chọc anh ấy một chút.

Dịch Thu cười tủm tỉm mà nhìn anh: "Phải uống hết nha."

Diêm Trường Sinh trong lòng lộp bộp một chút: Xong rồi, hôm nay phải tập luyện thêm một tiếng nữa rồi.

Từ góc độ mà Lộc Yết không nhìn thấy, Dịch Thu chỉ vào khóe miệng của mình.

Diêm Trường Sinh: Tên trợ lý thần côn này còn ám chỉ hắn hôn cậu ta? Hắn là loại người tùy tiện như vậy sao!

Dịch Thu thấy hắn không phản ứng, rút một tờ khăn giấy lau khóe miệng của anh: "Uống trà sữa dính lên cả trên mặt mà cũng không biết, có phải anh bị ngốc hay không?"

Lộc Yết quay đầu lại, cười nói: "Diêm lão sư có đôi khi cũng không biết cách sinh hoạt thường ngày a."

Dịch Thu cười khanh khách, nói: "Cho nên mới cần trợ lý như chúng ta ' chiếu cố ' tốt cho anh ấy a."

Diêm Trường Sinh nhanh chóng đoạt lấy khăn giấy trên tay Dịch Thu, tự mình lau.

Cảm giác mặt nóng lên, tim đập nhanh ...

Diêm Trường Sinh không dám nhìn vào mắt Dịch Thu, cầm điện thoại di động lên mở Vương Giả Vinh Diệu lên chơi, sau đó bời vì thất thần mà bị đồng đội chửi rủa là học sinh tiểu học.

Tất cả là lỗi của Dịch Thu!

____________________

Tác giả có lời muốn nói:

Dịch Thu (chỉ vào khóe miệng): Đây, đây.

Diêm Trường Sinh ( ngồi nghiêm chỉnh ): Tôi không phải là loại người tùy tiện như vậy!

Dịch Thu: Thế lần trước ai là người đã hôn tôi ba lần trong năm phút?

Diêm Trường Sinh: Không phải tôi, tôi không có, tôi là thẳng nam, tôi bị oan a!

———— mấy tháng sau ————

Diêm Trường Sinh hôn Dịch Thu xong, phát biểu suy nghĩ của mình: Thật thơm!!!

Không có người nào có thể thoát được hương thơm này, Quỷ Vương có tam quan chủ nghĩa duy vật cũng không ngoại lệ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro