#2 mì ramen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai bọn em đã cùng nhau đi đến một tiệm mì ramen mà Kwanghee vừa giới thiệu

Trên đường đi, Kwanghee đã luôn nhắc đến quán mì rất nhiều làm em có chút tò mò về nơi đó

Đến nơi, cả hai bọn em bước vào quán, không khí ở nơi này khá yên tĩnh và ấm cúng, mang một phong cách chuẩn quán ăn Nhật

Bọn em chọn bàn ngồi ở một vị trí đắt địa có thể nhìn ra phía dòng người đang đi ngoài kia

Không lâu sau, có một chị nhân viên mang một vẻ đẹp dịu dàng thùy mị đúng gu nhiều cậu trai trẻ thời nay bước đến

-Kim Kwanghee: Cho em hai tô ramen như cũ nha chị

Cái từ "như cũ" này nghĩa là Kwanghee đã đến đây ăn rất nhiều lần và trở thành quán ruột của cậu ấy thì phải

Đợi đến khi chị nhân viên vừa đi khuất, em mới dám nói chuyện với cậu

-Jeong Jinae: Panghee có vẻ đến đây rất nhiều lần nhỉ?

-Kim Kwanghee: đúng rồii, đây là quán ruột của tớ đó

Kwanghee nhìn em cười thật tươi, tự tin trả lời với em, nhưng không hiểu sao em lại có một suy nghĩ khác khi nhìn thấy cậu nói chuyện với chị nhân viên xinh đẹp kia

-Jeong Jinae: cậu...đến đây ăn vì chị nhân viên xinh đẹp đó hả?

-Kim Kwanghee: yaa, tớ không phải là kẻ biến thái mê gái đâu

Câu trả lời của cậu làm em thở thào nhẹ nhõm trong lòng, em cứ ngỡ cậu ăn ở quán mì này nhiều vì chị nhân viên xinh đẹp kia chứ, may thật

-Kim Kwanghee: tớ ăn ở đây vì nó ngon thôi, không phải như suy nghĩ của cái đầu óc sâu bọ kia của cậu nghĩ đâu

Cái gì mà "đầu óc sâu bọ" chứ

Tại vì nhìn chị nhân viên kia đẹp quá và cái cách Kwanghee nói chuyện với chị ấy làm em có chút hiểu lầm thôi mà

Một lúc sau chị nhân viên xinh đẹp khi nãy đã mang đến cho bọn em hai tô mì ramen nóng hổi, khói thổi nghi ngút

-Chị nhân viên: chúc Kwanghee và bạn gái của Kwanghee ăn ngon miệng nhá

Hảa??

Câu chúc chị nhân viên kia làm em ngượng đỏ hết cả mặt, bên kia Kwanghee cũng vì câu nói đó mà hai tai dần đỏ lên

-Kim Kwanghee: bọn em chỉ là bạn thôi, chị đừng có trêu bọn em nữa

Chị nhân viên nghe vậy không nói gì mà chỉ cười cười rồi đi trở về làm việc của mình

Còn em khi nghe câu nói của Kwanghee thì có chút thất vọng nhưng đó là sự thật mà, em và cậu ấy cũng chỉ là bạn không hơn không kém của nhau thôi

Cảm nhận được không khí giữa hai người bọn em đột nhiên lại trầm xuống sau cuộc nói chuyện của cậu và chị nhân viên nên cậu đã mở lời bắt chuyện

-Kim Kwanghee: xin lỗi Jinae nhiều nha, chị ấy không biết nên mới trêu như vậy thôi

-Jeong Jinae: à không sao đâu

Buồn thì cũng buồn một chút thôi rồi em trở lại trạng thái ban đầu của mình

Em nếm thử một muỗng nước súp của tô mì, quả thật đúng là hương vị làm Kwanghee phải đến đây ăn nhiều lần

-Kim Kwanghee: thấy thế nào?

Kwanghee cũng tò mò muốn biết cảm nhận của em khi ăn thử ramen tại quán mà mình giới thiệu

Nếu nó không vừa khẩu vị với em thì cậu sẽ cảm thấy ngại lắm vì cậu đã tự tin giới thiệu vậy mà

-Jeong Jinae: lần sau mình đến nữa nhá?

Nghe được câu trả lời của em, cậu có vẻ rất hài lòng, vui cười đáp lời em

-Kim Kwanghee: Cậu muốn đến bao nhiêu lần tớ cũng sẽ đưa cậu đến

Câu nói này có chút...làm em cảm thấy xiêu lòng, không biết vì sao nữa nhưng những hành động quan tâm của Kwanghee đã làm em bị rung động

Em không có can đảm để tỏ tình cậu nhưng nếu như thế này mãi mãi cũng được, em mong rằng thời gian sẽ dừng lại vào những khoảnh khắc như thế này

-----------------------------------------------

Tác giả: 5g15 dậy sớm để thành công nào các tình yêu ơi






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro