39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vài ngày sau, chính phủ gọi thầu.

"Kỳ lạ, Hành Nhất tập đoàn làm sao tham dự đấu thầu ? Trước đó không có bọn họ !"

"Đúng vậy ! Vốn tưởng rằng Tân Nguyên là đối thủ duy nhất, hiện tại Hành Nhất cũng tham gia vào, việc này khó càng thêm khó."

Xung quanh mọi người bên lặng lẽ nghị luận, một bên Trịnh Tuyết Lan mặt không chút thay đổi. Ngày hôm nay gọi thầu là Tân Nguyên thời gian hai năm tới muốn tại T Thị kiến - thương lưỡng dụng hạng mục cao ốc văn phòng. Nguyên bản giống như có tin tưởng lấy lần đấu thầu này, không nghĩ tới An Hữu Trân đột nhiên xuất hiện. Nhưng lại là lấy thân phận người đấu thầu.

Trịnh Tuyết Lan có chút loạn, cách thời gian chính thức bắt đầu còn năm phút đồng thì Trịnh Tuyết Lan đứng dậy đi ra ngoài, gọi điện thoại cho phụ thân.

"Lần này đấu thầu ta xem chúng ta khả năng thua khá lớn. Nhớ rõ giá cả không nên vượt lên trước 4%, thực sự không được liền buông tha."

"Ba ! Thế nào có thể bỏ đi?!"

"Tiểu Lan a, con chẳng lẽ còn không thấy An Hữu Trân xuất hiện kỳ thực là muốn cho con một bài học kinh nghiệm sao."

"..."

" Chuyện trước đó con làm quá mức, sớm nói con không nghe. Vả lại nhắc nhở con, An Hữu Trân người này một chút cũng không thiếu sự sát phạt và quyết đoán, tương lai có thể một mình phụ trách một mặt công tác, thật là người kế tục tốt, con á, nhớ kỹ bài học lần này, không nên tái tùy hứng , trên thương trường đâu dùng cho con tùy hứng."

"Ba, hiện tại gọi thầu sẽ làm sao !"

Trịnh Trung thở dài, dừng một chút nói rằng: "Cuối cùng sẽ hợp tác với chúng ta, tựa như hạng mục HYI, cuối cùng cô ấy phải đồng ý hợp tác."

"Hành Nhất muốn đi vào hạng mục bất động sản T Thị? Hiện tại thời cơ này cũng không tốt!"

"Ai nói không tốt? Hành Nhất lúc này mượn chúng ta tiến nhập bất động sản T Thị, cùng con muốn chen chân nghiên cứu phát triển lĩnh vực ngôi cao đều không phải như nhau sao. Nhưng là cái hạng mục này của chúng ta lợi nhuận tăng trưởng cực kỳ cao, cô ấy nếu là thành công không chỉ có được một chén canh, còn có thể làm cho nghiên cứu phát triển ngôi cao ít đi độ mạo hiểm. Nhất cử đa tiện ah!"

Cúp điện thoại, Trịnh Tuyết Lan hít sâu mấy cửa, nàng cảm thấy phi thường buồn bực. Mới mấy ngày tình thế liền thay đổi đột ngột, nguyên bản An Hữu Trân không động tĩnh liên tiếp có động tác, hơn nữa ngoài dự đoán mọi người.

Mang theo hệ thống hỗn cổ đại. Trịnh Tuyết Lan tiếp chiêu tiếp càng ngày càng cật lực.

"Trịnh tổng, đấu thầu bắt đầu rồi."

Trịnh Tuyết Lan gật đầu, xoay người đi vào hội trường

An Hữu Trân tới tương đối muộn, vài hạng mục đấu thầu án rất nhanh đã gõ định rồi. Cô đến thì vừa lúc là nơi này đấu thầu. Trịnh Tuyết Lan liếc mắt chưa từng nhìn cô, A Tả nhỏ giọng nói:

"Tiểu nha đầu rất tức giận, hậu quả không biết có thể hay không nghiêm trọng."

An Hữu Trân không nói chuyện, một bên Vân Khánh Ly trợn mắt, tiếp câu: "Thế nào, không nỡ ?"

A Tả cứng họng không nói được gì, hậm hực xoay người đi. An Hữu Trân tự tiếu phi tiếu nhìn lướt qua Vân Khánh Ly, Vân Khánh Ly giả vờ không phát hiện.

Đấu thầu bắt đầu, Hành Nhất vẫn dĩ cao hơn 2% khoảng giá áp chế Tân Nguyên. Cuối cùng Tân Nguyên không cách nào nữa nâng lên giá, bằng không sẽ vượt qua dự tính tối cao giá trị 4%, không thể làm gì khác hơn là buông tay, Hành Nhất thành công đấu thầu. Sau đó, An Hữu Trân cùng mấy người lưu lại xung quanh chào hỏi, Trịnh Tuyết Lan đi tới, vươn tay nói rằng:

"Chúc mừng An tổng."

An Hữu Trân mỉm cười: "Cảm ơn "

Trịnh Tuyết Lan cứng nhắc cười một thoáng, dẫn người rời đi.

Trịnh Tuyết Lan tự nhận làm đủ chuẩn bị, thế nhưng hiện tại đến xem, An Hữu Trân hình như một cái một cái lười biếng , nhất phó không thể nói lên thần sắc, thế nhưng thừa dịp đối phương không đầy đủ, liền xuất thủ mạnh, tinh chuẩn nhanh chóng, từng bước đúng chỗ. Trịnh Tuyết Lan thấy như là chính mình bị cô ấy bóp chặt cổ họng, không chút nào dám giãy dụa. Một ván này, chung quy là thua.

Mấy người An Hữu Trân trở về đến công ty, A Tả cười nói: "Chúc mừng a An tổng ! Chúng ta mấy người đã lâu không tụ, ngài nha, suốt ngày đem người yêu bảo hộ bên người giấu diếm mặt mũi, thực sự không thể nào nói nổi! Ngày hôm nay cùng nhau đi, chúc mừng chúc mừng !"

An Hữu Trân cười mà không đáp, vội vàng thu xếp mấy thứ văn kiện.

"Đừng lảng tránh trọng tâm câu chuyện, đêm nay tôi mời khách. Đi tán chứ, hảo hảo chơi đùa."

Một bên Vân Khánh Ly cùng Amy cũng cười phụ họa, An Hữu Trân giương mắt nhìn mấy người bọn họ, nói: "Cô ấy ngày hôm nay mới vừa về, buổi tối 8 giờ hơn mới có thể đến. Nếu không thì hôm khác?"

"Đổi cái gì trời ạ ! Liền ngày hôm nay ! Mặc kệ a, dù sao cũng ngài phụ trách đem người mang đến !"

An Hữu Trân suy nghĩ một chút: "Tôi hỏi hỏi nàng trước, các người tìm địa điểm trước đi"

"An Hữu Trân, ngài cũng đừng có mà đùa giỡn nha, ngày hôm nay không thấy được người, đừng trách chúng tôi kéo ngài đến 12 giờ !"

Mấy người đều biết An Hữu Trân cùng Trương Nguyên Ánh cam đoan buổi tối không vượt quá 11 giờ về nhà, mấy ngày liền mọi người bận rộn xoay quanh nhưng mặc kệ cái tình huống gì, An Hữu Trân cũng đều chạy về trước. Điều này làm cho mọi người liên tiếp lắc đầu, thế nhưng cũng không có biện pháp. Ai bảo nhân gia hiện tại đang trong gian đoạn tình yêu cuồng nhiệt, hơn nữa nói gì nghe nấy làm chi! Song bởi vì Trương Nguyên Ánh cũng thường xuyên bay nơi khác, hai người này tựa hồ thật nhiều ngày chưa thấy qua mặt nhau.

Trương Nguyên Ánh đang thu dọn đồ đạc, buổi chiều 5 giờ bay trở lại T Thị. Trong khoảng thời gian này An Hữu Trân vẫn đang bận rộn chuyện đấu thầu, mỗi ngày đi sớm về muộn. Về đến nhà sau đó có đôi khi Trương Nguyên Ánh đã đang ngủ, cô vẫn mở ra Notebook tiếp tục làm việc. Trương Nguyên Ánh ngoài miệng không nói gì, trong lòng đã có chút không bằng lòng. Nhưng ngẫm lại, công việc An Hữu Trân vốn chính là như thế này, nếu lựa chọn người như vậy, chung quy chỉ tiếp nhận cô là được rồi.

Đang nghĩ ngợi, An Hữu Trân gọi điện thoại tới

"Hửm?"

"Bà xã, đã đại thắng. A Tả tiếp đãi muốn tụ họp. Mọi người ầm ĩ muốn em tới, thế nào?"

"Khi nào?"

"Buổi tối em xuống bay chị đi đón em, chúng ta cùng nhau qua. Một nơi có âm nhạc tương đối an tĩnh ."

"Em đi tiện sao?"

"Đương nhiên. Đêm nay em chính là nhân vật chính, em mà không đến, bọn họ uy hiếp không cho chị 11 giờ về nhà, bức người ta Huyết Nhận với bọn họ !"

Trương Nguyên Ánh bị chọc cười: "Nói như vậy, An tổng nói chung là vội vàng qua cái giai đoạn này?"

"Chị nghĩ đúng vậy."

Trương Nguyên Ánh khóe miệng cong lên, mây đen trong đầu mấy ngày qua tản ra rất nhiều: "Buổi tối tới đón em đi. Đúng rồi, sau khi em tới rồi tìm một chỗ phải thay quần áo. Dù sao vẫn không thể ăn mặc đồng phục đi gặp bạn bè chị được hửm?"

"Uhm, đến lúc đó sẽ có biện pháp. Đương nhiên không thể để cho bọn họ nhìn! Đồng phục quyến rũ chỉ có thể để chị nhìn !"

"Lắm mồm!"

Buổi tối, An Hữu Trân đón Trương Nguyên Ánh, đổi lại quần áo. Trương Nguyên Ánh thay đổi một thân quần dài, đem tóc xõa xuống, bên ngoài ăn mặc áo khoác, cùng giày cao gót. Nhìn qua mê người lại thần bí. Trước lúc vào cửa trước, An Hữu Trân nhịn không được kéo Trương Nguyên Ánh vào một góc tối khuất vội vã hôn đối phương. Trương Nguyên Ánh không có giãy dụa, hai tay vòng trên cổ An Hữu Trân, rất nhanh say sưa chìm vào trong nụ hôn.

Trương Nguyên Ánh phát hiện bản thân thực thích bộ dáng An Hữu Trân vì nàng mà ý loạn tình mê. Bên dưới nhiệt tình của cô, Trương Nguyên Ánh thấy toàn thân giống như bị hỏa thiêu.

An Hữu Trân thở hổn hển ôm lấy Trương Nguyên Ánh, dán tại tai của nàng nói:

"Em thực sự là một yêu tinh !"

Trương Nguyên Ánh nháy mắt lóe sáng nhìn về phía An Hữu Trân, bỗng nhiên khóe miệng cong lên, ngón tay khẽ xẹt qua môi An Hữu Trân, dùng giọng quyến rũ nói:

"Vậy, An tổng bị câu dẫn rồi sao?"

An Hữu Trân há mồm thì cắn ngón tay Trương Nguyên Ánh, tay kéo đem Trương Nguyên Ánh đặt trong lòng mình, hai người kề sát đối phương, thậm chí có thể cảm thụ được nhịp tim cả hai. Đầu lưỡi xẹt qua đầu ngón tay, lại còn khẻ mút. Trương Nguyên Ánh cả người run rẩy một chút, vì cái động tác này trên mặt hồng thành một mảnh hiện lên.

"Ôi ! Tại đây thân mật!" Phía sau truyền đến giọng nam trêu ghẹo.

Trương Nguyên Ánh khẩn trương rút ra ngón tay, An Hữu Trân quay đầu nhìn là A Tả. Nhìn người nào đó trong lòng xấu hổ, An Hữu Trân che giấu nói: "Đi vào trước lại nói, tôi giới thiệu cho mọi người một chút."

Nói xong dắt Trương Nguyên Ánh, ngăn trở tầm mắt A Tả, hướng ghế lô đi đến.

Ghế lô bên trong là các "Chiến hữu" của An Hữu Trân. Ngoại trừ A Tả cùng Lưu Gia Vân, còn lại Amy, Vân Khánh Ly, A Thành đã gặp qua. An Hữu Trân chu đáo lấy cho Trương Nguyên Ánh những món dễ ăn, sau đó thì ngồi trên sô pha nhìn mấy người bọn họ nháo. An Hữu Trân cùng Trương Nguyên Ánh cũng ăn vài thứ, đã bị mọi người kéo đi uống rượu .

Mọi người bảy miệng tám lời bàn bạc chuyện buổi sáng đứng lên gọi thầu, A Tả tối hưng phấn, cười nói: "Nói thật ra, ngày đó tiểu nha đầu tới công ty nói chuyện hợp tác thì An Hữu Trân khóe miệng nhất câu, dáng tươi cười nhất lộ, tôi chỉ biết cô ấy muốn động thủ. Ngày hôm nay vừa nhìn tiểu nha đầu kia bộ dáng giật mình, tôi đột nhiên cảm thấy giống như một đám đại nhân khi dễ tiểu hài nhi!""

"Lúc này Trịnh Tuyết Lan cũng biết nhổ lông bên miệng con cọp là chuyện nguy hiểm." A Thành không uống ít, nói theo

Vân Khánh Ly ngồi ở bên cạnh Trương Nguyên Ánh, hai người nhỏ giọng trò chuyện, cũng có nói đến chuyện này.

An Hữu Trân xoay nhẹ ly rượu trong tay, nói: "Tân Nguyên hiện tại phỏng chừng loạn một đoàn, Trịnh Tuyết Lan tốt nhất thành thật một chút, xuất ra thành ý tới hợp tác."

"Hữu Trân, nàng còn có thể trái lại đem giá cả hạ xuống chủ động tìm ngài sao?"

"Không tìm tôi, tôi liền tìm cô ấy."

Mấy người sửng sốt, lập tức bật cười.

"Ngài được đấy, học được co được dãn được !"

Vân Khánh Ly càng ngày càng thấy Trương Nguyên Ánh thích hợp với An Hữu Trân. Mặc kệ thế nào này, phần phong thái chính là không phải một phụ nữ bình thường. Bản thân đem chuyện gần đây nói cho Trương Nguyên Ánh nghe, Trương Nguyên Ánh thực sự cũng chỉ là nghe, một câu nói cũng không hỏi. Thử nghĩ có mấy người con gái có thể nhẫn nhịn sự tò mò đối với những nghi ngờ bất mãn gần đây, chung quy có thể có một loại thái độ khoan dung tiếp thu tất cả ! Khó có được ! Kỳ thực An Hữu Trân ở trên thương trường dốc sức làm là phi thường vất vả. Cô rất cần người yêu quan tâm cùng bao dung, những thứ này, Vân Khánh Ly nghĩ Trương Nguyên Ánh tuyệt đối có thể cho cô.

Đêm đó càng về sau mọi người đùa càng dữ dội, ngay cả Trương Nguyên Ánh đều bị lôi kéo uống không ít. Thậm chí bị mọi người trêu chọc, Trương Nguyên Ánh choáng váng bị An Hữu Trân kéo vào trong lòng uống rượu giao bôi. Sau mọi người đều tỏ ý đối với Trương Nguyên Ánh phi thường yêu thích, không làm bộ, không già mồm, xinh đẹp lại thần bí. A Tả nói xong câu nói đầu tiên bị An Hữu Trân đánh một cái té ngã trên mặt đất nửa ngày không đứng lên. Hắn nói: "Vì sao cải trắng đều bị cong !"

Vân Khánh Ly đi qua hắn bên cạnh, bĩu môi nói: "An Hữu Trân chính là so với A Thành còn cao một đoạn, thật hy vọng lần này có thể đem trí nhớ cậu đánh ngã khôn khéo chút."

"...."

-o0o-

Vài ngày sau, Trịnh Tuyết Lan dẫn người tìm đến An Hữu Trân, lúc này đây, nàng đem giá cả hạ thấp 30%, thậm chí vượt quá mong muốn của An Hữu Trân. An Hữu Trân thực hài lòng cách làm của Trịnh Tuyết Lan, Vì vậy chủ động mở miệng nói chuyện khu đất kia. Lần thứ hai ngoài dự liệu của Trịnh Tuyết Lan chính là An Hữu Trân lựa chọn đem bán khu đất cho Tân Nguyên. Mà giá cả, lại trùng hợp là đúng với giá 4% kế hoạch ban đầu của Tân Nguyên Tân.

Trịnh Trung sau đó nghe nói, trên mặt hiện ra dáng tươi cười, nha đầu An Hữu Trân kia, hắn thích ! A Tả hỏi An Hữu Trân, vốn kế hoạch là phải vượt qua giá Tân Nguyên 0.3% mới bán cho họ sao, thế nào An Hữu Trân đột nhiên đổi giọng hạ 0.3%. An Hữu Trân nói, làm việc phải hiểu được cho mình để lối thoát.

Trịnh Trung muốn rèn đúc Trịnh Tuyết Lan, bồi dưỡng thành người nối nghiệp, cho nên từ đầu chí cuối không lộ diện. Mà Trịnh Tuyết Lan trải qua việc này có bài học kinh nghiệm, cũng xuất ra giá thấp đối với Hành Nhất mong muốn bàn bạc hợp tác, có thể nói là thành ý mười phần. Huống hồ 4% giá cũng đủ bù đắp hạng mục trước đó khắc phục khó khăn tiêu phí, đều là vui mừng lớn mà.

Sự tình đi vào quỹ đạo, An Hữu Trân bay đi Đài Bắc báo cáo tình hình, sau khi trở về song phương rất nhanh tiến hành cơ cấu hợp tác hiệp thương. Sau đó An Hữu Trân lại mang theo hợp đồng bay đi Đài Bắc báo cáo, rồi trở về thì Tân Nguyên vẫn cố ý mời Hành Nhất dự họp nghi thức một lần nữa hạng mục hợp tác ký ước, mời không ít truyền thông đến, rốt cuộc gây náo động một hồi

Mà Trương Nguyên Ánh, đã gần một tháng chưa thấy An Hữu Trân. Lần thứ hai nhìn thấy thì An Hữu Trân lại bay lên trang chủ tạp chí ! Nhìn trang bìa ảnh chụp An Hữu Trân cùng Trịnh Tuyết Lan dắt tay nâng cốc chúc mừng, thân mật nói chuyện phiếm, Trương Nguyên Ánh thấy chính mình phải nhẫn hảo khổ cực. Vì vậy, khi An Hữu Trân nói còn đang ở Đài Bắc nên hôm sinh nhật Trương Nguyên Ánh không thể trở về thì Trương Nguyên Ánh hoàn toàn phát tiết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro