Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu không khống chế được, trong đầu tưởng tượng ra cảnh Du Tiểu Mân tự chơi đùa với chính mình, cảm thấy cơ thể như sắp nổ tung.

Lo sợ Du Tiểu Mân sẽ tức giận, Kiều Tây vội vàng cúp điện thoại, nhắm mắt nằm xuống giường, cắm tay vào chiếc quần sưng phồng, tưởng tượng cảnh Du Tiểu Mân thủ da^ʍ dâʍ đãиɠ mà di chuyển lên xuống.

Mà sau khi cậu cúp máy, cô gái mệt mỏi trở mình lẩm bẩm, "Ưʍ... muốn côn ŧᏂịŧ to của cha..."

*

Thời gian trôi qua, đã đến lúc đi suối nước nóng, mặc dù Du Tiểu Mân đã đồng ý đi sau ngày hôm đó nhưng cô vẫn luôn giở tình khí với Lâm Thắng Hoa, Du Nhiễm không biết chuyện gì xảy ra, nói chuyện với con gái mấy lần nhưng vẫn vô dụng.

Lâm Thắng Hoa cũng không vội, hắn chỉ nói trẻ con hay quên, đi suối nước nóng rồi sẽ quên ngay, cho nên Du Nhiễm cũng không để ý nữa.

Sau bữa tối, Du Nhiễm đẩy Du Tiểu Mân có chút mất tự nhiên đến suối nước nóng công cộng, nơi Lâm Thắng Hoa đã đợi sẵn.

Vẫn còn sớm, trong suối nước nóng chỉ có lác đác vài người, Du Nhiễm đẩy Du Tiểu Mân đến bên cạnh Lâm Thắng Hoa, bản thân bà cũng đi đến phía bên kia của Lâm Thắng Hoa rồi nằm tựa lên bậc đá, thoải mái thở dài và nhắm mắt lại.

"Tiểu Mân còn giận cha sao?"

Nghe động tĩnh, Du Nhiễm biết đã đến lúc khôi phục quan hệ giữa cha và con gái nên hơi ngước mắt lên nhìn hai cha con, sau đó lại nhắm mắt lại.

Lâm Thắng Hoa tiến lại gần Du Tiểu Mân lúc này đang quấn một chiếc khăn tắm màu trắng, hắn vòng tay qua eo cô gái và kéo người về phía mình, mặt nước khẽ động, Du Tiểu Mân lập tức được Lâm Thắng Hoa ôm vào lòng.

"Ưm, con không có, con còn lâu mới giận!"

Thay vì nói tức giận, thực khao khát muốn được tiếp xúc thân mật nhiều hơn.

Nhưng sau ngày hôm đó, Lâm Thắng Hoa không đến tìm cô nữa, kiểu hoảng sợ cho rằng cha không thích mình nữa khiến Du Tiểu Mân vô cùng mất tự nhiên.

Lúc này Lâm Thắng Hoa cúi người, hơi thở của người đàn ông liền bao vây lấy cô, thân thể cô lập tức mềm nhũn, tiểu huyệt trở nên ngứa ngáy, dâʍ ŧᏂủy̠ từ bên trong tuồn ra ngoài.

"Miệng nhỏ bĩu như vậy còn nói là không có sao?"

Lâm Thắng Hoa nhìn đôi môi ửng hồng, ánh mắt thâm thúy, xung quanh có người nên hắn không dám làm bậy, chỉ dùng bàn tay ôm lấy eo cô gái hướng lên trên, xoa nắn bộ ngực mềm mại qua chiếc khăn tắm.

Nhưng vừa sờ hắn liền cảm thấy có chỗ không đúng, tiểu tao hóa này vậy mà lại không mặc gì bên trong! Trước khi đến, Du Nhiễm đã chuẩn bị đồ bơi cho cô.

"Tiểu Mân thật tao, vậy mà lại không mặc gì đến đây, lát nữa sẽ có nhiều thúc thúc tới đây, lỡ khăn tắm của con rơi xuống, các thúc thúc đều đến dùng côn ŧᏂịŧ lớn thao Tiểu Mân thì sao?"

Hơi thở của người đàn ông phả vào tai cô, Du Tiểu Mân hừ nhẹ, vẻ mặt trở nên mơ hồ, cô không cần người khác, đây là tiếp xúc thân mật với cha cô, cô không thích thúc thúc xa lạ!

Trong lòng hết sức chống cự, nhưng tao huyệt lại vì những lời đó mà co rút lại, lúc dâʍ ŧᏂủy̠ từ bên trong tiểu huyệt ngứa ngáy trào ra, cả người bỗng nhẹ đi.

"Ưm, cha?"

Bị cha phát hiện bên dưới cũng trống trơn, Du Tiểu Mân xấu hổ cúi đầu, rõ ràng cô chỉ muốn thân mật với cha mình, tại sao khi bị cha phát hiện ra lại ngại ngùng đến như vậy.

"Tao hóa." Lâm Thắng Hoa thầm kêu một tiếng rồi véo núʍ ѵú của cô gái qua chiếc khăn tắm.

Lại được cảm nhận kɧoáı ©ảʍ, cả người Du Tiểu Mân run lên, chiếc khăn tắm thô ráp được suối nước nóng làm ấm mang lại kɧoáı ©ảʍ vô cùng khác lạ. Du Tiểu Mân nghĩ đến những gì Lâm Thắng Hoa đã nói trước đó, vì vậy cô ngậm miệng lại và không dám rêи ɾỉ nhiều nữa.
Các bạn có thể hỗ trợ mình 1 chút để mình có động lực làm truyện cho các bạn đọc offline free trên Wattpad nhé❤️
Techcombank
19036598005015

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro