Chương 3-4:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

3.

Biên giới Tây quốc có một đoạn dốc núi, đáy vực rất sâu, còn được gọi là Tây quốc cấm địa. Nghe nói, từng có một Vu Sư linh lực cao cường đã hạ kết giới nơi đáy vực, chỉ cần yêu quái ngã xuống là hôi phi yên diệt, cho nên bình thường sẽ không có yêu dám tới nơi này. Nhưng lúc này có một Quỷ diện khoác áo choàng đứng ở trên thượng nhai.

"Đi ra!" Vừa mới dứt lời, một hắc y nhân che mặt liền bước ra quỳ sau lưng hắn, "Thuộc hạ bái kiến chủ nhân".

"Có phát hiện gì." Quỷ diện thanh âm có chút khàn khàn, giống như bị cố ý thay đổi.

"Dưới dốc núi quả thật có một kết giới, Yêu tộc tiếp cận đều hóa thành tro tàn, Vương thượng không thể còn sống được".

"Không có khả năng! Nếu hắn chết, Thiên Sinh Nha sẽ không xôn xao như thế này. Mau tìm biện pháp phá kết giới kia. Sesshomaru rất có khả năng ở dưới đó. Hắn hiện tại đang trọng thương lại trúng độc của ta, đây là thời cơ diệt trừ hắn tốt nhất."

"Tuân mệnh!"

Mà lúc này dưới đáy vực, người lọt qua kết giới mà vô hại, người đang được nhắc đến, Yêu vương đại nhân đang nằm trên ghế nhàn nhã mà nghỉ ngơi, bên cạnh là một đống sách. Inu Yasha thì nằm trên cái đuôi của ca ca nhà mình làm mộng đẹp, vì giường bị chiếm, cái đuôi Sesshomaru vì Inu Yasha gian khổ phục vụ ca ca mà vinh thăng thành chăn mền của hắn, đương nhiên là vào thời điểm cậu đã ngủ.

Đang mộng ăn chân gà, một quyển sách bay tới trên đầu, chân gà không có, người đã trực tiếp bị đánh tỉnh.

"Làm gì thế?"

"Luyện kiếm, luyện đến tối."

"Dựa vào cái gì!"

"Chỉ bằng cái này." Sesshomaru chỉ chỉ một đống sách trước mặt.

"Tất cả đều xem xong rồi? Không có khả năng! Ta xem gần 50 năm a!".

Mấy ngày trước ca ca đại nhân buộc cậu luyện kiếm, nói cái gì mà nhà chúng ta đều là cường giả, nhất định phải học kiếm pháp và đao pháp. Vì thế hai người đánh cuộc, nếu Sesshomaru có thể trong ba ngày xem hết số sách cậu xem trong 50 năm kia, Inu Yasha liền luyện kiếm, thời gian luyện do ca ca định.

"Ta không tin, ngươi có thể nhớ kỹ ?" Inu Yasha một tay chống nạnh, một ngón tay chỉ thẳng vào ca ca nhà mình, thấy thế nào cũng giống bộ dáng người đàn bà chanh chua.

"Ngươi có thể kiểm tra."

"Ta đây thử xem, tiền tài thảo..."

"Tiền tài thảo tính hàn, cùng hồng tuyến thảo tương khắc, trang hai trăm tám mươi bảy 'Bách thảo luận'"

"Làm sao có thể, đến số trang còn nhớ kỹ !" Inu Yasha nhanh chóng lật tới một tờ, quả thật có những lời này.

"Quên nói cho ngươi biết, ta xem qua là nhớ. Nếu ta không đoán sai, dược ngươi bôi cho ta có tiền tài thảo, còn dược cầm máu hẳn là có hồng tuyến thảo."

"Không công bằng!" Inu Yasha trừng mắt nhìn ca ca, sao lại nghịch thiên như vậy!

"Chấp nhận thua đi, đi luyện kiếm, Inu Yasha". Lại là biểu tình trêu tức khiến hỏng mắt người.

Che lại mắt của mình, chuẩn bị chuồn êm "Ta muốn đi phối dược, phối dược".

"Không cần, trước luyện kiếm, cũng không vội". Đệ đệ nhà mình đấu pháp lộn xộn thật sự là vô cùng thê thảm. Phải tranh thủ lúc cậu mất trí nhớ mà huấn luyện một chút, hơn nữa hắn cảm nhận được có khí tức của yêu quái Tây quốc gần đây, tuy là có kết giới nhưng vẫn phải cẩn thận. Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng dựa vào giải dược của tiểu cẩu cũng không phải không có biện pháp hồi phục yêu lực, Sesshomaru dùng đuôi kéo Inu đang muốn chạy trốn trở về, vì thế Tiểu cẩu đau khổ luyện kiếm dưới huấn luyện hà khắc của ca ca.

Bị luyện ép mấy đường kiếm, bị ca ca không ngừng chèn ép dạy dỗ , ngày hôm nay rốt cuộc có thể chém bay thân cây phía sau khiến ca ca ngàn năm hàn băng nhà mình trên mặt cũng có chút độ ấm.

Inu Yasha ôm chặt song chưởng vui vẻ, tràn ngập khiêu khích nhìn ca ca, bộ dáng hoàn toàn đắc ý, quả thực khiến người ta cảm thấy thật đáng ghét. Vì thế Sesshomaru hắn nhận ra không thể có sắc mặt tốt với tên ngốc này được, vậy nên lại thêm một vòng tàn khốc giáng xuống, Inu không rõ sao người không có yêu lực nào đó lại có khí lực chèn ép mình.

"Yêu lực trên người ngươi giảm xuống, xảy ra chuyện gì?". Nhìn lại một lần nữa, Sesshomaru cau mày hỏi.

"Di? Ta cũng không rõ lắm, mỗi tháng đều có một ngày như vậy. Tóc sẽ biến thành màu đen, lỗ tai cũng biến mất, hơn nữa lại đặc biệt đặc biệt mệt chỉ muốn ngủ". Nói rồi lại ngáp ngáp.

"Hôm nay là Sóc Nguyệt, thì ra là thế". Sesshomaru nhìn nhìn lên trời như có điều suy nghĩ.

"Di, có ý tứ gì?"

"Không có gì, hôm nay không tập nữa."

"A, thật sao? Vậy hôm nay làm thêm đồ ăn ngon, buổi tối ta sẽ đàn một khúc cho ca ca nghe." Lỗ tai tiểu cẩu nhảy a nhảy.

"Ngươi sẽ đàn?"

"Ánh mắt đó là ý gì chứ?" Nhìn ánh mắt kiểu-gì-đó của ca ca đại nhân, Inu Yasha muốn bạo phát.

"Giải dược đâu?"

"A, đã làm xong. Cũng không biết có được không?" Inu Yasha từ trong phòng lấy ra một viên thuốc đặt lên tay hắn.

Ngửi ngửi, " Không tồi, độc không chết người"

"Có ý tứ gì a! Bổn đại gia làm dược để độc chết người sao? Đưa đây, không cho ngươi ăn!" Muốn đem thuốc đoạt lấy, không nghĩ tới hắn lại nuốt.

"Ngươi!"

"Ta chưa nói ta không ăn". Thuốc vừa nuốt vào đã cảm thấy thân thể nhẹ nhàng, yêu lực bị ức chế đang từ từ trở về, chỉ là dược liệu rất ôn hòa, lấy tốc độ này hẳn là cần tam nguyệt mới hoàn toàn khôi phục được, không biết mấy kẻ kia trong khoảng thời gian này tìm đến cửa hay không.

Hắn đang tự hỏi bản thân bỗng một trận gió âm thổi qua, hắn theo bản năng kéo Inu Yasha ra sau lưng mình bảo hộ. "Ai?"

Một thân ảnh trong suốt xuất hiện trước mắt hai người, "Mẫu thân?"

Không, người đó tuy có dung mạo giống mẫu thân nhưng đôi tai màu trắng giống Inu kia cho thấy y là nửa yêu.

"Ngươi không phải hắn". Người kia nói. Thân ảnh tuy rằng trong suốt, nhưng có dung mạo khuynh thành giống Lăng Nguyệt tiên cơ, đôi mắt thất thần kia lại khiến cho người ta nảy sinh thương tiếc.

"Hắn?"

"A, ta nhớ ra rồi! Thảo nào thấy quen mắt, lúc ta rơi xuống tỉnh lại người đầu tiên nhìn thấy là y. Y còn lấy đi đồ của ta nữa." Ngu ngơ một lúc Inu đột nhiên từ sau lưng ca ca nhô ra kêu lớn.

"Thiết Toái Nha vốn không phải của ngươi, là của hắn." Bóng người trong suốt mang theo một tia quật cường nhìn Inu Yasha. "Ngươi trộm Thiết Toái Nha của hắn, còn tiến vào phòng ở của ta. Nếu không phải bởi vì ngươi là nửa yêu, còn mất trí nhớ, ta sẽ không để cho ngươi vào đây. Ngươi còn phá hư hết dược liệu của ta". Người đó nói còn mang theo ủy khuất nho nhỏ.

"Thiết Toái Nha?". Sesshomaru nắm được điểm mấu chốt. "Đó là đao của gia phụ".

"Gia phụ? Taishou là phụ thân của ngươi? Làm sao có thể? Cũng khó trách sao ngươi là toàn yêu mà có thể vào kết giới của ta, huyết mạch tương liên a... Rõ ràng...Rõ ràng nói rằng chỉ muốn đi Tây quốc một chút, rõ ràng nói chỉ có một mình ta..." Thân ảnh trong suốt nghẹn ngào đứng lên.

"Ca ca, xem ra phụ thân rải hoa đào thật nhiều a~" Inu Yasha lôi kéo tay áo ca ca nhà mình nhỏ giọng. Sesshomaru chỉ là nhíu mày, nhìn mắt phải đệ đệ, "Mắt làm sao vậy?"

"Đau."

"Đừng xoa, đỏ". Bắt tay phải cậu, nhìn đôi mắt sưng lên, trong lòng lại hiện lên một tia co rút.

"Khó chịu quá". Inu Yasha dùng sức chớp mắt, cảm giác trong mắt có kiến bò thật phi thường khổ sở, đột nhiên mắt phải phát ra kim quang, một viên châu tròn màu đen di động ở giữa không trung.

"Hắc Trân Châu, Taishou làm sao vậy?" Thân ảnh trong suốt có chút run rẩy vươn tay.

"Gia phụ 500 năm trước đã qua đời".

"Như thế nào... Làm sao có thể? Hắn cường đại như vậy... Hắn, hắn chết như thế nào?" Chẳng biết từ bao giờ Thiết Toái Nha đã bay đến bên cạnh y, nhẹ nhàng cọ hắn như an ủi.

"Phụ thân đại nhân 500 năm trước đột nhiên bệnh nặng, bởi vì cứu Thập Lục Dạ công chúa , giúp đệ đệ ta an toàn sinh ra, đã dốc hết sức ....."

"Hắn là một người kiêu ngạo như vậy, cứ như vậy mà ... Thiết Toái Nha là thủ hộ đao, hắn nhất định là rất thương ngươi nên mới giao nó cho ngươi". Y nói một cách chắc chắn với cậu.

"Phải không? Ta chưa từng gặp qua người. Người tại thời điểm ta được sinh ra chết, cũng là bởi vì ta và mẫu thân hại". nghe xong lời Sesshomaru nói, trong lòng Inu Yasha không khỏi chua xót, ca ca thực phi thường chán ghét mình đi, khó trách thời điểm gặp mặt là thần tình chán ghét đến thế, hắn hại chết phụ thân a!

"Phụ thân tử cũng không thể hoàn toàn trách ngươi, lúc trước Ngự y đã nói phụ thân người không thể sống quá tam nguyệt. Sau đó gặp mẹ ngươi khiến mạng người kéo dài thêm một năm, không chừng là thấy thân ảnh ai đó qua nàng cũng nên. Nghe nói mẹ ngươi thiện đánh đàn, một khúc Tuyết Sơn Xuân Hiểu đã thu tâm người, đến khi mang thai ngươi thì nàng không đàn nữa". Sesshomaru ý tứ hàm xúc không rõ nhìn y.

"Tuyết Sơn Xuân Hiểu? Đó là khúc hắn thích nghe nhất". Trên mặt y lộ ra thần tình hoài niệm.

"Ngươi muốn gặp người?"

"Ta có thể nhìn thấy hắn sao?" Biểu tình của y tràn đầy chờ đợi hòa vui sướng.

" Thi hài người trong Hắc Trân Châu" Nghe được điều đó, thân thể y cứng đờ, sau đó vội cầm Thiết Toái Nha chém một đao lên viên ngọc, nhất thời bạch quang chói mắt. Khi Inu Yasha lấy lại tinh thần thì đã ngồi trên tọa kỵ làm từ khung xương, mà trước mắt mình chính là một bộ xương to lớn đang mặc áp giáp hài cốt. Cậu có thể cảm thận được đây là phụ thân của mình và ca ca, đây chính là huyết mạch tương liên, đứng bên cạnh hài cốt phụ thân bỗng thấy mình thật nhỏ bé.

4.

Hai người cùng với 1 bóng trắng từ miệng hài cốt tiến vào, đối với Inu Yasha mà nói đây quả thật là trải nghiệm phi thường ba trấm, tiến vào bụng lão cha nhà mình thấy thế nào cũng không được tự nhiên. Nhìn quanh bốn phía, thấy có một Tiểu bình đài, nhìn qua có vẻ đã từng có cái gì đó đặt lên trên. Theo bản năng, Inu Yasha cho rằng Thiết Toái Nha là được rút từ đó, " Cảm giác như ta đã từng tới nơi này". Inu Yasha đối mặt than ca ca nhà mình nói.

"Ân, lúc trước ngươi bị ta hung hăng giáo huấn ở đây" Ngữ khí không hiểu sao có chút băng lãnh, khiến Tiểu cẩu rùng mình một cái rụt rụt cổ, quyết định bản thân không nên mở miệng.

Tầm mắt lại chuyển về trên đài, y đang đứng đó do dự, sau đó quyết tâm đem Thiết Toái Nha bỏ vào rãnh lõm, vừa ăn khớp, sau đó một đạo bạch quang hiện lên, Inu Yasha theo bản năng nhắm hai mắt lại, khi mở mắt ra, cậu không thấy bóng người trong suốt kia đâu thay vào đó là một người rất có khí thế. Không, phải là nam yêu bởi vì hắn có đôi tai nhọn nhọn, trên mặt còn có yêu văn của yêu quái, nam tử bộ dạng rất giống với ca ca, nhưng góc cạnh càng thể hiện anh khí, đầu đầy ngân phát dùng dây buộc lên, mặc khôi giáp, nhung đuôi dày trên vai phải nhìn qua bất nộ tự uy. Nam tử nhìn quanh bốn phía một cái, ánh mắt dừng lại trên người Inu Yasha.

"Uy, đại thúc không cần dùng ánh mắt như ta nợ tiền ngươi nhìn ta, thực dọa người. Còn có, đừng tới đây" Inu Yasha nhìn hai chân hắn di động "Lại đây, chết chắc rồi".

"Tiểu Dạ, trước đợi một chút, phụ thân có vài lời muốn nói với thúc thúc sau lưng ngươi". Ai có thể nói cho ta biết vị đại thúc này có thể nháy mắt biến thành từ phụ nhanh vậy? Còn có hắn vừa nói gì?

"Phụ thân, phụ thân đại nhân?" Đôi tai trắng run rẩy, lại run run.

"A, Tiểu Dạ kêu ta cha. Tai thật đáng yêu, nhớ quá a... Nắm một chút, nắm một chút ~"

"Phụ thân, thỉnh trước đem sự tình của mình xử lý" Tại thời điểm tai tiểu nhi tử sắp bị chạm tới, Inu Yasha bị ca ca kéo sang một bên.

Nhìn nhìn đại nhi tử vẫn nghiêm túc như ngày nào, Taishou đại nhân giang tay, chuyển hướng về phía người nào đó đang muốn chạy, biểu tình trên mặt giống như ảo thuật trong ngáy mắt khôi phục vẻ đáng sợ ban đầu, ngữ khí mang theo tức giận:

"Ngọc nhi lại muốn bỏ lại ta sao?"

Bị gọi Ngọc nhi, người đó dừng lại nắm chặt hai tay nhưng nhất định không quay đầu.

"Ngươi biết rõ không có ngươi, 200 năm kia ta trải qua như thế nào... Vì sao lại rời ta?" Từng bước ép sát người.

"Ngươi không phải rất tốt sao? Con trai đều đã lớn, không có ta ngươi vẫn hảo." Y nói chuyện thanh âm mang theo một tia nghẹn ngào.

"Ngươi thật sự nghĩ như vậy?"

"Ta đối với ngươi mà nói có cũng như không tồn tại, ngươi đối với ta mà nói cũng vậy!" Tay phải truyền đến đau đớn, thân mình bị mạnh mẽ đối diện với người ngày nhớ đêm mong, người này vẫn vậy làm cho người khác không thể dời tầm mắt, ngay cả ánh mắt khi hắn tức giận cũng làm mình vô pháp trốn tránh.

"Nhìn đôi mắt ta lặp lại lần nữa!"

"Ta nói ta đối với ngươi mà nói... Ngô..." Một tay giữ gáy, một tay ôm hông y, Taishou hung hăng mà hôn xuống ngăn chặn lời nói kế tiếp của y, miệng lưỡi quấn giao, khí tức quen thuộc khiến vốn muốn dùng tay đánh hắn lại thành ôm cổ hắn tích cực đáp lại. Xa cách 700 năm khiến hai người không kiêng nể gì mà nhiệt tình nóng bỏng.....

======

"Ca ca, vì sao lại lấy đuôi che chặt mắt ta? Ta nhìn không thấy a, mau bỏ ra, xảy ra chuyện gì?"

"Không có gì, chỉ là trẻ nhỏ không nên xem." Sesshomaru thản nhiên mà nói.

".... Nhưng ta còn muốn nhìn..."

"Không được"

"Ca ca khi dễ người, ca đang nhìn a.."

"Bởi vì ta trưởng thành, thêm vài trăm năm nữa ngươi cũng có thể nhìn".

"..."

Một nụ hôn dài qua đi hơi thở cả hai người đều hỗn loạn, Ngọc nhi trực tiếp xụi lơ trong ngực Taishou, y chậm rãi thở, đột nhiên nổi điên đánh liên tiếp ngực hắn... "Ngươi vì sao chưa tới, vì cái gì, ta chờ ngươi thật lâu, thật lâu.... chờ ngươi tới đón ta.... đến chết vẫn chờ... Ngươi...Ngươi... Ngô... ngô.... Ngươi là kẻ lừa đảo, lừa đảo...." Càng nói càng ủy khuất, đôi tai chó đều cụp xuống, nước mắt cũng từng giọt từng giọt rơi trên ngực vị đại tướng.

"Ngoan, Ngọc nhi không khóc. Đừng dùng tay đánh, tay sẽ đau". Nhìn người trước mắt khóc như mít ướt, hắn cảm thấy tâm mình tan nát.

"Ta khô....không đau.. ta đã chết... chết...ta không đau..." Tuy rằng nói như vậy nhưng tay lại lại đình chỉ đánh tiếp.

"Hảo, hảo. Ngọc nhi sẽ không đau. Nhìn Ngọc nhi khóc, trái tim của ta đau. Ngoan, đừng khóc". Lửa giận ngùn ngụt bốc lên toàn bộ bị nước mắt y dập tắt, hắn nhẹ nhàng nâng mặt y lên hôn từ cái trán đến chóp mũi, ôn nhu liếm đi nước mắt. Tuy nói nước mắt quỷ không có mùi vị nhưng hắn vẫn nếm được vị chua sót trong đó..

"Vậy ngươi vì sao không tới tìm ta?" Trong mắt mang theo lệ, trên mặt y còn đỏ ửng sau màn nóng bỏng vừa rồi, bộ dáng yếu ớt khiến Taishou muốn hung hăng chà đạp hắn, một phát ăn ngay.

Khuyển tướng ôm thật chặt y, một lần lại một lần vuốt ve mái tóc "Ta sao lại không tìm ngươi, nhưng mùi của ngươi lại tiêu thất, huống hồ ngươi còn để lại tuyệt bút tín..."

"Tuyệt bút tín? Ta chưa bao giờ viết! Ta ở bên bờ đá chờ ngươi, không ngờ bị người đẩy xuống, sau đó.. đau quá !" Ngọc nhi ôm thật chặt Taishou, đem tất cả ủy khuất trong lòng mình nói ra. Y mơ hồ đoán được giữa hai người mất 700 năm ngăn cách là do có kẻ phá hoại, đau đớn cùng với nỗi thống khổ của hai ta, ta đem trả gấp hai, gấp ba, gấp ngàn lần, sẽ khiến kẻ đó thật thảm hại! Ánh mắt y cũng bắn ra một tia thị huyết.

"Ta biết, ta biết... Khi ngươi dùng Thiết Toái Nha đem ta gọi tỉnh ta đã biết..." Hắn vỗ nhè nhẹ lưng y. Sát khí toát ra từ y đương nhiên hắn cảm nhận được, nhưng Ngọc nhi của hắn không thích hợp giết người, giết những kẻ đó sẽ làm bẩn tay y, loại việc này do chính tay hắn làm tốt hơn.

"Về sau sẽ không để Ngọc nhi đau khổ nữa, tin tưởng ta. Chuyện này, hai hài tử sẽ giúp chúng ta điều tra rõ ràng, ta xử lý. Ngươi bây giờ chỉ cần ngoan ngoãn để ta yêu ngươi là được." Nói xong Taishou thổi nhiệt vào một bên tai y, nhẹ giọng "Tuy rằng bây giờ ta rất muốn cùng ngươi làm tiếp việc còn dang dở, nhưng là ta còn phải nói chuyện với con trai chút chút a ~"

"Làm tiếp việc dang dở?" Ngọc nhi nghiêng đầu, tai chó bên phải cong cong, sau đó mặt bạo hồng, từ trên xuống dưới đỏ như tôm luộc "Chán ghét!"

Tuy rằng Inu Yasha cùng Sesshomaru đều không nhìn thấy mặt y đang đỏ dữ dội, nhưng đồng dạng quỷ hắn lại thấy được rõ ràng rành mạch, hắn cười chạm trán và chóp mũi với y, khóe miệng hơi nhếch" Ngoan, đợi lát nữa chúng ta xuống Minh giới làm tiếp chính sự "

"Ân." Ngọc nhi không có phản kháng mà còn đỏ mặt gật đầu khiến vị phụ thân đại nhân sửng sốt, tâm vui sướng giống như nở hoa, quyết định phải nhanh chóng đuổi hai đứa con đi nhanh chút, ánh mắt sáng quắc quay lại dọa luôn bán yêu tiểu nhi tử. Cậu theo bản năng bắt lấy cái đuôi ca ca nhà mình, núp sau lưng ca ca tựa hồ không nguyện ý thấy cha luôn, mà đại nhi tử cũng biểu lộ địch ý khiến Taishou cảm giác sâu sắc mình là một phụ thân thất bại.

.........

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro