Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng thái hậu cũng xuất đi, Liễu Tử Hưu lại hôn mê bất tỉnh, Nam Cung Độ hạ lệnh không có mệnh lệnh của hắn bất luận kẻ nào cũng không được tới gần Vương phi tẩm điện quấy rầy Vương phi nghỉ ngơi, đồng thời phái tuỳ thân của mình là Tinh Di đến hầu hạ Vương phi. Đây thật là điều vinh hạnh, tất cả trắc phi, nam sủng trong Mục Vương phủ đều hâm mô vô cùng. Quả nhiên, kim chi ngọc diệp được đãi ngộ hoàn toàn khác!

Bọn họ này xuất thân từ thanh lâu tất nhiên là không dám cùng công chúa tranh thủ tình cảm, chính là lúc trước nghe hạ nhân trong phủ nghị luận, Vương gia l bị Vương phi phủ đầu ngay trong đêm tân hôn, sáng ngày thứ hai lại tự mình vì Vương phi rửa mặt chải đầu. Bọn họ đều là trinh nữ khi bắt đầu hầu hạ Vương gia, đối với tính tình ngang ngược thô bạo của Vương gia họ ai nấy đều sợ hãi. Trong lúc nhất thời mỗi người đều cảm thấy bất an, e sợ Vương phi nương nương sẽ ra tay trị bọn họ, nào biết vị nương nương đỉnh đỉnh đại danh trong truyền thuyết hiện giờ đang chịu tra tấn tàn khóc, thiếu chút nữa ngay cả ý nghĩ muốn chết cũng chẳng có.

Lại nói tới đại a đầu Tinh Di, từ thuở nhỏ đã theo Mục Vương gia, thông minh, lanh lợi, có năng lực văn võ, được Vương gia tin tưởng, dù chưa bị nạp phi, nhưng địa vị lại không phải bình thường. Nàng và Nguyệt Quang đều là tâm phúc của Nam Cung Độ. Hôm nay, bị Nam Cung Độ sai khiến đến Vương phi tẩm điện, ngoài mặt là hầu hạ Vương phi, kì thực phải tránh cho Liệu Tử Hưu tiếp xúc với người khác, bại lộ thân phận nam nhi.

Với Liễu Tử Hưu, Tinh Di vừa nhìn liền biết hắn ngỗ nghịch Vương gia nên mới phải lãnh hậu quả xấu. Ở bên Vương gia nhiều năm, nàng đã sớm biết, bất quá Vương gia có thể vì tức giận quá mới cường bạo nam nhân. Nếu người bình thường khả dĩ đắc tội đến Vương gia thì đều bị đòn hiểm, nhẹ thì thiếu cánh tay, ba tháng liệt giường, nặng thì mất mạng, thật không biết Liễu Tử Hưu này là vận khí hảo hảo hay sao mà Vương gia lại tha cho hắn?

Khi đến nơi, Tinh Di đến bên giường, thân thể bỗng nhiên dừng lại. Lạnh lùng, ánh mắt hướng tới gương mặt thanh tú ẩn hiện bên dưới lớp chăn dày. Liễu Tử Hưu sớm mê man, mấy sợi tóc bám vào hai bên mặt, hai hàng lông mi rung nhè nhẹ, cái mũi thẳng xinh đẹp, đôi môi mỏng mím lại vẫn lưu sắc đỏ quyến rũ, đường nét gương mặt cũng phơi bày rõ vì phấn son đã nhạt đi bớt, nhưng chẳng hề thô ráp và cứng nhắc như nam nhân.

Tinh Di không khỏi nhíu mày, thầm nghĩ: cho dù đêm qua Vương gia không say rượu, sợ cũng sẽ không so đo đến việc hắn không phải nữ nhi, huống chi Vương gia từ trước đến nay nam nữ không hề phân biệt, hiện giờ lại không giết hắn, ngoài mặt nói là tương kế tựu kế, dịch dung giả mạo nhưng trên thực tế là bị sắc đẹp mê hoặc? Tìm người giả mạo Vương phi không phải càng mạo hiểm hơn sao? Nghĩ nghĩ, tay nàng chậm rãi hướng đến cổ Liễu Tử Hưu.

Tựa hồ cảm giác được có người ở bên, người trên giường đột nhiên giật mình, lắc đầu, miệng hàm hàm hồ hồ muốn nói gì đó, nhưng không mở to mắt.

Tinh Di áp tay vào trán Liễu Tử Hưu, quả nhiên là đang phát sốt!

Chần chờ một lát, nàng thu tay lại, lấy ra một cái bình sứ màu đen đeo bên hông, nhổ nắp bình, lấy ra viên thuốc màu đỏ, lại một phen nắm lấy cằm Liễu Tử Hưu khiến cho hắn phải hé miệng, nhanh chóng bỏ thuốc vào. Sau đó lại tự tay bón trà cho hắn.

Liễu Tử Hưu mơ mơ màng màng tỉnh lại.

Tinh Di đi đến bên giường, không đợi hắn nói chuyện, liền một phen xốc chăn, mặt không chút thay đổi nói: ‘’Xuống giường! Tự mình tắm rửa thay quần áo!’’

‘’A?!’’ Liễu Tử Hưu kinh ngạc, sợ run hồi lâu mới đột nhiên phản ứng lại, hoảng sợ lấy tay che đi hạ thể, trong khoảnh khắc người hắn nóng như bị lửa đốt. Hắn, hắn cư nhiên bị nữ nhân nhìn thấy hết!

‘’Ngươi, ngươi là ai?’’ Ngượng ngùng mà lại vô cùng sợ hãi, hắn e dè, chằm chằm nhìn nữ tử xa lạ trước mắt.

‘’Ta là Tinh Di, từ hôm nay trở đi, chính là thị tì cận thân của Vương phi!’’

Tinh Di vừa nói vừa xoay người, trên mặt xẹt qua một tia xấu hổ, dù sao nàng cũng chưa chồng, là hoa cúc khuê nữ, trừ việc thuở nhỏ ở bên cạnh Vương gia, làm sao nghĩ đến cư nhiên lại nhìn thấy cơ thể trần truồng của nam tử khác.

Tinh Di? Vương phi? Thị tì? Liễu Tử Hưu đầu óc xoay vòng, tay chân lại bủn rủn, căn bản không thể tự trả lời được.

Thấy hắn thất thần ngẩn người, Tinh Di đột nhiên lãnh ngôn quát lớn nói: ‘’Ngươi cho là ngươi thật sự là Vương phi sao? Còn không mau xuống giường!’’

Giọng nói cứng rắn giống như tiếng hét của đại dâm tặc khiến Tử Hưu sợ đến mức toàn thân run rẩy, đầu óc choáng váng, toàn thân mặc dù đau đớn nhưng vì hoảng sợ quá nên phải bò xuống giường. Nào biết đôi chân chẳng thể nào đứng vững mà vấp ngã.

May mắn cho hắn là trên người đang bọc chăn, trên mặt đất lại trải thảm bằng lông dê nên cũng không đến mức phải bất tỉnh nhân sự. Tử Hưu chật vật một hồi cuối cùng cũng có thể đứng lên, ngẩng đầu đối diện với ánh mắt lạnh lùng của Tinh Di, trong lòng thoáng chốc chợt lạnh, càng thêm khó chịu , không tài nào thở nổi.

Thấy thế, Tinh Di cười lạnh nói: ‘’Ngươi không cần trước mặt ta giả vờ uỷ khuất, ngươi đắc tội với Vương gia thì không đáng để thương tâm! Huống chi ngươi còn câu dẫn dụ dỗ Vương gia’’

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro