không 12 - salt (fixing)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đã sắp chuyển xuân rồi nhưng thời tiết vẫn không ấm áp lên chút nào, lạnh lẽo và chạnh lòng, như cái cách mà hoàng hải đang làm với tiến thành. cái giá của việc trốn chạy thật sự quá đỗi đớn đau, bị đối xử không thể nào thiếu tính người hơn, tiếng dây xích vang vọng khắp con đường hầm tối tăm dẫn đến nơi chẳng khác gì nhà giam kia, một thân ảnh cơ bắp trước kia giờ lại như chiếc lá khô đang héo tàn theo mùa đông. tiến thành chống chọi với sự ma sát xác thịt xuất phát từ những cú đánh xé máu. vẫn là hải, gã đàn ông đẹp mã, người tuyệt nhiên là kẻ sở hữu nó đang ra sức quật từng lằn roi rõ tiếng lên cơ thể mỹ miều của cẩu nô ương ngạnh. cứ mỗi lần đánh như thế, là gã lại xát muối lên trên từng vết thương, dù không chà xát, nhưng nó đủ thấm thía cái đau thấu tận xương. muốn né tránh những cú chạm đau đớn này và rõ ràng là điều bất khả thi, hai tay bị trói cao qua đầu, và hai chân cố định hai bên, đủ rộng để gã có thể tuỳ ý chơi đùa nơi tư mật còn dấu hiệu sưng tấy kia.

tiếng roi chan chát cuối cùng cũng ngưng, vẫn là thói quen của một tên nghiện hút thuốc, phà nhẹ lên không trung làn khói mờ ảo, lấp sau làn khói mờ ảo là nét mặt tệ hại của thành, còn lại gì ngoài những cái cái đau đớn triền miên, ngất đi thì cũng sẽ bị gã hiển nhiên dùng mọi cách bức ép mở mắt, lần này là ngòi thuốc cháy dở dí vào vùng ngực tiến thành.

điếu thuốc khác được gã châm ngòi, cho vào mồm mà làm lấy một hơi nghiện ngập. tiến thành vừa lúc nãy bị gã hung bạo gọi dậy, ánh mắt nó giờ đây hạn hẹp chỉ còn tầm nhìn chính diện lúc rõ lúc không, nhưng cũng đủ biết người trước mặt là ai. mấp mấy đôi môi khô khốc, hình phạt này đã qua bao nhiêu tiếng rồi, dù là tay hay chân, mọi nơi trên cơ thể nó đều tồn tại dấu vết bạo hành.

"thật không ngờ rằng tiến thành vẫn còn đủ tỉnh táo để nôn thuốc ra nhỉ"

thuốc? phải rồi, nó đã chạy trốn và lần nữa bị bắt lại. cùng lúc đó gã đã phát hiện ra việc nó đã nôn thuốc ra, tội càng thêm nặng, nhớ lại cảnh tượng gã hung bạo đập đầu nó vào thành gỗ cuối giường, rồi một tay lôi bạo nó, một tay đem dây trói siết chặt rồi treo nó lên, điên rồi, nó lại cương vì nhớ lại chuyện đáng sợ ấy sao?

gã chạm vào vết trầy da trên tay nó, vết thương dày và sâu là việc nó tự cào vào tay nó để chống trọi qua cơn kích tình của thuốc cũ, đúng là con chó dâm đãng. chạm nhẹ vào quy đầu nam căn, tiến thành vì chưa bắt kịp sự di chuyển xoa ấn của gã mà rên to xuất tinh, bất ngờ không chỉ nó mà còn có gã.

"thuốc này nên gọi là thuốc dâm đãng thì đúng hơn a~"

tỏ ra khá ưng với sản phẩm mới lần này của trang anh, có điều gã đặc biệt không thích sủng vật tự ý như vậy, mọi thứ phải do chính gã kiểm soát, như thế, sủng vật mới có cái để mong chờ~. không nhanh không chậm đem thanh chặn niệu đạo bó buộc và cấm đoán việc xuất tinh của nó, hài lòng sờ nắn và trêu chọc cậu nhỏ tội nghiệp kia, hoàng hải dứt khoát cởi bỏ dây trói vướn xíu nơi cổ tay và chân nó, hai chân bị đánh không nhẹ nên hiện tại liền tiếp nhận mặt đất bằng cái ngã nhào.

từng ngón tay mượt mà lướt dọc trên rãnh sóng lưng cún con tiến thành, rồi từ từ di xuống dưới, nơi ẩn nấp giữa khe mông trần bất ngờ bị dị vật xâm nhập. kèm theo đó là sự mát lạnh nhớp nháp của chai bôi trơn mà gã đang đổ tràn cánh mông nó, cơ thể không khống chế được mà nâng cao phần mông theo từng chuyển động nhịp nhàng của các ngón tay hải. được một lúc, lỗ nhỏ phía sau đã thoải mái tiếp nhận bốn ngón tay chủ nhân, chuyện này vốn là thường tình vì gã thường làm như thế với nó, nhưng khác với bây giờ ở chỗ, nó cảm thấy vẫn không đủ...

thiếu gì đó, to lớn và gân guốc, thô bạo thao lộng dạy dỗ lỗ nhỏ hư hỏng của nó, cũng chính là muốn nam nhân này đem nam căn hoàn chỉnh đâm sâu vào. đôi chút cựa quậy, hoàng hải rút các ngón tay ra, nó đã lập tức vồ đè lấy thân thể chủ nhân, một mực muốn dùng miệng chăm sóc nam căn của gã. như này là lần đầu gã chứng kiến, thú vị nhưng đây còn là hình phạt a!? dứt khoát hất nó ra khỏi người mình, bồi thêm vài cú đạp đá vào cánh mông bởi gót giày.

"đĩ hư, vẫn chưa được. bây giờ phải ngậm chặt đuôi cún, đến khi chủ nhân vừa lòng sẽ cho phép em hạ tiện ngồi trên người chủ nhân mà nhún như chó cái động dục"

phe phẩy chiếc đuôi cún trước mắt, tiến thành dè dặt chống đối thuốc và bày ra vẻ mặt từ chối. nũng nịu thế quái nào được, hoàng hải trực tiếp bóp mạnh một bên mông tách rộng, mắt đã thấy lỗ huyệt nhỏ, liền đem dương cụ liên kết đuôi giả đâm vào tận cùng.

"a.. ẳng.."

"phải, giỏi lắm. kêu như thế, tiếp tục đi"

hoàn toàn nằm bên trong, chiếc đuôi nhỏ ngoe nguẩy như hàng thật chất lượng cao, tiện tay đem điếu thuốc sắp tàn ấn vào một bên mông như dấu ấn. rồi lại một điếu thuốc khác được châm ngòi, gã tuỳ hứng xoa bóp phần bắp thịt gần bé con cương cứng của nó, sau lại đứng phắt dậy, yên ổn ngồi ở giường đệm lớn.

"tới đây, chẳng phải cưng muốn dùng miệng chăm sóc sao"

ring ring tiếng khuyên ngực nhỏ nhắn, gã đúng là thích âm thanh này, hoà cùng tiếng chóp chép phát ra của cẩu nô, thật đáng tận hưởng mà!

"vậy mà cưng vẫn muốn bỏ trốn trong khi đang bú mút dương vật tôi một cách thèm thuồng như thế sao. rốt cuộc em bỏ trốn với mục đích gì đây?"

nhạt nhoà đôi mắt ấy là hình bóng của đối phương, người ban cho nó tất thẩy trừ tự do. liệu tất thẩy ấy, có bao gồm tình yêu? không rõ tự bao giờ, trong đầu nó lại xảy ra mối mâu thuẫn xen kẽ ấy, gã đáng ghét, đáng hận, đáng phải diệt trừ, nhưng điều đáng hận nhất ở đây, chính là hận vì bản thân nó lại có sự khát khao muốn được người này thuần hoá.

"được rồi, tôi sẽ đợi đến khi em có câu trả lời làm tôi hài lòng. giờ thì, đến lúc tiếp tục cuộc vui rồi"

nó ngẩng đầu xong khi bú mút cho gã, ánh mắt từ đê mê lại ngay lập tức thu nhỏ đôi ngươi đen huyền ấy, bất giác chậm rãi lùi về sau, run rẩy đến cả đuôi giả cũng hiểu ý mà cuộn lại như cún con.

"phản ứng đáng yêu đấy, có điều vì cưng đã tự ý nôn số thuốc đó ra ngoài, tôi nên tăng liều thuốc theo đúng hình phạt không phải sao?"

thứ đồ nó sợ hãi, chính xác là thuốc mà trang anh đã cung cấp, nguồn gốc và tên gọi là gì thì nó mụ mị không hề biết, nhưng mỗi lần nhận lấy, là mỗi lần sống khổ. chúng đủ khiến nó kiệt quệ toàn thân, rạo rực và đói khác được làm tình như tên điếm bị kích dục, đau đớn và ham muốn hoà chung làm một, nó không muốn chúng đi vào cơ thể nó một chút nào.

"đừng..đừng mà...không..không muốn..hức" lại điệu bộ cầu xin một cách thảm hại và tội nghiệp, càng thấy gã mỉm cười trước nó thì nó lại càng khiếp sợ vẻ mặt ấy, thà rằng gã cứ mặt lạnh với nó.

"từ bao giờ mà cún lại nói tiếng người thế?"

tiếp tục trò đùa giễu cợt ấy, hoàng hải đương nhiên không có ý định dừng tay, chỗ thuốc đó bắt buộc phải được tiêm vào cơ thể nó, quên luôn cả lời nói răng đe của gã, tiến thành tiếp tục mở miệng cầu xin.

"hức..đau..đau lắm, em..em sẽ ngoan, sẽ nghe lời chủ nhân, xin ngài.. hức..xin ngài đừng dùng đến thứ đó mà.."

"cầu xin không phải là quá muộn rồi sao?"

"a..ahh?!! xin..xin ngài mà, hong..muốn tiêm thứ đó... hong muốn mà"

đến mức phải mở miệng làm nũng rồi hành động như cún con vừa liếm chân rồi chuyển sang ngã nhào cả người vào lòng gã và liếm tay chủ nhân, quả thật là tiến thành rất sợ thứ thuốc tiêm này. cũng phải thôi, dù gì loại thuốc này cũng là hàng thử nghiệm, mà nó cốt là người đầu tiên sử dụng, không sợ mới lạ, đến gã còn lo chúng sẽ phát sinh nhiều phản đối không mong muốn.

lại đưa tầm nhìn di xuống, mang hai vành tai đỏ hồng mà ra sức làm nũng với hoàng hải, gã thề rằng có thế nào cũng không được xiu lòng, nhưng mà sủng vật cứ nức nở trong bộ dạng hứng tình ấy thì dùng thuốc hay không cũng chẳng có nghĩa lý gì nữa a! tỏ vẻ lạnh lùng không quan tâm việc nó khóc lóc hay cầu xin ra sao nhưng lòng lại nhảy cẳng lên vì trò đáng yêu này.

"phù"

chiếc đuôi hưởng ứng trước cái xoa đầu của gã, đem thuốc đặt sang một bên, gã vừa hay có trò mới muốn thử, lấy từ hộc tủ đầu giường vài ba cây nến màu trắng. khoảnh khắc phải chịu đựng cái bỏng của tàn thuốc đang cháy trên lưng nó, đột nhiên tiếng bật lửa phát ra, nó cố gắng đưa mắt nhìn xem tên điên này lại tiếp tục giở trò gì.

"dù sao thì vẫn phải chịu phạt"

"đừng, đồ khốn"

"em gọi chủ nhân là đồ khốn?"

"cút...cút đi.., đừng lại đây..đừng tới đây"

"giây trước còn bày trò đáng yêu với tôi, ha. phải dạy dỗ con chó hỗn xược này mới được"

xoay về thế trên, gã ấn nó nằm ngửa trên giường, nếu nó có giẫy giụa liền nắm hai cổ chân nó đưa giơ và ban cho vài phát đánh vào mông. đến khi nó chịu ngoan ngoãn nằm yên mà không cần dùng đến còng tay hay chân, khi ấy gã mới ngưng đánh. tiến thành làm theo tư thế hoàng hải mong muốn, tách rộng hai chân và phần mông được kê thêm một lớp gối để cao hơn phần đầu, tư thế này còn phô trương rõ dương vật nhỏ bé vẫn chưa thể xuất tinh kia.

"aaaa!!!?"

sáp nến từng chút một nhỏ giọt lên ngực tiến thành, chạm vào da nó rồi khô lại ngay sau đó, cái nóng rát cứ ngày một nhiều lên, mặc cho nó kêu ca muốn né tránh từng giọt chảy của nến nhưng càng làm thế thì sáp nến chảy xuống càng nhiều dần dà ngực nó, bụng nó, cả ngay trên núm ti nó đều có vệt sáp khô lại, đỏ hồng và nóng bỏng. gã vừa dùng hết 2 cây nến để hành hạ thân thể nó, chiêm ngưỡng cảnh đẹp mà chính bản thân tạo ra, nó với tư thế khiêu gợi, da thịt hồng hào, cặp mông đỏ ửng, miệng vẫn còn phát ra âm thanh dâm dục kèm theo đó là sự cầu xin trong vô thức.

"thật là muốn hành hạ em thêm mà~, nhưng cậu nhỏ của tôi sắp không chịu được nữa rồi"

nhìn thấy cảnh xuân mà không chơi thì không phải hoàng hải. trêu chọc phía ngoài nơi cúc nguyệt đang vẫn nuốt trọn buttplug, nhanh chóng kéo ra kèm theo đó lượng dịch trắng đục dinh dính. hài lòng với độ co giãn, gã vui vẻ mỉm cười cùng lúc đó đem dương vật đâm vào. nhìn bé cún dưới thân kêu rên mà sướng điên, tay gỡ từng lớp nến khô nơi núm ti như một trò giải trí.

"!!! áh..ưmmm.."

nơi sáp được gỡ ra, hồng hào rạo rực, nhất là phần ngực. hoàng hải thích đến mức day dưa với nơi đó một hồi lâu, tiện tay để vài vết cắn nơi bắp đùi chắc thịt. gần về sau, gã ngã cơ thể về phía trước, cẳng chân nó vì thể sải căng theo, nơi đó liền nuốt trọn nam căn ấy, đỉnh vào điểm sướng của nó, co quắp cơ thể vì cái khoái cảm mụ mị này, chỉ còn vài từ ngữ lắp bắp có thể thốt ra.

"a..-ah..ân, s..sâu quá..h..ngh"

"tiến thành, em thử trốn một lần nữa xem. lúc đó, tôi không chắc sẽ dễ dãi với em như bây giờ đâu"

dễ dãi? hiện tại là dễ dãi mà gã nói sao, là trói cơ thể nó trần trụi trên cao trong cái lạnh buốt giá, đánh nó tả tơ bằng roi xát muối, xem nó không khác gì gạt tàn mà liên tục dí ngòi thuốc vào? kể cả đốt từng giọt sáp bỏng lên từng tấc da nó, toàn bộ đều chỉ ở mức dễ dãi thôi sao? mà, giờ nói gì nó cũng không rảnh để tâm, vì cún con chịu phạt bị chủ nhân thao đến ngất lần thứ n rồi.

to be contined

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro