27 - chill 「𝝜」

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ngọc Chương chỉ hơi xấu hổ mà ngã đầu vào vai Xuân Trường. Gương mặt cũng chuyển sang hồng nhạt.

- Xuân Trường...

- Hửm?

- Có vẻ là kỳ phát tình. - Ngọc Chương thở hắt ra, chà xát môi mình lên dấu vết sau gáy của anh.

- Ờ nhỉ... - Xuân Trường đã quên mất kỳ phát tình của mình, anh chộn rộn trong người khi cánh môi mềm mỏng đó của cậu đang chu du gãi ngứa làn da của mình.

Và đương nhiên là cảm giác nóng hừng hực đang chạy rần rần từ từ trong người nữa, vừ khó chịu lại vừa dấy lên dục vọng đang ngủ sâu.

- E-Em không mặc quần lót sao? - Xuân Trường cảm thấy được có vẻ Ngọc Chương đã cương cứng ngắc rồi, và khá bất ngờ khi cách một lớp quần thì kẽ mông của anh vẫn nhấn xuống được hình hài rõ ràng của nó.

- Em... Ở nhà với anh thì không... - Ngọc Chương vuốt ve tấm lưng của Xuân Trường, luồn tay vào áo anh cảm nhận làn da mịn màng.

- Can đảm đó chứ. - Xuân Trường cười khẽ, nhẹ nhàng nhấn mông xuống dương vật của cậu.

- Ah... Xuân Trường à. - Ngọc Chương khẽ rên lên và bật ra giọng điệu trách móc.

Anh khúc khích cười và áp người sát vào Ngọc Chương trước khi cả hai bắt đầu ngồi dậy. Ngọc Chương tựa lưng vào ghế còn Xuân Trường ngồi trên cặp đùi săn chắc của cậu, ra sức chà xát mông mình.

- Lần cuối gần đây nhất là khi nào? - Xuân Trường hỏi, hai tay vòng quanh hông cậu khi cậu đang ra sức liếm mút vết cắn trên gáy của anh.

- Khoảng hai ngày trước. - Ngọc Chương nhe răng ra và ngập vào nơi đó, khiến cho anh rên khẽ.

Xuân Trường cắn môi bật ra âm thanh dâm muội, cũng tiến tới vị trí tuyến mùi của Ngọc Chương mà bắt đầu cắn mút. Đánh dấu mùi hương của mình lên thân thể nhau một cách thỏa thích xong, cả hai mới tiến vào một nụ hôn môi.

Ngọc Chương chìm vào bờ môi căng mọng của anh ngay lập tức, thay vì áp vào và cảm nhận nhau thì cậu chỉ liên tục mút lấy nó như một viên kẹo ngọt, tạo ra âm thanh chụt chụt vang lên và khiến môi Xuân Trường bóng lưỡng.

- Em cương dễ thật đấy, đã cứng ngắc rồi. - Xuân Trường ngọ nguậy mông mình như để chọc tức cậu và hài lòng nhìn cặp chân mày rậm đó nhăn lại.

- Em không muốn đâm vào ngay đâu anh đừng khiêu khích em nữa. - Cậu khẽ hôn vào hõm cổ Xuân Trường, đôi mắt đỏ ngầu.

- Anh không muốn em đâm vào ngay nhưng vẫn muốn khiêu khích em. - Nói xong anh lại nhẹ nhàng nhún trên dương vật Ngọc Chương và cậu đang ngăn mình bật ra tiếng rên lớn, thay vào đó là tiếng rít.

Anh thích thú nhìn cậu chật vật, cơ thể anh run nhè nhẹ lên khi bàn tay thô ráp to lớn của cậu đang ve vuốt lưng mình, cậu dùng cả bàn tay cảm nhận đường cong quyến rũ cong vút bên dưới rồi khẽ nhấn mấy ngón tay vào rãnh lưng xinh đẹp của anh, Ngọc Chương thành công làm Xuân Trường mềm nhũn và trở nên nhạy cảm mà rên rỉ.

Xuân Trường cố tình đưa môi sát lại gần tai cậu, dùng chất giọng ngọt ngào cao vút để bật ra khỏi môi.

Ngọc Chương dục vọng đã bị đẩy lên tới trên đỉnh đầu, cấu xé cần cổ của anh như con thú đói, để lại vô số vết hôn chằng chịt nối tiếp nhau. Nói không phét thì cổ của Xuân Trường thật sự chi chít vết hôn của cậu.

- Rờ ở đây mới sướng này. - Xuân Trường hơi nhấc mông lên, nhẹ nhàng cọ xát cậu bé của mình với thứ hùng dũng của Ngọc Chương, hai vật nhạy cảm chà xát lấy nhau tạo ra khoái cảm lâng lâng.

Anh cầm hai tay của Ngọc Chương và khều nhẹ vào lòng bàn tay của cậu trước khi đặt cả hai vào trong quần, áp vào cặp mông trần trụi căng tròn của mình.

- Woah... - Ngọc Chương chỉ thở ra một hơi và cuối cùng là xoa lấy nó, rõ ràng hôm nay Xuân Trường có vẻ bạo hơn hẳn.

- Dám cá là em không thể tìm thấy ai có mông ngon hơn anh đâu. - Anh khẽ thì thầm vào tai cậu, và tóc gáy Ngọc Chương dựng thẳng lên hết.

- Chắc chắn rồi. - Ngọc Chương đáp lại, dù Xuân Trường đang ngồi nhưng khi bóp vào thì cặp đào tuyệt vời đấy vẫn tràn đầy tay cậu, cảm thấy thoải mái vô cùng.

Cứ như không phải đồ thật vậy.

- Hôm nay em cứ thoải mái đi nhé. - Xuân Trường khẽ cọ cọ hai thứ cương cứng vào nhau qua lớp quần của cả hai, phía sau mông đã hơi rỉ ra dịch ướt.

Quả nhiên kỳ phát tình của Xuân Trường là thời điểm mà Ngọc Chương thích nhất trong đời, vì khi đó cậu có thể chiếm lấy anh bao nhiêu lần cũng được, thậm chí là trong vòng một tuần.

Cậu hai mắt nhắm nghiền liếm mút xương quai xanh của Xuân Trường theo cảm nhận, hai bàn tay liên tục xoa nắn cặp mông đó, cấu véo vào như bị nghiện. Và tiếng rên rỉ của anh thật cực phẩm làm sao. Ngọc Chương hành hạ Xuân Trường loang lổ những vết đỏ tươi trên thân thể.

Xuân Trường muốn được đụng chạm thêm nữa, anh tự vén áo mình lên, lộ ra làn da trắng như tuyết và cơ thể thon thả, mềm mại. Xinh đẹp đến nghẹt thở. Anh dùng răng cắn lấy áo của mình để cố định nó.

Ngọc Chương bên dưới hơi giật giật vì phấn khích, sau đó liền dùng hai tay siết chặt lưng dưới của Xuân Trường, ôm lấy vòng eo đó thật chặt và ép sát vào cơ thể mình, ép buộc Xuân Trường cong lưng ưỡn ngực lên.

Cậu đặt những dấu hôn đỏ thẫm khắp ngực của anh, và hài lòng khi Xuân Trường rên rỉ rất phóng đãng, mùi hương cũng nổ ra thơm nức mũi.

Một ngón tay cậu đưa vào hậu huyệt ẩm ướt của anh, Xuân Trường thở ra một hơi thật mạnh và ôm lấy cổ cậu, ngã mặt mình vào vai Ngọc Chương.

Ngón tay thon dài tiến đến đâu liền gãi gãi liên tục, tạo ra cảm giác nhồn nhột rất sảng khoái. Anh trườn tay mình xuống, cởi bỏ những cúc áo trên cái áo ngủ bằng vải lụa của cậu, sờ soạng cơ bắp rắn chắc từ ngực tới bụng, sau đó ôm lấy vòng hông mạnh khỏe của cậu.

- Ngọc Chương, e-em... Nhanh một chút... - Xuân Trường lắp lư cặp mông của mình trên đùi cậu, thèm khát cầu xin.

Ngón thứ ba chẳng nói chẳng rằng đi vào trong thật dễ dàng, anh cắn môi và ngã người mình vào lòng cậu.

- Chương...

- Anh đẹp lắm... - Cậu nới lỏng lỗ nhỏ ra thật cẩn thận, sau đó mới rút ba ngón tay của mình ra.

Xuân Trường gương mặt mê loạn ý tình, sắc dục bao phủ một mảng đỏ hồng, đôi mắt ướt át và bờ môi sưng tấy đỏ mọng. Ngọc Chương không nhịn được mà hôn tới cánh môi gợi cảm đó, để mặc Xuân Trường đang cởi bỏ áo của cậu ra.

Kéo được áo của Ngọc Chương ra, anh lại tiến tới quần của cậu, gỡ bỏ sợi dây quần chết tiệt, Xuân Trường nắm lấy lưng quần của Ngọc Chương trước khi cả hai đứng dậy và thoát y toàn bộ quần áo ra khỏi người.

Hai thân thể trần trụi sau đó lại dính lấy nhau lần nữa, Ngọc Chương nằm ngửa ra sofa và để mặc Xuân Trường làm loạn trên người mình. Anh cũng để lại rất nhiều vết hôn ngân trên người cậu, đỏ ngầu cả cơ thể cả hai.

Xuân Trường cẩn thận đứng dậy, sau đó cố định dương vật to lớn kia mà đặt đầu khấc ngay mép lỗ của mình.

Từ tốn ngồi xuống, Xuân Trường rên lớn và ứ nước mắt khi đầu khấc to lớn nhấn vào bên trong. Cùng lúc đó tiếng rên lớn của Ngọc Chương bật lên và thân nhiệt cả hai trở nên nóng hổi một cách đột ngột.

Mùi hương của Xuân Trường trong không khí mạnh đến mức nồng nặc, nhưng không điếc mũi mà còn khiến người ta nghiện hơn nữa.

- X-Xuân Trường... - Ngọc Chương giữ chặt lưng anh, nhẹ xoa vào đó khi anh từ từ ngồi xuống.

Cho đến khi mông chạm vào bụng dưới của Ngọc Chương, nước mắt đã nhẹ rỉ ra, Xuân Trường run rẩy không thể di chuyển được nữa. Thật đầy, thật chặt, thật thoải mái.

Ngọc Chương khẽ gầm gừ và đẩy hông mình ngược lên, âm thanh ưm ửm trong cổ họng Xuân Trường với âm lượng nhỏ nhè nhẹ bật ra những tràng dài. Anh hai tay tìm đến tay Ngọc Chương, nắm vào giữ bình tĩnh.

Hai đôi bàn tay được Ngọc Chương kéo lên đặt trên ngực cậu để có tư thế thoải mái hơn, nhẹ nhàng thúc lên tạo khoái cảm nho nhỏ.

- Ha-...hahh... N-Ngọc Chương... - Xuân Trường cắn môi, chuyển thành tư thế quỳ và bắt đầu nhấc lên ngồi xuống.

- Anh thoải mái không?... C-Có đau không? - Cậu khẽ rút một tay ra và vuốt nhẹ tóc anh, tay còn lại đan chặt hơn vào tay Xuân Trường và vuốt ve trấn an.

- Kh-Không... Ưm... - Xuân Trường chống hai tay xuống cạnh hai bên vai của Ngọc Chương, bắt đầu nhấc lên ngồi xuống nhanh hơn nữa.

Tiếng rên rỉ cao vút của anh ngày một lớn và trở nên đặc quánh mùi tình dục, ngọt ngào như hũ mật vậy. Cùng với gương mặt xinh đẹp và cơ thể tuyệt vời này lại trở thành cực phẩm.

- Ahh... Trường... - Ngọc Chương nằm yên, hoàn toàn để Xuân Trường làm chủ thằng nhóc của cậu, theo cử động của anh mà nó lẩn ra sau đó lại dội tất cả chiều dài vào trong một cách liên tục và nhanh chóng.

Cơ thể dẻo dai đã khiến Xuân Trường cưỡi cậu một cách chuyên nghiệp kinh khủng, nhất cử nhất động nhỏ nhất cũng tạo ra sự sung sướng mãnh liệt, làm tiếng rên của cả hai hòa quyện vào nhau.

- C-Cho em đâm anh... Ah..ha... - Ngọc Chương thở hắt ra, cơ thể căng cứng và nhắm chặt mắt vì dục cảm quá tuyệt.

- Chương... Đâm anh đi... - Xuân Trường ngừng cưỡi và thở hồng hộc vì mệt.

Ngọc Chương lúc này ngồi dậy và đẩy Xuân Trường nằm xuống, áp chặt hai thân thể trơn bóng đầy mồ hôi vào nhau. Cậu lấy hai chân Xuân Trường quắp vào hai bên hông của mình, bắt đầu nhè nhẹ thúc vào bên trong.

Xuân Trường tựa lưng vào tay ghế, hai tay ôm chặt lưng Ngọc Chương và ngửa cổ rên rỉ.

Những cú xuyên xỏ ngày dần nhanh và mạnh hơn, cho đến khi nó đạt đến tốc độ đáng sợ. Tiếng rên nhẹ nhàng bay bổng của Xuân Trường chuyển sang những tiếng la hét và nức nở khi khoái cảm quá mãnh liệt. Những dòng điện vô cùng mạnh chạy từ tuyến tiền liệt lên thẳng não làm anh mê đắm và trở nên hoảng loạn.

- Argh... X-Xuân Trường em sắp... - Ngọc Chương nghiến răng và nhắm chặt mắt lại ngửa cổ lên rên rỉ, bên dưới lại luân động như muốn bốc lửa.

- A-Anh... Cũng... Ah... Không nổi...n-nữa... - Xuân Trường hét lên một tiếng lớn, cào mạnh một đường dài trên lưng cậu, cong lưng và hai thân thể chính thức không còn kẽ hở nào.

- Hah... - Ngọc Chương gầm lên một âm thanh khàn đục, sau đó là một tràng dài những tiếng thở mạnh và âm thanh rên rỉ trầm thấp.

Xuân Trường nức nở trong nước mắt và nhận được một nụ hôn ngọt ngào trong lúc anh giải phóng toàn bộ lên bụng của cả hai. Ngọc Chương cắn mạnh vào môi dưới của Xuân Trường, hai tay cắm chặt vào cặp mông căng tròn, và dương vật được đẩy sâu đến hết mức có thể, phún ra những dòng trắng đục và nóng hổi.

- E-Em yêu anh... Xuân Trường. - Cậu lật lại cho Xuân Trường nằm trên người mình, tránh đè lấy anh.

- Anh cũng yêu em... - Xuân Trường còn chưa qua hết cơn cực khoái vừa rồi, nhẹ nhàng hôn vào môi cậu lần nữa.

Họ lại hôn nhau thật lâu, thật ngọt ngào cho đến hiệp thứ hai, kỳ phát tình vẫn chưa qua và đêm còn rất dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro