Lâu đài Hogwarts

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong lúc Draco đi tìm hai đứa bạn của nó , Victoria đang bấm máy , canh nhũng góc máy tuyệt diệu để ghi lại hết những cảnh quan nơi đây. Toa tàu tràn ngập tiếng " tách tách " của máy ảnh .
Đồng cỏ xanh mướt rộng bao la bạt ngàn, những con hươu vui vẻ tung tăng chạy nhảy không biết chúng đang lọt vào tầm ngắm của thứ gì. Cây cổ thụ cao lớn trông như một người ông hiền diệu chăm nom cho những đứa cháu bé tí của mình. Trên đồng cỏ bao la ấy có những đóa hoa rực rỡ điểm thêm cho thêm phần sinh động . Những đám mây có hình thù kì lạ , có đám giống một chiếc chân mèo ú na ú nần có cái lại giống một cặp đôi đang quấn quýt.
Đương nhiên mọi khoảnh khắc ấy đều được thu vào chiếc máy ảnh. Victoria hài long với những tác phẩm mang tính thời đại của nó .Ánh nắng chiếu qua khung cửa sổ tạo nên một khoảnh trời mặc nó tung bay. Bỗng nó nghe tiễng gõ cửa
" Vào đi " nó bảo . Người bước vào không ai khác là Draco với hai người bạn của nó
" Chào Victoria " Crabbe và Goyle đồng thanh hô.
" Chào " Victoria nói với giọng điệu khó chiều Crabbe và Goyle ôm chầm lấy cô.
" Tay của mày bị sao vậy Goyle" Cô hỏi
" Ummmm Không có sao tao chỉ trượt chân thôi " Goyle trả lời hơi lúng túng
" Mày có chắc không đấy "
" Chắc mà "
" Thôi được rồi . Hai bây để cho tao yên tĩnh coi ." Draco nói hết sức bực bội . Victoria
" Ai chọc vào thiếu gia Draco đây"
Victoria hỏi nhưng nó chẳng buồn nói. Crabbe nháy mắt với cô và dường như cô cũng đã hiểu . Cả đám cùng an ủi cậu thiếu gia Draco. Một lát sau khi mà Draco đã dịu đi , chúng nó gọi bốn cốc sô cô la nóng cùng nhau thưởng thức. Bỗng một giọng nói từ đâu vang lên " Chúng ta sắp đến Hogwarts trong vòng năm phút nữa. Hành lý cứ để lại trên tàu, sẽ có người mang về trường sau. " Chúng nó thu dọn đồ đạc , chỉnh quần áo một chút dẫu tụi nó đã mang đồng phục nghiêm túc cả. Đoàn xe lửa giảm tốc độ rồi cuối cùng dừng hẳn lại.Nó vội đọc một câu thần chú để bảo vệ đám tụi nó khỏi đám đông . Nhưng dẫu vậy khi người ta xô đẩy nhau,chúng nó cũng bị cuốn vào và tách nhau ra. Đám đông ùn ra cửa, đổ xuốn một sân ga nhỏ xíu, tối tăm, chật chội, chẳng có lấy tí không khí nào .Chợt lúc ấy, một bóng đèn nhấp nháy lơ lửng trên đầu lũ học sinh, một giọng nói to ồm ồm vang lên. "Học sinh năm thứ nhất! Năm thứ nhất lại đây!" Một gương mặt lông lá hiện ra mặc dù thế nhưng nó vẫn thấy sự hiền hậu trên ánh mắt của con người rậm lông này. "Lại đây, đi theo ta! Còn học sinh năm thứ nhất nữa không? Bước cẩn thận! Học sinh năm thứ nhất, theo ta. " Nó đi theo gã mò mẫm giữa nơi tối tăm này, nó không biết Draco,Crabbe và Goyle đang ở nơi nào. Nó đi theo gã xuống một lối đi dốc và hẹp. Nó sợ có ai ngã đè bẹp nó . Nó cảm nhận được những cái cây đang mọc xung quanh lối đi. Chúng có vẻ đã sống từ rất lâu về trước.
"- Chút xíu nữa là cháu sẽ nhìn thấy Hogwarts lần đầu tiên đây! Qua khúc quanh này là thấy ngay. " gã nói. Nó ngạc nhiên nhưng chẳng muốn la lên như bọn trẻ xung quanh. Con đường hẹp bất ngờ mở ra một bờ hồ đen bao la. Bên kia bờ hồ, nằm trên đỉnh núi cao là một toà lâu đài nguy nga đồ sộ với vô số tháp lớn nhỏ, và vô vàn ô cửa sổ sáng đèn điểm xuyết bầu trời rực rỡ đầy sao.
Gả chỉ một đoàn thuyền nhỏ chờ sẵn bên bờ hồ, kêu to:
"- Lên thuyền. Mỗi thuyền không chở quá bốn người! ." Nó leo lên thuyền cùng với ba người khác.Gã la to thêm lần nữa - Mọi người lên thuyền hết chưa? Xong rồi thì... tiến lên!
Cả đoàn thuyền cùng rời bến một lúc, băng ngang mặt hồ phẳng lặng như mặt gương. Mọi người đều im lặng, đăm đăm nhìn lên toà lâu đài trước mặt. Nó hiện ra như một ngọn tháp khổng lồ, càng ngày càng hùng vĩ khi đoàn thuyền đưa chúng chui qua một tấm màn, kết bằng những dây trường xuân rủ xuống, che phủ cả một cái cửa rông thênh thang mở ra trên vách núi. Cửa này dẫn vào một đường hầm tối om, có lẽ là con đường ngầm chạy dười chân lâu đài, đến một bến cảng cũng nằm sâu dưới đất. Cập bến, tụi nó bèn lục tục trèo lên bãi đầy sỏi đá. Cả đám lại tiếp tục trèo lên một lối đi trong núi đá, nhắm theo anh đèn của gã mà đi tới một con đường bằng phẳng hơn, dẫn tới bãi cỏ mịn màng đẫm sương nằm ngay dưới bóng toà lâu đài.
Bọn trẻ hớn hở bước lên những bậc thềm đá và đứng túm tụm trước cánh cổng khổng lồ bằng gỗ sồi.
- Mọi người đông đủ cả rồi hả? Cả con cóc của cháu vẫn còn đó chứ?
Nói xong, gã giơ nắm tay khổng lồ lên, đấm mạnh vào cánh cửa toà lâu đài ba lần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro