RhyCap: chuyện Mẹ Hà 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tớ muốn nói rằng tớ mù chính tả và văn nên có lẽ chuyện sẽ lủng củng hay j đó nên NẾU CÓ J KHIẾN BẠN THẤY KHÓ CHỊU TRONG CHUYỆN HAY COMMENT OR NHẮN CHO TỚ, TỚ MONG MỌI NGƯỜI KHÔNG BỊ CẤN NHIỀU KHI ĐỌC TRUYỆN CỦA TỚ
🫶🏻 chúc các bạn có một ngày tốt lành
-——————————————————

Năm ngày trước ngày rehearsal và hai ngày kể từ sau khi mẹ Hà vào đây.

Team Andree thường sẽ hay tập ở tại một phòng thu và tập riêng của Bâus, cách khá xa nơi nơi Quang Anh ở, vì vậy anh thường ở đó từ nguyên ngày nhiều lúc là mấy anh em ở liền hai ba ngày ở đó luôn.

Ngày hôm nay cũng không giống vậy, cả bọn bắt buộc phải gấp rút ở lại phòng thu để hoàn thành tất cả các phần cần chỉnh sửa cũng như duyệt trước ngày rehearsal nên Quang Anh đã sớm gọi mẹ Hà để báo cáo trước.

Sẵn thông báo là để mẹ biết mà nấu cơm cho ngoại lệ của anh, không Duy sẽ cho căn nhà của anh cháy thành tro mất.

Do cường độ làm việc liên tục và gấp rút nên ai cũng hết sức tập chung cho đến tận lúc cả team mệt lả đi đã là hai giờ sáng.

Quang Anh cũng mệt lắm cơ mà suy cho cùng anh vẫn không tài nào ngủ được, lả người đi rồi mà còn chả ngủ nổi. Đó chính là tác dụng phụ của ám ảnh dư luận mà bên cạnh lại không có liều thuốc duy nhất Hoàng Đức Duy.

Cũng chẳng biết đã qua bao lâu, không có sức làm gì cả nhưng cũng ngủ không nổi Quang Anh chỉ đành nằm đó nhìn trần nhà, bên tai vẫn nghe được tiếng anh Bâus đang kéo người anh Dương Long aka SMO sửa nốt phần cuối của ổng.

' brừ brừ brừ '

Có cái gì đó đang dung hay có một tiếng động nào đó phát ra ngay gần anh, có thể cảm nhận được nhưng điều đó cũng chẳng đủ để lôi anh ra khỏi cơn thất thần. Cho đến tận lần thứ ba khi mà huấn luyện viên Andree cũng cảm nhận được điện thoại Quang Anh đang có người gọi, thì mới nhắc nhở.

" này Rhy có người gọi kìa, dậy nghe đi mấy cuộc rồi"

Anh không trả lời, mệt mỏi với lấy chiếc điện thoại cách mình gần một sải tay, nó cũng giống anh đang ở dưới nền đất.

Quang Anh trố mắt ra nhìn tên người gọi, anh không thể tin nổi vào mắt mình. Phải chăng là do người ta cũng nhớ anh đến nỗi không ngủ nổi hay là do người ta đói và muốn ăn đêm hoặc trường hợp tệ nhất là do ma gọi chắc. Đúng vậy có đợi cả tỷ năm Duy cũng chẳng bao giờ gọi anh vào cái giờ đêm muộn này cả, chỉ có mình anh mới gọi vì thiếu em anh ngủ không nổi thôi.

Tất nhiên nghĩ thì cứ vớ vẩn vậy thôi nhưng bấm nghe cũng nhanh lắm.

"Alo"

"Nghe có cái máy mà lâu vậy"

"Anh ...."

"Không nghe đâu, ra mở cửa đi muỗi đốt muốn thần kinh rồi"

"Hả ... à ờ"

Quang Anh chẳng nói được mấy, thời điểm định thần được và hiểu câu nói của Duy, anh như được tiếp thêm 100% năng lượng vậy chạy vội ra cửa studio để mở cửa luôn.

Đến Thế Anh và Dương Long đang hết sức tập chung cũng phải giật mình.

Đó là phía trên nhà như vậy, còn phía dưới nhà tình hình có vẻ kỳ quặc hơn nhiều.

Người đứng dưới studio không chỉ có một mình Duy mà còn cả một người đàn ông nữa, người này có mái tóc trắng cao hơn Duy một chút trên người cũng có khá nhiều hình xăm.

"Bố, rồi cuối cùng có vào không đến tận nơi rồi mà"

"Đùa, giờ mà về thì ai chở con về"

"Thôi đi gần một tiếng mới tới nơi mà về á"

"Bố không vào là con dãy ở đây luôn đấy"

Người đàn ông vẫn kiên quyết giữ im lặng, mặc cho Duy tự nói một mình. Trông thì có vẻ là muốn về lắm rồi nhưng mà Duy cũng chỉ nói không có lôi kéo vì tay em còn đang xách đồ, nếu thật sự muốn về thì đã về luôn rồi chứ chẳng ở đây nghe em lải nhải.

Đã có tiếng khởi động từ chiếc cửa cuốn, tiếng động đã thu hút cả ánh mắt của Duy lần người bố Bụt của mình huấn luyện viên Bray_ Thanh Bảo.

Người đằng sau chiếc cửa cuốn đang chống tay vào đùi mà thở gấp, chứng tỏ anh đã rất vội vàng xuống đây.

"Ôi con vợ yêu của anhh" Cửa cuốn chưa mở hết Quang Anh đã cúi người vội chạy ra muốn ôm lấy ngoại lệ của mình.

Cơ mà hụt, khiến cho Quang Anh mất đà lao cả xuống đường xíu nữa là ngã dập mặt luôn.

" Hello Rhyder nhá" thời điểm Quang Anh quay đầu lại xem ai đã cản mình cùng Duy có một cái ôm nồng thắm, Bảo đã lên tiếng trước.

Quang Anh bất ngờ vì Duy đến là mười thì nhìn thấy Bảo ở đây bất người tăng lên cả trăm.

" ơ anh Bảo sao anh lại ở đây"

" Tao đi về đây"

Duy vội vàng chặn trước người Bảo " ơ bố ơi, ở lại đi mà, Quang Anh ổng vô tri lắm bố đừng giận mà"

Quang Anh người tự cảm thấy mình vô cùng tinh tế và tử tế luôn hao tâm hao sức quan tâm chăm sóc ngoại lệ của mình đang cảm thấy tổn thương khi bị nói là vô tri.

Nhưng mà vậy thì sao, ai sẽ bênh anh, ngoại lệ là người nói, thầy cũng là của ngoại lệ. Cơ mà Quang Anh cảm thấy kể cả không phải anh Bảo mà là thầy mình thì cùng lắm là tâm đồng cảm mà mồm vẫn phải bênh Duy thôi, anh Bảo đứng kia thì Andree right hand chỉ là một cái tên thôi.

"Đứng đấy làm gì nữa gọi ông thầy anh xuống đây dùm"

Quang Anh gật gật đầu cũng nhanh gọi luôn vào nhóm mess của team cho, không người này sẽ có người kia bắt máy vậy sẽ nhanh hơn.

Chả phải chờ quá lâu Thế Anh cũng đã ngay lập tức ở trước cửa.

"Hết hơi mất thôi, hai người mà còn không làm hoà là con khóc ở đây luôn á"

Nói xong đưa hết đồ trên tay cho Quang Anh cầm rồi hai đứa dắt díu nhau vào trong luôn. Duy mang khá nhiều thứ đến cụ thể thì Quang Anh không biết nhưng chắc chắn là đồ ăn rồi.

"Hey yo anh emmm"

"Captain boy bay tới đây" Strange H Hiếu lạ đứng lên chào nó đầu tiên vì còn trẻ ít nhất còn chút năng lượng.

Còn những anh em còn lại đã mệt lắm rồi nên chỉ gật đầu hay nói một câu gì đó cho qua loa thôi.

"Anh em mệt thế nhờ, tôi mang đồ ăn đến tiếp sức cho anh em đây này"

Nghe đến có đồ ăn ai nấy đều sáng mắt lên tụ hết lại chỗ Quang Anh đang lấy đồ từ túi ra. Hộp đầu tiên là chân gà rút xương sốt thái, thứ hai là nem chua rán và hộp cuối cùng là hoa quả cắt sẵn với vài lon bia mà Duy vừa tiện tay lôi được trong tủ lạnh ra.

" ê Quang Anh sao chưa bao giờ bọn tao thấy người yêu mày chăm mày kỹ vậy nhỉ"

"Đùa lần đầu được mang đồ ăn đêm đến đấy, bình thường toàn em đặt về nhà"

" j mấy ông đừng có trêu, người người yêu cái gì" Duy phản pháo lại ngay, cơ bản hai đứa chỉ là bạn thân cùng nhà thôi cùng lắm là ôm nhau ngủ chứ có thân mật gì đâu.

"Đứa nào gọi taxi Mai Linh trong phòng thu ra đi, cho nó tỵ chơi với Roái đơ" Dương Long đổ sốt chấm gà ra đĩa tiện thể nhắc ai đó gọi Minh Lai đang ngủ gật trong phòng thu ra.

" khỏi gọi, mũi tao thính lắm" Minh Lai mở cửa phòng thu bước ra, ưỡn người hai ba cái rồi nói tiếp " chắc một hai hôm nữa lại phải làm việc kiểu này, lúc đấy em yêu tao mang đến cho tụi bay lag mắt"

"Thế là ông anh cũng tỵ nạnh đấy, người yêu người ta chăm chút quá mà, ôi nem ngon thật" Hiếu vừa ăn vừa nói trông rất luộm thuộm.

" toàn đồ tự làm thì phải không thấy giống mua sẵn" Thành aka Hydra ngó ngó mấy cái nắp và hộp

"Ê không nha, thằng Duy đốt bếp chứ không nấu ăn được đâu" đây là câu đầu tiên mà Richie D.icy tên cơm cúng là Đức Anh phát biểu nãy giờ nhưng mà đây là chuyện ai cũng phải biết và công nhận.

Team Bray nổi tiếng với anh em nhất là con báo Hoàng Đức Duy này mà, nó làm cái gì cũng thấy ảo, chỉ biết quậy biết phá chứ làm được gì bao giờ. Thành ra đến lúc mọi người nhớ lại tự nhiên sợ những thứ mình đang ăn quay sang dồn hết ánh mắt về phía Duy.

"Gì, mẹ em làm đó được chưa, ăn đi đừng có lo"

Cả lũ thở dài rồi tiếp tục chấm phá chỗ thức ăn này, thật sự yên tâm vì không phải Duy nấu, chứ nó nấu mà được như này thì cá chắc là mai đứa nào cũng đau bụng không ngộ độc thực phẩm thì chắc tào tháo dí.

" mà sao em lại sang đây với anh Bảo thế, không ngủ được à" Quang anh bón cho em một miếng dưa hấu, rồi lại lấy giấy lau luôn mồm cho em.

" cái này là nhờ công sức của hai ông bố tôi đó, hai ổng dỗi nhau vậy là 12h đêm bố bụt gọi em dậy để ra sang nhà ổng nhậu chứ, kỳ không chịu nổi"

"Rồi sao giờ mày lại ở đây vậy" chưa nhai hết miếng chân gà Hiếu đã phải chêm vào một câu.

" thì mẹ em dạo này sao ý, không biết em hay ông này mới là con ruột của mẹ" nói đoạn chỉ sang Quang Anh, trông mặt Duy lúc đó rõ đáng ghét.

" ừ rồi sao nữa"

"Mẹ biết em ra ngoài, thế là bắt em mang chỗ này đến
cho ông ý vì sợ ổng chưa ăn gì, vậy là em đi lôi kéo anh Bảo chở em đi xong về qua nhà mẹ đã đưa cho em được cả mấy hộp thức ăn vậy rồi" Duy bực tức kể lại trông em lúc này phồng mặt phồng má lên bày tỏ mình đang dỗi mẹ, đáng yêu lắm.

Lúc này thì không còn là nhìn Duy nữa đâu, mà cả bọn phải quay sang nhìn Quang Anh. Ai cũng đều biết mẹ Hà mới vào đây có được hai hôm mà hôm nay mới bước sang ngày thứ ba.

" sao mày làm được, chỉ anh đi, sao gần nửa năm rồi mẹ của Nhi vẫn chưa ưng tao vậy, làm kiểu gì mà mới hai ngày mày đã qua cửa mẹ vợ được vậy, sư phụ chỉ con, cứu con" Minh Lai là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng, lại còn gạt luôn Hydra đang ngồi cạnh Quang Anh ra để sấn tới nữa chứ.

"Kỷ lục này dã man thật luôn ý, kể ra em cũng cần chuẩn bị trước, anh Quang Anh à không sư phụ chỉ em với" Hiếu lạ cũng theo chân Minh Lai luôn.

Mấy anh em đặc biệt là Quang Anh cười quá trời quá đất, Minh Lai đã từng chia sẻ vài lần về việc dù rất cố gắng nhưng gia đình người yêu anh vẫn chưa ưng anh lắm, nên khi chứng kiến cảnh chỉ mới hai ngày mà Quang Anh đã giống con ruột hơn con trai là ảo rồi.

"Ê mấy anh cứ trêu thế, đã nói là không có gì rồi mà"

"Mày né ra đi Duy, thích thì xuống mách ba Andree của mày là bọn tao bắt nạt cũng được luôn, để chồng mày ở đây giúp bọn tao đắc đạo" Dương Long nhanh chóng nhét miếng xoài vào miệng em để chặn lời em.

Quang Anh cuối cùng cũng chỉ có cười và cười thôi à, chẳng nói gì cả kể cả đến lúc Duy nuốt xong miếng xoài ngừng xíu lấy giấy lau mồm cho em xong lại ngồi cười tiếp, anh em vẫn tiếp tục nói nhảm xin bí quyết này xin bí quyết kia bên cạnh Quang Anh.

Sau rồi biết kiểu gì cũng vẫn bị trêu nên Duy cũng đành ngồi bấm điện thoại trong lúc Quang Anh vừa bón hoa quả cho em ăn vừa chỉ biết cười và nói đúng một câu duy nhất " em có biết đâu" hay "sao em biết được"

Tội cho Duy là kể cả đến lúc hai ông bố hờ của em lên, thì câu chuyện cũng chỉ kết thúc được chẳng quá 1 phút rồi lại tiếp tục với sự góp mặt của thành viên mới anh Kevin Đình Bâus

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro