C19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Cái này là tặng cho phu nhân ngươi, Dung tướng quân vẫn là nên giữ gìn cẩn thận."

Ta trả lại lễ vật cho Dung Khải.

"Nếu phu nhân tướng quân biết ngươi tặng quà cho nữ nhân khác, nàng ấy sẽ không vui đâu."

Ta bắt đầu giả ngu, vờ như không hiểu ý Dung Khải.

Nhưng Dung Khải không bỏ qua ta.

"Phu nhân ta đã qua đời cách đây một tháng, vì vậy ta mới đem món quà này tặng cho khả đôn người."

Một tháng trước, vừa đúng lúc ta được tái sinh đến thảo nguyên.

"Lễ vật này rất thích hợp với người mà, không phải sao?"

Luân hồi tộc nhân được tặng luân hồi hoa, phù hợp đến không thể phù hợp hơn.

Nhưng ta không muốn nhận lễ vật của tiền phu.

"Không thích hợp." Thấy ta có vẻ không tình nguyện, Gia Luật Chân kịp thời lên tiếng cứu ta.

Gia Luật Chân không biết nội tình của luân hồi hoa, chỉ nghĩ rằng ta thích huyết liên hoa nên Dung Khải liền thuận theo sở thích, tặng ta huyết liên hoa được điêu khắc tỉ mỉ.

Hắn chỉ tin vào một sự thật:

Tang Nam Yên không muốn nhận lễ , cho dù phải ném thì hắn cũng sẽ ném đi giúp nàng.

"Khả đôn của bản vương muốn gì có đấy, còn chưa đến mức phải nhận lễ vật của người chết đâu."

"Dung đại tướng quân, nếu ngươi thật sự muốn tặng thì hãy chôn lễ vật đó vào trong mộ của phu nhân ngươi đi."

Dung Khải cau mày, như đang kìm nén sự bất mãn.

"Bốn vị khách quý đến từ Trung Nguyên từ xa mà đến chắc hẳn đã mệt mỏi rồi, người đâu , đưa các vị khách quý về nghỉ ngơi."

Gia Luật Chân thật sự bắt đầu đuổi người.

"Ta không......"

Dung Khải còn muốn nói thêm nhưng bị Gia Luật Chân tàn nhẫn cắt ngang:

"Dung đại tướng quân, cẩn ngôn thận hành mới có thể vì vong thê tích đức——"

"Bí mật công khai thèm muốn khả đôn, tổn hại âm đức, sẽ phá hủy mồ mả tổ tiên đấy."

Sắc mặt Dung Khải khó coi như ăn phải một cân ruồi.

-----
1. Tiền phu là chồng cũ
2. Cẩn ngôn thận hành là lời nói và hành động

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro