Chương 4: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


---

Sau lần gặp gỡ tình cờ ở bãi biển, chúng tôi không còn gặp lại nhau nữa. Cứ mỗi lần đi dạo ở bãi biển, tôi đều hy vọng sẽ gặp lại cô ấy, nhưng dường như duyên số đã đùa cợt với tôi. Tôi cảm thấy trống rỗng và nuối tiếc khi không thể biết thêm về cô.

Ngày đầu tiên đến trường cấp 3, tôi lo lắng và hồi hộp. Đám học sinh tụ tập đông đúc quanh bảng thông báo, nơi dán danh sách lớp mới. Tôi tiến lại gần, chen chân giữa dòng người để tìm tên mình.

Đột nhiên, tôi nhìn thấy cô ấy. Cô gái với mái tóc dài, đôi mắt sáng và nụ cười ấm áp đang đứng xem bảng danh sách. Tim tôi đập nhanh hơn, cảm giác như thời gian đã dừng lại. Chúng tôi đứng ngay cạnh nhau, và khi cô ấy quay sang, ánh mắt chúng tôi chạm nhau.

"Chào cậu!" Tôi lên tiếng, cố gắng giữ giọng nói mình bình tĩnh.

Cô ấy nhìn tôi ngạc nhiên, rồi mỉm cười. "Chào cậu! Chúng ta lại gặp nhau rồi."

Tôi cười đáp lại, cảm giác ngại ngùng thoáng qua. "Phải, thật bất ngờ. Cậu có thấy tên mình trên bảng chưa?"

Cô ấy gật đầu. "Có, tôi học lớp 11A1. Còn cậu?"

"Thật trùng hợp, tôi cũng học lớp 11A1." Tôi trả lời, không giấu nổi niềm vui.

Chúng tôi cùng nhau bước vào lớp học, vừa đi vừa trò chuyện. Tôi biết tên cô ấy là Mai, và cô ấy biết tôi tên Nam. Cả hai nhanh chóng tìm được sự thoải mái khi trò chuyện với nhau.

Trong giờ học, chúng tôi ngồi gần nhau, cùng nhau chia sẻ sách vở và trò chuyện về những sở thích chung. Cảm giác như chúng tôi đã biết nhau từ lâu, và mỗi khoảnh khắc bên cô ấy đều mang lại cho tôi niềm vui.

Sau buổi học, chúng tôi cùng nhau đi về nhà. Trên con đường dài, ánh hoàng hôn chiếu xuống tạo nên một cảnh tượng lãng mạn. Chúng tôi cùng nhau trò chuyện về ước mơ, hoài bão và những kỷ niệm tuổi thơ.

"Nam này," Mai nói nhẹ nhàng, "cậu có thích đặt biệt danh cho nhau không? Để chúng ta dễ gọi và gần gũi hơn."

Tôi gật đầu, cảm thấy ý tưởng đó thật thú vị. "Tất nhiên rồi. Cậu có nghĩ ra biệt danh nào chưa?"

Mai cười, đôi mắt lấp lánh. "Cậu hãy gọi tôi là 'Nàng Mèo Nhỏ', vì tôi rất yêu mèo. Còn tôi sẽ gọi cậu là 'Chàng Sao Đêm', vì lần đầu gặp nhau là dưới bầu trời đầy sao."

Tôi cảm thấy hạnh phúc khi được gọi bằng biệt danh đó. "Được thôi, Nàng Mèo Nhỏ."

Chúng tôi cùng cười, cảm giác như mọi khoảng cách đã bị xóa nhòa. Từ ngày đó, "Nàng Mèo Nhỏ" và "Chàng Sao Đêm" trở thành những biệt danh thân thương mà chúng tôi dành cho nhau.

---

Những ngày đầu tiên ở lớp 11A1 trôi qua nhanh chóng. Chúng tôi trở thành đôi bạn thân thiết, cùng nhau trải qua từng tiết học, từng buổi kiểm tra. Mai luôn làm tôi ngạc nhiên bởi sự thông minh và nhiệt huyết trong học tập. Cô ấy không chỉ học giỏi mà còn rất hoạt bát, luôn giúp đỡ bạn bè xung quanh. Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi có cô bạn như Mai.

Một buổi chiều nọ, sau giờ tan học, Mai rủ tôi đi dạo trong công viên gần trường. Cảnh vật yên bình với những tán cây xanh rì và những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua. Chúng tôi ngồi xuống một ghế đá, cùng nhau trò chuyện và ngắm nhìn những cặp đôi, những nhóm bạn đang vui đùa xung quanh.

"Nam này," Mai bắt đầu, "cậu có ước mơ gì cho tương lai không?"

Tôi suy nghĩ một lúc rồi đáp, "Ước mơ của mình đơn giản lắm, chỉ mong có thể học tốt, ra trường có một công việc ổn định và có thể chăm sóc cho gia đình. Còn cậu thì sao, Mai?"

Mai mỉm cười, ánh mắt lấp lánh dưới ánh hoàng hôn. "Mình muốn trở thành một nhà văn, viết những câu chuyện mang lại niềm vui và sự động viên cho người đọc. Mình muốn chia sẻ những trải nghiệm và cảm xúc của mình qua từng trang sách."

Tôi cảm thấy ngưỡng mộ trước ước mơ của Mai. "Đó là một ước mơ tuyệt vời, Mai. Mình tin rằng cậu sẽ thành công."

Mai cười tươi, "Cảm ơn cậu, Chàng Sao Đêm. Cậu luôn là nguồn động viên lớn nhất của mình."

Chúng tôi tiếp tục trò chuyện, chia sẻ với nhau những câu chuyện vui buồn trong cuộc sống. Tình bạn giữa chúng tôi ngày càng khăng khít, và tôi nhận ra rằng Mai đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mình.

---

Ngày qua ngày, tình bạn của chúng tôi dần phát triển thành một thứ tình cảm đặc biệt hơn. Mỗi lần bên cạnh Mai, tôi đều cảm thấy lòng mình tràn ngập niềm vui và hạnh phúc. Và tôi biết, Mai cũng cảm thấy như vậy.

Buổi tối hôm đó, sau khi hoàn thành bài tập về nhà, tôi ngồi ngắm nhìn bầu trời đêm qua cửa sổ. Những ngôi sao lấp lánh như đang nhảy múa trong không gian yên tĩnh. Tôi nhớ lại lần đầu gặp Mai dưới bầu trời đầy sao, và cảm thấy lòng mình ấm áp lạ thường.

Tôi biết rằng, dù cuộc sống có nhiều thay đổi, dù tương lai có ra sao, tôi và Mai vẫn sẽ luôn bên cạnh nhau. "Nàng Mèo Nhỏ" và "Chàng Sao Đêm" sẽ cùng nhau trải qua mọi thử thách, cùng nhau viết nên những trang mới của cuộc đời.

Và tôi tin rằng, đó sẽ là những trang sách tuyệt đẹp, tràn đầy tình yêu và hạnh phúc.

---
Tác giả: hna

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro