Chapter 33: No

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi mắt đen nhánh nhìn chằm chằm vào Hatake và anh chẳng sao quay đi được. Cơn đau lan ra toàn cơ thể anh và anh có thể cảm nhận máu tuôn ra ào ào từ bụng mình. Tuy vậy, chân anh lại chẳng còn chút cảm giác nào sất. Có lẽ cột sống anh đã bị gãy mất rồi.

Gắng hết sức nhìn thẳng vào cái thứ đã từng là Sasuke, Kakashi chớp mắt, cố tập trung vào con mắt Sharingan.

Cả không gian ù ù dưới thanh âm của thứ charka hắc ám, bao quanh người tên con trai tộc Uchiha. Sức mạnh này thực rất lớn, nó thiêu cháy da thịt vị Hokage cũng bởi anh đang ở quá gần. Chiếc mặt nạ anh đang đeo dần dà cũng bắt đầu bốc cháy, càng làm cho cơn đau nơi anh trở nên dữ dội hơn bội phần.

Và anh chẳng thể làm gì được. Không chỉ thất bại dưới vai trò người lãnh đạo Làng Lá, anh còn là một người thầy đáng hổ thẹn.

“A, đừng vội bỏ cuộc thế chứ, Hokage, ta vẫn chưa xong với ngươi đâu.”

Giọng cười cuồng loạn của Linh Hồn Ác Quỷ vang vọng khắp chốn. Nét cười trên khuôn mặt nó nom méo mó đến điên dại.

Tuy vậy, bất ngờ nó bị gián đoạn bởi một tiếng nổ lớn, phát ra từ phía sau. Khuôn mặt điên loạn của nó nghiêng sang bên và hướng về phía cô gái tộc Hyuuga.

“Lại là ngươi,” hắn nói, sau đó quay lại với Kakashi. “Đừng chạy đi đâu,” nó bật cười, rút tay ra khỏi thân thể anh.

Kakashi ngã gục xuống nền đất. Anh nhìn Hinata chằm chặp và cố gắng gọi cô, bảo cô phải chạy đi, nhưng tất cả sức lực trong anh như đã biến mất hết.

“Đáng ra ta phải giết ngươi từ lâu rồi,” tên con trai tóc đen vừa giải thích vừa bước đến gần người kế thừa tộc Hyuuga. Điều khiến nó ngạc nhiên, đó là cô không hề di chuyển một bước.

“Tôi mới chính là người đáng ra phải kết liễu cậu từ trước,” cô gái trả lời và tiến lên trước. Cả hai nhìn nhau chằm chằm trong một khắc, hoàn toàn phớt lờ những thân người đang gục xuống xung quanh.

Cuối cùng, Linh Hồn Ác Quỷ bật cười. “Cái tên Uchiha dường như có cảm tình với ngươi, cô gái à. Nhưng ta không thảm hại như hắn. Hắn đã để ngươi chạy đi biết bao lần rồi, ấy thế mà, ngươi có vẻ quá đỗi đần độn nên mới đến đây và đối mặt với ta. Tiếc cho ngươi thật.”

Chỉ trong chớp mắt, tên con trai đã biến mất khỏi tầm nhìn của cô và có vài phiến đá bay vào phía cô. Nhưng cô đã dự đoán được điều này. Nhờ vào Bạch Nhãn, cô có thể quan sát những thay đổi trong dòng chakra của nó. Cô biết được bao giờ nó chuẩn bị tấn công.

Không chút khó khăn, cô chạy sang bên và tránh được những tảng đá rơi rụng xuống nền đất. Linh Hồn Ác Quỷ có vẻ như biết được điểm mù trong Huyết Kế Giới Hạn cô sở hữu, nhưng cô cũng hiểu rõ đủ để khắc phục điểm yếu đó. Quay lại, cô đối mặt nó ngay khi nó chuẩn bị xiên cô bằng một đòn điện. Bàn tay cô, tỏa sắc xanh lam, chỉ hơi khẽ chạm vào cùi chỏ hắn, nhưng thế là quá đủ. Một nút chakra của hắn ngay tức khắc bị khóa lại và điện tích bắn tung tóe trong không khí. Đôi mắt đen tuyền mở to. Hắn lập tức lùi lại, nhìn cô đầy man dại.

Đây không còn là Sasuke nữa. Tên con trai đứng trước mặt cô đây có thể làm quá nhiều thứ. Chỉ cần một cái vung tay nhẹ, dòng chakra hắn đã được phục hồi. Nó có thể tái sinh chỉ trong vài giây ngắn ngủi.

Tuy vậy, điều này cũng khiến nó cực kì bực bội. Nó đã đánh giá thấp cô ta.

“Có vẻ ngươi cũng biết giấu một vài thủ thuật dưới tay áo mình đó, Hyuuga à. Nhưng không hề gì. Như thế sẽ chỉ càng khiến mọi thứ thú vị hơn với ta mà thôi.”

Cô gái không trả lời. Cô chỉ chạy về hướng nó, hai tay nắm chặt lóe lên những ngọn lửa xanh lam của tuyệt kĩ Nhu Quyền Song Hổ Chưởng. Cô ra đòn, nhưng nó tránh được. Sau đó nó bắn một quả cầu lửa vào cô, song với việc sử dụng Không Chưởng, cô có thể dễ dàng tự vệ mà không hề mất tập trung.

Cô đang giận dữ. Và quá quyết tâm đến mức chẳng cần để ý tới bất cứ thứ gì. Điều này phải dừng lại ngay, bằng cách này hay cách khác. Và cô biết chính xác làm sao để thực hiện được.

Va vào nhau, cả hai bật ra sau. Cô gái tộc Hyuuga đã xoay sở vô hiệu hóa toàn bộ bàn tay của hắn, tuy vậy có một vết bỏng lớn hiển hiện trên vai cô, dù rằng cô chẳng hề tỏ ra quan tâm tí ti nào.

Linh Hồn Ác Quỷ đang giận dữ đến mức không tưởng. Nó không có thời gian để phí phạm với con bé này. Nếu nó không nhận đủ sức mạnh, cái thân thể nó đang sử dụng đây có thể gục ngã bất cứ lúc nào. Nó phải nhanh lên mới được.

Nó chạy lùi lại và quan sát cô gái khi cô hướng về phía nó. Nó sử dụng thời gian để thực hiện một kết ấn tay phức tạp mà cô chưa từng thấy bao giờ. Trong một khắc, nó dộng hai lòng bàn tay xuống đất. Một sinh vật khổng lồ xuất hiện giữa trời. Nó quá sáng chói đến mức ban đầu Hinata không chắc mình đang thấy thứ gì. Và rồi cô phải há hốc mồm.

Là Hỏa Thần. Ánh sáng bập bùng xung quanh nó được tạo nên từ những ngọn lửa quyền năng mà nó được sinh ra. Không đợi cô kịp phản ứng, nó đã tấn công cô. Cô đã cúi xuống và lăn vòng trên mặt đất để thoát ra khỏi tầm ảnh hưởng từ nó, ấy vậy mà, nó vẫn kịp đốt cháy chân cô. Cô gái vội xé mảnh vải quần đang bốc cháy, và vừa kịp tránh thêm một đòn tấn công khác.

Một tiếng cười ghê rợn tràn ngập không gian. “Ngươi không thể chạy thế mãi được đâu, Hyuuga!”

Linh Hồn Ác Quỷ rõ ràng đang rất hứng thú với cảnh này. Và đến giờ, Hinata vẫn chưa hề lỡ một nhịp nào. Những vết gân đen cô có thể thấy trên cơ thể Sasuke bắt đầu nom giống như những vết cắt sâu. Cô thậm chí còn có thể thấy ở một vài chỗ có máu rỉ ra từ những vết thương đó.

Cơ thể cậu ấy sẽ không thể chịu đựng quá lâu.

Cô có thể đơn giản tìm cách câu giờ. Nếu cô khiến nó bận tâm, Linh Hồn Ác Quỷ sẽ có khả năng mất kiểm soát và ngã gục. Và mọi chuyện coi như xong.

Cô tạo ra một đòn lốc xoáy, nhưng linh hồn Hỏa Thần khổng lồ quá mạnh và cô chỉ kịp thoát ra khỏi tầm ảnh hưởng từ nó. Thở hổn hển, cô đứng dậy. Bởi cái sinh vật này quá lớn, nên nó có vẻ chậm chạp. Cô đã xoay sở lăn đi đủ xa khỏi tầm nhìn của con Ác Quỷ.

Chạy hết tốc lực, cô đụng độ tên con trai thêm lần nữa. Nếu cô phá vỡ mối liên hệ giữa nó và cái thứ lửa thiêu kia, cô có thể giữ được tính mạng.

Nhưng tên con trai tóc đen đã phòng bị. Những ngọn lửa đen xuất hiện trong bàn tay nó khi nó chộp lấy và nắm chặt cổ tay cô, khiến cô phải thét lên. Cô cố giằng ra, song nó cũng đã chộp lấy tay còn lại. Da thịt cô đang rỉ máu. Nụ cười của nó khiến tai cô như ù đi. Linh Hồn Ác Quỷ đẩy cô ra và lưng cô đập vào một trong những thân cây gần đó. Chakra của cô, lập lòe trên hai tay, không sao làm gì được nó.

Tên con trai bất thình lình ép vào người cô. Đôi mắt đen tuyền kia thực không sao chịu đựng nổi.

“Ta công nhận với ngươi, ngươi rất thú vị. Nhưng ta không thể lãng phí thêm thời gian với ngươi được.”

Hơi thở giá lạnh của nó thật kinh tởm. Đây là ai đó hoàn toàn khác Sasuke, và điều này khiến cô muốn phát bệnh. Hỏa Thần bất thình lình biến mất. Và cả cái cơn gió khủng khiếp bao quanh tên con trai nữa. Quầng sáng đen quanh hắn ngày càng mạnh hơn khiến cô phát nghẹt thở.

Nó nhếch mép. Bóng tối đang bao trùm cô, hút hết không khí ra khỏi hai lá phổi cô và sự sống ra khỏi cơ thể cô. Đôi mắt trắng tuyết to tròn nhìn nó trong bàng hoàng, đau đớn và buồn bã. Đôi môi cô hé mở, mái tóc đen dài ôm sát thân người trắng bệch của cô như một dòng suối đen tuyền.

Cô ta rất hấp dẫn. Gần như là... quyến rũ.

Cô gái giờ dường như chẳng thể đứng nổi. Những vết bỏng trên cánh tay cô chạy dọc đến tận cùi chỏ. Con Ác Quỷ buông cô ra và hơi lùi lại vài inch để có thể quan sát cái quá trình tuyệt đẹp khi cô ta đang mất dần sự sống. Cô đang bám vào thân cây, gắng sức giữ thăng bằng. Trong một khắc, đôi mắt cô nhìn chằm chằm xuống mặt đất. Sau đó, thật chậm rãi và chứa đựng bao đau đớn, đôi mắt ấy ngước lên, như dán vào tên con trai.

"Tấn công ngay khi bị mắc kẹt” Cô thì thầm.

Tên con trai nghiêng đầu. Phải chăng cơn đau đã khiến cô ta bị gặp ảo giác?

Và rồi, trước khi nó kịp phản ứng, cô giương hai bàn tay đang chảy máu của mình lên. Cô tóm lấy hai bên đầu hắn, ấn mạnh vào thái dương nó. Cô mất thêm một dòng chakra để hoàn toàn vô hiệu hóa dòng chakra từ nó. Cô đã nhắm trúng một trong những huyệt đạo trọng yếu nhất của nó, và ở cả hai bên. 

Tên con trai thét lên. Nó cố đánh bật cô, song đòn tấn công kia đã gây ra thương tổn cho chakra nó. Nó thấy chóng mặt và mất phương hướng. Những khuyết điểm của việc có một cơ thể con người.

La hét trong giận dữ, nó cố lùi lại, song lập tức mất thăng bằng. Đầu gối khuỵu xuống, nó nhìn chằm chằm xuống đất giờ đây như quay cuồng và giữ chặt đầu, cố gắng tập trung. Nó muốn chữa lành cho mình, nhưng không sao làm được.

Mất thêm một chút nữa Hinata mới kịp bình tâm. Cô đứng yên đó, cuối cùng cũng thở đều đặn trở lại. Kế tiếp, cô bước một bước về phía hắn và quan sát khuôn mặt hắn đang hằn lên một nỗi sợ vô biên.

Đây không phải Sasuke. Hắn ta sẽ không bao giờ thảm hại thế này. Hai chân khuỵu xuống, hắn cố gắng lùi lại lần nữa, rên rỉ như một đứa trẻ. Người kế thừa tộc Hyuuga vươn tay ra và, mặc cho máu thấm đẫm trên đó, nó vẫn tỏa một ánh sáng xanh rực rỡ. Cô khép tay lại và dịch chuyển, cho đến khi bàn tay đặt trên ngực tên con trai. Sự sợ hãi bao trùm cả người hắn.

“Cậu không đáng được sống,” cô lí nhí.

Người kế thừa tộc Hyuuga rụt tay lại. Linh Hồn Ác Quỷ nhăm mặt. Nó chỉ đơn giản quan sát những ngón tay kia lao thẳng về phía mình. Thế là hết. Những đầu ngón tay cô đáp xuống ngực hắn, ngay vị trí tim hắn đang đập. Nhưng không có gì xảy ra cả.

Tên con trai mở mắt và thấy cô gái đang đứng trên đầu gối ngay trước hắn, mặt cô hơi cúi, mái tóc cô dường như che hết những đường nét trên khuôn mặt ấy.

“Tôi không thể làm vậy được...” Giọng cô chỉ như một cơn gió thoảng.

Sự bàng hoàng và kinh sợ nhanh chóng bị thay thế bởi nét điên rồ và sự hân hoan. Linh Hồn Ác Quỷ bật cười.

“Con bé đáng thương này! Ngươi nghĩ rằng việc tha cho ta sẽ cứu ngươi khỏi cơn giận dữ của ta sao? Đây là cơ hội duy nhất của ngươi và ngươi đã để phí nó chỉ vì thứ cảm xúc ngu ngốc đó!”

Cô ngước lên. Hai bàn tay cô nhanh chóng vươn ra, nhưng khác hẳn với những gì dự đoán, Linh Hồn Ác Quỷ ngạc nhiên. Cô không hề tấn công mà chỉ đặt hai bàn tay lên má hắn. Hơi kéo hắn lại, cô nhìn thẳng vào hắn.

"Sasuke."

Tên con trai chớp chớp mắt, sau đó cười man dại. “Tên nhóc Uchiha đã đi lâu rồi, cô gái à!”

“Hãy trở lại đi,” cô tiếp. “Cậu không nhớ mình đến đây vì cái gì ư? Điều mà cậu luôn mong muốn là gì chứ? Những trưởng lão đã chết hết rồi. Hãy thoát ra khỏi nó đi.”

Chuyện này khiến con Ác Quỷ thấy tiêu khiển hết mức. Nó bật cười trước sự ngu ngốc của cô. “Cái con nhỏ thảm hại!”

Hinata quan sát tên con trai đối diện, dần nhận ra rằng không ích gì cho dù cô có cố gắng chăng nữa. Sasuke không còn ở đó. Những giọt lệ lăn dài trên gò má cô và cô đấm vào ngực hắn, nhìn chằm chằm xuống mặt đất, cố gắng lựa lời.

“Đồ khốn! Cậu là đồ khốn, Sasuke, vì đã làm tất cả chỉ để đánh mất chính mình thế này. Ngu ngốc!” Cô vừa khóc vừa không ngừng đấm hắn, và con Ác Quỷ, kẻ vẫn chẳng thể cử động được gì nhiều, tiếp tục cười lớn. “Cậu đã khiến tôi quên cả thế giới này! Cậu đã khiến tôi nhìn nhận mọi thứ theo cách khác, và giờ cậu lại để mình bị thao túng vậy sao? Đồ khốn! Cậu không hề yếu đuối! Cậu không hề thảm hại! Những thứ ấy không hề hợp với cậu!”

Cuối cùng cô cũng ngước mắt lên nhìn hắn, nhận ra hắn đã thôi cười. Một ánh mắt đầy trống rỗng xuất hiện trên khuôn mặt hắn. Hắn đang nhìn cô, nhưng dường như không thấy cô.

Thế là hết. Những vết gân đen đang thiêu cháy da thịt hắn, máu chảy ròng trên mặt hắn. Cơ thể hắn không thể chịu nổi thứ sức mạnh to lớn mà nó sở hữu.

Hinata mở to mắt, chứng kiến cảnh sự sống đang dần rời bỏ hắn.

“Không!” cô vòng tay quanh người hắn, ngăn không cho hắn ngã xuống. “Không,” cô lặp lại. Giữ lấy khuôn mặt hắn giữa hai bàn tay, cô ép môi mình xuống môi hắn, nhắm chặt mắt lại. Cô không sao có thể chứng kiến nổi cảnh này.

Vài giây trôi qua dài như cả năm trời và thân thể bất động của hắn nặng nề nằm trong vòng tay cô. Rời nhau ra, cô hơi lui lại, những giọt lệ rơi xuống khuôn mặt hắn. Sự tĩnh lặng phủ tràn không gian thực không sao chịu nổi.

“Cô... đúng là trẻ con...”

Giật bắn mình, Hinata nhìn chằm chằm vào Sasuke. Mắt hắn chỉ hơi hé mở, đôi môi nhợt nhạt tách ra. Hắn gom hết sức lực để nhìn cô, một nụ cười khó nhận thấy vẽ nên trên môi hắn.

Hinata thổn thức.” S- Sasuke...”

Tay hắn chầm chậm vươn lên và những ngón tay chạm vào gò má cô. Sau đó, hắn lại buông thõng tay xuống. Đôi mắt hắn nhắm lại.

“Không!”

Người kế thừa tộc Hyuuga túm lấy cổ áo hắn và xé toạc ra, để lộ khuôn ngực bị bỏng của hắn. Có một vết thương lớn quanh cái mặt đá đen, như thể nó đã cố gắng để trở thành một phần trong hắn. Nó thiêu cháy những ngón tay cô, song cô vẫn xoay sở tháo nó ra khỏi cổ hắn. Ném nó xuống mặt đất, cô dùng chút sức mạnh còn sót lại và vận charka xuống bàn tay mình. Dộng xuống ngay chính giữa cái mặt đá ấy, cô khiến nó vỡ tan ra thành từng mảnh nhỏ.

Một cơn gió khủng khiếp bao trùm cả không gian. Một tiếng thét, chẳng biết từ đâu cũng vang lên, khiến cô buộc phải bịt chặt tai. Thân thể Sasuke trong lòng cô oằn lên. Vầng hào quang hắc ám bao quanh hắn bay lên, và bị cơn gió xoáy hút vào. Cô không nhìn thấy nó, nhưng cũng đủ hiểu rằng Linh Hồn Ác Quỷ đang từ từ chết đi trong đau đớn.

Cô cúi xuống, lấy thân mình ra bảo vệ Sasuke. Tiếng thét đó dần chuyển thành một tiếng la lớn, và phải mất hàng phút ròng cho đến khi nó bắt đầu từ từ nhỏ dần.

Thật đột ngột, sự im lặng hoàn toàn bao phủ cả khu rừng như một bức màn ẩm ướt. Cô gượng dậy. Thôi kích hoạt Byakugan, cô nhìn chằm chằm vào tên con trai trước mặt mình, quan sát hắn.

Hắn đang thở. Chậm rãi và rất nhẹ, nhưng vẫn là đang thở.

Cúi xuống hơn, cô đặt đầu mình lên ngực hắn, nghe ngóng cẩn thận. Tim hắn đang đập, cũng cực kì chậm chạp, son đều đặn. Thở phào nhẹ nhõm, cô gái mỉm cười.

“Hinata!”

Cô quay lại và thấy Naruto, chạy đến bên cô trong hình dạng Cửu Vĩ Hồ. Killer Bee nom có vẻ như cũng đã lấy lại sức mạnh và đang xốc thân thể các Kage từ mặt đất bằng những xúc tu của Bát Vĩ. Ông hướng về phía Làng Lá, có lẽ để tìm chỗ chăm sóc y tế. Cả hai quan sát ông biến mất, sau đó cô hướng tròng mắt trắng tuyết về phía đôi mắt xanh lam ngọc của cậu.

Cậu chàng Uzumaki đặt tay lên vai cô, tay còn lại cậu ấn vào cổ Sasuke. Cậu thở phào, rõ ràng là nhẹ nhõm.

“Chuyện gì đã xảy ra?” Cậu chàng Uzumaki nom cực kì nghiêm túc.

“Đã qua rồi,” cô thì thầm.

Nhắm mắt lại, người kế thừa tộc Hyuuga mất dần ý thức, hoàn toàn kiệt sức. Cô ngất xỉu và Naruto kịp giữ lấy cô. Cậu gọi tên cô, nhưng rốt cuộc cũng quyết định để cô nghỉ ngơi. Cô đã phải trải qua đủ chuyện rồi.

Tạo thêm một Ảnh Phân Thân, cậu chàng tóc vàng bế cô lên, ngạc nhiên khi thấy cô nhẹ đến nhường nào. Cậu để Phân Thân của mình vác Sasuke qua vai và cả hai cùng hướng về Làng Lá.

Đây sẽ là một khởi đầu mới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro