Chương Hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay thời tiết tốt, cho đến khi tan học cô giáo cũng không tức giận, chuông tan học vừa vang lên, các bạn cùng lớp chạy hết ra ngoài, rốt cuộc cũng đã hết một tiết. 

"Trương Binh, hôm nay bạn ở lại dọn vệ sinh, không được phép trốn" Mỗi lớp học đều sẽ có một số học sinh hư, Trương Binh chính là một trong số đó, cậu ta ngồi cùng bàn với Vương Diễm, mỗi lần trực vệ sinh đều trốn đi để lại cho một mình Vương Diễm làm, hôm nay vừa tan học Đinh Dật muốn ở lại giám sát. 

"Lớp trưởng, có phải bạn quản quá nhiều việc rồi không, có người trực vệ sinh là được rồi không phải sao?" Vừa nói vừa liếc mắt nhìn Vương Diễm, Vương Diễm vội vàng nghiêng đầu đi lấy chổi. Trương Binh hả hê cầm cặp đi ra ngoài. 

Đinh Dật đứng gần cửa, vội vàng chặn phía sau cửa nói: "Bạn trốn lao động còn bắt nạt bạn bè, hôm nay nếu bạn còn trốn mình sẽ mách cô giáo!" 

Trương Binh cao hơn cô một cái đầu, đi tới gần nhìn xuống cô: " Đừng tưởng làm lớp trưởng thì ngon, chọc giận tao xem mày thế nào?"

Đinh Dật nổi giận: "Bạn dám!!" Giọng nói vừa cao vừa vang khiến mấy bạn còn lại trong lớp giật mình! 

Trương Binh cũng sửng sốt, ngay sau đó phát hiện ra Đinh Dật không sợ cậu ta, có chút cáu lại có chút thẹn, đưa tay đẩy cô sang một bên, Đinh Dật không đề phòng liền bị đẩy ngã. 

Đinh Dật kêu to một tiếng từ phía sau cầm chổi đánh về phía Trương Binh, không biết dáng người cô nhỏ nhắn lấy đâu ra sức lớn như vậy, tay không đeo bao tay, Trương Binh mấy lần bị cô đánh cho xám mặt, mấy lần muốn lấy lại cây chổi nhưng không được, đến khi các bạn trong lớp đi lên ngăn lại. Đinh Dật mới dừng tay, trong miệng vẫn còn lẩm bẩm: "Dám đẩy bà đây, không muốn sống nữa sao!" 

Thẩm Trường Đông nhíu mày "Đinh Dật bạn còn nói tục" Thấy Đinh Dật được tôn sùng, hắn và mấy bạn học đều lo lắng cho an toàn của cô, mới được chuyển trường đến đấy, Trương Binh toát mồ hôi lạnh, từ lúc tới đến giờ cậu chưa bao giờ thấy Đinh Dật phát uy, bọn họ lại rất nghe lời cô. 

Trương Binh đầu đầy bụi trên mặt còn bị trầy xước, tất cả mọi người âm thầm hít hà Đinh Dật ra tay độc ác, lại thấy cô toét cái miệng nhỏ nhắn cười ngọt ngào "Nhớ kĩ thời gian làm vệ sinh, không lại không kịp thời gian về xem Transformers đấy". Trương Binh nhìn Đinh Dật đứng ở cửa, do dự một chút liền đi tới quét dọn cùng Vương Diễm. 

Trên đường về nhà, Đinh Dật nói cười vui vẻ, chọt nghĩ đến điều gì, xoay người chất vấn Thẩm Trường Đông đeo hai chiếc cặp: "Tai nào của bạn nghe thấy mình nói tục, hôm nay mình cũng không đánh nhau, nghe rõ chưa?"

Mẹ muốn biến cô thành thục nữ, nói như vậy để bù lại vóc dáng của cô, nếu như biết cô đánh nhau không biết sẽ cau có mấy ngày. Thẩm Trường Đông không đồng ý cũng không từ chối, chỉ tùy ý nói: "Hôm nay bạn sao vậy, phát hỏa không khống chế được mình!"

Không uổng công quen biết nhiều năm như vậy, vẫn là Thẩm Trường Đông hiểu rõ cô nhất, nhưng cô cũng không thể nói với hắn là tên Trương Binh kia đẩy trúng ngực cô, không biết vì sao, hai bên ngực gần đây hơ cứng, đụng vào sẽ liền thấy đau, lúc đó cô cũng chỉ nhất thời tức giận mà thôi.

Không để ý nghi ngờ của Thẩm Trường Đông, cô bắt đầu lo lắng, cô sẽ không bị bệnh gì chứ, cô còn nhớ từng nghe thấy mẹ nói trong bệnh viện có người bị ung thư vú, chẳng lẽ cô cũng bị vậy! Tâm tình không còn vui vẻ nữa, Đinh Dật không sợ trời không sợ đất bắt đầu lo lắng về tính mạng của mình rồi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro