Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 14: Tấm màn đen

"......"

Trong phòng rơi vào yên lặng trong phút chốc, đúng lúc này, quang não Cố Cẩn "tích tích" sáng lên hai lần, là một cuộc gọi từ Lăng Đình.

Cố Cẩn liếc mắt một cái, từ chối cuộc gọi, nói với An Cách: "Cháu --"

Ngoài cửa có tiếng bước chân.

"Chờ đã, An phu nhân!"

Bên ngoài phòng làm việc bỗng nhiên vang lên tiếng gõ cửa dồn dập, rồi bị người mở ra. An Y hất tay thư ký đang cố ngăn bản bà bước vào phòng.

----- Rồi bắt gặp ánh mắt Cố Cẩn.

An Y: "....."

Cố Cẩn: "....."

"Chị," An Cách vẫy tay ra hiệu cho thư ký ra ngoài, "Đừng nóng vội, có chuyện gì ngồi xuống rồi từ từ nói."

"Tạ gia sử dụng thuốc gia tăng tinh thần lực, còn cấu kết cùng tinh tặc,"

An Y không ngồi xuống, mà bước nhanh đến trước mặt An Cách: "Chuyện này em nhất định phải trừng phạt nghiêm khắc!"

Cố Cẩn hơi cau mày, nhấn vào quang não, thấy Lăng Đình gửi cho cậu một tin nhắn cách đây không lâu.

[Tạ gia xảy ra chuyện, anh phái quân đi bắt người giao dịch, em có thể đến quân đội gặp hắn]

"Em biết rồi, yên tâm, chuyện của liên bang em nhất định sẽ không ngồi yên không làm gì."

An Cách nói, "Nhưng mà em không nghĩ tới chị sẽ vì chuyện này mà đến tận đây tìm em, nghe nói mấy ngày trước chị còn đến Tạ gia một chuyến."

An Y: "Tạ Tinh thiếu chút nữa đánh con trai chị bị thương, tại sao chị không thể đến đó?"

"Vậy sao, một đứa con trai khác của chị cũng đang ở đây."

An Cách nhìn Cố Cẩn nói, "Không quan tâm đến sao?"

Cố Cẩn: "..."

An Y làm như bây giờ mới nhìn thấy Cố Cẩn, cau mày liếc mắt một cái: "Làm sao, mày cũng cấu kết cùng Tạ gia?"

Giọng nói Cố Cẩn bình tĩnh mà lạnh lùng: "Để bà thất vọng rồi."

"Tốt nhất là không có,"

An Y cười lạnh một tiếng, "Nếu không tao sẽ cho mày chết!"

Bà nói xong cũng không để ý đến Cố Cẩn, tạm biệt An Cách liền rời đi.

Phòng làm việc lại một lần nữa im lặng, An Cách nhìn Cố Cẩn, mở miệng nói: "Cháu vốn dĩ là tinh thần lực cấp A, sau đó vì chuyện ngoài ý muốn biến thành cấp C, hiện tại lại lần nữa đột phá cấp 3A, ta nghĩ rằng có chuyện gì đó đã xảy ra."

Cố Cẩn: "Cháu không dùng thuốc, chỉ là --------"

Cậu bỗng nhiên dừng lại, không nói thêm gì nữa.

An Cách: "Vì mẹ cháu sao."

"........"

Cố Cẩn khiếp sợ nhìn An Cách, An Cách bình tĩnh nói: "Ta đã gặp qua nhiều chuyện dơ bẩn hơn cháu rồi, có một số việc không nói rõ cũng có thể đoán được đại khái ----- mẹ cháu có nói qua chuyện của An gia không?"

Cố Cẩn: "..... Không nói."

"Ta có thể cho cháu biết một ít nội tình."

An Cách nói, "Trong An gia có một loại năng lực, chỉ có số ít người ở An gia có thể kế thừa. Ta không có nhưng mẹ cháu thì có, đó là khả năng tiên tri."

Thời đại tinh tế có một số gia tộc có huyết mạch đặc thù, chuyện này cũng không hiếm thấy, phần lớn bọn họ sẽ che giấu bí mật của gia tộc, bởi vì một khi tiết lộ có thể sẽ khiến họ gặp họa sát thân.

"Chỉ là khả năng tiên tri không thể khống chế, một người cả đời nhiều nhất chỉ có thể tiên tri một đến hai lần, không có báo trước. Quan trọng nhất họ không thể nói ra lời tiên tri, bởi vì một khi nói ra họ sẽ chết. Vì vậy khả năng này cũng như một lời nguyền với An gia."

Trong mắt An Cách ẩn chứa một nỗi buồn, rồi mỉm cười bất lực.

"Mẹ cháu đột ngột thay đổi tính tình có thể do một lời tiên tri nào đó. Ta đã nghĩ chị ấy chỉ là chán ghét cháu, mãi cho đến khi Lăng Đình báo cáo việc Tạ gia sử dụng thuốc tinh thần lực, ta mới nghĩ đến việc cháu có khả năng cũng bị hạ dược, tai nạn nhiều trước làm tinh thần thể của cháu bị tổn hại cũng không phải ngoài ý muốn."

"....."

Cố cẩn trầm mặc hồi lâu, chậm rãi nói, "Cậu nói như vậy chẳng lẽ là muốn nói bà ấy cùng người phát minh ra loại thuốc này có quan hệ nào đó sao?"

An Cách: "Không, thật ra để mà nói không chỉ chị ấy, mà toàn bộ cao tầng của liên bang đều từng tham gia nghiên cứu loại thuốc này."

Một câu nói như hòn đã rơi xuống mặt hồ, tạo thành gợn sóng, sắc mặt Cố Cẩn thay đổi.

"Đây vốn dĩ là bí mật của liên bang, nếu không phải vì chuyện của Tạ gia, không phải vì loại thuốc này xuất hiện lại lần nữa ta cũng sẽ không nói với cháu."

An Cách: "Nhiều năm trước liên bang bí mật tiến hành thí nghiệm, muốn gia tăng sức mạnh tinh thần lực, sau đó liên bang phát hiện loại thuốc này mang đến hậu quả không thể tưởng tượng được, vì thế thí nghiệm đã bị dừng lại, tất cả tài liệu liên quan đều bị đốt cháy, chỉ có một số ít gia tộc giữ lại kết quả thí nghiệm --- An gia là một trong số đó."

Cố Cẩn: "....."

"Kể cả như vậy vẫn có một phần tài liệu bị đưa đến tay tinh tặc, bởi vậy mấy năm sau liên bang thu hồi tài liệu từ các gia tộc, đem toàn bộ tiêu hủy hết."

An Cách nói, "Nhưng lúc cháu xảy ra tai nạn, mẹ cháu hẳn là đã trộm được tài liệu năm đó, đem nó dùng trên người cháu."

Đây là sự thật khác xa so với tưởng tượng của cậu, Cố Cẩn im lặng thật lâu, An Cách cũng an tĩnh nhìn cậu, chờ cậu tiếp thu chuyện này.

"........"

Không biết qua bao lâu, Cố Cẩn mới mở miệng: "Sao lại nói cho cháu biết những chuyện này?"

"Bởi vì cháu có tinh thần lực cấp 3A, tương lai sẽ tiến vào cao tầng của liên bang."

An Cách nói, "Cháu cũng là người bị hại, ta cảm thấy cháu có tư cách biết được chân tướng."

Cố Cẩn: "Hiện tại trong tay liên bang còn loại thuốc này sao?"

"Đúng vậy, liên bang sớm đã đem tài liệu tiêu hủy hết, nhưng người đem tài liệu đi hủy trước đó đã bán cho tinh tặc, dẫn tới việc nhiều năm sau tinh tặc cũng nắm giữ thành quả, thậm chí đem loại thuốc này lưu thông ở chợ đen."

An Cách nói, "Sau đó đám tinh tặc này đều bị Lăng Đình tiêu diệt, ta vốn nghĩ chuyện này đã kết thúc không ngờ bọn họ lại xuất hiện trở lại, thậm chí còn cấu kết cùng Tạ gia."

Cố Cẩn vốn tưởng rằng con chip trong cơ thể mình cùng người đưa thuốc cho Tạ Tinh có quan hệ, giờ mới biết hai người một người là người của liên bang, một người là tinh tặc. Muốn biết được thông tin của người muốn giết cậu ở đời trước từ chỗ Tạ Tinh ..... hình như không có khả năng.

"Nói nhiều như vậy, không biết cháu có tiếp thu được không."

An Cách nói, "Mẹ cháu cũng không phải vô duyên vô cớ đối xử với cháu như vậy, nếu không phải vì năng lực của An gia....."

"Cháu sẽ không tha thứ cho bà ấy,"

Cố Cẩn đánh gãy lời An Cách, nói: "Bây giờ cháu với bà ấy đã không còn quan hệ gì nữa rồi."

Mặc kệ vì nguyên nhân gì, những việc An Y làm với cậu, đều không thể vãn hồi được nữa rồi.

An Cách: "..."

An Cách thở dài một hơi, không nói gì nữa.

Trong phòng lại im lặng mấy giây, Cố Cẩn nói: "Làm sao cậu biết được tinh thần lực của cháu là cấp 3A?"

An Cách: "Đoán"

Cố Cẩn: "?"

"Gần đây xem trận đấu của "Lâm", ta thấy phong cách chiến đấu của "Lâm" liền nhớ tới cha cháu, nhớ tới cha cháu liền nghĩ đến cháu."

An Cách hơi hơi mỉm cười, "Hơn nữa chuyện của Tạ gia làm ta đoán được người năm đó hạ dược với cháu, liên hệ một chút liền cảm giác cháu chính là "Lâm"."

Cố Cẩn: "....."

"Mặc kệ như nào, liên bang sắp nghênh đón một hồi mưa gió, chúng ta đều là người bị cuốn vào trong đó, không ai có thể may mắn thoát khỏi. "

An Cách nhìn Cố Cẩn, ánh mắt ẩn chứa sự nhu hòa, "Ta biết cháu muốn vào quân đội, nhưng nhớ kĩ tất cả đều phải cẩn thận. Mặc kệ như thế nào, cậu sẽ vĩnh viễn làm hậu thuẫn cho cháu."

............

Ra khỏi phòng làm việc của An Cách đã là buổi tối.

Cố Cẩn đi trên đường một mình, hơi thất thần, phía trước bỗng có một chiếc phi thuyền dừng lại.

Cậu ngẩng đầu, thấy Lăng Đình yên lặng nhìn chăm chú vào mình, sau đó nói: "Anh đưa em đến quân đội."

"......."

Theo như Lăng Đình nói, một tiếng trước khi An Cách tìm Cố Cẩn, Tạ gia cùng người hầu thần bí kia phát sinh xung đột, kẻ thần bí muốn rời khỏi Tạ gia liền bị người của Lăng Đình bắt giữ lại, lục soát Tạ gia cũng tìm thấy thuốc tinh thần lực.

Tinh thần lực của Tạ Tinh đột nhiên tăng mạnh, là bởi vì dùng loại thuốc này. Qua điều tra, Tạ gia tuy rằng chỉ liên hệ cùng kẻ thần bí kia nhưng Tạ gia chủ đã hứa hẹn mấy ngày sau sẽ gia nhập tổ chức phía sau kẻ thần bí ---- chuyện này một khi bị lôi ra ánh sáng sẽ khiến cho sóng to gió lớn, ngay cả khi Tạ gia không bị xử phạt, rớt đài là chuyện không thể không xảy ra.

Quân bộ giam giữ kẻ thần bí kia, Lăng Đình đưa Cố Cẩn lại đây mục đích là để cho cậu nhìn qua gương mặt này xem xem đời trước có gặp qua hay không.

Đi được nửa đường, Lăng Đình nói: "Em biết cuộc thí nghiệm năm đó của liên bang không?"

Cố Cẩn: "Cậu đã nói cho tôi biết."

"Trước đó gọi điện cho em là muốn nói cho em chuyện này."

Lăng Đình nói, "Thời điểm anh lục soát Tạ gia cũng tìm được một chút dấu vết để lại, Thủ tướng biết được chuyện này liền kể chuyện năm đó cho anh. "

Cố Cẩn cùng Lăng Đình nhìn nhau: "Cậu đang nói dối sao?"

"Không,"

Lăng Đình nói, "Sau đó anh đã điều tra lại, sự thật năm đó cũng giống như trong lời kể."

Cố Cẩn "Ồ" một tiếng, không nói gì nữa.

Kẻ thần bí bị nhốt trong ngục giam được bảo mật tốt nhất ở quân đội, thời điểm Cố Cẩn đến hắn đã bị tra tấn dã man, khuôn mặt đầy vết máu loang lổ, hơi thở mong manh, nhưng có thiết bị chữa bệnh nên không thể chết được.

Cố Cẩn nhìn qua gương mặt này cũng không có ấn tượng gì, lại có cảm giác như đã gặp qua ở đâu đó nhưng vì quá mức bình thường nên đã quên đi.

"Hắn đến từ một tổ chức bên ngoài liên bang, tổ chức kia cực kỳ thần bí, trước mắt chúng ta chỉ biết tên của tổ chức đấy là "Kiêu"."

Người phụ trách thẩm vấn kẻ thần bí nói, "Hắn chỉ là nhân viên cấp thấp nhất trong tổ chức, bị phái tới đưa thuốc cho Tạ gia, ngẫu nhiên sẽ có người của "Kiêu" dùng thân phận giả trên Tinh Võng liên lạc với hắn ---- đây cùng là liên lạc duy nhất của hắn với "Kiêu"."

Cái tên "Kiêu " này đối với Cố Cẩn cũng vô cùng xa lạ, im lặng mấy giây nói: "Vì sao lại là Tạ gia?"

"Bọn họ đã để ý từ trước, Tạ gia chủ luôn để ý vấn đề tinh thần lực của Tạ Tinh, Tạ Tinh lại là con trai duy nhất, "Kiêu" cảm thấy vì con trai duy nhất của mình có lẽ Tạ Thừa sẽ đánh cược một phen."

Người thẩm vấn nói, "Nhưng không biết ngoài Tạ gia, "Kiêu" có còn cấu kết cùng ai nữa không."

Đây là tin tức thẩm vấn được, cực kỳ ít ỏi, Cố Cẩn nhíu mày: "Hắn có phải là vẫn chưa nói hết thông tin mà mình biết hay không."

Lúc này Lăng Đình mới nhàn nhạt trả lời: "Vốn là vẫn muốn che giấu nhưng là không che giấu được."

Cố Cẩn: "...."

Cậu nhìn một vệt đỏ còn chưa lành trên đầu kẻ thần bí, sau đó nhìn Lăng Đình với ánh mắt anh không thể giải thích được. Có vẻ như đang nói rằng quân đội của các anh thật biến thái.

Lăng Đình: "....."

Tiếng nói chuyện của bọn họ đánh thức kẻ thần bí đang hôn mê bất tỉnh, hắn ta chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi mắt đen đảo quanh, nhìn chằm chằm Cố Cẩn, ánh mắt khiến người ta cảm thấy vô cùng khó chịu, giống như cống ngầm, trong đó chứa vô số rác rưởi. Sau đó kẻ thần bí nhếch môi, giọng nói lạnh lùng như một con rắn độc đang rít lên: "Thật là một Omega xinh đẹp..... Ta đã từng gặp Omega như vậy ở tổ chức đẹp, làn da trắng như sữa bò, rên lên cũng thật dễ nghe. Không biết thời điểm ngươi rên lên có giống như bọn họ ........  "

Một chữ cuối cùng của hắn còn chưa nói xong đã vặn vẹo thành một tiếng kêu thê lương thảm thiết.

Sắc mặt Lăng Đình cực kỳ lạnh lùng, tinh thần lực cấp S như sấm sét từ trên trời rơi xuống, nhất thời sắc mặt quân lính bên cạnh đều tái nhợt do chịu ảnh hưởng của tinh thần lực mạnh mẽ. Kẻ thần bí hét lên như thể trái tim của hắn ta bị vạn tiễn xuyên qua, móng tay cào lên thân thể tạo thành vô số vết máu.

Cố Cẩn: "Được rồi, đừng quá mức, nếu anh giết chết anh ta thì phải làm sao."

Giọng nói của cậu nhàn nhạt, như là hoàn toàn không thèm để ý lời nói vừa rồi của kẻ thần bí, mà Lăng Đình cũng vì một câu này của cậu mà thu liễm tinh thần lực, mặt không cảm xúc nhìn kẻ thần bí --- ở trong mắt của quân lính, biểu tình kia chính là đang nghĩ xem làm như nào để cho hắn sống không bằng chết ngay sau khi Cố Cẩn rời đi.

Phó quan của Lăng thượng tướng nói quả nhiên không sai, Cố tiên sinh không hổ là Cố tiên sinh, có thể trị được Lăng thượng tướng .........

Ngay khi quân lính nghĩ như vậy, liền thấy Cố Cẩn bỗng nhiên nhấc chân lên đá kẻ thần bí, một cước này cực kì tàn nhẫn, lập tức kẻ thần bí hét thảm một tiếng, ngất xỉu tại chỗ.

Quân lính: "....."

Cố Cẩn: "Xin lỗi,tôi không cẩn thận dùng nhiều lực quá rồi."

Quân lính: "....."

Ngài rõ ràng đá vào miệng vết thương của hắn! Căn bản còn không định thu lực a!

-------------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy