Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 15: Cậu có nguyện ý gả cho tôi không?

Theo như lời khai của kẻ thần bí, "Kiêu" cung cấp cho Tạ gia một loại thuốc có thể nâng cao tinh thần lực, loại thuốc này cực kì không ổn định, sẽ làm người sử dụng dễ nổi giận, càng ngày càng không khống chế được sức mạnh của mình, lúc đó phải cần một loại thuốc khác từ tổ chức --- thuốc an thần để không trở nên điên loạn.

Nhưng trong tay kẻ thần bí không có thuốc an thần, hắn chỉ là thành viên cấp thấp nhất của "Kiêu", còn là quân cờ bị "Kiêu" đẩy ra, tùy thời có thể bị vứt bỏ.

Từ nhà giam ra ngoài, Cố Cẩn theo bản năng sờ cổ tay mình. Theo lời An Cách, liên bang còn giữ thành quả thí nghiệm cuối cùng, con chip trong cơ thể cậu là thành phẩm hoàn thiện nhất, tinh tặc thông qua một phần tài liệu mà chế tạo thuốc, hiệu quả so ra còn kém xa con chip của cậu ..... Cũng may con chip sau khi tách khỏi thân thể liền tự động bị tiêu hủy.

"Từ hôm nay anh sẽ cho người bảo vệ em."

Lăng Đình nói, "Để tránh việc em bị "Kiêu" để mắt tới và tấn công --- đây cũng là ý của cậu em."

Cố Cẩn nhàn nhạt nói: "Bởi vì tôi đã từng bị cấy chip, cũng coi như là vật thí nghiệm sao?"

Ánh mắt Lăng Đình dừng trên cổ tay cậu, giơ tay muốn nhẹ nhàng vuốt ve nó.

Cố Cẩn thu tay lại.

Lăng Đình: "....."

Lăng Đình: "Hiện tại chỉ có một số người biết về chuyện con chip, nhưng nếu chuyện này bị lộ ra ngoài, em khả năng sẽ trở thành mục tiêu của "Kiêu"."

Cố Cẩn quơ quơ tay đang đeo vòng tay trắng bạc, nói: "Tôi không yếu đuối như vậy đâu, sẽ không dễ dàng bị bắt được."

"Đúng vậy,"

Bạch Trạch vẫn luôn an tĩnh như gà bỗng nhiên mở miệng: "Tôi sẽ bảo vệ tiểu chủ nhân."

Lăng Đình biết đây là cơ giáp của Cố Cẩn, cúi đầu, nhìn nó vài giây.

Bạch Trạch: "..... Anh ta đang xâm phạm tôi."

Cố Cẩn: "???"

Lăng Đình: ".... Chỉ là dùng tinh thần lực kiểm tra một chút."

Cố Cẩn che chiếc vòng tay lại: "Này cũng không được."

Lăng Đình nhìn cậu, ánh mắt nhu hòa: "Được rồi.". Sau đó lại nói: "Cho người bảo vệ em chỉ là một phương diện, phương diện khác là em có thể tùy thời liên hệ với quân đội, đồng thời, người đó cũng sẽ giúp em lưu ý tình hình xung quanh có điểm gì bất thường hay không."

Ngay cả anh cũng chưa nghe qua cái tên "Kiêu" này, tổ chức này cứ như một u linh, bỗng nhiên xuất hiện, vô thanh vô tức ..... Giống như đám tinh tặc hại chết Cố Cẩn đời trước.

Nếu Lăng Đình nói vậy, Cố Cẩn cũng không cự tuyệt, nói: "Người nọ sẽ ở cùng tôi sao?"

"Không"

Lăng Đình nói, "Người đó sẽ ở bên cạnh căn hộ của em"

Cố Cẩn gật gật đầu, cũng không hỏi người đó là ai, nói: "Vậy tôi đi về đây."

Cậu cùng Lăng Đình đi qua một hành lang dài, ở chỗ ngoặt liền tách ra. Cách đó không xa phó quan của Lăng Đình đang đợi anh, bên cạnh còn có một người, nhìn thấy Cố Cẩn cùng Lăng Đình đi cùng nhau.

"Người đó .... hinh như là một Omega?"

Người bên cạnh phó quan không nhìn rõ mặt Cố Cẩn, lại nhìn thấy thiết bị ức chế trên cổ Cố Cẩn, "Là người mới sao, hình như tôi chưa gặp bao giờ?"

"Không phải, là Cố tiên sinh."

Phó quan nói, "Ngài ấy đến gặp thượng tướng."

Người đàn ông sửng sốt nói: "Không phải Cố tiên sinh đã hủy bỏ hôn ước với thượng tướng rồi sao?"

Phó quan cười nói: "Đúng vậy, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc Lăng thượng tướng thích ngài ấy. Nếu Cố tiên sinh vào quân đội, khẳng định thượng tướng nhất định sẽ giữ ở bên người. "

Người nọ nghe vậy im lặng vài giây, nhàn nhạt nói: "Không phải tất cả Omega đều dễ dàng vào được quân đội."

Trên cổ của hắn còn có một thiết bị ức chế, tượng trưng cho thân phận Omega.

Phó quan chỉ cười mà không nói lời nào, cầm lấy tài liệu từ trong tay người nọ, quay người theo sau Lăng Đình.

........

Sáng hôm sau, Cố Cẩn dậy sớm, hôm nay có một trận đấu, cậu đã hẹn Norton trên Tinh Võng.

Đèn ban công vừa được bật lên, Cố Cẩn dựa vào lan can uống sữa bò, bỗng nhiên nhìn thấy một bóng người từ ban công bên cạnh, nghĩ thầm đây hẳn là người được quân đội phái tới.

Sau đó cậu nhìn sang --- một gương mặt quen thuộc.

Cố Cẩn: "......"

Cố Cẩn nói: "Làm thượng tướng rất nhàn rỗi sao?"

Lăng Đình: "Chỉ là thay đổi nơi xử lý công việc mà thôi."

Cố Cẩn "chậc" một tiếng, quay về phòng khách với cốc sữa bò.

Mười giờ, một giờ trước khi trận đấu bắt đầu, Cố Cẩn gặp mặt Norton trên Tinh Võng, hắn nhìn Cố Cẩn, muốn nói lại thôi.

Cố Cẩn nhắc nhở: "Cậu đã nhìn tôi lần thứ ba rồi."

Norton "A" một tiếng, nói: "Cậu biết chuyện của Tạ gia không? Chính là đối thủ lần trước của chúng ta."

"Tôi đương nhiên biết,"

Cố Cẩn nói, "Nhưng tôi không nghĩ đó là nguyên nhân của hành vi kì quái của cậu ngày hôm nay."

Norton: "......"

Hắn thở dài một hơi, nói: "Tôi thực ra muốn nói, trận đấu hôm nay ..... cậu có thể đừng kết thúc quá sớm không?"

Hắn vốn tưởng Cố Cẩn sẽ hỏi nguyên nhân, kết quả Cố Cẩn nghe xong chỉ gật gật đầu, nói: "Được."

Norton nhìn Cố Cẩn: "?"

Cố Cẩn cũng nhìn lại: "?"

".... Cậu không hỏi nguyên nhân sao?"

 Norton nói, "Tôi còn cảm thấy yêu cầu như vậy rất kì quái."

Cố Cẩn: "Không sao, tôi tin cậu."

Norton nghe vậy trầm mặc mặc chút, Cố Cẩn nhìn thẳng hắn, nói: "Tôi nhớ rõ ở vòng loại cậu đã từng nhìn chằm chằm một Alpha rất lâu, nếu đoán không sai, người đó là đối thủ hôm nay của chúng ta."

"Là như thế này,"

Norton thở dài một hơi, "Người đó là người điều khiển của đội đối thủ, lấy thực lực của cậu hẳn là có thể nhẹ nhàng đánh bại hắn, nhưng ... tôi muốn cùng hắn đánh một trận."

Cố Cẩn: "Cậu có ân oán cá nhân gì với hắn sao?"

Norton: "Đúng vậy, hắn ta không thích tôi, tôi cũng không thích hắn ta."

Cố Cẩn "Ồ" một tiếng: "Đã biết."

Một giờ sau, cậu nhìn người điều khiển mà Norton nói, một nam Alpha tinh thần lực cấp A, Gaia.

Gaia hiển nhiên cũng nhìn thấy Norton, thời điểm bắt tay hắn lạnh lùng nhìn chắm chằm Norton, bỗng nhiên nói: "Thật không hổ là phế vật của ả đàn bà kia, mẹ con hai người đều thích dựa vào người khác thượng vị a."

Sắc mặt Norton không đổi, hiển nhiên đã nghe quen loại trào phúng này. ngay khi chuẩn bị trở về phòng điều khiển cơ giáp, Cố Cẩn không nóng không lạnh nói: "Mở miệng liền nói người khác phế vật, cũng không tự mình nhìn xem bản thân có mấy cân mấy lượng."

Gaia không ngờ Cố Cẩn sẽ mở miệng, hắn rõ ràng có chút cố kỵ Cố Cẩn tinh thần lực cấp 3A, bởi vậy chỉ hung hăng lườm Norton một cái, không nói gì nữa.

Trong khoang điều khiển, Norton nói cảm ơn Cố Cẩn: "Cảm ơn ... hắn là người như vậy, tôi đã sớm quen rồi."

"Nếu không ngại, cậu có thể kể một chút quan hệ của cậu cùng đối phương không?"

Bạch Trạch nói: "Tôi khá quan tâm đến vấn đề đạo đức gia đình. "

Cố Cẩn: "Có phải gần đây ngươi đọc cái tiểu thuyết kì lạ nào đó hay không?"

Bạch Trạch: "Không có đâu, tiểu chủ nhân."

Cố Cẩn: "Norton, không cần để ý đến nó."

"Không sao đâu, vốn dĩ tôi cũng không định giấu hai người. "

Norton nói, "Chỉ là có chút phức tạp ... Nói ra, Gaia trên danh nghĩa là anh trai của tôi, cha tôi đã kết hôn 3 lần, lần đầu tiên và lần thứ ba là cùng với mẹ của Gaia, mà mẹ tôi chỉ là vợ thứ hai của ông ta."

Bạch Trạch: "Gương vỡ lại lành? Bạch nguyệt quang và thế thân?"

Norton: ".... Cũng không phải, mẹ tôi quen biết cha tôi là sau khi ly hôn với mẹ Gaia, sau khi sinh tôi ra, mẹ Gaia lại một lần nữa tìm đền cha tôi .... Ông ta liền ly hôn cùng mẹ tôi."

Bạch Trạch: "Vậy là cha cậu còn quyến luyến không quên vợ trước, là một tra nam?"

Norton gật gật đầu, nói: "Sau đó mẹ tôi bệnh nặng không dậy nổi, tức giận mà chết. Lúc đó tôi còn nhỏ, cha tôi liền nuôi dưỡng tôi bên người, nhưng Gaia vẫn luôn có địch ý với tôi, cho rằng mẹ tôi là tiểu tam, là người chia rẽ cha mẹ hắn. ". Norton dừng một chút, trong giọng có chút châm chọc, "Cha tôi rõ ràng biết chân tướng cũng không giải thích, sau đó tôi không chịu nổi bọn họ, liền rời khỏi nhà."

"Thật quá đáng"

Bạch Trạch nói: "Tôi sắp khóc rồi."

Norton: "......"

Cố Cẩn: "Ngươi vẫn nên câm miệng đi."

Cậu vỗ vai Norton, Norton khẽ cười một chút, nói: "Tôi đã sớm không để ý chuyện này nữa rồi, nhưng nếu hôm nay đụng phải hắn, tôi khẳng định sẽ giải quyết chuyện này. "

Cố Cẩn: "Nói như vậy thì thi đấu hình như đã bắt đầu lâu rồi."

Norton: "..... A?"

----- Thi đấu xác thật đã sớm bắt đầu, nhưng bởi vì Bạch Trạch đứng tại chỗ không nhúc nhích, nên Gaia bên này cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

.......

Không khí có chút khẩn trương, trên đài dưới đài cũng không ai nói lời nào, thậm chí có chút cảm giác hít thở không thông.

"Chẳng lẽ bọn họ đang bàn bạc kế hoạch sao?"

Người hỗ trợ của Gaia lo lắng nói, "Không đến mức như vậy chứ, bàn bạc lâu như vậy? Hay là chúng ta tiên hạ thủ vi cường?"

Gaia lạnh lùng nói: "Nhỡ đâu đây là kế hoạch của đối phương thì sao? Người điều khiên bên kia là cấp 3A, không được thiếu cảnh giác!"

"Nhưng mà ...."

Người hỗ trợ nói, "Đứng yên như vậy cũng quá mất mặt, tôi nhớ hình như cha cậu cũng xem trận thi đấu này."

Gaia: "...."

Nhờ lời nhắc nhở của người hỗ trợ, hắn mới nhớ tới cha mình cũng ở khán đài, còn không hành động, khả năng là hắn thật sự muốn làm trò cười trước mặt cha hắn.

Bạch Trạch đối diện vẫn không có ý muốn động đậy, Gaia không chờ được nữa, cắn răng nói: "Tấn công!"

Sau đó hắn khống chế cơ giáp vọt lên phía trước ------

Phanh!

Nắm đấm của cơ giáp va chạm với thứ gì đó, Gaia vốn tưởng là thân máy Bạch Trạch không nghĩ tới lại là một tấm khiên phòng ngự.

Tấm khiên kiên cố, công kích của hắn không xi nhê gì với nó. Lập tức Gaia liền biết suy nghĩ của đối phương.

Cư nhiên lại khinh thường hắn! Chỉ là một phế vật còn ảo tưởng chặn được công kích của hắn ?!

Gaia giận dữ, bên vai cơ giáp mở ra hai khẩu pháo, nhắm vào Bạch Trạch khai hỏa. Mà Bạch Trạch vẫn đứng yên không nhúc nhích ------ khiên phòng ngực được triển khai bốn phía, tiếng nổ kịch liệt vang lên, vẫn không xi nhê gì.

Người hỗ trợ : "Sao lại thế này, bọn họ không tấn công sao? Đây là chiến thuật mới à?"

"........"

Người xem cũng có nghi vấn như người hỗ trợ, bọn họ vốn dĩ muốn nhìn "Lâm" nghiền áp đối thủ, kể quả "Lâm" chẳng những không thao tác cơ giáp, ngược lại là người hỗ trợ vẫn luôn phòng ngự, rất nhanh kiểu thi đấu như vậy làm người xem có chút tức giận.

"Làm gì vậy a?"

"Vì sao không đánh! Với thực lực của "Lâm", nháy mắt đánh bại đối thủ không phải rất dễ dàng sao?"

"Thật nhàm chán, bọn họ đang làm cái gì ..."

Chậm rãi, âm thanh oán giận nổi lên phía, nhưng theo thời gian, dần dần có người phát hiện điểm không thích hợp.

------ Tuy rằng "Lâm" không chủ động tấn công, nhưng đối phương cũng không có cách phá vỡ khiên phòng ngự, nói chung tinh thần lực sẽ dần dần yếu đi nhưng qua một đoạn thời gian, khiên phòng ngự của Bạch Trạch vẫn như cũ không bị phá vỡ.

[Hoành thánh thêm ớt: Thật lợi hại, lại lần nữa chặn được công kích của đối phương!]

[Đáy hồ vớt lên nồi lẩu: Trước kia không chú ý đến, người hỗ trợ này thật là thâm tàng bất lộ.]

[Hầm não: Đúng vậy, đều là tinh thần lực cấp A, đối phương hoàn toàn không phá vỡ được khiên phòng ngự, đây cũng quá mạnh rồi!]

Những lời bình luận dần dần nhiều lên, thậm chí khi khiên phòng ngự một lần nữa chặn được một kích toàn lực của Gaia, khán đài còn có người vỗ tay khen ngợi.

"Xinh đẹp!"

"Thật tốn công, công kích hoàn toàn vô dụng!"

"Hóa ra người hỗ trợ cũng có thể lợi hại như vậy!"

"...."

Trong khoang điều khiển, mồ hôi lạnh trượt trên trán Gaia.

Từ khi nào, từ khi nào mà phế vật kia trở nên mạnh như vậy ?!

Còn như vậy nữa hắn cũng không kiên trì được, thậm chí đối phương còn chưa tấn công thì hắn đã thua rồi!

Tinh thần lực của người điều khiển không đủ cũng không thể điều khiển cơ giáp, mà không biết đây là lần thứ bao nhiêu công kích của Gaia lại bị chặn lại, tinh thần lực của hắn rối cuộc không chống đỡ được nữa --- cơ giáp dừng lại tại chỗ, bất động.

Trận đấu đã có kết quả, Gaia nằm liệt trên ghế điều khiển, không có phản ứng.

Hắn, một người điều khiển cấp A, lại bị đánh bại bởi người đổi diện?

Norton nhảy xuống khỏi cơ giáp, tùy ý liếc nhìn Gaia bên này, quay đầu rời đi.

Một câu cũng không nói, nhưng biểu tình rõ ràng là đang châm chọc Gaia ---- hiện tại, ai mới là phế vật?

Gaia: "....."

Gaia cắn răng, hắn thậm chí không dám nhìn lên khán đài, bởi vì hắn biết cha hắn đang ở đó ...... nhìn hắn giống như một phế vật đã bị đánh bại.

------

Xuống khỏi đài thi đấu, Cố Cẩn bị một người chặn lại.

"Cậu là "Lâm"?"

Người nọ nói, "Tôi muốn nói chuyện với cậu."

Người nọ là một Alpha có tinh thần lực vô cùng mạnh, cùng cấp A bình thường không giống nhau --- đứng trong đám đông, khí thế cũng cao hơn người khác.

Cố Cẩn nhìn anh ta nói, "Anh là ai?"

"Anh ta là Lục Độ."

Norton bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở nói, "Hình như là đến gây chuyện với cậu, cẩn thận một chút."

Giọng nói của Norton rất thấp, nhưng không biết vì sao vẫn bị Lục Độ nghe được ,lạnh lùng nói: "Tôi không phải tới gây chuyện, tôi tới tìm "Lâm"."

Norton: "...."

Cố Cẩn:"Là tôi, anh có chuyện gì sao?"

Lục Độ liếc Norton một cái, không nói gì.

Norton vô cùng thức thời nói: "Tôi offline trước đây."

Cố Cẩn: "Nếu Gaia tìm cậu gây khó dễ, nhớ liên lạc với tôi."

Norton gật gật đầu, tạm biệt Cố Cẩn, rời khỏi Tinh Võng.

Sau khi Norton rời đi, Cố Cẩn lại nhìn Lục Độ, Lục Độ nhìn thẳng cậu vài giây, bỗng nhiên mặt có chút đỏ.

Cố Cẩn: "?"

"Tôi .... tôi thật sự thích Omega ưu tú như cậu."

Lục Độ nói, "Tinh thần lực xuất sắc, gen cũng tốt, nếu chúng ta gặp nhau trên sân đấu, tôi đánh thắng cậu thì ------ "

"Cậu có nguyên ý gả cho tôi không?"

"......"

-----------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy