Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 13: Ăn miếng trả miếng

Watson là một Alpha cấp A hệ công kích, hắn cùng người hỗ trợ hôm nay có một trận đấu, đối thủ không ai khác chính là người được thảo luận sôi nổi gần đây "Lâm".

Giống với phần lớn mọi người, Watson căn bản không tin "Lâm" có tinh thần lực cấp 3A. Có lẽ là cấp A, bằng không cũng không thể vào được bán kết, nhưng cấp 3A .... nghĩ người khác là tên ngốc sao?

Trận đấu bắt đầu, Watson nhìn cơ giáp trắng bạc đối diện, nghĩ thầm cơ giáp này thật xinh đẹp, tiếc là lát nữa sẽ bị hắn đập nát.

Ngay tại thời điểm hắn còn đang đắc ý, đột nhiên nghe được tiếng hô của người hỗ trợ: "Cẩn thận!"

Khi khiên phòng ngự được dựng lên, Watson hoàn hồn, lúc này mới ý thức được, cơ giáp trắng bạc đã tiến tới trước mặt rồi -- Hắn ta thậm chí còn không nhận ra điều đó.

Người hỗ trợ: "Anh đang gì vậy! Mau đánh trả!"

Cùng lúc đó, Watson cảm thấy một đợt tinh thần lực mạnh mẽ áp đảo bầu trời bổ xuống, đầu óc ong ong, nháy mắt giống như rơi vào trong biển sâu vô tận, hắn hỗn loạn không biết mình đang ở đâu ..... Khi định thần lại, cơ giáp đã bị trường kiếm chém đứt, rơi ra khỏi đấu trường.

Trận đấu kết thúc, người chiến thắng đã quá rõ ràng chỉ chưa đầy một phút.

Watson: "......"

Cơ giáp chiến đấu cũng là trận đấu bằng tinh thần lực, cho tới bây giờ hắn mới phát hiện, tinh thần lực cấp A mà hắn luôn lấy làm tự hào ở trước mặt "Lâm" cũng không đáng nhắc tới.

Khán đài im lặng vài giây, sau đó là những tiếng reo hò vỗ tay dữ dội. Có thể đánh bại cơ giáp cấp A trong vài giây, cho dù "Lâm " không phải cấp 3A thì cũng mạnh hơn nhiều so với cấp A, chưa kể "Lâm" còn là một Omega hệ công kích, bất kể như nào đều vô cùng lợi hại.

[Ta thật sự không có XX: Mẹ kiếp, mấy người có nhìn rõ động tác của anh ấy không? Quá nhanh! Cơ giáp đối điện căn bản không đánh trả được!]

[Bạn nói đúng: Thật đẹp trai! Đây là sức mạnh của cấp 3A sao? Đã bao lâu rồi liên bang chưa xuất hiện Omega cấp 3A?]

[Họa sĩ sơn dầu: Đừng nói là Omgea, ngay cả Alpha cũng vậy. Anh ấy là người có tinh thần lực cấp 3A duy nhất trong mười năm qua, ahhhh, tôi yêu anh ấy mất rồi.]

[Mày bị ngu à?: Mấy người chế giễu lúc trước sao không nói gì nữa?]

[Đẹp trai nhất liên bang: ......]

[Đẹp trai nhất liên bang: Xin lỗi tôi sai rồi, tôi tuyên bố từ nay trở đi tôi sẽ là fan não tàn số 1 của Lâm.]

[Mày bị ngu à?: A]

[Đám mây bay bay: Thật xin lỗi tôi cũng bị vả mặt, anh ấy cư nhiên là cấp 3A thật? Kia không phải còn mạnh hơn cả Lục Độ.]

[Gà rim tiêu: Haha, không nhất định, dù sao cũng chỉ là Omega, sao có thể mạnh hơn Alpha?]

[Đinh vô danh: Lại đây mà xem phế vật thiểu năng trí tuệ lên tiếng này. ]

[Đánh rắm thì im lặng: Là chọc đến nỗi đau của đám phế vật a? Bị vả mặt thành ra thẹn quá hóa giận?]

[Đẹp trai nhất liên bang: Đừng nói nữa, tôi chỉ muốn biết anh ấy thật ra là ai.]

[Quang não thông minh đáng yêu: +1]

[Chỉ cần chọn một cái tên: +2]

[......]

Cố Cẩn không để ý những bình luận trên Tinh Võng, bởi vì rất nhanh sau đó cậu sẽ nghênh đón trận đấu thứ hai ------- đối thủ đúng là Tạ Tinh.

Việc này khiến Norton có chút ngoài ý muốn: "Đối thủ của chúng ta bị thay đổi?"

Cố Cẩn, "Tôi tìm người giúp chút việc nhỏ."

Chuyện đối thủ của Tạ Tinh là Cố Duyệt kỳ thật cũng không được công khai ra bên ngoài, Cố Duyệt tham gia thi đấu bằng thân phận giả, thêm vào đó An Y yêu cầu Tạ gia giữ yên lặng, bởi vậy người ngoài chỉ biết tinh thần lực của Tạ Tinh đột phá, đánh bại một Alpha cùng cấp khác.

Norton không biết rõ sự tình, nhưng biết Cố Cẩn muốn báo thù cho em trai mình.

Tạ Tinh bên này, hắn ngay từ đầu đã biết đối thủ của mình đã bị thay đổi cũng không để ý, thậm chí còn chưa đi xem danh sách phân tổ ------ cho đến khi người hỗ trợ nói với hắn, hắn mới biết hóa ra là "Lâm" tinh thần lực cấp 3A.

"Tinh thần lực của đối phương rất mạnh, khiên phòng ngự của tôi sợ là không chống đỡ được bao lâu, cậu nên để tâm chút."

Người hỗ trợ của Tạ Tinh là người Tạ gia tìm cho hắn, một người hỗ trợ tinh thần lực cấp 2A, nhưng là một Beta nên thường bị Tạ Tinh xem thường, sau khi nghe xong lời của người hỗ trợ Tạ Tinh cũng chỉ cười nhạo, nói: "Vậy thì đã sao, một Omega cấp 3A còn không bằng Alpha cấp A, có gì đáng sợ."

Người hỗ trợ: "....."

Nếu người đối diện không phải con trai duy nhất của Tạ gia, anh thật sự muốn trợn mặt xem thường.

Tạ Tinh tràn đầy tự tin, sau khi uống thuốc, tinh thần lực của anh đã tăng lên rõ rệt, vượt qua cấp A bình thường. Bây giờ trong mắt anh ta chỉ có Lục Độ cấp 2A còn không xứng làm đối thủ của mình, huống chi là "Lâm" từ đâu xuất hiện này.

Cuộc thi bắt đầu không lâu sau đó, người tham gia cùng cơ giáp tiến vào đấu trường, Tạ Tinh nhìn Bạch Trạch hai mắt sáng lên, hắn muốn chiếc cơ giáp này!

"Này, tôi cho anh hai trăm ngàn."

Khi hai đối thủ bắt tay nhau, Tạ Tinh nói, "Anh đầu hàng và bán chiếc cơ giáp này cho tôi đi."

Cố Cẩn: "........"

Cậu không trả lời, Tạ Tinh ngược lại có chút ngoài ý muốn phát hiện.

Tay Omega này so với những Omega hắn từng gặp đẹp hơn nhiều, mười ngón tay thon dài trắng nõn, tinh xảo cân xứng, sờ lên cũng rất thích, như ngọc min ...... Đột nhiên tâm Tạ Tinh bắt đầu ngứa ngáy.

"Một Omega tham gia thi đấu làm gì a, cậu đánh không lại tôi."

Tạ Tinh nói, "Không bằng cậu theo tôi về, tôi chính là gia chủ Tạ gia tương lai, theo tôi sẽ không thiếu chỗ tốt đâu."

Ở trong mắt hắn Omega không nên ra khỏi nhà, Omega tinh thần lực cao càng nên như vậy. Bọn hõ chỉ cẩn an ổn ở nhà, cùng Alpha sinh ra đời sau ưu tú, này mới tính là không lãng phí tư chất của mình.

Tạ Tinh cho rằng thân phận Tạ thiếu gia của mình sẽ làm "Lân" động lòng, nhưng đối phương không phản ứng lại, thậm chí cười nhạo một tiếng.

Tiếng cười ẩn chứa một tia châm chọc khó có thể diễn tả, Tạ Hành sắc mặt tối sầm: "Nếu cậu từ chối tôi, tôi sẽ cho cậu biết tay. "

Một Omega ,à thôi, đợi lát nữa hắn cạy khoang điều khiển đối diện ra, mạnh mẽ đem người cưỡng bức về nhà  --- dù sao có xảy ra chuyện gì, cha hắn cũng sẽ giải quyết.

Bàn tính của Tạ Tinh đã được tính toán kĩ càng, trận đấu vừa bắt đầu, cơ giáp của hắn ta đã lao ra, dùng một thanh đao lớn chém xuống --- bị tấm khiên phòng ngự kiên cố chặn lại.

Norton: "Hình như hắn đã vượt cả cấp A rồi!"

Cố Cẩn: "Tôi biết."

Khi khiên phòng ngự được thu hồi, nắm đấm của Bạch Trạch đã đánh trúng mặt cơ giáp Tạ Tinh, người hỗ trợ của Tạ Tinh lập tức thiết lập khiên phòng ngự. Bạch Trạch không phá vỡ tấm khiên, đòn tấn công bị chặn lại.

Khán giả xôn xao, họ tưởng rằng "Lâm" có thể giết chết Tạ Tinh chỉ bằng một đòn như vừa nãy, nhưng họ không ngờ hiệp đầu tiên của trận đấu lại ngang tài ngang sức, chẳng lẽ Tạ Tinh thật sự rất mạnh?!

Trong khoang điều khiển, Tạ Tinh đắc ý nói: "Xem ra cũng chỉ có vậy."

Người hỗ trợ không nói lời nào, anh có thể cảm nhận rõ ràng một quyền vừa rồi không phải toàn lực của đối phương, thay vì nói là chiến đấu không bằng nói là đánh thử.

Giống như suy nghĩ của người hỗ trợ, Bạch Trạch nhanh chóng bắt đầu lượt công kích tiếp theo, lần này so với lần đầu tiên không giống nhau, cho dù là tốc độ hay sức lực cũng tăng lên gấp bội, ép tới mức người hỗ trợ thở không nổi.

"Sao lại như thế?!"

Cơ giáp liên tiếp bị thương, khiên phòng ngự vài lần đều không thể mở kịp, Tạ Tinh nhất thời nổi giận, "Anh là phế vật sao? Mau phòng ngự đi!"

Người hỗ trợ cắn răng nói: "Vậy tại sao cậu không phản công? Chẳng lẽ muốn tôi phòng ngự mãi như vậy sao!"

Tạ Tinh ngay lập tức im lặng, không phải hắn không muốn phản kích, mà là ...... hắn không tìm ra cơ hội để phản kích.

Tốc độ tấn công của Bạch Trạch quá nhanh, công kích như làn sóng xuyên thủng tảng đá ngầm, như mưa rền gió dữ, không thể chống đỡ.

Trận chiến thay đổi rất nhanh, Bạch Trạch như là đè Tạ Tinh ra mà đánh, hơn nữa ra tay rất không lưu tình, giống như một con sư tử mạnh mẽ, mỗi lần cắn xé đều phải kéo một miếng thịt đầm đìa máu trên người con mồi xuống.

Giống như Cố Duyệt, cơ giáp của Tạ Tinh cũng không phải cơ giáp ảo, trận đấu vẫn tiếp diễn, thời điểm này hắn giống như Cố Duyệt trước đó, cơ giáp vỡ thành mảnh nhỏ, mảnh vụn cùng linh kiện rơi đầy đất, mà hắn cũng không có sức phản kháng.

Người hỗ trợ: "Không còn biện pháp, còn không đầu hàng cơ giáp sẽ bị đối phương phá hủy!"

"....."

Khuất nhục cùng phẫn nộ từng đợt cuồn cuộn, hai mắt Tạ Tinh đỏ bừng, gào rống lên: "Câm miệng!!"

Làm sao hắn có thể thua một Omega, sao có thể?!

Chẳng lẽ .... Chẳng lẽ Omega này cũng dùng thuốc? Nhưng không phải người nọ nói rằng chỉ có Tạ gia bọn họ mới được dùng loại thuốc này sao?!

Tạ Tinh tức giận đến mức muốn hộc máu, trường kiếm Bạch Trạch hạ xuống, cánh tay phải của cơ giáp bị gãy phát ra âm thanh dữ dội của dòng điện, nhiều mảnh của phần ngực cứng cáp nhất cũng bị nứt, lộ ra nội hạch được bọc ở bên trong. 

"Chờ đã, chờ đã!"

Thấy nội hạch sắp bị phá hủy, Tạ Tinh cuống quýt nói, "Tôi đầu hàng! Cậu không thể tiếp tục công kích nữa!"

Trong phòng điều khiển, Cố Cẩn cười lạnh lùng.

Trường kiếm phát ra ngàn vạn điện lưu, như ánh sáng bùng nổ giữa đêm đen, dưới ánh sáng thiêu đốt, nội hạc cơ giáp không thể chịu đựng nổi hóa thành tro tàn.

Cùng với nội hạch còn có khoang điều khiển cũng bị phá hủy, Tạ Tinh hoàn toàn bị bại lộ dưới trường kiếm của cơ giáp trắng bạc, hắn hoảng sợ nhìn trường kiếm lạnh băng chém xuống, trong nháy mắt giống như thấy được Tử thần.

----- Tạ Tinh không ngừng tay với Cố Duyệt, Cố Cẩn cũng không thu kiếm với Tạ Tinh, trường kiếm đâm thủng tinh thần thể của Tạ Tinh, cơ chế bảo vệ của Tinh Võng khởi động, hắn bị đưa về hiện thực.

"A!!"

Tạ gia, Tạ Tinh sợ hãi kêu một tiếng, lăn từ trên sô pha xuống, không ngừng run rẩy trên mặt đất, bộ dáng điên điên khùng khùng.

"Thiếu gia, thiếu gia làm sao vậy!"

"Nhanh! Mau đi tìm bác sĩ!"

Tạ gia trong nháy mắt loạn cả lên, Tạ Tinh tuy rằng không chết nhưng trong nháy mắt có cảm giác hít thở không thông, đủ để hắn nếm "dư vị" cả đời.

.....

Thi đấu kết thúc, cái tên "Lâm" nghiễm nhiên trở thành chủ đề được bàn luận nhiều nhất. Vô số người muốn biết rốt cuộc Omega cấp 3A này là ai, nhưng dù cho bọn họ đào bới như nào, thân phận của "Lâm" cũng không có chút dấu vết nào trên Tinh Võng.

Mà buổi chiều sau trận thi đấu kia, An Cách bỗng nhiên gọi cho Cố Cẩn, muốn cậu đến phòng làm việc của mình nói chuyện.

Thời điểm Cố Cẩn đến đã là chạng vạng, ánh chiều tà chiếu vào phòng làm việc, nhuộm đỏ cả mặt sàn.

An Cách ngồi sau bàn làm việc, bởi vì ngược sáng Cố Cẩn thiếu chút nữa không thể nhìn rõ mặt ông.

"Cậu?"

Cố Cẩn nói, "Tìm cháu có gì sao?"

Trong phòng không bật đèn, An Cách trông như một bóng ma khiến cậu có loại dự cảm không tốt lắm.

An Cách không nói, trên mặt Cố Cẩn không để lộ biểu tình, cảm giác không thích hợp trong lòng ngày càng lớn.

Chẳng lẽ cậu phát hiện ra cái gì, là tinh thần lực của cậu hay là vấn đề của Cố gia ......

Trong khi Cố Cẩn suy nghĩ rất nhiều, An Cách bỗng nhiên mở miệng: "Quả nhiên làm như vậy càng tạo không khí a."

Cố Cẩn : "?"

An Cách cười tủm tỉm búng tay một cái, đèn trong phòng tự động mở ra, lập tức sáng lên.

"Thế nào, vừa nãy có phải cậu trông rất giống kẻ xấu không?"

Cố Cẩn: "......."

Cậu không bị gì chứ?

"Được rồi, vừa nãy đùa cháu chút thôi."

An Cách cười bảo Cố Cẩn ngồi xuống, nói: "Bảo cháu tới đây vì có chuyện muốn hỏi."

Cố Cẩn mặt không biểu tình, không muốn nói chuyện.

An Cách nhìn cậu, mười ngón tay tùy ý đan vào nhau, là một tư thế thả lỏng.

"Tiểu Cẩn, cháu có phải dùng thuốc nào đó rồi không?"

An Cách vừa dứt lời, con ngươi Cố Cẩn co rút lại, nói: "Cháu ......"

An Cách làm thủ thế đánh gãy lời cậu, không nhanh không chậm nói tiếp nửa câu sau --

"Nếu không vì sao ......... tinh thần lực của cháu lại biến thành cấp 3A?"

-------------------------



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy