10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Duy ngủ chưa?

Quang Anh vừa mở cửa đã gọi tên em, nhưng tuyệt nhiên không có ai lên tiếng. Bây giờ đã là 2g sáng rồi. Có lẽ em đã ngủ từ lâu.

Việc đầu tiên anh về nhà là kiểm tra xem Đức Duy của mình đang ở đâu, đã ngủ hay chưa.

Anh bước vào phòng ngủ, nhẹ nhàng vặn tay nắm.

Quang Anh có nhắn tin cho em, khuyên em ngủ sớm, vì anh mới ra mắt sản phẩm mới nên rất bận, có lẽ sắp tới sẽ về rất trễ, hoặc có thể sẽ cả đêm không về. Tất nhiên, anh luôn chứng minh bằng cách gửi hình ảnh cho em yên tâm.

Bài hát mới ra mắt của anh liên tục leo top trên các bảng xếp hạng. Điều này đương nhiên tốt cho việc thăng tiến, là điều đáng mừng.

Không chỉ có mình anh bận, Đức Duy dạo này cũng rất mệt mỏi vì chuyện học hành. Đã vậy gần đây còn không được anh ôm ngủ, không được anh xoa lưng, không có cảm giác an toàn, nên em cọc cằn, dễ nóng tính lắm.

Nạn nhân của anh tất nhiên là Hoàng Long. Tội nghiệp!

Quang Anh thức khuya dậy sớm nên mệt lắm, anh vừa về đã vệ sinh sơ rồi trèo lên giường. Đức Duy của anh đã ngủ say đến mức anh đã về còn không biết.

Anh biết dạo này em cũng stress lắm. Anh đi làm mệt, em đi học cũng mệt. Mới một tuần thôi nhưng đã như 1 tháng, nhớ nhau nhiều lắm.

Quang Anh tuy rất mệt, nhưng vẫn tranh thủ thời gian vuốt ve những sợi tóc con của em, ngắm nhìn em một chút. Việc ngắm em đúng thật không bao giờ là đủ, bé nhỏ đến đáng yêu!

- Đức Duy ngoan, em ngủ ngoan...

Thơm lên trán em một cái, rồi nằm ngay ngắn lại. Anh thiếu ngủ lắm rồi.

...

Đức Duy vẫn dậy sớm như thường ngày, em làm đồ ăn sáng cho anh rồi mới đi học.

Một tuần nay nhồi nhét đầu óc vào việc học đã làm tinh thần em kiệt quệ không ít. Em thường lên lớp với trạng thái mệt mỏi, còn rất hay quạu quọ, như con mèo nhỏ bị dẫm phải đuôi, gắt gỏng vô cùng.

Hoàng Long nhận ra được sự thay đổi này của em nên cũng rất lo. Nhưng bản thân lại không biết nên làm gì, chỉ là thực sự không dám đến gần khi em đang tự học.

Đôi khi cậu còn bị em lôi ra chửi một cách vô lý. Lúc học là nhân cách thứ 2 của em sao? Nặng đến mức này rồi à? Khi bình tĩnh được rồi thì em thật sự thấy có lỗi, Đức Duy xin lỗi cậu đủ thứ.

Được rồi, nặng lắm rồi. Phải tìm cách giải quyết thôi. Để anh đây ra tay.

...

Đứng trước cửa văn phòng, Hoàng Long cũng sợ lắm, nhưng không chỉ vì lo cho em đâu, cậu cũng cảm thấy thầy cô nên giảm lại bài tập, hoặc cho thêm hạn deadline, vì các bài tiểu luận không chỉ nhiều mà hạn nộp còn rất rất ngắn.

Hoàng Long đang suy nghĩ nên tìm chủ nhiệm hay thầy Thanh Bảo. Vì trong số các thầy cô giảng viên thì thầy mới đến là dễ tính nhất rồi.

Cậu phân vân một hồi, cuối cùng lại chọn y.

- Hmm thầy ơi, em có chuyện muốn nói!

Hoàng Long lôi y ra ngoài nói chuyện riêng, nói trong văn phòng thầy cô khác mà nghe được, có làm gì hai thầy trò không thì không chắc. Thì chuyện này nói ra đúng là rất to gan.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro