Chapter 17: I can't stop

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô gái tộc Hyuuga cố lùi lại, song tên con trai càng nghiêng người tới gần cô hơn, tuyệt nhiện không để khoảng cách giữa cả hai được nới rộng ra chút nào. Đôi mắt đen tuyền như màn đêm của hắn quan sát cô thật kĩ, trên môi là một nụ cười không thể đểu giả hơn. Cô chống hai tay xuống đệm, cố gượng người dậy. Nếu cô nằm hẳn xuống giường và hắn cùng làm theo thì có lẽ trước khi kịp nhận thức cô sẽ đánh bay hắn đi mất rồi.

Bất thình lình, một tiếng gõ cửa vang lên khiến cả hai thoát ra khỏi dòng suy tưởng sâu. Sasuke ngồi bật dậy, dán mắt về phía cánh cửa. “Là ai?” – giọng nói của hắn chỉ nhẹ như một tiếng thầm thì thoảng qua.

Cô kích hoạt Byakugan. “Lính gác.” Tên con trai Uchiha không chờ đợi gì thêm, vội bước tới và mở cửa. Cô gái quay đi, cố che gương mặt mình dưới suối tóc đen dài. Sau màn tóc, cô chứng kiến cảnh hai vị tu sĩ đữa cho Sasuke một cái khay đầy đồ ăn rồi cúi chào, xin phép cáo lui. Hắn nhìn theo bóng họ một lúc, sau đó đóng cửa lại và trở về giường, đặt khay đồ ăn xuống trước mặt cô gái.

“Ăn đi. Tôi đi tắm trước, trừ phi cô muốn cùng tắm chung?”

Hắn nhìn cô, dừng lại một chút để cởi áo ra. Trước hành động đó, người thừa kế tộc Hyuuga chỉ lấy một quả táo từ khay, vội vàng cắn một miếng rồi quay mặt đi. Bật cười, tên con trai bước vào nhà tắm đồng thời đóng cửa lại phía sau. Hinata nghe tiếng nước chảy và quyết định quay lại để kiểm chứng coi thế nào, song cô ngay lập tức hối hận vì hành động này của mình. Huyết Kế Giới Hạn vẫn còn đang kích hoạt, do đó cô gái có thể nhìn xuyên qua cánh cửa. Cô thét lên kinh hãi rồi vùi mặt xuống giường, độ nóng từ khuôn mặt cô như muốn thiêu rụi cả lớp drap phía dưới.

Một tràng cười nữa vang lên trong phòng tắm và cô không sao ngăn mình ném trái táo về hướng đó. Vùi đầu xuống gối lần nữa, cô cố gắng trong tuyệt vọng nhằm lấy lại nhịp thở và loại bỏ hình ảnh Sasuke trần trùi trụi mà mình vừa chứng kiến tận mắt ra khỏi đầu. Đôi khi Bạch Nhãn cũng ‘chơi’ cô vài vố để đời như vậy đó. Phải mất vài phút cô mới có thể tĩnh tâm lại. Cô cầm cái khay lớn rồi mang sng phòng bên cạnh, nơi đặt một cái bàn lùn xủn và xung quanh có vài cái ghế còn thấp hơn. Trên khay chỉ toàn là rau củ quả, song điều này cũng dễ hiểu thôi. Đây là chốn cư ngụ của các tu sĩ kia mà. Mặc dù bụng đang đói ngấu song cô chỉ ăn được vài quả táo, một quả lê và thêm chút nho. Chỗ cà chua kia nom cũng ngon lành đấy, song cô đã no căng mất rồi.

Giờ mà đi tắm thì tốt. Cô gái nghe tiếng nước ngừng chảy nhưng lần này cô kiên nhẫn chờ đợi chứ không quay qua kiểm tra nữa. Những lần cô thấy Sasuke trần trụi đủ dùng cho cả đời rồi. Hoặc chí ít là quá đủ cho ngày hôm nay. Đỏ mặt, cô bê cái khay và trở lại phòng ban đầu. Hinata ngước nhìn tên con trai tộc Uchiha đang thản nhiên vươn vai, cũng may mà giờ hắn đã mặc quần vào. Hắn liếc cô một khắc, sau đó lại tiếp tục vung tay, làm những giọt nước văng tung tóe khắp nơi.

“Cô quả thực đã làm rất tốt.” – hắn cúi xuống, chạm lòng bàn tay xuống mặt sàn. Một tiếng rắc nhẹ xuất phát từ xương khớp hắn vang lên và hắn thở hắt ra, tỏ vẻ hài lòng. “Đã lâu rồi tôi chưa thấy khỏe như vậy.”

Người thừa kế tộc Hyuuga thực tình không biết cô nên vui vì đã chữa lành cho hắn, hay nên buồn vì có thể cô đã tự gây rắc rối hơn cho bản thân khi làm thế.

“Đây” – cô nói, đặt khay đồ ăn lên m giường. Hắn như phớt lờ cô, vẫn còn đang hứng thú với việc cơ thể trở nên linh hoạt trở lại.

“Vẫn còn vài chỗ tôi cần cô chữa hộ.”

“Đây,” – cô lặp lại. Việc phải nhìn hắn trong tình trạng không mặc áo không phải là thứ cô mặn mà gì lúc này – “Tôi phần cậu cà chua nè.”

Câu nói đó khiến hắn chú ý, và ngay tức khắc hắn hướng ánh mắt về phía cô. “Sao cô biết tôi thích cà chua?”

“Tôi... không biết. Chỉ là, tôi đã ăn hết táo thôi.”

Tên con trai tiến một bước về phía cô, cầm lấy một quả cà chua nom có vẻ như đang thử cân đo đong đếm nó. Hắn đưa lên mũi tận hưởng mùi hương và rồi cắn một miếng. Có chút nước quả chảy xuống cằm và xuống khuôn ngực trần của hắn. Điều đó càng khiến cho tình huống này trở nên tệ hơn, bởi nước từ mái tóc chưa hong khô cũng đang nhiễu xuống bụng hắn. Nhận thấy cô gái dán mắt vào mình đầy kinh ngạc, hắn không sao nén nổi một nụ cười.

“Có vẻ cô bị kích thích từ những thứ nhỏ nhặt nhất nhỉ.”

Phải mất một lúc cô mới hiểu ý hắn muốn nói. Giật mình, cô lùi lại vài bước, vấp ngã lên giường. Vội vội vàng vàng ngồi dậy, cô nhìn hắn đầy dè chừng. Tên con trai vẫn đang cười phì khi cô ném một chiếc xăng đan về phía hắn. Tháo nốt chiếc xăng đan còn lại, cô hướng về phía nhà tắm. Tuy nhiên, trước khi bước vào, cô do dự một chút và quay qua nhìn hắn.

Xoa xoa mái tóc ướt bằng một chiếc khăn bông, hắn đáp lại cô bằng một ánh mắt hoài nghi nhưng cũng đầy hứng thú. Tuy vậy, trước khi hắn kịp có bất cứ suy nghĩ ‘đồi trụy’ nào, cô đã gạt phăng cái mơ tưởng hão huyền ấy.

“Sasuke... nếu cậu dám bước đến gần phòng tắm khi tôi đang ở bên trong, tôi sẽ chặt đầu cậu.”

Tên con trai tộc Uchiha chờ cho đến khi cô bước hẳn vào phòng tắm mới nở nụ cười. Hẳn nhiên hắn rất muốn được bước vào trong đó, hay chí ít là muốn được xem cô ta phản ứng thế nào nếu hắn làm vậy. Cô ta là một kunoichi mạnh mẽ, song hắn tin rằng sự phản kháng của cô sẽ chẳng thể gây hại gì cho hắn ngoài việc khiến hắn thêm vạn lần kích thích. Hơn nữa giờ đây vết thương trên người hắn đã gần được chữa lành hoàn toàn, do đó hắn có khả năng tung hết công lực. Và hắn cũng rất muốn được thử nghiệm sức mạnh này với cô ta. Không bằng cách này thì bằng cách khác...

~*~

Cô gái tộc Hyuuga đứng dưới vòi hoa sen, để làn nước làm ấm cơ thể mình. Cô xoa xà phòng lên đầu, đồng thời cố hết sức gỡ mái tóc rối. Mọi chuyện xảy ra thực đúng là một thảm họa, song cô không thể dối được lòng mình, rằng – đây là chuyến phiêu lưu tuyệt nhất mà cô từng trải qua.

Tuy vậy, lúc này chắc toàn gia tộc và bạn bè cô đang lo lắng cho cô lắm đây. Vùi mặt giữa hai lòng bàn tay, cô cảm thấy thật tệ hại. Tại sao đến giờ cô mới chịu nghĩ đến điều này nhỉ? Tại sao tên con trai đó có thể khiến cô quên hết mọi thứ? Hắn ta kì lạ, khó hiểu và rất thú vị, song đáng ra cô không nên để mình bị hắn rù quyến như vậy. Buông một tiếng thở dài, cô xả nước thêm lần nữa để cuốn trôi bọt xà phòng trên tóc và trên người mình.

Những nụ hôn của hắn thực ngây ngất. Đôi môi hắn khiến da thịt cô như muốn bốc cháy và dường như quên đi mình là ai. Cớ sao cô lại để hắn làm rối loạn đầu óc cô thế này? Genjutsu cũng vậy, song việc hôn cô như thế thật... bất công quá đi! Và cũng sai lầm làm sao khi cô lại thích điều ấy đến thế. Cô dụi dụi mắt, sực nhớ rằng hắn đã từng bảo làm làm vậy là không tốt. Có mà hắn không tốt ấy. Cơ mà cô lại thích thế.

Hinata mở bừng mắt, lắc đầu nguầy nguậy cốt để xua đi cái suy nghĩ vừa rồi. Còn Naruto thì sao? Có lẽ cậu đang rất lo lắng cho cô. Hoặc, biết đâu giờ cậu đang bực bội vì cô đã bất cẩn tung chưởng trúng cậu... Cô gái bất giác đưa tay miết nhẹ môi, hồi tưởng lại cảm giác bị hôn như thế nào. Cô đã luôn mong có ngày được tận hưởng cảm giác ấy, song nói một cách thẳng thắn ra, mặc dù lúc nào cô cũng tưởng tượng mình cùng với cậu chàng Uzumaki, chưa bao giờ cô có thể mường tượng ra nổi cái cảnh cậu hôn cô. Bởi chỉ nghĩ sơ qua thôi cô đã mặt đỏ tía tai, nóng bừng đến mức có khi như cả dung nham núi lửa rồi.

Nhưng nếu thế tại sao cô lại tưởng tượng ra cảnh đôi môi mình chạm môi của tên con trai tộc Uchiha đó rõ rệt và sinh động đến thế? Rốt cuộc là do đầu óc cô bị làm sao? Hay lại là một genjutsu khác của hắn đây? Thở dài, cô xoa xoa thái dương. Nếu là như vậy thì với Byakugan, cô đã phát hiện   ra ngay rồi. Tắt vòi nước, cô gái lấy  khăn lau người, sau đó mặc lại quần áo. Cô nhìn cái áo đen và cái quần đồng màu mà hắn mua cho cô, cảm thấy có chút buồn bã. Cô nhớ cái áo khoác ngoài, cái quần trắng thùng thình mà mình vẫn hay mặc, mặc dầu bộ quần áo hiện tại cũng không đến nỗi tệ. Cô nhanh chóng mặc quần vào và quấn mái tóc ướt bằng chiếc khăn tắm. Hinata thấy ngạc nhiên vì không như cô nghĩ, tên con trai kia từ đầu đến cuối không hề xông vào đây. Xét cho cùng, hắn ta vốn là một kẻ điên loạn mà.

Bước ra ngoài, cô nhìn quanh quất và phát hiện hắn đang nằm trên giường, hình như ngủ rồi thì phải. Dựa vào ánh mặt trời chiếu xuyên qua ô cửa sổ bé tẹo, cô có thể đoán định giờ đã gần trưa. Và cô thấy buồn ngủ muốn chết. Tuy nhiên, sẽ tốt hơn nếu cô thức để canh gác đúng không?

“Lên giường đi.”

Giọng nói của hắn khiến cô giật thót mình. Hắn đang nằm quay lưng về phía cô, đồng thời đã đắp mền, tuy nhiên nhìn vào phần vai hắn thì có thể xác định hắn vẫn đang cởi trần.

“Tôi sẽ thức canh. Cậu cứ ngủ đi.” – cô gái giải thích. Cô bước tới giường và ngồi xuống một góc, xoa xoa tóc cho chóng khô. Cô tưởng hắn sẽ phản đối và lại đe dọa cô, nhưng không, chỉ có sự tĩnh lặng bao trùm cả không gian. Cuối cùng, cô quay lại, vừa kịp thấy tên con trai đã ngồi dậy và nhìn cô chằm chằm với vẻ rất kì lạ.

Sasuke đã định tranh cãi, song cuối cùng hắn không mở miệng được khi quan sát chiếc khăn vò lấy mái tóc đen dài ấy. Có gì đó thật tinh tế trong cái cách cô ta nghiêng nghiêng mái đầu, trong cái cách bàn tay cô chạm vào suối tóc mượt mà dài đến ngang lưng ấy.

Cả hai cứ nhìn nhau như vậy một lúc, sau đó, tên con trai tộc Uchiha quay đầu, ngó lơ sang hướng khác. Hắn đang bị gì vậy chứ? “Cô không cần phải thức gác làm gì” – cuối cùng, hắn lên tiếng – “Nơi đây là một tu viện. Sẽ không ai làm hại chúng ta đâu.”

Cô gái tộc Hyuuga đưa mắt nhìn hắn đầy thắc mắc – “Sao cậu có thể biết chắc được?”

“Đây là một tu viện” – hắn lặp lại – “Ở chốn này chỉ toàn các tu sĩ. Chúng ta lại là những vị khách duy nhất viếng thăm.”

Cô có thể tự xác thực điều này bằng chính mắt mình. Tuy nhiên, kinh nghiệm hàng năm trời của một Ninja không cho phép cô lơi là cảnh giác dễ dàng thế. Trước khi kịp nghĩ ra lý do để phản bác lại hắn, cô thấy hắn nằm xuống, nhìn đăm đăm lên trần nhà phía trên.

“Cậu ổn chứ?”

“Ừm. Tôi chỉ mệt mỏi với việc phải nói lí với cô thôi.”

“Tôi đơn thuần chỉ muốn an toàn.”

“Bộ cô thực sự nghĩ nếu có ai tấn công bất ngờ khi tôi đang ngủ, tôi sẽ không thể giết chúng được sao?”

Cô gái thở dài, bản thân cô cũng mệt mỏi với việc phải tranh luận với hắn rồi. Cô đặt khăn xuống sàn rồi nằm lên giường. Cả hai im lặng nằm thế một lúc.

“Tôi sẽ tiếp tục chữa trị cho cậu nhưng cậu phải hứa là không được hôn tôi nữa.”

Cô có cảm giác Sasuke quay sang nhìn mình.“Và tại sao tôi phải làm thế nhỉ?"

Người thừa kế tộc Hyuuga quay qua hắn. “Được thôi. Cứ sống trong đau đớn vậy đi.”

Hắn túm lấy vai cô và xoay cô lại. L Vươn cánh tay ra, hắn quan sát cô, cúi người xuống gần cô. Cô gái cố ép mình xuống gối cốt để gia tăng khoảng cách giữa cả hai thêm chút nữa. Tóc của hắn vẫn chưa khô hẳn, một vài giọt nước bắt đầu nhỏ xuống mặt và ngực cô.

“Cậu... cậu làm tôi ướt.” – cô gắng chống cự.

Tên con trai tộc Uchiha nhíu mày đến mức cảm thấy đau nhức. Thực sự kinh ngạc, phải mất một chút thời gian hắn mới hiểu được rằng cô gái ngây thơ kia hoàn toàn không nhận thức được cái từ ấy thường được dùng trong hoàn cảnh nào. Cuối cùng, hắn không sao ngăn nổi bản thân mình bật cười hể hả.

“Ướt á? Ướt đến mức nào?”

Hắn quan sát cái cách cô định giải thích, nhưng rồi bất thình lình hiểu ra lí do hắn châm chọc cô. Cô sững người, mặt đỏ nhừ. Đưa tay lên che miệng, cô nhìn hắn kinh hãi. “X-xuống khỏi người tôi!” – giọng cô thì thào qua những kẽ ngón tay.

Hắn phì cười lần nữa nhưng cũng nằm lại về chỗ mình. “Nói thực nhé, khi cô hoảng sợ nhìn dễ thương thật đấy.”

“Đồ đểu cáng!” – cô bật dậy, nhìn hắn đầy giận dữ. Tận dụng cơ hội, tên con trai tộc Uchiha túm lấy bờ vai cô, kéo cô về phía mình. Cô kịp thời phản ứng và đặt hai tay trước ngực hắn. Nhận thấy hắn không thể kéo cô lại sát hơn nữa, đôi tay hắn trượt dần từ vai xuống eo cô. Mặt đỏ bừng như những trái cà chua hắn vừa mới ăn xong, cô tiếp tục nhìn hắn đe dọa.

“Nếu cô chịu kích hoạt Byakugan, cô sẽ thấy có vấn đề ở đây” – hắn giải thích, buông một tay ra khỏi eo cô và chỉ vào ngực mình, ngay phía trên tim.

“Tôi sẽ không chữa cho cậu nữa đâu” – cô kêu lên nhưng trước khi có thể vùng ra, cô lại bị tay hắn giữ chặt lần nữa.

“Tôi cũng đâu có yêu cầu cô làm thế.” Hắn đang khiến mọi việc trở nên khó khăn hơn cho cô... Rốt cuộc, cô gái tộc Hyuuga đành buông tiếng thở dài, kích hoạt Huyết Kế Giới Hạn. Hắn nói đúng. Dòng charka gần tim hắn rất tệ. Hít một hơi thật sâu, cô chỉnh lại mặt đá trước ngực mình để có thể tiếp cận dễ dàng hơn. Cô gái gẩy tay hắn ra và chỉnh lại tư thế ngồi. Cô quỳ ngay cạnh hắn trong khi hắn nằm ngửa ra giường. Thật chậm rãi, cô tập trung một lượng charka vào ngón trỏ và ngón giữa, sau đó, không hề do dự, cô giải phóng luồng khí ấy vào ngực hắn. Thật ngạc nhiên vì hắn không có phản ứng gì cả. Tên con trai này đã trải qua những đau đớn mức nào đến nỗi không thèm để ý đến những cơn đau như thế này?

“Đau lắm không?” – cô không sao ngăn mình tỏ ra quan tâm.

“Đừng có vớ vẩn.”

“Ít nhất thì giờ cậu cũng không còn gọi tôi là con nít nữa.”

“Ban đầu tôi tưởng cô là đồ trẻ nít, nhưng giờ tôi thấy cô chỉ là một đứa con gái quá hay xấu hổ.”

Cô liếc hắn. “Còn cậu là một tên đểu cáng.”

“Tôi đã từng bị chửi bằng những ‘mĩ từ’ còn tệ hại hơn thế nhiều.”

Cô tiếp tục giải phóng một dòng charka khác vào ngực hắn và cố gắng tập trung hết sức có thể. Nếu chỉ cần chệch đi một chút, có khả năng cô sẽ gây tổn hại nặng nề đến tim hắn mất Cô gái không để ý rằng Sasuke đang nhìn chằm chằm vào cô, hai tay hắn vẫn đặt trên vòng eo thon thả của cô. Cô quá tập trung, chú tâm theo từng điểm charka, từng vòng xoáy, đến mức không nhận thức được rằng những ngón tay hắn bắt đầu di chuyển.

Tuy nhiên, cô suýt nữa hét lên khi hắn sục tay vào dưới lớp áo, cảm nhận tấm lưng trần của cô. Theo phản xạ có điều kiện, cô định đẩy tay hắn ra song giữa chừng lại bị tay còn lại của hắn túm lấy. Bàn tay hắn tiến sâu hơn, rờ rẫm từ sau eo đến tận gáy cô. Cái áo đen của cô bị vén dần lên, để lộ dần cả phần bụng. Thế là quá đủ.

Lấy lại nhận thức, cô đưa bàn tay đang tập trung charka từ ngực lên cổ hắn. Ấn nhẹnhững ngón tay, cô nhìn thẳng vào đôi mắt đen tuyền đối diện.

“Nếu cậu không dừng lại, tôi sẽ giết cậu.”

Hắn nhếch mép, nhìn đáp lại. “Cô sẽ không làm thế.”

“Sasuke,” – cô định nói nhưng cuối cùng lại thở dốc. Bàn tay kia của hắn cũng đã đặt sau lưng cô, vuốt ve dần theo cột sống cô. “T-Thôi đi.”

“Tôi không thể” – hắn lý giải, giọng hắn nghe chỉ như một tiếng thì thầm. Người thừa kế tộc Hyuuga cố tập trung một lượng lớn charka lên tay và đánh vào vai trái, bên vai mà hắn chỉ vừa mới tạm hồi phục vì đòn tấn công trước của cô. Hắn rít lên, nhưng điều đó chỉ khiến hắn đào sâu hai tay của mình thêm nữa.

Cô gái cố giãy ra, không sao giữ được nhịp thở ổn định. Cô... cô chưa từng bị động chạm như vậy, kẻ duy nhất sờ soạng cô đến mức này chỉ có mình tên tóc vàng định cưỡng hiếp cô mà thôi. Thật lạ vì cô dường như chẳng thể nhớ gì nhiều về chuyện đó. Và, cảm giác lúc này hoàn toàn khác biệt. Với khuôn mặt đang nóng bừng, cô dường như đẩy được hắn ra một chút, song bằng cách nào đó hắn lại kéo cô nằm m xuống theo hắn. Chỉ trong một khắc, cô đã nằm đè hẳn lên người Sasuke.

Tên con trai tộc Uchiha hôn cô, tận hưởng mùi vị từ đôi môi cô. Hinata trở mình, cố giãy ra, nhưng hắn có thể cảm thấy rõ ràng việc này đang dần đi quá giới hạn, và không khỏi thấy shock. Hinata thích được hắn chạm vào, cô thích cái cách hắn mút lấy đầu môi cô, cái cách lưỡi hắn trêu ghẹo trong cô. Mái tóc dài còn ẩm ướt của cô buông xuống một bên như một tấm màn dày, mang theo mùi hương hoa nhè nhẹ làm đầu óc hắn quay cuồng. Tay trái hắn đau như hoạn, nhưng hắn cóc thèm quan tâm, bởi nó vẫn làm tốt nhiệm vụ ở dưới lớp áo, vuốt ve làn da mịn màng đó. Với bàn tay phải, hắn vùi xuống mái tóc cô và kéo cô sát lại, hôn cô sâu hơn nữa. Một tiếng rên nhẹ thoát ra từ bờ môi cô. Đó là ranh giới cuối cùng.

Bằng một động tác nhanh gọn, hắn đẩy cô nằm xuống giường, sau đó ngay lập tức chồm lên người cô. Đôi bàn tay còn tỏa sáng charka của cđặt trên ngực hắn, nhưng hắn không thèm màng đến. Hôn cô, hắn lại luồn tay xuống lớp áo cô, thân hình mảnh khảnh và vòng eo nhỏ của cô khiến hắn không thể nghĩ được hắn muốn làm gì với cô nữa. Hắn quan sát cái cách cô thôi kích hoạt Byakugan và nhìn chằm chằm vào hắn, song sự thỏa mãn hắn mang lại cho cô không cho phép cô cử động quá nhiều. Thở hổn hển, những ngón tay cô chẳng biết tự khi nào đã di chuyển lên lưng hắn. Cô cảm nhận từng bắp thịt của hắn, đôi vai tuyệt hảo của hắn và rồi cuối cùng sục hẳn vào mái tóc đen của hắn. Lại một tiếng rên nữa vang lên. Hắn thực tình không thể kiềm chế nổi nữa. Tay hắn vươn lên trên, tiến đến ngực cô. Nếu cô có thể hét lên, cô đã làm thế rồi, nhưng bờ môi hắn lúc này lại đang ép chặt lấy môi cô.

Sasuke tạm rời ra một chút, cắn môi mình. Hắn cần phải thật chậm rãi, bằng không hắn sẽ làm hại cô vì dục vọng bản thân mất. Hít thở nặng nhọc, hắn vùi đầu xuống cổ cô. Hắn liếm, hắn hôn, hắn lắng nghe tiếng thở rối loạn từ Hinata. Bàn tay hắn chơi đùa trên thân thể cô bằng những cách mà cô chưa bao giờ tưởng tượng đến. Mặt cô đỏ bừng, song cô không hề muốn ngăn hắn lại. Cô có cảm giác như toàn thân mình sắp bốc cháy, tuy vậy, đây lại là cảm giác tuyệt diệu nhất mà cô từng cảm thấy trong đời.

Mỉm cười, tên con trai tộc Uchiha tiếp tục liếm cổ cô, tận hưởng từng centimet trên cơ thể cô. Làn da cô thật mềm mại, và những tiếng rên rỉ từ cô khiến hắn kích thích hơn bao giờ hết. Còn ngực của cô ta, đó là thứ tuyệt diệu nhất mà hắn từng gặp. Nghiến răng lại, hắn cố giữ lại chút lí trí để không xé sạch quần áo cô ngay tức khắc.

“S-Sasu...”

Hắn nhìn cô, cúi xuống hôn môi cô. Đôi mắt cô nhắm nghiền, gò má cô đỏ bừng. Đã có hàng tá con gái kêu tên hắn trước đây, nhưng thú thực đây là làn đầu tiên hắn thấy tuyệt vời khi nghe tên mình được gọi lên đến vậy. Tên con trai túm lấy đuôi áo cô và từ từ kéo lên, nhưng đúng lúc ấy, một tiếng gõ cửa đưa hắn về thực tại. Người thừa kế tộc Hyuuga chậm rãi mở mắt, nhìn chằm chằm hắn với biểu cảm bối rối.

“Đừng cử động.” – hắn thầm thì rồi nhảy xuống giường. Cho dù ngoài đó là ai thì kẻ ấy cũng đáng bị giết một cách chậm rãi và đau đớn lắm thay . Mặc vội áo vào, hắn mở cửa và thấy người phụ nữ già khọm mà hắn từng nói chuyện trước đó
.
“Đại Y Sĩ muốn được gặp các ngươi càng sớm càng tốt. Hãy chuẩn bị và xuống gặp ta ở dưới nhà.”

Tên con trai tóc đen gật đầu. Hắn quay qua Hinata, người vẫn còn đỏ bừng mặt ngồi trên giường, túm lấy tấm mền và che chắn thân mình nhiều nhất có thể.

“Chúng ta được triệu tập.”


End chapter 17

Py: đúng lịch nhen :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro